Phan 1 Va 2 Cuoc Chay Dua Voi Thoi Gian
Căn nhà của Goro thay đổi khá nhiều sau nhiều năm cách biệt. Sân nhà rộng hơn trước kia với đủ loại cây kiểng mọc theo hàng. Trên tán lá cây còn đọng một vài giọt nước. Đám rong rêu cũng được dọn dẹp sạch sẽ. Tấm màn cửa đã được thay đổi thành màu nâu sẫm kém thẩm mĩ. Goro hình như còn di chuyển bằng đường hầm, nên tôi thấy chúng vẫn mới như ngày nào. Quang cảnh bên ngoài chẳng có gì đặc sắc. Tôi dẫn Kuri cùng TN khác len qua hàng cây kiểng và leo vào căn phòng, chỉ có chiếc tủ gỗ đặt đối diện giường phía bên trái. Đây là nơi tôi ở lúc trước và tôi đang trở về với một lối đi kém công khai.Kuri cùng các TN khác ở lại phòng trong lúc tôi đi quan sát tình hình. Tôi vô tình bắt gặp Tatsu đang đứng nói chuyện với một TN nữ khác có mái tóc vàng. Chiều cao của cô ta tầm ngang vai tôi.Tôi vội vã nấp đi và gọi Tatsu thật khẽ khàng khi cậu chào tạm biệt TN nữ. Trông anh chàng có vẻ ngạc nhiên. Nét mặt phờ phạc và thiếu ngủ vẫn còn trên đôi mắt lẫn cái nhăn mặt của TN gió. Tôi phớt lờ đi những câu hỏi không cần thiết với Tatsu. Cậu nói rằng TN lúc nãy chính là kẻ ra đời sau Aneko một thời gian và là chị gái cậu ta, cũng như em gái tôi. Tên cô ta là Uzumaki Mimi, là TN 003, một cô gái dễ thương và tốt bụng. Tôi mong là TN nữ sẽ giống như lời Tatsu nói. Hiện tại thì Goro và mụ Yuuki đang đi dự tiệc, có lẽ là sắp về rồi. Tôi nên thoải mái chào hỏi bọn họ. Vì tôi đã trở về nhà nên Tatsu sẽ gọi tôi theo đúng vai vế của mình. Cậu ta sẵn sàng bảo vệ cho tôi bằng mọi giá. Được lắm TN gió! Tôi chẳng còn là trẻ con nữa đâu.Sau khi chia tay Tatsu vì cậu bạn cần nghỉ ngơi. Tôi lập tức trở về phòng và loáng thoáng nghe được tiếng cãi nhau ở đâu đó gần đây.Tôi phát hiện ra đám người của mình đã bị bại lộ. Cô gái tóc vàng lúc nãy đã tìm đến đây chỉ sau vài cuộc trò chuyện. Cô ta đang đứng khoanh tay, lưng tựa vào tường và hướng đôi mắt chăm chú về phía Kuri. Trông bà như đang sẵn sàng tấn công nếu TN nữ giở trò.Nhanh chóng ngăn chặn cuộc chiến, tôi chen ngang giữa hai người bọn họ và luyên thuyên rằng mình biết Mimi, đồng thời cũng khẳng định đây là nơi ở của tôi.- Nói dối, đây là phòng của 626. Sẽ không ai được phép vào đây cả.- Tôi là TN 626, một kẻ đã tồn tại trước cả cô và Aneko.Mimi có vẻ bối rối, cô ta định nói gì đó. Bỗng, Goro xuất hiện như một vị cứu tinh.Lão dắt mụ Yuuki theo sau tỏ vẻ thổ thẹn. Aneko lủi thủi bước đi trong bực tức. Cả ba dừng chân khi cửa phòng nọ bỗng chốc mở ra đột ngột. Mimi thấy Goro, môi như chớm nở một nụ cười. Cô ta nhanh nhẹn chạy đến lấy lòng. Nét mặt của Aneko lẫn Yuuki đều không thích chuyện ấy. Aneko bắt bẻ ngay cô em gái nhưng đã bị 003 phớt lờ đi nhanh chóng. Có thể tôi suy đoán được rằng ngôi nhà này chỉ có Tatsu và Mimi là đồng lòng. Cô ta không quá lòe loẹt như Yuuki và cũng chẳng hách dịch như Aneko. Thấy tôi bước ra cả ba đều ngạc nhiên, rồi sự ganh ghét phút chốc xâm chiếm lấy gương mặt hai người kia. Aneko và Yuuki xin phép trở về phòng nghỉ ngơi sau buổi tiệc. Chỉ còn lại Goro và 003, thật may mắn là lão già đó không ganh ghét cô như hai người còn lại. Môi lão nở nụ cười khi Kuri cùng những TN khác đứng sau cánh cửa vẻ e dè lo lắng. TN cây gầm lên đe dọa trong lúc Goro chạm tay vào ông Ken bất động. Bà ôm chặt lấy tay ông, nhắc nhở Goro tốt nhất là đừng gây sự gì cả.- Tôi dẫn họ đến làm con của ông đấy. Thích chứ ?- Nếu là thật thì ta nên cảm kích.- Chúng tôi cần chữa trị cho Ken và sẽ đồng ý ở lại đây theo điều kiện của ông.Kuri xen vào cuộc trò chuyện. Bà dẫn ông Ken bước ra cùng với ba tên TN theo sau hộ tống. Ánh mắt của họ nhìn Goro vẻ chờ đợi, lão chỉ mỉm cười chào đón, tay dang rộng sẵn sàng thu nạp hết tất cả.- Ta sẽ chữa trị miễn phí cho ông ta, chỉ cần mọi người hợp tác một cách vui vẻ. Tuy nhiên, ta cần kiểm tra lại một số thứ về bọn họ.- Điều đó tôi hoàn toàn có thể.- Tốt lắm, về phần 626. Ngươi cũng nên biết điều một chút, từ bây giờ ngươi phải làm tròn trách nhiệm của mình, ta chưa bao giờ thấy ngươi đem lại điều gì may mắn ngoài việc phá hoại ta. Nhưng thôi...chuyện xưa cũ ta sẽ bỏ qua...nào nào, hãy ăn mừng cho ngày hôm nay, một ngày cực kì may mắn.______________________________________________Khoảng hai tiếng sau đó mọi chuyện mới lặng đi. Tôi trở về sau cuộc gặp gỡ với Kuri bên ngoài phòng TN. Bà ta nhất quyết chờ tới khi chồng tỉnh lại một cách bình thường. Bà sẵn sàng dạy ông ta bắt đầu bất cứ mọi điều. Kuri có nghe lời tôi thay lại bộ quần áo bẩn thỉu. Tuy nhiên, bà vẫn giữ nét mặt âu lo. Bọn TN bên cạnh cũng chẳng giúp ích được gì, ngoại trừ Bóng Ma đang ngủ gục thì tất cả đã về phòng. Tôi nói với Kuri rằng khi nào có tin tốt thì hãy báo với tôi, bà vui vẻ đồng ý ngay sau đó.Có tiếng gõ cửa phát ra từ bên ngoài, là Mimi đến để chào hỏi. Em e dè bước vào trong, cất tiếng xin lỗi tôi đầu tiên vì thô lỗ. Tôi mỉm cười cho qua và mời em một tách đường. Mimi lắc đầu từ chối. Em nói rằng em là TN ăn thịt, em chỉ uống được mỗi máu. Em chỉ đơn thuần là ngồi vào ghế và trò chuyện kiểu thân mật y hệt như lúc trò chuyện với Tatsu.Suy nghĩ lúc trước của tôi hoàn toàn sai lệch về Mimi. Em tự biết thân phận của mình rằng là một TN chưa có sức mạnh. Còn Tatsu, anh chàng này lại phạm vào điều kiêng kỵ của tôi là sử dụng chất kích thích. Nó gây ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe, nên có lẽ gương mặt tái nhợt của cậu ta không hẳn là hoàn toàn do thuốc độc.Hóa ra Mimi cũng giống tôi về điểm bất đồng giữa Yuuki và Aneko. Mimi luôn giữ gìn căn phòng của tôi thật sạch sẽ, chỉ với một niềm tin duy nhất là mong tôi sẽ trở về càng sớm càng tốt. Em nói rằng mình rất vui mừng bởi tôi không giống như mẹ và chị gái. Mimi tin tưởng tôi có thể bảo vệ cho em và Tatsu, thật biết ơn vì điều đó. Tôi mừng vì Aneko chưa dạy dỗ em. Một cô bé chỉ mới biết đây là căn nhà, đây là căn phòng thì còn quá non nớt khi phải đối mặt với ả. Thật sự thì tôi cũng không tin vào mắt mình rằng Aneko cũng là em gái của tôi. Trông cả hai khác xa một trời một vực.Trước Mimi cũng có một TN thất bại chính là 002. Dự án đó tiếp theo Aneko chỉ một ngày, nguồn vốn về linh kiện lại thiếu thốn rất nhiều. Goro không thể dùng một tay mà vớ lấy hết thứ mình cần. Vì thế nên lão già mới bán tôi đi, một thủ đoạn khá lời. Cuộc trò chuyện của chúng tôi bị cắt ngang bởi tiếng gào thét vui mừng của Kuri. Bà thông báo rằng cuộc cứu chữa cho ông Ken đã thành công, mặc dù Goro đã nhiều lần nhắc nhở rằng bà nên im lặng vào giữa trưa như thế này.
______________________________________
Hai tháng bắt đầu trôi qua mà chẳng có chuyện gì đặc sắc...Nếu nói về Goro và Yuuki thì tình cảm của họ bắt đầu lung lay bởi thuốc phiện. Lão không thường xuyên ở nhà và có thái độ bỏ mặc vợ mình để tìm thú vui khác, đến chán thì quay về. Hay tin mụ ta bị nghiện ngập, Goro cũng chẳng buồn quan tâm cho lắm. Lão chỉ đi đây đó, tìm đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi để nhặt về làm TN. Có lần lão nổi điên và bắt cô bé hầu Aneko. Lão bỏ mặc tiếng khóc lóc cùng tiếng van xin để ra tay với đứa trẻ tội nghiệp đó một lần nữa.Yuuki ngày càng ít ra đường, mụ mỗi khi tới cơn lại quậy phá, thế nên Goro mới cách ly qua phòng riêng. Chẳng ai xung phong chăm sóc mụ, kể cả Aneko vì ả ghê tởm thuốc phiện. Chỉ có Mimi là còn nghĩ đến tình mẹ con. Em chấp nhận lời đề nghị của Goro và từ đó em là người trực tiếp lo miếng ăn giấc ngủ cho Yuuki. Thật dễ nổi điên mỗi khi nghe tin con bé bị Yuuki đánh đập, mụ mỗi khi lên cơn là lại trở thành kẻ mất ý thức.Đêm hôm ấy Mimi có đến tìm tôi. Em lo lắng về chuyện đi cùng Aneko tới bữa tiệc của Kisame – một Đại Vương của Tokyo lúc bấy giờ. Em sợ rằng sẽ lại bị bắt nạt. Aneko không phải chưa lần nào sử dụng nhiều thủ đoạn để đối xử với em. Mimi định ở lại theo lời khuyên của tôi. Đâu đó trong cái nhìn, tôi phát hiện sự mong muốn được đến với thế giới con người của con bé rất to lớn.- Nếu như em muốn đi thì cứ việc đi, không ai có thể ngăn cấm TN làm điều gì cả.- Nhưng Aneko...biết đâu trong buổi tiệc của đông đủ tất cả mọi người, chị ta sẽ giở trò.- Đừng lo, anh đã có cách để em không bị cô ta sỉ nhục.- Là gì ạ ?- Hai từ thôi : im lặng. Nếu trong cuộc trò chuyện giao lưu giữa các TN với nhau sẽ có hai khả năng xảy ra. Một là TN sẽ chứng minh được mình tài giỏi thông qua kinh nghiệm dày đặc, hai là TN ngu ngốc chẳng biết thứ gì mà còn tỏ ra nguy hiểm, kết quả của lũ ngu ngốc đó chẳng mấy tốt đẹp gì.Mimi vẫn chăm chú nhìn tôi vẻ hào hứng và để như đóng vai trò là một người kể chuyện giống như Yoko, tôi tiếp tục với vẻ tự tin.- Nếu chọn cách im lặng sẽ tạo cho chúng một sự tò mò cùng một sự bí hiểm nào đó mà chúng nghĩ. Và chúng sẽ không tài nào đánh giá được đối phương thông minh hay ngu dốt, hãy nên nhớ thất bại hay thành công một phần cũng từ trong miệng phát ra đấy.- Em thích ý tưởng đó, cảm ơn anh nhiều lắm anh trai.Chúng tôi lại trò chuyện tiếp về cuộc sống vừa qua. Mimi nhăn mặt khi tôi nhắc tới chuyện Goro đem bán mình. Em không đồng tình với việc đó của lão mặc dù Mimi luôn được Goro yêu thương hết lòng. Những lời nhắc nhở của lão về tôi luôn là một nỗi thắc mắc lớn cho em. Lão bảo rằng Mimi không nên đi theo vết xe đổ của tôi. Gia đình là trên hết, tôi ngu ngốc nên mới tự chuốc họa vào thân. Goro rất giỏi bẻ cong sự thật, lão giống hệt em trai lão.Sau khi mọi biến cố trong cuộc sống đều được sáng tỏ. Mimi đề nghị muốn ở lại với tôi đêm nay. Chúng tôi đi ngủ khi đồng hồ điểm nửa đêm. Tôi đắp chăn cho Mimi trong lúc em ngoan ngoãn nằm cạnh bên. Mimi có vẻ rụt rè khi tôi chạm vào lòng bàn tay, lại có vết thương mới do bị dao cắt. Tôi nghiêm trọng quan sát và la rầy em vì giấu giếm. Mimi cụp mắt xuống, em vùi đầu vào chăn và trốn tránh bằng việc ngủ thiếp đi.- Ta nghĩ ngươi cần phải thay đổi đấy 626.Một chất giọng bí ẩn vang vọng vào tai tôi trong đêm. Tôi giật mình ngồi dậy để quan sát xung quanh, bắt đầu là từ cửa sổ đến cửa ra vào. Có một luồng khói đen xuất hiện thông qua khung cửa sổ mở đang vây quanh như một cơn bão. Mimi vẫn còn ngủ say nhưng tôi lập tức đứng lên. Tay chân co lại, tôi sẵn sàng cho một cuộc tấn công bất ngờ từ phía kẻ lạ mặt bí ẩn.Tuy nhiên, hắn chỉ thở đều đặn qua làn khói. Một tên TN xuất hiện ngay khi đám khói vụt tắt. Hắn có áo choàng đen phủ cả người, có mái tóc che phân nửa khuôn mặt và một vóc dáng cao lớn rất vừa mắt người nhìn. Ý tôi là đối với phái nữ, tôi không bị hắn quyến rũ đâu.Tên TN ngồi thoải mái bên cửa sổ, đêm trăng rọi qua khuôn mặt hắn càng làm cho kẻ này thêm phần bí ẩn và kì lạ.- Xin chào, người anh trai cùng cha khác mẹ của tôi.- Ngươi là ai ?- Một TN của Goro đang bị lãng quên. Xin giới thiệu, tên ta là Uzumaki Yami. Là vua của bóng đêm và cũng là TN 004, ta sinh ra trước Tatsu một ngày. Thằng nhóc đó thật may mắn khi phải làm em trai của ta.Hắn vuốt nhẹ một bên tóc, đám khói đen vây quanh hắn như những con thiêu thân đang nhảy múa. Đúng là tôi chưa thấy tên này bao giờ. Sức mạnh của hắn có thể theo dõi mọi thứ khi đêm xuống sao ?- Vậy...rốt cuộc ngươi đến tìm ta có việc gì ?- Ngươi không nhớ ta? Chúng ta đã gặp nhau ở đấu trường, thật may mắn vì ta đã không giết người anh trai của mình. Ngươi còn nhớ cơn ác mộng về tên quái vật đã dồn ngươi vào đường cùng từ ba năm trước đây hay chăng?Một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng tôi, đúng là tôi nhớ tới cơn ác mộng đó. Cơn ác mộng bị đè bẹp bởi một tên TN khổng lồ, chúng cứ bám tôi dai dẳng suốt một tuần lễ. Ngay từ khi Yoko khởi hành chuyến đi thì đêm đó tôi lại không thấy nó trở lại nữa. Một cơn ác mộng kinh hoàng mang theo điều xấu, có lẽ nó đã báo trước cho tôi việc Yoko đi sẽ không bao giờ quay về. Tôi cố gắng bình tĩnh, nuốt nghẹn một hơi dài và đáp.- Ý ngươi là gì đây ? Có phải ngươi đã theo dõi ta từ đó, cơn ác mộng là sức mạnh của ngươi ?- Ta là vua của bóng đêm, là TN không ai sánh bằng nếu so về sức mạnh. Thế giới này thật tàn khốc, chúng đang đè bẹp ngươi. Cuộc đời của ngươi không thể dễ dàng bị chôn vùi bởi chúng, 626, bên ngoài bọn TN đang tự do tự tại, vì hà cớ gì mà ngươi phải ở đây ?- Nếu ngươi có ý tốt muốn ta mở mang tầm mắt thì ta rất cảm kích. Còn nếu như ngươi có dụng ý nào khác làm hại tới người thân của ta...thì xin lỗi nhé Yami. Ta sẽ không kiên nể chỉ vì ngươi là em trai ta đâu.Tiếng cười của 004 vang vọng trong căn phòng lạnh lẽo. Chất giọng hắn khản đặc khó nghe, hắn ngước nhìn lên bầu trời tẻ nhạt rồi lại nhìn bộ móng đen của mình. Vầng khói xung quanh vẫn không tắt, chúng hào hứng bủa vây lấy cơ thể hắn ngày một nhiều hơn. Tên TN hướng gương mặt về phía tôi, hắn cất cao giọng.- Ngươi rất khôn ngoan. Sở dĩ ta theo dõi ngươi suốt bấy lâu nay cũng vì điều đó. Những việc làm của ngươi, Yami ta đây đều biết rõ. Vì thế nên ta mới tìm ngươi để trò chuyện, một phần cũng để giải mã giấc mơ mà ngươi thắc mắc bấy lâu nay. 004 ta đây không giống như bọn TN ngu ngốc khác. Đừng phỉ báng màn đêm. Ta sẽ theo dõi hành động của ngươi không vì lí do nào cả, người anh trai đáng quý. Hẹn gặp lại vào một hoàn cảnh, một cơ hội khác. Bóng Đêm luôn ở cạnh ngươi, hãy gọi ta nếu muốn làm một việc gì đó không ngu ngốc.004 biến mất ngay sau khi đám khói vụt tắt. Tôi bước đến gần cửa sổ và không thể tin được rằng mình vừa mới nói chuyện với ma, hoặc bóng đêm. Goro chưa bao giờ nhắc về tên TN này và hắn đã có rất nhiều cơ hội quan sát tôi, hắn có thể phá bĩnh kế hoạch của tôi nếu muốn. Nhưng hắn không làm vậy. Hắn gây cho tôi nỗi hoang mang về giấc mơ kì quặc rồi bỏ đi như chẳng có gì xảy ra. Tôi vẫn luôn hoài nghi về điều đó, phải chăng 004 đến đây chào hỏi vì mục đích khác ?_______________________________Tên TN khiến tôi mất đi giấc ngủ, thế nên tôi quyết định ra ngoài tìm chút gì đó để ăn.Tôi cảm nhận được mùi đặc trưng của Bóng Ma đang quanh quẩn đâu đây, rồi thì lại có tiếng cự quậy khó chịu trong phòng Yuuki. Tiếng mụ ta thở phào thoải mái và tiếng rên rỉ phê thuốc cùng mùi nôn nồng nặc len lỏi qua mũi tôi. Có lẽ bây giờ Bóng Ma đang thay phiên Mimi ' chăm sóc' cho mụ. Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa chào hỏi, hắn lập tức đứng dậy, gương mặt thoáng chút ngạc nhiên và tối sầm. Bóng Ma cất ngay gói thuốc phiện vào túi áo khi đảm bảo rằng Yuuki đã hoàn toàn mất nhận thức.- Cứ thoải mái đi, ta không tin là lũ người ở đây lại có thể biết được điều này. Chung quy thì mụ ta chẳng được ai quan tâm bảo vệ. Một cơ hội tốt, mất đi một kẻ thù thì càng có lợi cho chúng ta.Hắn gật gù, Bóng Ma sử dụng máy làm việc riêng để dọn sạch bãi nôn cháo của mụ. Sau đó, tên TN rời khỏi phòng cùng gói thuốc phiện.Chỉ còn lại một mình tôi đứng lặng người, âm thầm quan sát mụ dưới ánh trăng chiếu qua yếu ớt bên khung cửa sổ. Tay tôi lướt qua gò má mụ. Bấy nhiêu đây đối với Yuuki có lẽ chẳng là gì cả. Tôi biết mụ cần thứ nào đó mạnh hơn thế. Mụ phải nếm trải những gì tôi đã từng chịu đựng, từ việc bắt cóc, rồi đến đánh đập, giam cầm và khủng khiếp hơn tất cả chính là đồng phạm của lão Goro. Cuộc đời tôi trở nên tốt đẹp như thế này cũng một phần do tay mụ tạo nên. Tôi sẽ rất biết ơn mụ lắm. Cầm lấy vai Yuuki, tôi không ngừng nghiến răng và đe dọa. Từng suy nghĩ muốn xé xác mụ đang ăn sâu vào tâm trí tôi. Tôi hận mụ, mụ đã tiếp tay Goro hủy hoại cuộc đời tôi từ lúc ở trại trẻ. Tôi muốn mụ phải trả giá, không phải ngay lập tức mà sẽ từ từ qua ngày bằng thuốc phiện. - Tôi không ngờ bà lại có ngày thê thảm đến như vậy, ngay cả chồng bà cũng phải đi tìm người khác chỉ vì bà không thể sinh con cho ông ta. Tất cả đều quay lưng lại với bà rồi, chỉ có Mimi là còn nghĩ đến tình nghĩa mẹ con một cách mù quáng mà thôi. Bà sống chỉ làm khổ con bé thêm...nhưng nói thật chứ...có khi bà chết đi còn thoải mái hơn là sống đấy. Lúc trước, tôi có từng hứa với chính mình là sẽ trả cho bà những thứ tốt đẹp nhất mà tôi có thể. Giờ thì tôi sẽ thực hiện cho bà xem. Yuuki, bà nên cảm kích và biết ơn tôi đi.______________________________Tối ngày hôm sau, Goro tập hợp chúng tôi lại xung quanh phòng khách để bàn về chuyện của Yuuki. Mục đích của ông ta là muốn chúng tôi đưa ra ý kiến nào thỏa đáng, cho tình trạng ngày càng tồi tệ của mụ ta hiện giờ. Nếu nói Yuuki ngày trước lộng lẫy theo kiểu kì cục bao nhiêu, thì bây giờ càng thê thảm bấy nhiêu. Mụ ta thậm chí còn không ngồi kẻ mắt được, một hành động làm đẹp thường thấy của mụ, đừng nói chi là việc đi lại xung quanh nhà.- Mẹ mỗi lần đến cơn là lại đập phá, một mình con lo không xuể bố à.- Em gái yêu dấu, chẳng phải lúc trước chính em là người xung phong chăm sóc cho mẹ ư ?- Nhưng chị, làm sao em chống lại bà ấy đây ?- Đúng! Em không thể, mà chúng ta lại càng không muốn bị A phát hiện nên chưa thể đưa bà ấy đi bệnh viện được.- Aneko...ý em là...Aneko phớt lờ đi Mimi, cô ta quay sang Goro mà nghiêm giọng.- Thưa bố, con nghĩ nếu không thể trị dứt cơn nghiện của mẹ thì chi bằng ta nên thuận theo ý bà.- Không được đâu chị ba. Làm thế chẳng khác nào đẩy mẹ vào con đường chết.Tatsu liền lập tức phản bác. Kuri thì chẳng mấy đỗi quan tâm khi bên cạnh có ông chồng rất chiều lòng bà. Bóng Ma, Lưỡi Cưa và Gây Tê cũng im bặt vì chúng biết chuyện gia đình, chúng không thể chen chân vào. Trông Tatsu rất bực bội khi năm lần bảy lượt điều bị Aneko bắt bẻ. Cậu ta đập tay lên ghế và nghiến răng.- Em nghĩ em sẽ làm được gì hả Tatsu? Liệu em có chịu được lúc bà ấy đến cơn nghiện không ? Cả em nữa Mimi, em cũng từng bị mẹ đánh khi bà ấy mất hết lí trí. Giờ em lại muốn ác mộng đó tái diễn ư?Câu hỏi đó khiến cả hai xám xanh mặt mày. Tatsu thở dốc vẻ bực mình còn Mimi thì gục đầu không dám cãi. Đành thế nên Tatsu quay sang tôi mà rít lên.- Anh hai, anh nói gì đi chứ ?- Nếu như mọi người đã hết lời để bàn thì anh sẽ nói. Aneko, em nên suy nghĩ cho thấu đáo một chút. Dùng thêm thuốc chỉ là một giải pháp tạm thời mà thôi. Em phải nghĩ tới sức khỏe lâu dài của mẹ chứ.- Ồ anh trai, vậy anh nghĩ thế nào là lâu dài đây. Chúng ta không có bác sĩ.- Đúng vậy, chúng ta không có bác sĩ, nhưng chúng ta có thuốc gây mê mà phải không ?Thấy Goro khẽ gật đầu, tôi mới tiếp chuyện.- Nếu phải chọn những cách để yên bình, thì thay vì làm cho mẹ gây nghiện thêm, sao ta lại không cho bà ấy ngủ một giấc ngon lành để qua khỏi cơn nghiện đó nhỉ ? Dù không hiệu quả bằng việc gọi bác sĩ, nhưng dù sao cũng là giải pháp để người chăm sóc bà ấy là Mimi khỏi phải cực thêm. Và ngoài ra nên tạo cho bà lối sống lành mạnh. Mimi này, việc giúp mẹ đi lại như trước em làm được mà phải không ?- Vâng.- Và bố cũng không cần bận tâm về điều này nhiều mà ảnh hưởng đến sức khỏe.Thật ra ý tôi là ông ta không cần bận tâm mà có thể đi tìm người khác. Trong nhà này chẳng có ai không biết điều đó, họ điều làm lơ vì biết nói ra cũng chẳng được gì. Goro khẽ cười và tay đặt lên đầu tôi. Aneko thì bắn cái nhìn căm ghét, tay cô ả siết chặt lại và miệng thì thầm chửi rủa.Khi mọi chuyện đã được giải quyết theo chiều hướng tốt đẹp, Goro đứng dậy và bỏ ra khỏi phòng. Quyết định của ông ta quá rõ, sẽ làm như những gì tôi nói. Bên cạnh tôi, Tatsu cùng Mimi rời khỏi ghế và tiến đến gần. Aneko cũng đứng dậy với cô bé TN bên cạnh. Cô bé này ít nói nên trong cuộc trò chuyện chẳng mấy hé môi.- Anh trai, anh tưởng giải quyết như vậy là êm chuyện hay sao ?- Vậy em nghĩ còn chuyện gì mà em chưa hài lòng ? Mà cũng phải thôi, trong nhà này ngoài mẹ ra thì chẳng ai vừa lòng em. Anh nói như vậy có đúng không ?Chẳng đáp lại tôi một câu, Aneko hất đầu qua một bên rồi kênh kiệu rời khỏi đó. Theo sau là cô bé TN chỉ biết cúi đầu chào rồi bỏ đi.- Thật là...khó chịu.Tatsu thì thầm trong miệng. Tôi quay lại nhìn cậu ta rồi im lặng bước ra khỏi phòng.
__________________________________
Còn nữa
______________________________________
Hai tháng bắt đầu trôi qua mà chẳng có chuyện gì đặc sắc...Nếu nói về Goro và Yuuki thì tình cảm của họ bắt đầu lung lay bởi thuốc phiện. Lão không thường xuyên ở nhà và có thái độ bỏ mặc vợ mình để tìm thú vui khác, đến chán thì quay về. Hay tin mụ ta bị nghiện ngập, Goro cũng chẳng buồn quan tâm cho lắm. Lão chỉ đi đây đó, tìm đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi để nhặt về làm TN. Có lần lão nổi điên và bắt cô bé hầu Aneko. Lão bỏ mặc tiếng khóc lóc cùng tiếng van xin để ra tay với đứa trẻ tội nghiệp đó một lần nữa.Yuuki ngày càng ít ra đường, mụ mỗi khi tới cơn lại quậy phá, thế nên Goro mới cách ly qua phòng riêng. Chẳng ai xung phong chăm sóc mụ, kể cả Aneko vì ả ghê tởm thuốc phiện. Chỉ có Mimi là còn nghĩ đến tình mẹ con. Em chấp nhận lời đề nghị của Goro và từ đó em là người trực tiếp lo miếng ăn giấc ngủ cho Yuuki. Thật dễ nổi điên mỗi khi nghe tin con bé bị Yuuki đánh đập, mụ mỗi khi lên cơn là lại trở thành kẻ mất ý thức.Đêm hôm ấy Mimi có đến tìm tôi. Em lo lắng về chuyện đi cùng Aneko tới bữa tiệc của Kisame – một Đại Vương của Tokyo lúc bấy giờ. Em sợ rằng sẽ lại bị bắt nạt. Aneko không phải chưa lần nào sử dụng nhiều thủ đoạn để đối xử với em. Mimi định ở lại theo lời khuyên của tôi. Đâu đó trong cái nhìn, tôi phát hiện sự mong muốn được đến với thế giới con người của con bé rất to lớn.- Nếu như em muốn đi thì cứ việc đi, không ai có thể ngăn cấm TN làm điều gì cả.- Nhưng Aneko...biết đâu trong buổi tiệc của đông đủ tất cả mọi người, chị ta sẽ giở trò.- Đừng lo, anh đã có cách để em không bị cô ta sỉ nhục.- Là gì ạ ?- Hai từ thôi : im lặng. Nếu trong cuộc trò chuyện giao lưu giữa các TN với nhau sẽ có hai khả năng xảy ra. Một là TN sẽ chứng minh được mình tài giỏi thông qua kinh nghiệm dày đặc, hai là TN ngu ngốc chẳng biết thứ gì mà còn tỏ ra nguy hiểm, kết quả của lũ ngu ngốc đó chẳng mấy tốt đẹp gì.Mimi vẫn chăm chú nhìn tôi vẻ hào hứng và để như đóng vai trò là một người kể chuyện giống như Yoko, tôi tiếp tục với vẻ tự tin.- Nếu chọn cách im lặng sẽ tạo cho chúng một sự tò mò cùng một sự bí hiểm nào đó mà chúng nghĩ. Và chúng sẽ không tài nào đánh giá được đối phương thông minh hay ngu dốt, hãy nên nhớ thất bại hay thành công một phần cũng từ trong miệng phát ra đấy.- Em thích ý tưởng đó, cảm ơn anh nhiều lắm anh trai.Chúng tôi lại trò chuyện tiếp về cuộc sống vừa qua. Mimi nhăn mặt khi tôi nhắc tới chuyện Goro đem bán mình. Em không đồng tình với việc đó của lão mặc dù Mimi luôn được Goro yêu thương hết lòng. Những lời nhắc nhở của lão về tôi luôn là một nỗi thắc mắc lớn cho em. Lão bảo rằng Mimi không nên đi theo vết xe đổ của tôi. Gia đình là trên hết, tôi ngu ngốc nên mới tự chuốc họa vào thân. Goro rất giỏi bẻ cong sự thật, lão giống hệt em trai lão.Sau khi mọi biến cố trong cuộc sống đều được sáng tỏ. Mimi đề nghị muốn ở lại với tôi đêm nay. Chúng tôi đi ngủ khi đồng hồ điểm nửa đêm. Tôi đắp chăn cho Mimi trong lúc em ngoan ngoãn nằm cạnh bên. Mimi có vẻ rụt rè khi tôi chạm vào lòng bàn tay, lại có vết thương mới do bị dao cắt. Tôi nghiêm trọng quan sát và la rầy em vì giấu giếm. Mimi cụp mắt xuống, em vùi đầu vào chăn và trốn tránh bằng việc ngủ thiếp đi.- Ta nghĩ ngươi cần phải thay đổi đấy 626.Một chất giọng bí ẩn vang vọng vào tai tôi trong đêm. Tôi giật mình ngồi dậy để quan sát xung quanh, bắt đầu là từ cửa sổ đến cửa ra vào. Có một luồng khói đen xuất hiện thông qua khung cửa sổ mở đang vây quanh như một cơn bão. Mimi vẫn còn ngủ say nhưng tôi lập tức đứng lên. Tay chân co lại, tôi sẵn sàng cho một cuộc tấn công bất ngờ từ phía kẻ lạ mặt bí ẩn.Tuy nhiên, hắn chỉ thở đều đặn qua làn khói. Một tên TN xuất hiện ngay khi đám khói vụt tắt. Hắn có áo choàng đen phủ cả người, có mái tóc che phân nửa khuôn mặt và một vóc dáng cao lớn rất vừa mắt người nhìn. Ý tôi là đối với phái nữ, tôi không bị hắn quyến rũ đâu.Tên TN ngồi thoải mái bên cửa sổ, đêm trăng rọi qua khuôn mặt hắn càng làm cho kẻ này thêm phần bí ẩn và kì lạ.- Xin chào, người anh trai cùng cha khác mẹ của tôi.- Ngươi là ai ?- Một TN của Goro đang bị lãng quên. Xin giới thiệu, tên ta là Uzumaki Yami. Là vua của bóng đêm và cũng là TN 004, ta sinh ra trước Tatsu một ngày. Thằng nhóc đó thật may mắn khi phải làm em trai của ta.Hắn vuốt nhẹ một bên tóc, đám khói đen vây quanh hắn như những con thiêu thân đang nhảy múa. Đúng là tôi chưa thấy tên này bao giờ. Sức mạnh của hắn có thể theo dõi mọi thứ khi đêm xuống sao ?- Vậy...rốt cuộc ngươi đến tìm ta có việc gì ?- Ngươi không nhớ ta? Chúng ta đã gặp nhau ở đấu trường, thật may mắn vì ta đã không giết người anh trai của mình. Ngươi còn nhớ cơn ác mộng về tên quái vật đã dồn ngươi vào đường cùng từ ba năm trước đây hay chăng?Một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng tôi, đúng là tôi nhớ tới cơn ác mộng đó. Cơn ác mộng bị đè bẹp bởi một tên TN khổng lồ, chúng cứ bám tôi dai dẳng suốt một tuần lễ. Ngay từ khi Yoko khởi hành chuyến đi thì đêm đó tôi lại không thấy nó trở lại nữa. Một cơn ác mộng kinh hoàng mang theo điều xấu, có lẽ nó đã báo trước cho tôi việc Yoko đi sẽ không bao giờ quay về. Tôi cố gắng bình tĩnh, nuốt nghẹn một hơi dài và đáp.- Ý ngươi là gì đây ? Có phải ngươi đã theo dõi ta từ đó, cơn ác mộng là sức mạnh của ngươi ?- Ta là vua của bóng đêm, là TN không ai sánh bằng nếu so về sức mạnh. Thế giới này thật tàn khốc, chúng đang đè bẹp ngươi. Cuộc đời của ngươi không thể dễ dàng bị chôn vùi bởi chúng, 626, bên ngoài bọn TN đang tự do tự tại, vì hà cớ gì mà ngươi phải ở đây ?- Nếu ngươi có ý tốt muốn ta mở mang tầm mắt thì ta rất cảm kích. Còn nếu như ngươi có dụng ý nào khác làm hại tới người thân của ta...thì xin lỗi nhé Yami. Ta sẽ không kiên nể chỉ vì ngươi là em trai ta đâu.Tiếng cười của 004 vang vọng trong căn phòng lạnh lẽo. Chất giọng hắn khản đặc khó nghe, hắn ngước nhìn lên bầu trời tẻ nhạt rồi lại nhìn bộ móng đen của mình. Vầng khói xung quanh vẫn không tắt, chúng hào hứng bủa vây lấy cơ thể hắn ngày một nhiều hơn. Tên TN hướng gương mặt về phía tôi, hắn cất cao giọng.- Ngươi rất khôn ngoan. Sở dĩ ta theo dõi ngươi suốt bấy lâu nay cũng vì điều đó. Những việc làm của ngươi, Yami ta đây đều biết rõ. Vì thế nên ta mới tìm ngươi để trò chuyện, một phần cũng để giải mã giấc mơ mà ngươi thắc mắc bấy lâu nay. 004 ta đây không giống như bọn TN ngu ngốc khác. Đừng phỉ báng màn đêm. Ta sẽ theo dõi hành động của ngươi không vì lí do nào cả, người anh trai đáng quý. Hẹn gặp lại vào một hoàn cảnh, một cơ hội khác. Bóng Đêm luôn ở cạnh ngươi, hãy gọi ta nếu muốn làm một việc gì đó không ngu ngốc.004 biến mất ngay sau khi đám khói vụt tắt. Tôi bước đến gần cửa sổ và không thể tin được rằng mình vừa mới nói chuyện với ma, hoặc bóng đêm. Goro chưa bao giờ nhắc về tên TN này và hắn đã có rất nhiều cơ hội quan sát tôi, hắn có thể phá bĩnh kế hoạch của tôi nếu muốn. Nhưng hắn không làm vậy. Hắn gây cho tôi nỗi hoang mang về giấc mơ kì quặc rồi bỏ đi như chẳng có gì xảy ra. Tôi vẫn luôn hoài nghi về điều đó, phải chăng 004 đến đây chào hỏi vì mục đích khác ?_______________________________Tên TN khiến tôi mất đi giấc ngủ, thế nên tôi quyết định ra ngoài tìm chút gì đó để ăn.Tôi cảm nhận được mùi đặc trưng của Bóng Ma đang quanh quẩn đâu đây, rồi thì lại có tiếng cự quậy khó chịu trong phòng Yuuki. Tiếng mụ ta thở phào thoải mái và tiếng rên rỉ phê thuốc cùng mùi nôn nồng nặc len lỏi qua mũi tôi. Có lẽ bây giờ Bóng Ma đang thay phiên Mimi ' chăm sóc' cho mụ. Tôi nhẹ nhàng đẩy cửa chào hỏi, hắn lập tức đứng dậy, gương mặt thoáng chút ngạc nhiên và tối sầm. Bóng Ma cất ngay gói thuốc phiện vào túi áo khi đảm bảo rằng Yuuki đã hoàn toàn mất nhận thức.- Cứ thoải mái đi, ta không tin là lũ người ở đây lại có thể biết được điều này. Chung quy thì mụ ta chẳng được ai quan tâm bảo vệ. Một cơ hội tốt, mất đi một kẻ thù thì càng có lợi cho chúng ta.Hắn gật gù, Bóng Ma sử dụng máy làm việc riêng để dọn sạch bãi nôn cháo của mụ. Sau đó, tên TN rời khỏi phòng cùng gói thuốc phiện.Chỉ còn lại một mình tôi đứng lặng người, âm thầm quan sát mụ dưới ánh trăng chiếu qua yếu ớt bên khung cửa sổ. Tay tôi lướt qua gò má mụ. Bấy nhiêu đây đối với Yuuki có lẽ chẳng là gì cả. Tôi biết mụ cần thứ nào đó mạnh hơn thế. Mụ phải nếm trải những gì tôi đã từng chịu đựng, từ việc bắt cóc, rồi đến đánh đập, giam cầm và khủng khiếp hơn tất cả chính là đồng phạm của lão Goro. Cuộc đời tôi trở nên tốt đẹp như thế này cũng một phần do tay mụ tạo nên. Tôi sẽ rất biết ơn mụ lắm. Cầm lấy vai Yuuki, tôi không ngừng nghiến răng và đe dọa. Từng suy nghĩ muốn xé xác mụ đang ăn sâu vào tâm trí tôi. Tôi hận mụ, mụ đã tiếp tay Goro hủy hoại cuộc đời tôi từ lúc ở trại trẻ. Tôi muốn mụ phải trả giá, không phải ngay lập tức mà sẽ từ từ qua ngày bằng thuốc phiện. - Tôi không ngờ bà lại có ngày thê thảm đến như vậy, ngay cả chồng bà cũng phải đi tìm người khác chỉ vì bà không thể sinh con cho ông ta. Tất cả đều quay lưng lại với bà rồi, chỉ có Mimi là còn nghĩ đến tình nghĩa mẹ con một cách mù quáng mà thôi. Bà sống chỉ làm khổ con bé thêm...nhưng nói thật chứ...có khi bà chết đi còn thoải mái hơn là sống đấy. Lúc trước, tôi có từng hứa với chính mình là sẽ trả cho bà những thứ tốt đẹp nhất mà tôi có thể. Giờ thì tôi sẽ thực hiện cho bà xem. Yuuki, bà nên cảm kích và biết ơn tôi đi.______________________________Tối ngày hôm sau, Goro tập hợp chúng tôi lại xung quanh phòng khách để bàn về chuyện của Yuuki. Mục đích của ông ta là muốn chúng tôi đưa ra ý kiến nào thỏa đáng, cho tình trạng ngày càng tồi tệ của mụ ta hiện giờ. Nếu nói Yuuki ngày trước lộng lẫy theo kiểu kì cục bao nhiêu, thì bây giờ càng thê thảm bấy nhiêu. Mụ ta thậm chí còn không ngồi kẻ mắt được, một hành động làm đẹp thường thấy của mụ, đừng nói chi là việc đi lại xung quanh nhà.- Mẹ mỗi lần đến cơn là lại đập phá, một mình con lo không xuể bố à.- Em gái yêu dấu, chẳng phải lúc trước chính em là người xung phong chăm sóc cho mẹ ư ?- Nhưng chị, làm sao em chống lại bà ấy đây ?- Đúng! Em không thể, mà chúng ta lại càng không muốn bị A phát hiện nên chưa thể đưa bà ấy đi bệnh viện được.- Aneko...ý em là...Aneko phớt lờ đi Mimi, cô ta quay sang Goro mà nghiêm giọng.- Thưa bố, con nghĩ nếu không thể trị dứt cơn nghiện của mẹ thì chi bằng ta nên thuận theo ý bà.- Không được đâu chị ba. Làm thế chẳng khác nào đẩy mẹ vào con đường chết.Tatsu liền lập tức phản bác. Kuri thì chẳng mấy đỗi quan tâm khi bên cạnh có ông chồng rất chiều lòng bà. Bóng Ma, Lưỡi Cưa và Gây Tê cũng im bặt vì chúng biết chuyện gia đình, chúng không thể chen chân vào. Trông Tatsu rất bực bội khi năm lần bảy lượt điều bị Aneko bắt bẻ. Cậu ta đập tay lên ghế và nghiến răng.- Em nghĩ em sẽ làm được gì hả Tatsu? Liệu em có chịu được lúc bà ấy đến cơn nghiện không ? Cả em nữa Mimi, em cũng từng bị mẹ đánh khi bà ấy mất hết lí trí. Giờ em lại muốn ác mộng đó tái diễn ư?Câu hỏi đó khiến cả hai xám xanh mặt mày. Tatsu thở dốc vẻ bực mình còn Mimi thì gục đầu không dám cãi. Đành thế nên Tatsu quay sang tôi mà rít lên.- Anh hai, anh nói gì đi chứ ?- Nếu như mọi người đã hết lời để bàn thì anh sẽ nói. Aneko, em nên suy nghĩ cho thấu đáo một chút. Dùng thêm thuốc chỉ là một giải pháp tạm thời mà thôi. Em phải nghĩ tới sức khỏe lâu dài của mẹ chứ.- Ồ anh trai, vậy anh nghĩ thế nào là lâu dài đây. Chúng ta không có bác sĩ.- Đúng vậy, chúng ta không có bác sĩ, nhưng chúng ta có thuốc gây mê mà phải không ?Thấy Goro khẽ gật đầu, tôi mới tiếp chuyện.- Nếu phải chọn những cách để yên bình, thì thay vì làm cho mẹ gây nghiện thêm, sao ta lại không cho bà ấy ngủ một giấc ngon lành để qua khỏi cơn nghiện đó nhỉ ? Dù không hiệu quả bằng việc gọi bác sĩ, nhưng dù sao cũng là giải pháp để người chăm sóc bà ấy là Mimi khỏi phải cực thêm. Và ngoài ra nên tạo cho bà lối sống lành mạnh. Mimi này, việc giúp mẹ đi lại như trước em làm được mà phải không ?- Vâng.- Và bố cũng không cần bận tâm về điều này nhiều mà ảnh hưởng đến sức khỏe.Thật ra ý tôi là ông ta không cần bận tâm mà có thể đi tìm người khác. Trong nhà này chẳng có ai không biết điều đó, họ điều làm lơ vì biết nói ra cũng chẳng được gì. Goro khẽ cười và tay đặt lên đầu tôi. Aneko thì bắn cái nhìn căm ghét, tay cô ả siết chặt lại và miệng thì thầm chửi rủa.Khi mọi chuyện đã được giải quyết theo chiều hướng tốt đẹp, Goro đứng dậy và bỏ ra khỏi phòng. Quyết định của ông ta quá rõ, sẽ làm như những gì tôi nói. Bên cạnh tôi, Tatsu cùng Mimi rời khỏi ghế và tiến đến gần. Aneko cũng đứng dậy với cô bé TN bên cạnh. Cô bé này ít nói nên trong cuộc trò chuyện chẳng mấy hé môi.- Anh trai, anh tưởng giải quyết như vậy là êm chuyện hay sao ?- Vậy em nghĩ còn chuyện gì mà em chưa hài lòng ? Mà cũng phải thôi, trong nhà này ngoài mẹ ra thì chẳng ai vừa lòng em. Anh nói như vậy có đúng không ?Chẳng đáp lại tôi một câu, Aneko hất đầu qua một bên rồi kênh kiệu rời khỏi đó. Theo sau là cô bé TN chỉ biết cúi đầu chào rồi bỏ đi.- Thật là...khó chịu.Tatsu thì thầm trong miệng. Tôi quay lại nhìn cậu ta rồi im lặng bước ra khỏi phòng.
__________________________________
Còn nữa
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me