Phaidei Tinh Yeu An Danh
Một tuần sau cái đêm định mệnh ấy, Phainon bắt đầu nhận ra bản thân anh đã... nghiện trò chuyện với "Meow" mất rồi. Dù ban ngày quay phim đến sấp mặt, nhưng đêm nào anh cũng chui vào chăn, bật điện thoại lên, đợi tin nhắn từ người bạn bí ẩn. Phanen: "em ơi, em nghĩ sao nếu một ngày phát hiện người mình đang nói chuyện là đồng nghiệp cùng công ty?" Meow: "Tôi sẽ chuyển ngành." Phanen: "Ủa là sao???😭😭" Meow: "Đùa thôi." Phanen: "Anh cũng đang đùa là anh bị thương nhẹ ở cổ vì cười quá nhiều mỗi lần nói chuyện với em.😘" Phainon chớp mắt, đỏ mặt. Lần đầu tiên anh “tán tỉnh” một ai đó mà không bị chặn. "Meow" đúng là một người khiến anh thấy thoải mái khi tiếp xúc. Trong khi đó, Mydei mỗi ngày đều đều như một con robot được lập trình sẵn. Nhưng buổi tối, từ lúc nhận được tin nhắn của "Phanen", trái tim anh lại lỡ nhịp vì người đó. Mydei từng nghĩ tình yêu là thứ xa xỉ. Anh không có cha mẹ, cả bạn thân cũng không nhiều. Nhưng người kia – dù chỉ là nick ảo, lại khiến anh muốn kể về mình. Muốn được quan tâm. Muốn được… giữ lấy. Dạo gần đây, mỗi khi thấy "Meow" khen ai đó trên mạng xã hội, tim Phainon lại… hẫn một nhịp.Ghen? Không. Không thể nào. Chỉ là… khó chịu chút xíu thôi. Sáng hôm sau, đoàn phim "Hsr_bl_fanfic" bước vào ngày quay cảnh quan trọng. Phainon và Mydei hai diễn viên lần đầu có cảnh thân mật. Đạo diễn reo lên: "Phainon, Mydei! Chuẩn bị cảnh ôm nhau dưới tuyết! Mydei sẽ vấp ngã, Phainon chạy lại đỡ và giữ chặt lấy cậu ấy!" Hai người gật đầu. Như mọi khi.
Mydei bước ra giữa sân phim trường, tuyết nhân tạo rơi nhẹ. Ánh đèn vàng chiếu xuyên qua mái tóc anh, làm nổi bật đôi mắt lạnh lùng. Nhưng Phainon lại cảm thấy bản thân muốn ở bên cạnh anh nhiều hơn, bảo vệ anh, đến bên làm ch... không làm bạn với anh “3, 2, 1... Action!” Mydei vấp và đúng như kịch bản, và rơi vào vòng tay Phainon.Một khoảnh khắc. Phainon siết chặt tay theo bản năng. Mùi hương từ tóc Mydei. Cái ôm. Nhịp thở nhẹ của cậu ấy. Nó khiến trái tim Phainon trở nên loạn nhịp. “Cut! Tuyệt vời!”Đạo diễn hét lên sau đó cười cười với hai người. Ngay sau đó đạo diễn quay sang nhìn tác giả bộ truyện hỏi " như thế liệu có khiến cô hài lòng không, quý cô Castorine"Castorine đang nhìn hai người viết thêm một chương truyện nữa, nghe đạo diễn hỏi vậy liền giật mình rồi bình tĩnh trả lời "rất tuyệt". Ngay sau đó cô nhìn hai người kia vẫn đang ôm nhay thắm thiết.Phainon vẫn chưa buông. Mydei khẽ liếc anh "...Sao chưa buông?" Phainon cười nhẹ, ghé tai Mydei thì thầm “tại mềm mại và ấm áp” Tối hôm đó. Phainon sau khi vừa tắm xong liền lao vô điện thoại nhắn tin với "Meow"Phanen: "Này cục cưng, hôm nay anh đóng một cảnh ôm, mà cứ có cảm giác như là mình đã 'say nắng' người ta." Mydei trong lúc đang thưởng thức nước ép lựa với sữa, mơ màng nghĩ đến Phainon và Phainen. Anh có cảm giác hai người này là một, bỗng nhiên nghe tiếng "ting" từ điện thoại liền mở ra xem.Phát hiện là tin nhắn của Phainen liền trả lời lại.Meow: "Tôi cũng vậy." Phanen: "Không lẽ... anh với người hôm nay đóng cảnh đó là em?" Meow: "Tôi là người bị ôm?" Phanen: "Anh là người ôm." Cả hai đồng thời im lặng không dám tin.Năm phút sau, như có thần giao cách cảm hỗ trợ hai người cùng một lúc nhắn tin cho đối phương: Meow: "Anh tên thật là gì?" Phanen: "Em có thích diễn viên Mydei không?"
... Meow: "Lỡ tôi là Mydei thì sao?" Phanen: "Thì anh sẽ hôn em ngay và luôn." Mydei chớp mắt, gương mặt vốn lạnh như tiền... bất giác đỏ ửng. Anh đánh một chữ. Rồi xóa. Rồi lại ghi chữ khác. Vật vã một hồi cuối cùng chỉ gửi: Meow: "Hôn kiểu nào?"
Mydei bước ra giữa sân phim trường, tuyết nhân tạo rơi nhẹ. Ánh đèn vàng chiếu xuyên qua mái tóc anh, làm nổi bật đôi mắt lạnh lùng. Nhưng Phainon lại cảm thấy bản thân muốn ở bên cạnh anh nhiều hơn, bảo vệ anh, đến bên làm ch... không làm bạn với anh “3, 2, 1... Action!” Mydei vấp và đúng như kịch bản, và rơi vào vòng tay Phainon.Một khoảnh khắc. Phainon siết chặt tay theo bản năng. Mùi hương từ tóc Mydei. Cái ôm. Nhịp thở nhẹ của cậu ấy. Nó khiến trái tim Phainon trở nên loạn nhịp. “Cut! Tuyệt vời!”Đạo diễn hét lên sau đó cười cười với hai người. Ngay sau đó đạo diễn quay sang nhìn tác giả bộ truyện hỏi " như thế liệu có khiến cô hài lòng không, quý cô Castorine"Castorine đang nhìn hai người viết thêm một chương truyện nữa, nghe đạo diễn hỏi vậy liền giật mình rồi bình tĩnh trả lời "rất tuyệt". Ngay sau đó cô nhìn hai người kia vẫn đang ôm nhay thắm thiết.Phainon vẫn chưa buông. Mydei khẽ liếc anh "...Sao chưa buông?" Phainon cười nhẹ, ghé tai Mydei thì thầm “tại mềm mại và ấm áp” Tối hôm đó. Phainon sau khi vừa tắm xong liền lao vô điện thoại nhắn tin với "Meow"Phanen: "Này cục cưng, hôm nay anh đóng một cảnh ôm, mà cứ có cảm giác như là mình đã 'say nắng' người ta." Mydei trong lúc đang thưởng thức nước ép lựa với sữa, mơ màng nghĩ đến Phainon và Phainen. Anh có cảm giác hai người này là một, bỗng nhiên nghe tiếng "ting" từ điện thoại liền mở ra xem.Phát hiện là tin nhắn của Phainen liền trả lời lại.Meow: "Tôi cũng vậy." Phanen: "Không lẽ... anh với người hôm nay đóng cảnh đó là em?" Meow: "Tôi là người bị ôm?" Phanen: "Anh là người ôm." Cả hai đồng thời im lặng không dám tin.Năm phút sau, như có thần giao cách cảm hỗ trợ hai người cùng một lúc nhắn tin cho đối phương: Meow: "Anh tên thật là gì?" Phanen: "Em có thích diễn viên Mydei không?"
... Meow: "Lỡ tôi là Mydei thì sao?" Phanen: "Thì anh sẽ hôn em ngay và luôn." Mydei chớp mắt, gương mặt vốn lạnh như tiền... bất giác đỏ ửng. Anh đánh một chữ. Rồi xóa. Rồi lại ghi chữ khác. Vật vã một hồi cuối cùng chỉ gửi: Meow: "Hôn kiểu nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me