Ormling Lang Tu Hoi Tam Futa
Sáng sớm, khi mặt trời vẫn còn lười biếng chưa kịp tỏa nắng, Orm đã phải thức dậy chuẩn bị đi làm. Hôm nay cũng như mọi ngày, Orm còn phải đưa Charsiu đến trường. Nhưng trước khi rời giường, Orm không nỡ bỏ qua cơ hội được gần gũi em.Ling vẫn nằm yên, hơi thở đều đều vẫn còn say ngủ. Orm cẩn thận nhích lại gần hơn, vùi mặt vào mái tóc mềm mại của Ling, hít nhẹ hương thơm quen thuộc mà bản thân đã yêu suốt bao năm qua. Orm khẽ hôn lên má em, một nụ hôn trộm nhẹ như gió thoảng, nhưng đủ để tim Orm xao động.Bàn tay Orm cũng không ngoan ngoãn mà khẽ lướt qua tấm lưng của Ling, cảm nhận từng hơi ấm trên da thịt em. Orm biết em vẫn còn giận, nên tranh thủ mấy lúc nào mà sờ mó." Chị yêu em" Orm thỏ thẻ, giọng nói khàn khàn vì còn ngái ngủ, mang theo sự chân thành không chút giả dối.Ling đã thức từ khi Orm nhúc nhích trên giường, nhưng vờ ngủ tiếp, muốn xem Orm làm gì.Orm mỉm cười, cúi xuống hôn lên trán em thêm một cái nữa, rồi mới miễn cưỡng rời giường. Một ngày dài sắp bắt đầu, nhưng ít nhất, sáng nay Orm đã có được chút bình yên bên em.Orm diện bộ vest Ling mua cho mình. Khi bước ra phòng khách, dáng vẻ cao ráo, khí chất mạnh mẽ của Orm lập tức thu hút ánh nhìn của Charsiu, cô bé con đáng yêu đang chuẩn bị đi học." Baba đẹp quá" Charsiu tròn mắt khen, bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ vào quần áo của ba đầy thích thú.Orm cúi xuống, cưng chiều xoa đầu con gái, rồi nhìn về phía Ling, người vợ yêu dấu đang đứng gần đó. Orm cười nhẹ, trong ánh mắt tràn đầy dịu dàng." Người đẹp nên chọn vest cũng đẹp" Orm không ngại ngần nói lời khen, giọng điệu vừa chân thành, vừa có chút nịnh nọt đáng yêu." Chị cảm ơn em"Ling không nói gì, chỉ cúi xuống chỉnh lại cặp sách cho Charsiu. Nhưng khoảnh khắc đó, khóe môi em hơi cong lên một chút, một nụ cười nhẹ, nhưng đủ để Orm thấy vui suốt cả ngày.Trước khi ra khỏi nhà, Charsiu nhanh nhảu thưa mẹ rồi tung tăng chạy ra trước. Orm cũng tranh thủ hôn nhẹ lên má Ling một cái, vừa như thói quen, vừa như một cách bày tỏ sự biết ơn.Hôm nay, Ling vẫn chưa hoàn toàn tha thứ cho Orm, nhưng ít nhất, em đã không còn lạnh nhạt nữa. Và đối với Orm, như vậy là đủ để có động lực bước vào một ngày mới.__________Orm nghỉ buổi chiều, liền tranh thủ về nhà, Orm bước vào nhà thật là nhẹ, cẩn thận cởi giày như sợ làm phiền đến ai đó. Ánh mắt Orm lướt qua sofa trống trơn, đoán ngay hai mẹ con chắc đang ngủ trong phòng. Nhìn vào trong, Orm bật cười khẽ, một cảnh tượng dễ thương đến mức trái tim Orm như mềm nhũn.Ling và Charsin ngủ y hệt nhau, cùng một tư thế, cùng một dáng vẻ. Điều đáng yêu nhất là đôi môi của Ling khẽ chu ra, trông vừa ngây thơ vừa đáng yêu lạ thường.Orm không nhịn được, cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên môi em. Một cái chạm khẽ, nhưng lại khiến tim Orm rung lên như lần đầu tiên yêu. Ling khẽ cau mày, mi mắt run run rồi chầm chậm mở ra. Ánh mắt em còn mơ màng, chưa kịp ý thức hết mọi chuyện thì đã thấy Orm.Orm nở nụ cười dịu dàng, ra hiệu bằng ánh mắt và động tác muốn ẵm em ra ngoài bàn ăn. Ling hơi chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Orm nhẹ nhàng đỡ em dậy, cố gắng không làm Charsin thức giấc, rồi bế em ra ngoài phòng khách.Bàn ăn đã được dọn sẵn, hộp mì xào thịt bò nóng hổi bốc khói nghi ngút. Orm kéo ghế cho em ngồi xuống, rồi tự tay mở hộp thức ăn ra, bày biện ngay ngắn trước mặt Ling." Em có thấy chị giỏi không? Mua đúng món em thích luôn đó" Orm cười đắc ý, mắt sáng lấp lánh như muốn đợi em khen thưởng.Ling liếc nhìn Orm, dù chưa hết giận nhưng khóe môi vẫn không tự chủ cong lên.Orm thấy vậy liền được đà chọc ghẹo:" Chị có công chuộc tội rồi đúng không? Em ăn một miếng cho chị vui đi"Ling hừ nhẹ, nhưng cũng không từ chối. Em cầm đũa lên, vừa định gắp thì Orm đã nhanh tay hơn, tự tay gắp một miếng thịt bò đặt vào chén em." Bà xã, ăn đi nào. Đừng để chồng yêu của em thất vọng"Ling bật cười, ánh mắt thoáng chút bất lực nhưng cũng không kìm được sự vui vẻ.Thấy em cười rồi, Orm càng được đà làm trò, vừa ăn vừa diễn mấy hành động hài hước. Lúc thì giả vờ làm nhân viên phục vụ bàn chuyên nghiệp, lúc lại giả bộ mặt nghiêm túc như CEO đang ký hợp đồng, nhưng thực chất là ký vào cái hộp mì xào.Ling lắc đầu, cảm thấy người chồng này đúng là trẻ con không ai bằng. Nhưng trong lòng lại thấy ấm áp lạ thường.Bữa trưa ấy, không chỉ có mùi thơm của mì xào, mà còn có sự ngọt ngào len lỏi trong từng ánh mắt, từng tiếng cười.__________Buổi tối hôm đó, không còn sự im lặng nặng nề, không còn khoảng cách vô hình giữa hai người nữa. Orm và Ling đã làm lành trở về như bình thường.Hai vợ chồng nằm trên giường, trò chuyện về những chuyện vụn vặt trong ngày. Orm, vốn có thói quen trêu chọc vợ, bắt đầu chọc ghẹo bằng mấy câu đùa vô thưởng vô phạt. Ling vốn đang cuộn trong chăn lướt điện thoại, không để tâm lắm.Nhưng Orm đâu dễ bỏ qua như vậy.Bất thình lình, Orm lật người, gác chân lên qua người Ling, giữ chặt lấy eo của em, rồi bất ngờ đưa tay vào hông cô mà chọt lét không chút nương tay." Or-Orm !!! Chi đừng mà, a ha ha... dừng lại !!" Ling cười nghiêng ngả, cố vùng vẫy nhưng chẳng thể nào thoát được." Cho chừa cái tội em không để ý đến chị" Orm cười gian, đôi tay liên tục công kích điểm yếu của em." Em... em năn nỉ mà! Thật sự không chịu nổi nữa đâu !!" Ling cười đến chảy cả nước mắt, hai chân quẫy đạp loạn xạ.Nhưng Orm vẫn chưa có ý định tha cho Ling, càng đè chặt hơn, như thể muốn khóa chặt Ling dưới thân mình.Thấy Orm không có dấu hiệu dừng lại, Ling tranh thủ lúc Orm sơ hở, dồn hết sức bình sinh lật người, thoắt cái đã ngồi lên bụng Orm.Orm tròn mắt nhìn Ling: "Ơ...sao nay em khỏe dữ vậy?"" Cho chị biết tay em" Ling đắc ý, cúi xuống véo má của Orm không chút thương tiếc. Hai bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy hai bên má của Orm, kéo ra, rồi bóp lại, nắn thành đủ mọi hình dạng kỳ quái." Nhìn này, cái này gọi là mặt cá nóc" Ling vừa làm vừa cười khúc khích." Em dám" Orm mấp máy môi, giọng nói méo mó vì bị em bóp má." Dám chứ sao không?" Ling cong môi, tiếp tục hành hạ khuôn mặt đẹp đẽ của chồng mình" Em tưởng chị sợ em chắc ??" Orm cười gian, ánh mắt lóe lên tia thách thức.Ling nheo mắt, miệng lẩm bẩm: " Được lắm, gan lì đúng không?"Ling chậm rãi hạ tay xuống quần, nắm lấy côn thịt của Orm. Ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng đặt lên lớp vải, rồi bắt đầu bóp nhả bóp nhỏ, vờ như sắp làm điều gì đó nguy hiểm.Lần này thì Orm cứng đờ người." Ê, ê !!! Em định làm gì đó?" giọng Orm lập tức thay đổi, không còn ngang ngạnh như lúc trước nữa.Ling nhướng mày, giọng điệu nửa đùa nửa thật: "Chị còn dám nữa không?"Orm nuốt nước bọt, bàn tay vừa nắm chặt thành nắm đấm, vừa như muốn đầu hàng:" Không dám nữa..."" Chắc chưa?" Ling nhếch môi, ngón tay khẽ nhúc nhích như đang hù dọa.Orm lập tức gật đầu như gà mổ thóc:" Chắc! Hoàn toàn chắc chắn.... Vợ tha mạng cho chồng đi mà"Ling bật cười, thỏa mãn buông tay ra, sau đó vươn người xuống, chống cằm lên ngực Orm, nhìn chị bằng ánh mắt đầy trêu chọc:" Nhìn cái mặt của chị kìa, đúng là chú cún ngoan."Orm bĩu môi, lầm bầm: " Công nhận, chị đúng là người sợ vợ nhất nhà này"Ling chớp mắt, cúi xuống hôn lên mũi Orm một cái, nhẹ nhàng đáp: " Phải vậy chứ, đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão mà haha"Bầu không khí ấm áp tràn ngập trong phòng ngủ. Không còn giận dỗi, không còn căng thẳng. Chỉ còn lại hai vợ chồng, cười đùa với nhau như những ngày yêu đương thuở đầu.__________Một buổi tối khác.Trong phòng, ánh đèn ngủ dịu nhẹ phủ xuống hai dáng người nằm cạnh nhau, hơi thở quấn lấy nhau trong bầu không khí ngọt ngào.Orm nằm nghiêng, mắt chăm chú ngắm người vợ bên cạnh. Từ đầu đến chân, từ mái tóc hơi rối do cả ngày dài đến bờ môi mềm khẽ hé mở theo từng nhịp thở. Orm mỉm cười, cất giọng trầm ấm:" Em có biết hôm nay chị vất vả thế nào không?"Ling không nhìn, chỉ kéo chăn cao hơn một chút, lười nhác đáp:" Vất vả thì ngủ sớm đi"Orm chớp mắt, hơi nhích lại gần, cằm tì lên vai Ling, giọng trầm thấp pha chút tinh nghịch:" Nhưng mà...vất vả kiểu này không thể giải quyết bằng việc ngủ được"Ling quay đầu lại, lườm Orm một cái. Ánh mắt nửa trách nửa buồn cười, bởi vì Ling hiểu quá rõ cái kiểu nói vòng vo của chồng mình. Orm cười khẽ, chậm rãi vươn tay kéo Ling vào lòng." Sao, em không thích à?" Orm cố tình thì thầm ngay sát tai Ling, hơi thở nóng bỏng phả nhẹ lên vành tai mẫn cảm.Ling rùng mình, bàn tay vô thức đẩy nhẹ vào ngực Orm. Nhưng Orm lại không để Ling thoát, vòng tay siết chặt hơn, cơ thể cường tráng áp sát vào từng đường cong mềm mại. Một tay ôm lấy eo, một tay tinh quái lần theo đường nét của tấm lưng thon, nhẹ nhàng lướt xuống." Hôm nay chị rất ngoan nhé" Orm cười khẽ, giọng nói mang theo ý trêu chọc. " Chị xứng đáng được thưởng chứ?"Ling hừ nhẹ một tiếng, nhưng không phản kháng. Trong khoảnh khắc ấy, Orm biết mình đã được "bật đèn xanh".Không chờ thêm nữa, Orm cúi đầu, môi chạm nhẹ lên môi Ling, như một lời thăm dò. Khi thấy Ling không tránh, Orm liền mạnh dạn hơn, đầu lưỡi luồn vào sâu hơn, cuốn lấy từng hơi thở của em, nụ hôn ban đầu dịu dàng dần trở nên nồng nhiệt, đê mê.Bàn tay Orm lần vào trong lớp áo mỏng, cảm nhận từng hơi ấm trên da thịt mềm mại. Ling khẽ run, hơi thở dần trở nên gấp gáp hơn, nhắm mắt, để mặc cho cảm xúc cuốn trôi.Không biết đêm nay họ đã trải qua bao nhiêu hiệp, chỉ biết là Orm có nói với Ling một câu." Chắc em phải đẻ cho chị thêm một đứa nữa quá🥵"_________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me