TruyenFull.Me

Ours George Weasley X Oc

sau lớp học bùa chú ở lầu ba, vivienne hối hả chạy đến phòng học độc dược ở tít dưới hầm. đúng vậy, việc nó lang thang trong toà lâu đài sau giờ giới nghiêm được giáo sư snape cho rằng là 'dấu hiệu của sự nổi loạn', và đây là cách để thầy ngăn chặn điều đó: chêm thêm một tiết độc dược vào thời gian rảnh hiếm hoi của vivienne fynn. hơn thế nữa, nó còn mới chỉ được biết rằng đây là lớp của năm năm – cũng là lớp mà george weasley sẽ tham gia.

vivienne thở dài một tiếng khi ngay từ ngoài phòng học, nó đã nghe được tông giọng lạnh băng và đều đều của vị giáo sư môn học này. điều đó có nghĩa là vivienne fynn đã đến muộn,

để coi, chắc tầm 5 phút.

vivienne gõ cửa và ló đầu vào, "xin lỗi giáo sư, con đến muộn" – nó nói ngắn gọn, hoàn toàn không có ý muốn giải thích thêm, vì vị chủ nhiệm nhà slytherin cũng chẳng có nhã ý muốn nghe.

"vào chỗ" – thầy snape hơi nghiêng đầu về hướng cái bàn ở cạnh kho nguyên liệu.

severus snape đập mạnh quyển sách xuống bàn như một lời yêu cầu cho sự yên lặng. giáo sư sải bước dọc phòng học, cất giọng, "như các trò đã biết, kỳ thi chứng chỉ thường đẳng sẽ diễn ra vào cuối niên học này. có nhiều gương mặt không hề triển vọng, nhưng ít ra thì tụi bây cũng phải lấy được con điểm a chớ hả?" - giọng thầy vẫn đều đều và lạnh băng. "các trò đã tìm hiểu về đá mặt trăng vào những tiết trước. vì vậy, hôm nay, chúng ta thực hành pha chế một loại độc dược thường dùng, ta cho là sẽ có trong kỳ thi chứng chỉ phù thuỷ thường đẳng: liều thuốc thư thái, loại dược làm dịu nỗi lo âu và nguôi cơn kích động"

tiếng lật sách bắt đầu to dần và thầy tiếp, "vui lòng lưu ý rằng, nếu các trò quá mạnh tay với các nguyên liệu thì các trò sẽ đưa người uống vào một giấc ngủ sâu, đôi khi không thể cứu vãn được. cho nên các trò cần phải tập trung hết tâm trí vào cái vạc thuốc trước mặt"

ngay khi được thông báo về thời gian thực hành, nguyên liệu được bày trên bàn, vivienne cũng được phát cho một bộ nguyên liệu trong buổi học này. khác với tất cả mọi người trong phòng học, vivienne được yêu cầu phải hoàn thành vạc độc dược khó nhằn này sớm hơn thời gian cho phép, bởi lẽ, sau tiết này thì nó còn có lớp thảo dược học ở nhà kính số ba. vậy nên, mấy tiếng cười giỡn bên phía bàn của nam sinh năm năm đều bị con bé rũ hết ra khỏi đầu. tuy vậy, vivienne vẫn kịp nghe thấy giọng cười nói của george xen lẫn với những bạn học nữ khác.

dù dùng lố thời gian nghỉ giữa hai tiết học, song, cuối cùng thì cái vạc của vivienne fynn cũng vừa kịp chuyển màu xanh ngọc lam, với làn khói bạc trắng, hoàn toàn đẹp mắt.

"trò có thể ra về" - giáo sư snape phẩy tay với nó, hướng mắt về phía cửa ra vào.

vivienne đi ngang bàn của đôi song sinh, định bụng nhắc rằng với cái màu khói xám xịt kia thì chừng 2 phút nữa cái vạc sẽ phực cháy. nhưng rồi nó trông thấy george weasley đang vui vẻ cười nói với những bạn học nữ khác và con bé tự nhủ là giáo sư snape sẽ dập lửa được ngay thôi, nó nhanh chân đi thẳng ra khỏi phòng học.

-

mặc cho ảnh hưởng của giám ngục azkaban vẫn còn đó,
sinh hoạt tại hogwarts cũng dần trở lại guồng quay cũ khi ngày nhập học đã trôi qua hơn 1 tháng. dù vẫn chưa đến cao điểm thi cử nhưng vivienne đã thấy mình hơi kiệt sức. vì ngoài mấy môn chính, cường độ các buổi tập bay nâng cao có hơi vượt quá trình độ của nó. một nửa vivienne muốn chấm dứt việc phụ đạo này để chứng minh thực lực, một nửa thì nó thấy việc gặp george weasley vào mấy buổi tập cũng vui. nhưng cơ thể vivienne thì ngược lại, nó không khoái cái loại vận động cơ bắp này lắm. bằng chứng là con bé chỉ cần vươn vai một cái thôi là đã nghe xương cốt rệu rã kêu gào, chắc là vivienne phải nghiên cứu thêm chương độc dược mới về dược bổ xương mới được.

chuông tháp đồng hồ vang lên báo hiệu kết thúc tiết học phòng chống nghệ thuật hắc ám, vivienne chẳng còn thiết tha gì tới giờ ăn tối nữa. nó nhìn sang lyra và ginny, hai người cũng đang uể oải không kém, chẳng đứa nào buồn đứng dậy để mà rời lớp. phải nói thêm, giờ đây, vivienne và ginny đã trở thành hai người 'đứng đầu chiến tuyến', nghĩa là, việc hai đứa nó ngồi cạnh nhau đã trở thành một lằn ranh vô hình phân cách hai nhà slytherin và gryffindor trong một phòng học, nhiều đứa học trò khác cũng trở nên quen thuộc và ưng bụng với chuyện đó.

đến khi giáo sư lupin đặt ba thanh chocolate xuống bàn thì nụ cười trên môi tụi nó mới lại tươi tắn hơn đôi chút. trên đường đi xuống đại sảnh, râm ran khắp hành lang là những mẫu chuyện trò về chuyến đi hogsmeade đầu tiên của năm học hoặc là trận quidditch đầu tiên của mùa giải năm nay. vivienne khẽ thở dài trong lòng, sớm thôi, các buổi tập bay vào cuối tuần sẽ kết thúc vì trận quidditch mở màn chính là trận so tài giữa slytherin với gryffindor.

gió chiều man mát nhưng lòng vivienne lại bực bội hết sức. cây nimbus xứng đáng được cho là cây chổi 'phản chủ', vì lẽ, nó hành hạ vivienne đến chóng mặt nhưng rồi trông 'hiền queo' lúc george weasley leo lên ngồi thử. giây phút duy nhất mà cây chổi bay và chủ nhân mình hợp tính hợp nết là lúc george cùng vivienne ngồi trên cây nimbus, lượn được trọn hẳn một vòng quanh sân.

đúng vậy, george weasley đã gợi ý sẽ ngồi cùng nó trong buổi tập vừa rồi, vì anh cũng thắc mắc sao trông vivienne cứ như vật lộn với cây nimbus vậy. hôm nay cũng lại là một buổi mà cả hai sẽ ngồi cùng nhau và nó thì chưa hề quen với việc tiếp xúc ở khoảng cách gần như thế.

tuy vậy, khi cả hai chỉ vừa lượn được hai ba vòng trên không, vivienne nhìn thấy luồng sáng từ dưới mặt đất hướng về phía mình. giây sau, george mất đà và ngã từ trên không xuống, may thay, ở độ cao không quá đáng kể.

"expelliamus" - con bé nhanh chóng rút đũa phép chĩa xuống đám người phía dưới rồi nhanh chóng túm chặt cây nimbus, goyle. vivienne có hơi nhíu mày không hài lòng, câu thần chú giải giới của nó chưa thể mạnh đến mức khiến một đứa nam sinh to con như goyle phải ngã ngửa ra sau. song, nó hạ cánh một cách khá an toàn, hoặc do vivienne không để ý cảm giác nào khác ngoài lo lắng khi chứng kiến người ngồi cùng mình đã rơi xuống mặt cỏ phía dưới.

"xem ai kìa, mày lại muốn trở thành một thành viên của weasley à" - goyle nói và bọn xung quanh cười rộ lên. "loại phản bội dòng máu như thế còn đáng xấu hổ hơn tụi máu b-"

vivienne chĩa đũa phép ngay tầm mắt đứa con trai kia để khiến đối phương im miệng, "mày có vấn đề gì với lớp bay nâng cao của cô hooch à?"

"fynn à, tao nghĩ là mày nên xem lại việc nên giao du với ai ở trường này"

"không cần mày lo. nếu có gì bất đồng thì cứ hỏi cô hooch, tao nghĩ là cô sẽ cho mày lời giải thích hợp lý"

nó nghe tiếng cười khẩy của đám người trước mặt nhưng rồi tụi nó cũng nhanh chóng xoay người rời khỏi sân. lời của vivienne không phải chỉ mang tính giáo dục, vì cũng sắp đến giờ mà giáo sư hooch quay lại sân tập và bọn kia thì không đủ hứng thú để giáp mặt với cô.

lúc này, vivienne mới vội vàng chạy đến chỗ george, "anh có sao không? chắc là không đâu, anh rơi xuống ở độ cao như thế thì cũng phải tới bệnh thất kiểm tra" – nó không vội kéo anh đứng dậy mà chỉ chăm chăm ngó nghiêng xem người trước mặt có bị làm sao không.

"có, đỡ anh vào bệnh thất với"

"ơ- được, được. anh cẩn thận nghen"

bà pomfrey, như thường khi, không quá bất ngờ với việc gương mặt này của nhà weasley xuất hiện tại đây. sau khi thăm khám và xác định không cần phải dùng bùa nối xương nào với george, bà vẫn đồng tình rằng anh sẽ được nghỉ học, ít nhất là hết ngày mai, 'uống thêm ít dược bổ xương' là được.

"ừm- anh george" - nó ngập ngừng gọi.

"anh nghe?"

"chuyện khi nãy-"

george lắc đầu và cắt ngang lời xin lỗi của nó. anh chủ động nói sang chủ đề khác, "hồi nãy em đáp đất cũng khá tốt rồi, vai trò giảng dạy của anh cũng thành công rồi hén?"

"thời gian qua, cảm ơn anh nhiều nghen. sắp tới anh cũng phải lo tập luyện cho mùa quidditch mới nữa"

nhắc tới quidditch mới nhớ, nếu nhỡ đâu george vì nó mà bị lỡ cơ hội tham dự trận đấu đầu tiên của mùa giải thì sao nhỉ?

trở về phòng ký túc xá, vivienne mau chóng thay quần áo rồi ngả lưng xuống giường, chắc là trong mơ, nó sẽ ném được vài quả quaffle rồi giành điểm cho đội nhà, y như ông bà fynn mong đợi khi mua cây nimbus đời mới. chứ coi bộ, tình hình tập tành thiệt quá là hao sức. vivienne nhắm mắt và nhẩm lại những thứ kiến thức mình có được trong suốt 5 tuần vừa rồi. để coi, nay tóc anh george dài thêm được một ít, gần bằng đường kính 1 sickle và giọng ảnh hôm nay khàn hơn một tí, có lẽ là do trời sắp chuyển lạnh r- ủa?

sáng hôm sau, vivienne lại rảo bước đến bệnh thất một chuyến nữa, tay nó cầm theo cleansweep 5 của george weasley – cây chổi bay đã nằm chỏng chơ ngoài sân sau sự kiện hôm qua.

"của anh đây" – vivienne đặt cây chổi tựa vào góc giường. "vì em không vào phòng thay đồ của đội quidditch được, cũng không tiện ghé tháp gryffindor nên đã mang về phòng ký túc xá của mình"

"cảm ơn em, vivienne" – anh mỉm cười với nó, nhưng thoắt cái lại nhăn mặt khi bà pomfrey vừa lướt qua giường. "kéo màn lại, kéo màn lại giúp anh, vivienne"

"trò weasley, trò có thể ra về được rồi đó. nhớ mang theo ít dược bổ xương ở đầu giường"

vivienne bật cười, "anh giả vờ sao?"

nhưng ít ra thì nó cũng đỡ áy náy biết bao nhiêu.

"cơ hội để trốn tiết của giáo sư binns mà" – george nhún vai, "không từ chối được"

tiếng ồn ào từ ngoài cửa bệnh thất vọng vào và dường như đang di chuyển đến cái giường bên cạnh george weasley. dù cho bà pomfrey đã nhắc nhở hồi lâu nhưng đám học trò kia vẫn không hạ nổi tông giọng xuống.

'mày đã ăn gì mà bị vậy, mày nhớ không, goyle?'

'hộp chocolate trên bàn sinh họa- con fynn'

sau khi xác định bà pomfrey đã tạm rời khỏi phòng, vivienne vén ngay tấm màn và đốp chát với gregory goyle, "nói năng cho cẩn thận, mày có bằng chứng không đó? còn tao thì có nhân chứng cho vụ việc hồi hôm qua đây nghen" – nó ẩn ý nhìn sang george weasley và anh cũng phối hợp nhăn nhó tỏ vẻ là chân tay đang đau đớn lắm.

george đợi khi vivienne kéo tấm màn kín trở lại, liền nói một câu bâng quơ, "coi bộ ai hạ dược thằng goyle cũng cao tay dữ, hén? em thấy vậy không, vivienne?"

nó vừa cười, vừa gật đầu, rồi ra hiệu im lặng với tên tóc đỏ trước mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me