04
Nhiều ngày trôi qua, bầu không khí u ám vẫn bao trùm khắp đế quốc. Doran cũng dần chấp nhận sự thật rằng Oner đã không còn trên cõi đời này nữa.Những buổi sáng thức dậy, cậu không còn vội vã tìm kiếm tin tức về chiến sự như trước. Những buổi tối, cậu không còn ngồi bên cửa sổ, lặng lẽ cầu nguyện cho người kia trở về. Giữa những cuộc đàm phán, những chuyến hàng ra vào hải cảng, cậu dần học cách đè nén nỗi đau vào sâu trong tim.Thế nhưng, vào một buổi chiều khi cậu đang đi dạo trên con phố trung tâm, một thông báo lớn dán trên bảng tin hoàng gia đã khiến bước chân cậu khựng lại."Tuyển chọn thê tử cho Đô đốc Oner."Doran nhìn chằm chằm vào những dòng chữ mạ vàng trên nền giấy đỏ, tim cậu như bị bóp nghẹt.Hoàng gia muốn tìm vợ cho một người đã khuất?Lý do họ đưa ra là để tôn vinh công lao của Oner, cũng như đảm bảo rằng gia tộc của hắn không bị bỏ lại trong cô độc. Ai chấp nhận kết hôn với Đô đốc quá cố sẽ được sắc phong danh hiệu, quản lý phần gia sản mà hắn để lại, và sống như một góa phụ hoàng gia.Một cơn gió thổi qua, tờ giấy khẽ rung lên, nhưng Doran vẫn đứng yên bất động. Cậu biết, dù Oner là người hùng của đế quốc, dù có biết bao thiếu nữ thầm thương trộm nhớ hắn, nhưng để chấp nhận kết hôn với một người đã khuất... ai sẽ đồng ý chứ?Doran siết chặt bàn tay.Cậu biết mình sẽ làm gì.Buổi tối hôm ấy, Doran đã ngồi trước mặt cha mẹ, nhìn thẳng vào đôi mắt lo lắng của họ và nói một câu khiến cả hai người đều sững sờ:"Con muốn đăng ký."Thương nhân Eryndor – cha của Doran – trầm mặc nhìn con trai mình. Còn mẹ cậu thì khẽ thở dài, đặt tay lên tay cậu, giọng bà dịu dàng nhưng có chút đau lòng:"Con yêu, con có chắc không?"Cậu cúi đầu, hít sâu một hơi."Con thương chàng là thật.""Bây giờ chàng đã không còn, con muốn thay chàng chăm lo cho cơ ngơi mà chàng để lại. Nếu đã không thể ở bên chàng khi còn sống, con nguyện sẽ làm người gắn bó với chàng trong danh nghĩa suốt phần đời còn lại."Một khoảng lặng dài trôi qua.Cuối cùng, cha cậu khẽ gật đầu."Cha hiểu rồi." Ông nói chậm rãi, như thể đã đoán trước ngày này sẽ đến. "Nếu đây là quyết định của con, cha sẽ không ngăn cản. Chúng ta sẽ thu xếp để con được đăng ký."Doran ngẩng lên, đôi mắt sáng rực trong ánh đèn.Mẹ cậu khẽ vuốt tóc cậu, giọng đầy yêu thương:"Con của mẹ, chỉ mong con không phải hối hận."Đêm hôm đó, Doran ngồi trước bàn, cầm bút lông viết đơn đăng ký, từng nét chữ đều cẩn thận như đang viết một bản thệ ước thiêng liêng.Khi chàng còn sống, ta chưa từng có tư cách đứng bên chàng. Bây giờ chàng đã khuất, ít nhất hãy để ta ở bên chàng trong danh nghĩa.Mực khô dần trên giấy.Doran đặt bút xuống, nhìn tờ đơn trước mặt.Vậy là từ nay, em sẽ là phu nhân của chàng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me