Op Vinsmoke X Fuyumi Chuyen Tinh Cua Nang Quan Su Mua Dong
Sáng tinh mơ mở mắt ra , tôi nhìn sang thấy NIJI vẫn còn đang ngủ , tôi lật người lại , tay chống cằm nhìn hắn đang ngủ say sưa . Tôi tự hỏi nếu như tôi sẽ không bao giờ mơ về ngày này nữa không ? . - " Tại sao người mình yêu lại là họ chứ ? " tôi nhìn NIJI Mặc dù họ khó gần , đầu đất và còn xấu tính với tôi nữa chứ nhưng ánh mắt say đắm ấy khiến tôi quên mất mình là ai , tôi đã lún sâu vào tình yêu này mà chẳng thấy hồi kết . Tôi nhẹ nhàng xích lại gần NIJI rồi cúi mặt mình xuống và hôn lên môi của hắn , một nụ hôn mà trước giờ tôi chưa từng nghĩ mình sẽ làm vậy .- " Vừa nãy...có ai đó... " NIJI mở mắt ra vì cảm thấy có ai đó như vừa hôn mình vậy Trong nhà tắm , tôi dựa vào cửa mà mặt mày đỏ bừng hết cả lên .- " Mình làm liều ghê... " tôi- " Chắc sẽ được tha thứ thôi nhỉ ? " tôi Yêu người không nên yêu là điều ngu ngốc nhất tôi đã làm , lo lắng cho họ trở thành trách nhiệm của tôi .
- " Mình ngốc thật mà " tôi đưa tay lau từng giọt nước mắt đang rơi trên má của mình •
•
•
•
• Hiện tại ba thanh niên kia đang luyện tập với nhau ở sân tập . Tôi từ trên ban công phòng nghỉ nhìn xuống , họ cứ luyện tập mãi mà chẳng biết có đôi mắt mơ màng đang ngẩn ngơ nhìn họ , họ hững hờ quá nên tôi cứ bơ vơ đợi chờ đôi mắt ấy ngó về phía tôi .- " Em đang làm gì vậy ? " REIJU từ sau bước vào - " REIJU_san " tôi quay lại - " Sao vậy ? Đang nhìn mọi người luyện tập à ? " REIJU đứng bên cạnh tôi- " À...vâng " tôi nhìn phía dưới Đột nhiên tôi thấy ICHIJI ngước lên nhìn tôi rồi YONJI và NIJI cũng nhìn lên theo , tôi giật nẩy đỏ mặt mà ngoắt mặt sang chỗ khác .- " Ba đứa nó thực sự vẫn còn lúng túng với đạo đức của chính mình nhưng chị nghĩ ba đứa nó đang cố gắng hiểu cảm xúc của em đấy " REIJU - "...cố gắng hiểu ư ? " tôi- " Ba đứa nó phải mất nhiều thời gian hơn người bình thường để cảm nhận được tình yêu của em với sự thay đổi theo thời gian " REIJU Tôi trầm tư chẳng thể nào hiểu được lời mà REIJU nói , rốt cuộc họ nghĩ gì về cái gọi là tình yêu ? .- " YUKI , em thực sự muốn để như thế này sao ? " REIJU quay sang nhìn tôi Tôi nhìn REIJU rồi cười một nụ cười lấp lánh như ánh nắng ban mai .- " Những cô gái trẻ luôn chủ động với họ , đâu có chỗ để cho em chen vào " tôi- " Không YUKI , em đã luôn ở bên cạnh và dõi theo ba đứa nó cơ mà , kể cả giúp SANJI thoát khỏi chốn địa ngục đó nữa " REIJU Tôi khẽ cười rồi ngước lên nhìn bầu trời đầy mây xanh . - " Em chỉ là một cô gái bình thường " tôi- " Dù họ có thích ai thì em cũng phải ủng hộ hết mình , chỉ cần một tiếng nói ủng hộ là em sẽ rất vui nếu nó đến " tôi đưa tay tạo hình trái tim giữa khung trời đầy mây- " Chị hiểu cảm giác của em nhưng mà ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình mà " REIJU - " REIJU...xin chị đừng nói nữa " tôi Tôi khẽ nghiêng đầu cười với REIJU , REIJU nhìn tôi cười mà chị ấy cảm thấy buồn thay tôi , đằng sau nụ cười ấy lại chất chứa những muộn phiền chẳng ai biết . - " Em muốn họ dành thời gian của mình mà không hối tiếc " tôi- " Em không thể trở thành người mà họ thích hay tấn công dữ dội , càng không thể kéo hoặc đẩy " tôi - " Không bao giờ có chuyện đó đâu " tôi mỉm cười nói- " YUKI " REIJU lo lắng nhìn tôi •
•
•
•
• Tại phòng tôi , tôi ngồi trên giường đọc sách và nhâm nhi tách trà với bánh ngọt , MIKI và RAN bước vào đem thêm trà và bánh .- " Tiểu thư đã chuẩn bị quà cho buổi tiệc chưa ? " RAN- " Nó rất đặc biệt " MIKI khúc khích cười nói - " Sao em phải tặng cho mấy tên đó chứ ? " tôi hững hờ nói Mặc dù nói thế nhưng não tôi đang suy nghĩ về cảnh mà MIKI vừa nói , một cảnh cùng nụ hôn của trái tim với họ .- " A...không được đâu...dừng lại đi... " tôi ngồi cuộn lại rồi mặt đỏ bừng lắp bắp nói - " Bớt lại đi mẹ trẻ " RAN- " Mặt mũi tiểu thư đỏ hết lên kìa " MIKI trêu- " Hai chị cứ đùa , em ăn chocolate rượu nên trông vậy thôi " tôi đưa quyển sách che nửa khuôn mặt mình •
•
•
•
• Thời gian thấm thoát trôi đi , trước khi tham gia buổi tiệc vào ngày mai , trong vòng hai ngày nay , ai nấy đều tất bật chuẩn bị trang trí cho buổi tiệc hoặc là làm những món ăn ngon nhất để tiếp đãi những tầng lớp quý tộc tham gia buổi tiệc này . Trong khi mọi người bận rộn như thế thì tôi vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình được giao . REIJU trở về phòng mình sau khi vừa làm nhiệm vụ vài ngày , đứng trước cầu thang REIJU thấy tôi từ trên lầu nhìn xuống .- " Mừng chị đã về , công việc sao rồi ạ ? " tôi - " Em đang làm gì thế ? Cơ mà hôm nay thế nào ? " REIJU đi lên và đứng bên cạnh tôi- " Em không định tăng ba đứa nó quà sinh nhật à ? " REIJU Bỗng nhiên tôi đứng trước mặt REIJU nhìn chằm chằm chị ấy rồi thở nhẹ dựa lưng vào lan can .- " Về cái gì cơ ? " tôi- " Họ hoàn toàn không nhìn nhận em như con gái " tôi nhún vai nói- " YUKI " REIJU Tôi đưa cho REIJU một hộp quà nhỏ , đó là một lọ độc dược tôi vừa lấy được khi làm nhiệm vụ bữa hổm . Xong rồi tôi rời đi đến phòng của ICHIJI , đứng trước cửa và gõ cửa , cánh cửa mở ra , người con trai có mái tóc đỏ với cặp kính đen đang đứng trước mặt tôi .- " Có chuyện gì ? " vẫn là bộ mặt vô cảm ấy- " Ta vào được chứ ? " tôi ICHIJI đẩy cửa để tôi vào bên trong , tôi bước vào rồi đi đến bàn làm việc của hắn .- " Cái gì vậy ? " ICHIJI thấy tôi đặt một hộp quà màu đỏ trên bàn - " Của ngươi đấy , chúc mừng sinh nhật " tôi ICHIJI bước lại bàn làm việc rồi mở hộp quà ra , bên trong là một chiếc cốc uống nước màu đỏ có khắc số một giống như hình xăm của ICHIJI và một cái khăn quàng cổ màu đen . - " Ngươi đã làm nó à ? " ICHIJI - " Sao ngươi biết ? " tôi ngạc nhiên - " Tay trầy xước vì kim thế kia thì nhìn qua là biết thôi " chợt ICHIJI đi lại nắm lấy bàn tay của tôi Tôi đã cố giấu đi rồi thế mà vẫn bị phát hiện ra sao ? .- " Ít nhất thì ta đã cố làm cho nó hoàn hảo nhất có thể " tôi - " Cũng khéo tay đấy " ICHIJI cười khẩy nói- " Hãy trân trọng điều bất ngờ đó đi " tôi khẽ cười rồi đứng trước mặt ICHIJI Tôi lấy chiếc khăn len và quàng lên cổ của ICHIJI rồi rời đi . ICHIJI đưa tay chạm nhẹ vào chiếc khăn len , cảm giác ấm áp làm hắn mê mẩn luôn rồi . Tôi đang đi tìm NIJI và tôi thấy hắn đang ở sau vườn hoa đứng trước mộ của phu nhân SORA , tôi khẽ khàng đi đến chỗ NIJI rồi hai chúng tôi ngồi trên bãi cỏ cùng trò chuyện .- " Này , đó là gì vậy ? " NIJI chỉ túi giấy nhỏ bên cạnh tôi- " Là chocolate đen " tôi - " Ngươi đã làm nó à ? " NIJI - " Đúng vậy , nhưng... " tôi ấp úng nói - " Ta đói quá nên ăn một cái nhé ? " NIJI Tôi ngập ngừng rồi cũng đưa một viên chocolate trước mặt NIJI và hắn ăn lấy viên socola ấy .- " Ngon " NIJI cười toe toét nói Tôi ngại ngùng đưa hai tay che đi khuôn mặt đang đỏ ửng của mình . NIJI im lặng một lúc rồi cũng nói về chuyện gia đình của mình .- " Khi xưa ta đã từng rất thích món này vì nó làm ta nhớ đến mẹ , bà ấy luôn quan tâm bọn ta mỗi ngày cho đến khi qua đời " NIJI - " Không biết sao bây giờ ta nhớ lại chuyện đó " NIJI Ở bên nhau đến thế này mà tôi hoàn toàn không biết gì về chuyện đó , tôi muốn biết nhiều hơn nữa mọi chuyện về họ và tôi cũng muốn họ biết tất cả về tôi .- " Cái đó là cuốn sách về tiểu sử của người mà ta rất thích " tôi chỉ cuốn sách ở trong túi giấy - " Và ta yêu cả ngươi nữa " tôi đứng dậy chỉ trước mặt NIJI Tim tôi đập nhanh hơn thậm chí còn đập nhanh hơn trước , họ có để ý thấy không ? NIJI cười toe toét nhìn tôi .- " Ta biết " NIJI Tôi mỉm cười lấy hộp chocolate từ tay NIJI rồi khẽ chớp mắt cười nhìn hắn .- " Đúng là ta yêu chocolate của mình thật " tôi- " Hả !? " NIJI ngỡ ngàng vì mình lại bị lừa lần hai- " Ta chỉ chocolate trong tay ngươi kia mà , lẽ nào...ngươi nghĩ đó là mình nữa à ? " tôi cười nhìn NIJI - " Đ...đừng có đùa giỡn với ta " NIJI đỏ mặt tức giận nói Tôi khẽ cười rồi đưa cho NIJI một hộp quà màu xanh dương , bên trong là một hộp nhạc cổ do tôi nhờ thợ thiết kế , sau đó tôi đi vào trong cung điện thì gặp REIJU đang đứng ngay đó . - " Em có chắc không ? Cuối cùng cũng nói được vậy mà lại lừa " REIJU -" Ổn thôi mà , hơn nữa họ cũng không đần như em nghĩ " tôi mỉm cười nói Tôi đưa một hộp quà màu xanh lá nhờ REIJU đưa cho YONJI rồi tôi tạm biệt chị ấy đi về phòng mình .•
•
•
•
• Hôm nay là ngày diễn ra buổi tiệc sinh nhật của công chúa và hoàng tử nhà VINSMOKE . Còn tôi hiện đang ở trong phòng mình , ngồi trên giường mà thở dài vì đến tận ngày diễn ra buổi tiệc mà tôi chẳng biết phải mặc gì , buổi tiệc sẽ diễn ra trong hai giờ nữa , bắt buộc tham dự nên tôi không thể không đi , chắc ở đó sẽ có nhiều quý tộc đến tham dự .- " Tiểu thư chuẩn bị xong chưa ? " MIKI và RAN bước vào Tôi lắc đầu ngao ngán vì tới giờ vẫn chưa biết phải mặc gì .- " Để hai chúng tôi chuẩn bị cho tiểu thư " MIKI cười nói Và thế là cả hai chị ấy giúp tôi sửa soạn , quần áo đã xong giờ là thêm lớp trang điểm rồi làm tóc , sau một lúc cũng đã xong xuôi .- " Đây đúng là một kiệt tác " MIKI- " Tiểu thư xem thử đi " MIKI Tôi nhìn vào gương và giật mình vì bản thân mình , bộ váy màu xanh dương và phụ kiện là một bông hoa hình hoa tuyết .- " Quả nhiên là tiểu thư rất xinh mà " MIKI- " À...vâng...cảm ơn hai chị " tôi- " Đến giờ rồi , tiểu thư mau đi nhanh đi " RAN- " Vậy em đi đây " tôi chào hai chị ấy rồi đi đến buổi tiệc •
•
•
•
• Buổi tiệc đã bắt đầu , có rất nhiều người đến tham dự từ tầng lớp quý tộc nhỏ đến lớn đều xuất hiện ở đây , ai nấy đều cao sang quyền quý , xung quanh đều náo nhiệt làm tôi choáng ngợp trước buổi tiệc lớn này .
__________________________________Xin hãy để lại một bình luận sau khi đọc nhé ! Iu mọi người (~ ̄³ ̄)~ .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me