Oneshot All About Apink
"Vâng. Yoon Bomi là người yêu cháu." Chorong mỉm cười nóiBác quản gia sững sờ nhìn Chorong. Lời nói của Chorong không giống như đang đùa."Vậy sao?" Vị quản gia hỏi"Vâng. Em ấy là người yêu của cháu." Chorong khẳng định lần nữa."Làm sao có thể? Hai đứa đều là con gái..." Quản gia vẫn chưa thông suốt tư tưởng của giới trẻ ngày nay. Quản gia không phải là bố mẹ nàng nên Chorong cũng không thể trách bác ấy."Chỉ cần yêu nhau được thôi mà bác. Quan trọng gì những thứ còn lại." Chorong nhẹ nhàng nói"Nhưng mà...""Bác có biết không? Cháu là thẳng hoàn toàn nhưng em ấy đã bẻ cong siêu vẹo cháu đi rồi."Có thể bác quản gia không hiểu cong thẳng là gì nhưng Chorong vẫn muốn nói với bác ấy về Bomi."Đối với cháu Bomi là tất cả những gì cháu có. Em ấy là con người tuyệt vời.""Vậy là được rồi. Nhị tiểu thư cũng đã tìm được người mình yêu thương. Hãy chăm sóc con bé nhé.""Vâng. Cháu luôn chăm sóc cho em ấy.""Để hôm nào con bé về ta sẽ hỏi tội con bé có người yêu mà không nói với ta một tiếng." Bác quản gia nói"Vâng. Bác cứ trách em ấy đi ạ.""Vậy lần sau cháu có thể đến đây với Bomi chứ?" Chorong hỏi"Đương nhiên là được rồi. Đây là nơi nhị tiểu thư đã gắn bó một thời gian dài." "Và bác hãy kể cho cháu nghe về Bomi ngày xưa vào lần tới nhé." Chorong hào hứng"Ừ." Bác quản gia trả lời.Chorong cùng với bác quản gia quay lại nhà chính. Yoon Changyoon cũng đã về và đang ngồi phòng khách trò chuyện với bố mẹ Chorong."Cháu thấy sao?" Ông Yoon lên tiếng hỏi khi Chorong vừa ngồi xuống sofa phòng khách."Vâng. Quang cảnh xung quanh rất đẹp ạ." Chorong trả lờiSự thật rằng Chorong chỉ ở mỗi khu vườn kia mà không đi thêm bất cứ nơi nào. Nơi ấy là nơi Bomi đã lớn lên. Nàng rất trân trọng."Chorong này..." Bà Yoon nói"Vâng ạ.""Cháu có người yêu chưa?"Nghe câu hỏi Chorong không biết nên trả lời thế nào. Nàng nhìn sang bố mẹ mình cầu cứu. Nhưng bố mẹ nàng nhìn lại với ý tứ con hãy tự trả lời vấn đề này."Dạ. Cháu có người yêu rồi ạ.""Tiếc quá." Bà Yoon tiếc nuối"Chorong mới có người yêu thôi chứ phải là đã có chồng đâu mẹ. Đúng không Chorong?" Changyoon nói"À vâng.""Vậy là tôi vẫn còn cơ hội theo đuổi em đúng chứ Chorong?" "Đương nhiên rồi Changyoon-ssi." Chorong cười nói"Tôi chỉ sợ anh hi vọng rồi lại thất vọng thôi Changyoon-ssi."Câu nói tiếp theo của Chorong như gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt Changyoon. Anh chàng đang cười bỗng dưng ngượng ngùng không biết xử lý thế nào. Lúc này ông Park mới nói đỡ hộ Changyoon một câu."Tuy vậy Changyoon vẫn có cơ hội đúng chứ con?"Ông Park nháy mắt với cô con gái, Chorong hiểu ý. Có lẽ lúc nãy nàng đã làm cho hoàn cảnh trầm xuống."Vâng ạ. Con hi vọng Changyoon-ssi sẽ làm con đổ đứ đừ." Chorong mỉm cườiQuản gia đứng nghe câu chuyện từ nãy tới giờ thì chỉ biết thở dài. Ông hi vọng đại thiếu gia không bỏ quá nhiều công sức vào chuyện này.."Bomi đang ở đâu?"[Bomi đang ở ngoài có chút việc của công ty.]"Em đợi Bomi ở nhà đó. Nhớ về sớm."[Bomi biết rồi. Yêu em.]Sau khi rời khỏi Yoon gia, Chorong đã tới nhà Bomi. Nàng bấm mật khẩu vào nhà mà không thấy Bomi đâu. Hiện tại Chorong vô cùng nhớ người yêu nàng.Không biết làm gì, Chorong lại dọn dẹp nhà cửa. Xong xuôi mọi việc Bomi vẫn chưa về, nàng lại ngồi xem ti vi. Xong ti vi chán chê Bomi vẫn chưa về, Chorong đã thiếp đi trên sofa.Bomi về tới nhà thì nhìn thấy Chorong đang ngủ trên sofa. Cô nhẹ nhàng bế Chorong vào trong phòng ngủ. Đặt nàng nằm xuống giường, Bomi cũng nằm xuống bên cạnh. Cô cứ vậy mà ngắm nhìn Chorong ngủ say. Thật đẹp.Nằm ngủ một giấc thoải mái, Chorong mở mắt ra, thấy người yêu nàng nhìn nàng chăm chăm. Chorong mỉm cười, vòng tay ôm lấy cổ Bomi, đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên môi Bomi. "Hôm nay em nhớ Bomi quá à?" Bomi hỏi"Đúng vậy. Hôm nay em cực kì nhớ Bomi đó."Bomi lại kéo Chorong vào một nụ hôn khác."Hôm nay em cùng bố mẹ đến nhà Yoon Changyoon." Chorong nói"Sao lại đến đấy?" Bomi không có biểu hiện gì."Bố mẹ em với bố mẹ Yoon Changyoon là bạn bè thân thiết.""Ừ.""Hôm nay em đã tham quan một vườn hoa hướng dương và nghe kể về một cô bé.""Là bố mẹ Yoon Changyoon kể sao?""Bomi biết mà. Đúng không người yêu em?"Chorong ôm lấy Bomi mà thì thầm bên tai. Bomi cũng ôm lại nàng."Ừ. Vậy là em đã biết hết?""Đúng vậy.""Em thấy sao?" Bomi dò hỏi"Gặp được Bomi là điều may mắn nhất trong cuộc đời em.""..." "Tôi yêu em Yoon Bomi." Chorong bày tỏ"...""Hiện tại tôi đang ở trong lòng em nhưng tôi vẫn rất nhớ em Bomi à.""...""Đừng bao giờ rời xa tôi nhé Bomi. Bây giờ không có em tôi không sống nổi đâu.""...""...""Bomi biết rồi. Bomi yêu chị Park Chorongie."Bomi mỉm cười hạnh phúc. Cô ôm Chorong thật chặt. Cô sẽ không bao giờ buông tay khỏi người con gái này..Số lượng hoa được gửi đến văn phòng của Chorong ngày càng nhiều. Tuy hoa nhiều thì số lượng hoa nằm ở bãi rác cũng tăng lên đáng kể. Cả tập đoàn PLY Group đều biết tổng giám đốc điện tử Yoon Ho đang cố gắng cưa đổ tổng giám đốc của mình. Một số nhân viên còn cược nhau xem là tổng giám đốc của mình có đổ hay không. Số lần Bomi xuất hiện ở đây cũng tăng lên. Có vẻ như Chorong đang công khai mối quan hệ này."Oa nhiều hoa thật đấy."Bomi đang ở phòng làm việc của Chorong, cảm thán về đống hoa mà cô nhìn thấy ở bãi rác. Chorong đang làm việc, Bomi ngồi ở sofa."Bomi thích sao?" Chorong không ngẩng đầu nhìn Bomi mà hỏi."Bomi thích em hơn Chorongie.""Vậy Bomi hãy thể hiện đi.""Em thích thế hơn hả?""..."Bomi đi tới bàn làm việc của Chorong. Chính xác là cô đi tới bên cạnh nàng. Nhấc Chorong ra khỏi ghế, Bomi ngồi xuống chiếc mà nàng vừa ngồi, để Chorong ngồi lên đùi mình. Một màn sến sủa của hai người đang diễn ra."Bomi à""Hửm?""Bố mẹ nói cuối tuần Bomi đến nhà em chơi đó.""Có được không?" Bomi có chút lo lắng"Không sao đâu. Tụi mình yêu nhau cũng gần 1 năm rồi mà.""...""Bố mẹ em cũng nhắc tới Bomi suốt. Toàn hỏi sao em chưa chịu dẫn người yêu về ra mắt thôi.""Vậy thì cuối tuần này Bomi sẽ tới nhà em."Bomi đặt nụ hôn nữa lên má Chorong. Máy nội bộ vang lên.[Thưa tổng giám đốc có tổng giám đốc điện tử Yoon Changyoon tới gặp.]"Hiện tại tôi đang bận nên bảo Changyoon-ssi hôm khác tới."[Tôi biết rồi thưa tổng giám đốc.]Chorong thở dài, nhìn Bomi. Anh chàng này vẫn đang cố gắng cưa đổ Chorong."Bomi đoán 1 phút nữa Changyoon sẽ xông vào đây." Bomi nói"Kệ anh ta." Chorong cũng không để tâm"Chúng ta như này ổn chứ em?""Ừ. Rất ổn là đằng khác. Em thích thế này." Đúng như dự đoán của Bomi, cánh cửa bật mở, Changyoon xông vào phòng làm việc."Tôi xin lỗi. Changyoon-ssi cứ đòi vào." Thư kí hớt hải phía sau nói"Ừ. Không sao. Cô cứ đi làm việc của mình đi." Chorong nhẹ giọngĐập vào mắt Changyoon bây giờ là Chorong đang ở trong lòng Bomi. Anh ta nhíu mày nhìn chăm chăm vào Bomi. Chorong không thích điều này chút nào."Tổng giám đốc Yoon anh đến đây có việc gì thế?" Chorong hỏi"Giám đốc Yoon cô đang làm gì ở đây thế? Tôi nhớ đang là giờ làm việc ở công ty mà?" Changyoon không trả lời Chorong mà hỏi lại Bomi. Cô cũng bình tĩnh từ từ trả lời anh ta."Thưa tổng giám đốc Yoon bây giờ đang là giờ nghỉ trưa và tôi có quyền được ra ngoài chứ?""Cô... cô...""Changyoon-ssi anh tới đây có chuyện gì?" Chorong hỏi lại lần nữa"Chorong đây là người yêu của em?"Changyoon hỏi câu này nhưng anh chàng đã chắc chắn đây là thật."Đúng vậy. Có vấn đề gì sao Changyoon-ssi?""Không có gì. Tôi đi trước. Hẹn gặp lại em sau Chorong.""Vậy tôi không tiễn."Yoon Changyoon rời khỏi phòng làm việc của Chorong."Anh ta biết Bomi có sao không?" Chorong hỏi vấn đề nàng đang suy nghĩ. Bomi mỉm cười nhìn nàng."Không có việc gì đâu. Khả năng là Bomi sẽ được ông bố đáng kính gọi điện hỏi thăm và gặp mặt một chút thôi.""Như vậy không sao chứ?""Không sao."..Bomi cùng Chorong đang đứng ở trước cửa nhà nàng."Bomi trông ổn đúng không?""Bomi rất đẹp."Đây là lần thứ n mà Chorong trả lời câu này với Bomi."Vào thôi Bomi à."Chorong đan ngón tay họ với nhau rồi cùng nhau bước vào nhà."Bố mẹ Bomi tới rồi đây." Mới bước vào nhà, Chorong đã nói to. Bà Park vui vẻ chào đón."Bomi tới đấy à?""Dạ vâng. Cháu chào bác."Bomi cúi đầu 90° chào bà Park. Chorong hài lòng mỉm cười. Bà Park cũng gật gù ưng ý. Ngay từ đầu đã rất lễ phép."Mình ơi đang làm gì thế? Nhanh ra gặp người yêu con gái rượu của anh này." Bà Park gọi chồng mình.Ông Park từ phòng ngủ bước ra. Bomi thấy vậy liền cúi chào."Cháu chào bác.""Yoon Bomi sao?" Ông Park nhìn kĩ Bomi rồi nói. Bomi cũng nhìn ông Park, một chút ngạc nhiên thoáng qua."Vâng.""Cháu còn nhớ bác không?" Ông Park hỏi"Dạ. Cháu vẫn nhớ bác ạ. Bác Seunghyun." Bomi trả lờiChorong và bà Park không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Hai người họ biết nhau từ trước sao?"Bố, bố biết Bomi sao?" Chorong hỏi"Đúng vậy. Nhờ có bác Seunghyun mà mới có Bomi ngày hôm nay." Bomi nói"Thật sao?" Chorong không tin cho lắm nên nàng hỏi lại."Bomi nói đúng đó. Bố không ngờ là con lại quen biết Bomi. Vậy là bố yên tâm giao con gái bố cho Bomi rồi.""Ơ hay sao bố nói nhẹ nhàng thế." Chorong bĩu môi"Thế con muốn gả cho người khác hả?" Ông Park trêu con gái"Tất nhiên là không rồi."Bomi bật cười trước hành động đáng yêu của Chorong. Ông Park cũng mỉm cười."Ba người có định ngồi không? Đứng không thấy mỏi à?" Bà Park nóiVậy là cả nhà kéo nhau vào phòng khách ngồi trò chuyện vui vẻ. Bữa trưa nhanh chóng được giải quyết. Bomi phụ giúp bà Park rửa bát đĩa. Xong xuôi mọi việc Bomi lên phòng ngủ của Chorong. Cả hai đang nằm trên chiếc giường kingsize trong phòng. Chorong gối đầu lên cánh tay của Bomi. Tay nàng ôm lấy eo Bomi."Bomi hãy kể cho em nghe chuyện Bomi biết bố em đi." Chorong nói"Em đã nghe bác quản gia nói về ngày đầu tiên Bomi đến Yoon gia rồi chứ?""Ừm. Ngày trời mưa tầm tã." Chorong nhớ như in những lời bác quản gia nói ngày ấy."Em có biết người đưa Bomi tới đó là ai không?" Bomi hỏi"Đừng bảo với em là bố em nhé.""Bingo. Đúng là bố em đã đưa Bomi tới Yoon gia. Bác Seunghyun biết mọi chuyện từ đầu. Bác ấy với mẹ Bomi và bố Bomi là bạn thân. Khi mà bố Bomi và mẹ Bomi qua lại với nhau thì tình bạn này đã rạn nứt. Bác Seunghyun vẫn quan tâm chăm sóc mẹ con Bomi cho tới ngày mẹ Bomi đột nhiên mất. Dù không muốn nhưng bác ấy đành phải đưa Bomi tới Yoon gia.""...""Bố em đã động viên Bomi rất nhiều. Đấy là động lực để Bomi sống tới bây giờ. Bác ấy còn nói rằng Bomi sẽ gặp được con gái bác và hai đứa có thể làm bạn thân với nhau.""Và cuộc sống luôn có những bất ngờ. Hiện tại Bomi và em là người yêu." Chorong mỉm cười"Hồi đấy Bomi cũng chỉ coi như lời nói đùa của bác để khiến tâm trạng Bomi tốt hơn thôi.""Em thực sự may mắn khi biết Bomi."Chorong ôm chặt lấy Bomi. Nàng rất sợ con người này sẽ bỏ rơi nàng. Nhưng nàng cũng chắc chắn rằng con người này sẽ không bỏ rơi nàng."Bomi đã hoàn toàn bẻ cong em rồi. Khổ thân em quá.""Chẳng phải Bomi nói em là người bẻ cong Bomi sao?""Đúng vậy. Em cũng bẻ cong Bomi hoàn toàn.""Vậy chúng ta huề nhau mà.""Ừ.""Đêm hôm ấy tại sao Bomi lại làm vậy? Thử cảm giác mới sao?"Chorong tò mò muốn biết do đâu mà Bomi lại hành động như vậy."Hôm đấy nhìn em rất đẹp. Cách em ngồi uống rượu khiến Bomi chằm đắm vào đó. Và em đã kích thích mọi giác quan của Bomi.""...""Bomi cũng có chút muốn thử cảm giác mới mẻ." Bomi nói tiếp"...""Thế tại sao em lại đồng ý? Bomi cứ nghĩ em sẽ từ chối cơ.""Lúc đấy em nghĩ thử một chút cảm giác mới cũng không hại ai nên em đồng ý thôi.""Nhưng sáng hôm sau em chạy nhanh quá đấy Chorongie. Em làm Bomi có chút nuối tiếc đó.""Hiện tại thì sao?" Chorong hỏi"Bomi cảm ơn ông trời vì ngày hôm đấy có thể gặp lại em tình cờ như vậy." "Yeah. Em rất thích cách Bomi tự nhiên ở em." Chorong nói"Bây giờ cũng được đúng không?" Bomi cười gian"..."Bomi để Chorong nằm dưới còn mình thì áp phía trên. Hai người bắt đầu dây dưa...Hôm nay Yoon Hyunseung hẹn gặp Park Seunghyun ở một quán nước để nói chuyện."Seunghyun hyung em nghe Changyoon nói con gái anh đang hẹn hò với một cô gái." Yoon Hyunseung vào thẳng vấn đề mình muốn nói. Ông vẫn hi vọng con trai mình quen được với Chorong. Như vậy sẽ có lợi cho điện tử Yoon Ho.Park Seunghyun bình tĩnh, không lộ chút ngạc nhiên nào. Ông nhấp ngụm trà rồi sau đó mới nói."Có vấn đề gì sao Hyunseung?""Chẳng lẽ anh không thấy ghê tởm khi hai người con gái yêu nhau sao?""Hyunseung à tôi là người theo tư tưởng hiện nay. Chorong nó yêu ai là quyền của nó. Chỉ cần người đó làm con bé hạnh phúc thì là ai tôi cũng chấp nhận. Đời tôi chỉ có mỗi con gái này thôi. Tôi không thương con bé thì ai thương nó.""Nhưng mà..." "Chẳng phải cậu cũng có một cô con gái đó sao Hyunseung?" Ông Park nói đúng vào vấn đề nhạy cảm của ông Yoon.Phải Yoon Hyunseung có một người con gái nhưng con bé ấy ông đã cho vào dĩ vãng từ lâu. Chuyện này đã từng suýt làm gia đình ông tan nát nên ông không hề có khái niệm về con người đó."Sao anh lại nói về vấn đề này?""Cậu đã quên con bé luôn rồi à?" Ông Park không khỏi thất vọng nói"..." Ông Yoon không nói gì"Hãy gặp con bé thử một lần đi. Cậu sẽ phải ngạc nhiên đấy Hyunseung à."...Điện tử Yoon Ho đang đứng trên bờ vực phá sản. Các cổ đông đang đòi rút cổ phần ra khỏi công ty. Tổng giám đốc Yoon Changyoon là người đã gây ra hậu quả này. Chủ tịch là Yoon Hyunseung đang rất đau đầu về chuyện này. Ông đã suy nghĩ về mọi khả năng có thể cứu vớt được công ty này. Và người có thể cứu vớt được công ty này chỉ có thể là tập đoàn PLY Group.Yoon Hyunseung đã gặp Park Seunghyun để xin sự giúp đỡ. Đáp lại là lời từ chối. Căn bản không phải lời từ chối mà Park Seunghyun đã gợi ý rằng Yoon Bomi có thể giúp công ty vượt qua chuyện này. PLY Group có thể đầu tư vào điện tử Yoon Ho thời điểm này nhưng có điều kiện là Yoon Hyunseung phải thông báo rằng Yoon Bomi là con gái. Ông Yoon đang đứng trước hai sự lựa chọn. Để cứu công ty thì gia đình hoàn hảo mà ông xây dựng bấy lâu sẽ sụp đổ và ngược lại..Chorong đang tá túc tại căn hộ của Bomi. Dạo gần đây điện tử Yoon Ho xảy ra chuyện khiến Bomi có chút bận rộn hơn trước. Đang ở nhà mà cô cũng phải làm việc."Bomi đã đọc tin tức chưa?"Chorong đi tới ngồi lên bàn làm việc đối mặt với Bomi. Chorong lúc này cực kì quyến rũ. Nàng mặc áo mỗi chiếc áo sơ mi dài màu hường che một phần đùi mình. Bomi dừng công việc lại ngắm nhìn nàng."Em hỏi lạ nhể? Bomi làm ở điện tử Yoon Ho thì tin tức phải nhanh hơn ai hết chứ.""À ừ nhỉ. Tự dưng em quên mất chuyện này.""Em đấy. Đang tính câu dẫn Bomi sao?" Bomi nhéo mũi Chorong một phát. "Em không có.""Em không có mà lại ăn mặc như này?""Ở nhà Bomi không có quần áo của em." Chorong thanh minh"Vậy thì em hãy mang một ít quần áo của em tới đây đi." Bomi nói"Được mai em mang qua luôn." Chorong đồng ý luôn"Công ty của Bomi đã có cách giải quyết chưa?" Chorong quay lại vấn đề chính."Em là tổng giám đốc nên em nghĩ xem có cách giải quyết nào không?""Em cũng muốn giúp Bomi lắm nhưng bố em nói nghiêm cấm em không được tham gia mọi thứ liên quan tới điện tử Yoon Ho.""Bác Seunghyun đã nói thế sao?""Vâng. Bố em nói vậy.""Chắc bố em đang có tính toán riêng."..Chủ tịch Yoon Hyunseung công ty điện tử Yoon Ho mở cuộc họp báo với giới truyền thông. Chủ tịch Yoon thông báo với toàn thể mọi người rằng ngoài cậu con trai là Yoon Changyoon thì ông còn có một cô gái là Yoon Bomi hiện tại đang làm giám đốc kế hoạch ở điện tử Yoon Ho. Tin tức bùng nổ khiến mọi người đều ngỡ ngàng. Các cổ đông và toàn bộ nhân viên của điện tử Yoon Ho đều bất ngờ. Họ biết rõ Yoon Bomi là một con người tài năng. Để ngồi vào vị trí giám đốc kế hoạch như bây giờ là cả một quá trình phấn đầu của Yoon Bomi trong suốt những năm qua. Cô bắt đầu ở vị trí nhân viên phòng kế hoạch rồi đến trưởng phòng một nhóm. Vị trí giám đốc kế hoạch của Bomi là do các cổ đông đề nghị và được chấp thuận. Các cổ đông ấy không hề biết Bomi là con gái của Yoon Hyunseung.Trong cùng ngày, chủ tịch Park Seunghyun tập đoàn PLY Group cũng thông báo sẽ đầu tư một khoản vốn vào điện tử Yoon Ho trong thời điểm khó khăn này. Hai bên đã kí kết hợp đồng trong ngày hôm nay. Yoon Hyunseung đã chọn lựa phương án thừa nhận mình có con gái để cứu công ty thoát khỏi tình trạng hiện nay. Vợ của ông lúc đầu không đồng ý nhưng vì sự nghiệp của chồng mình nên bà Yoon đã đồng ý. Yoon Changyoon thì bị bất ngờ khi mà anh ta biết mình có đứa em gái cùng cha khác mẹ. Ông bà Yoon đã che giấu rất kĩ trong ngần ấy năm..Mặc dù ông Yoon đã thừa nhận Bomi là con gái nhưng quan hệ của Bomi với họ vẫn không tiến triển thêm một chút nào. Cô cũng không quan tâm nhiều đến vấn đề ấy. Cứ như hiện tại thì mọi thứ đều ổn.Hôm nay là một ngày nắng đẹp, Bomi dẫn Chorong về nhà để ra mắt bác quản gia. Cô coi vợ chồng bác quản gia như bố mẹ mình bởi họ là người đã quan tâm và chăm sóc cô từ ngày còn bé tới lúc trưởng thành."Bác Jisuk, cháu về rồi đây."Bomi gọi to khi thấy bác quản gia đang chăm chút vườn hoa hướng dương của cô. Bomi nắm lấy tay Chorong đi tới chỗ bác quản gia."Bomi về rôi đấy à?" Bác quản gia vui mừng khi thấy Bomi. Cũng đã lâu Bomi mới về thăm bác."Vâng. Cháu về rồi ạ." Bomi nói"Cháu chào bác." Chorong lễ phép chào hỏi"Lần này Bomi dẫn cả người yêu về cơ đấy." Bác Jisuk hóm hỉnh nói"Vâng. Chorong rất đẹp phải không bác?" Bomi tự hào khoe"Phải. Cô bé rất đẹp. Chẳng trách lâu vậy mới thấy cháu về thăm ta."Lời nói của bác quản gia khiến Chorong ngượng ngùng, mặt đỏ lên. Bomi nhìn thấy trông thật đáng yêu."Bác gái đâu ạ?" Bomi hỏi"Bác gái đang ở nhà chính. Có cần ta đi gọi bà ấy không?""Dạ thôi. Lát cháu qua gặp bác gái cũng được. Đỡ mất công bác phải đi." "Bây giờ ta cũng việc ở nhà chính nên giờ ta đi gọi cũng. Hai đứa cứ chơi ở đây đi. Tí ta với vợ quay lại nói chuyện với hai đứa.""Vâng. Thế cũng được ạ.""Cháu chào bác." Chorong nóiBác quản gia cất bước đi về phía nhà chính. Bomi dẫn Chorong đi vào vườn hoa nơi có chiếc xích đu. Khung cảnh hiện tại thật thơ mộng. Bạt ngàn hoa hướng dương với chút gió đưa đẩy. Vẫn như mọi khi, Bomi ngồi xuống chỗ xích đu trước, cô để Chorong ngồi lên đùi mình, ôm eo nàng."Em thích không?" Bomi hỏi một câu không đầu không cuối."Thích cái gì cơ?" Chorong hỏi lại"Mọi thứ ở đây.""Ừm. Em thích nhưng em vẫn thích Bomi hơn.""..."Họ ngồi như vậy ngắm nhìn những bông hoa."Chorongie unnie..."Bomi khẽ gọi nàng. Đây là lần đầu tiên Bomi gọi nàng là unnie."Hửm? Sao hôm nay Bomi lại như vậy?""Chorongie unnie...""Ơi""Chorongie unnie..." "Ừ" Bomi cứ gọi tên nàng mãi. Chorong cũng không phiền khi Bomi gọi như vậy. Nàng rất thích Bomi gọi tên mình."Chorongie unnie có biết vì sao Bomi lại trồng hoa hướng dương không?""Vì ý nghĩa của hoa hướng dương sao?" Chorong nói"Chorongie unnie thử nói cho Bomi nghe xem nào?"Bomi có chút ngạc nhiên khi nghe Chorong nói. Chính xác là Chorong đã tìm hiểu mọi thứ về Bomi. Ngay cả ý nghĩa của hoa hướng dương, nàng cũng đã tìm hiểu ở trên mạng. Nàng muốn hiểu hơn về Bomi của nàng."Hoa Hướng Dương luôn hướng về phía mặt trời nên thường là biểu tượng của lòng trung thành, chung thủy sâu sắc. Nó thể hiện niềm tin và hi vọng trong tình yêu, luôn hướng về điều tươi sáng nhất. Hạnh phúc luôn đến với những người lạc quan và mạnh mẽ như thông điệp 'Hoa Hướng Dương luôn hướng tới Mặt Trời'. Đó là những gì Chorong nhớ được khi google trên mạng.""Ngày mới tới đây, Bomi không có được sự lạc quan đâu. Cuộc sống lúc ấy chỉ khiến Bomi đau khổ tột cùng. Đã từng không dưới một lần, Bomi muốn theo mẹ tới thiên đường. Bác Seunghyun đã động viên Bomi rất nhiều. Chính bác ấy đã gợi ý cho Bomi trồng vườn hoa này. Bác ấy nói Bomi hãy thử tìm hiểu ý nghĩa của hoa hướng dương và trông nó. Như vậy Bomi sẽ có được niềm tin và lạc quan hơn. Bomi đã làm theo và cảm thấy nó đúng.""..." Chorong im lặng nghe Bomi nói."Chorongie unnie...""Ừ""Chorongie unnie hãy luôn ở bên Bomi nhé. Chorongie unnie chính là niềm tin của Bomi. Đừng bao giờ rời xa Bomi nhé.""Bomi à tôi đã từng nói giờ tôi sẽ không thể sống thiếu em. Vậy nên em cũng không được rời xa tôi đâu đấy." Chorong nhẹ nhàng nóiBomi lôi trong túi ra một chiếc nhẫn đơn giản. Phía bên trong chiếc nhẫn có khắc ngày họ gặp nhau lần đầu tiên. Cô nhẹ nhàng đeo nó vào ngón áp út của Chorong."Park Chorongie unnie là thuộc quyền sở hữu của Yoon Bomi." Bomi tuyên bố Bomi trao cho nàng một nụ hôn say đắm."Bomi yêu chị Park Chorongie...""Tôi yêu em Yoon Bomi..."...End.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me