Phan 1 Va 2 Cuoc Chay Dua Voi Thoi Gian
Washi nhướn mày lên, đôi mày cong lại cùng với nụ cười độc ác. Một màn chắn lướt qua để bảo vệ lão ta cùng viên ngọc rắn, duy chỉ có Bực Bội vẫn nhìn tôi qua những đợt móng vuốt đang sẵn sàng tấn công.- Ta cũng có xem kênh thế giới động vật, chuyện sư tử đấu với hổ không phải là chuyện hiếm, nhưng là TN thì đúng là hiếm, giờ thì ta lại may mắn được chứng kiến tận mắt cuộc chiến này. Ngươi sẽ không làm ta thất vọng chứ ?Tôi vẫn còn giữ nét mặt bình tĩnh, dù mọi giác quan bên trong tôi đều kêu gào lên. Cuộc chiến này không cân sức cho lắm. Bực Bội là TN nguy hiểm, hắn được đào tạo kĩ càng để phát huy hết tất cả những sức mạnh mà hắn có được, còn tôi chỉ là một tên TN học lỏm sức mạnh và chẳng phát huy nó được tối đa cho nên chuyện. Tim tôi như thắt lại, một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng. Tôi nuốt nghẹn cổ họng, nếu dính phải lửa của Bực Bội thì tôi sẽ chết. Tôi đã thấy được sự thiêu đốt của nó lúc còn là một viên thiên sứ rồi.Bực Bội lao đến tôi bằng một đợt vuốt mở màn, hắn tấn công trực diện bằng những cái vung tay rất nhanh. Tôi chật vật né hắn và lăn tròn khi bàn chân hắn giẫm xuống mặt sàn. Thân hình hắn to lớn hơn tôi. TN Bực Bội gầm lên khi hắn túm được cổ áo và quăng tôi vào vách tường. Đám TN tản ra, chúng cố gắng phòng thủ khi đứng gần đó.Vừa chạm đến mặt sàn, tôi liền nhanh chóng đứng dậy. Các khớp xương của tôi như vỡ vụn ra. Tiếng cười của Washi vang văng vẳng khi lão hăng hái cổ vũ cho cuộc chiến. Tôi chưa khỏi cơn choáng váng thì Bực Bội lại tấn công. Lần này hắn ném quả cầu lửa về phía tôi. Nếu không nhờ đôi tay nhạy bén có lẽ tôi đã bị hắn thiêu đốt. Tôi cũng ném lại sức mạnh giống của hắn nhưng không ăn thua. Bực Bội là chúa lửa, hắn điêu luyện về sức mạnh của hắn hơn một tên TN dở hơi yếu ớt như tôi. Hắn lại tung thêm quả cầu thứ hai thiêu cháy đám TN sói gần đó, chúng la thét trong vô vọng rồi biến mất, để lại là một mảnh tường cháy đen.Sẽ không dùng được sức mạnh sấm vì tôi không ở ngoài trời, ngay cả gió cũng vậy. Chỉ còn bóng đêm, thế là tôi không ngần ngại triệu hồi quái vật mắt đỏ. Nó xuất hiện, mang theo cái se lạnh của Bắc Cực và há mồm ra hút hết những quả cầu lửa của Bực Bội. Hắn tức giận giậm chân, một sự phản công bất ngờ của con quái vật thoắt ẩn thoắt hiện phía sau lưng hắn. Nó tặng một cú đánh bất ngờ vào lưng và cổ khiến tên TN quằn quại. Hắn ngã sóng soài xuống nền, lớp da của hắn rách ra, để lộ sợi dây năng lượng màu xanh.Tên TN vẫn không chịu thua, cuộc tấn công bất ngờ lại càng khiến hắn điên cuồng hơn. Đám TN đứng gần hoảng hốt tản xa ra khi hắn gào thét. Những quả cầu thần chết của Bực Bội lao vùn vụt vào tôi. Cơn ớn lạnh dấy lên như hối thúc mọi giác quan tôi phải phản ứng nhanh. Cố tập trung khiến con quái vật to lớn hơn nữa, tôi phải gồng mình đầy khó khăn, mồ hôi nhễ nhại trên trán. Tôi quệt vội chúng và phất tay về phía bên phải, con quái vật gầm lên rồi hút hàng loạt quả cầu lửa vào trong lòng nó, kể cả những tên TN.Dù đã cố gắng hút Bực Bội, nhưng tôi chẳng thể nào làm dễ dàng như bọn TN sói. Tức giận, tôi tấn công hắn bằng những đợt sóng bằng nước của đại dương, đánh tan đi hơi nóng cháy da của Bực Bội. Cả căn phòng ướt sũng kể cả chúng tôi. Tôi nhắm mắt lại để triệu hồi rễ cây thêm lần nữa, những cái rễ xơ xác bay vào, hất những tên TN xô ngã cả một bên vách tường và đổ xuống. Bực Bội dùng lửa thiêu hết những cái rễ nhỏ con khi chúng vung tới, tiếc là tôi không phải Kuri, tôi chưa thể triệu hồi rễ cây khổng lồ như bà ta. Hoặc cũng vì tôi không có thời gian tập luyện để được mạnh ngang bằng bà. Tôi có thể, chỉ là tôi không biết mình nên bắt đầu từ đâu. Sức mạnh mới này thật khó điều khiển.- Ta thích rồi đấy. Ngươi có biết ngươi đang phá hoại cuộc họp vào ngày mai của ta sao? Ta sẽ hoãn lại nó nếu như tối hôm nay không kịp ngủ một giấc. Ngươi có hiểu cái cảm giác bị chính những người thân của mình phản bội lại không? Mà không phải, chính sức mạnh của mình phản bội lại mình mới đúng.Nói rồi lão đưa tay tháo lớp sơn tường phía sau lưng như xé một tờ giấy. Bên trong bức tường là một cái nút màu đỏ. Washi đập tay thật mạnh vào đó, sóng điện run lên bần bật rồi truyền khắp cả trung tâm gây nên một cơn đau đầu dữ dội. Tay tôi bỏng rát, không phải vì bị Bực Bội tấn công, sức mạnh lửa trong lòng bàn tay tôi đang bộc phát ra khắp nơi như muốn tìm nhà mới. Bực Bội đứng đó hút chúng vào để tăng thêm sức mạnh cho mình và khiến đầu tôi ong ong đau nhức. Sức mạnh đối với các rễ cây đang chui rúc trở lại mặt đất. Con quái vật mắt đỏ ngưng việc hút lấy con mồi mà quay sang tôi. Nó thổi một cơn gió mang theo hơi lạnh giá ập vào người tôi, như những tiếng gào thét trong cổ họng, tiếng oán hận của những linh hồn. Tôi né qua một bên khi con quái vật bắt đầu tấn công mình.Chưa thể bình tĩnh được, tôi loạng choạng lùi lại và thở dốc. Tôi hoàn toàn mất kiểm soát sức mạnh của mình. Bọn chúng đã chơi bẩn bằng cách điều khiển sức mạnh để chúng chống lại tôi.Bực Bội bắt lấy cơ hội đó mà tấn công, hắn dùng bản năng của hổ mà vồ lấy tôi, xô tôi ngã sóng soài trên sàn. Hắn dùng đôi tay đầy móng vuốt để ghim chặt tay tôi lại. Hắn gầm lên đầy chiến thắng, thân hình của hắn nặng trình trịch khiến tôi không thể nào nhúc nhích được nữa. Tôi phẫn nộ gầm lại với hắn. Các khớp xương trong cơ thể tôi lại phản đối, chúng quặn đau càng gây thêm khó khăn cho sự chống cự. Con quái vật cùng những quả cầu lửa biến mất, bọn TN sói chết rải rác xung quanh.- Có vẻ như không có gì thay đổi, kênh động vật luôn luôn nói đúng.Washi lại nhận xét, lão tiếp thêm động lực cho Bực Bội. Tên TN há mồm ra, để lộ những chiếc răng nanh nhọn hoắt. Hắn đâm phập những chiếc răng vào cổ tôi và cấu xé ra một lớp thịt. Tôi đau đớn gào lên chống cự. Những móng vuốt của tôi đâm vào vai hắn, dù đau đớn nhưng Bực Bội vẫn không đầu hàng lùi lại. Tôi phải tìm cách nào đó để thoát khỏi sự kìm hãm của Bực Bội, hắn sẽ ngấu nghiến tôi mất. Một miếng thịt là quá đủ để hắn no bụng.- 'Muốn phá hủy nó phải cần đến một thứ không chết cũng không sống.'Thật không ngờ tôi có ngày cần đến dòng thông tin cuối cùng này, từng dòng chữ đen trên tờ giấy hiện rõ trong đầu tôi. Tôi phải giết Bực Bội bằng một thứ vũ khí kì lạ, tôi dám chắc là Washi cũng không nghĩ đến điều này. Bọn chúng, bao gồm cả A, đa số chỉ thích chiếm hữu chứ không thích phá hủy, trường hợp tôi là ngoại lệ.- Đừng giết thời gian nữa, ta cần nghỉ ngơi. Có thể đấu trường không giới hạn thời gian nhưng ta thì có đấy. Giết nó nhanh!Bực Bội lại ấn tay tôi xuống, hắn gầm trong cổ họng rồi im lặng. Tôi cảm nhận được một dòng năng lượng chảy rần rật trong người hắn, như vậy có nghĩa là hắn sắp phun lửa để thiêu chết tôi. Làm ơn đi, tôi không thể nhúc nhích, cái chết này không đẹp một tí nào cả, chết cháy là cái chết đáng sợ nhất với tôi. Tôi đã từng bị TN của Yami thiêu sống trong giấc mơ, dù chẳng tận mắt thấy ngọn lửa đang bùng cháy trong miệng hắn như Bực Bội.Hắn bất ngờ vùng vẫy lên điên cuồng, tay quơ quào, cổ hắn gập qua và gập lại. Một vết cắn sưng đỏ hiện ra ngay sau đó, tôi đoán là Bóng Ma, hắn vẫn chưa đi khỏi đây. Tôi thầm cảm ơn hắn vì hành động ngu xuẩn này. Bóng Ma đã gây sự chú ý cho Bực Bội, tạo cơ hội cho tôi gồng mình dậy và lao vào hắn rất nhanh. Tôi kìm chặt cổ tên TN lại và dùng tay của mình đâm thẳng vào ngực phải, Bực Bội thét lên đau đớn rồi hất văng tôi. Viên thiên sứ của hắn đã được moi ra khỏi cơ thể và nằm trên tay tôi, thân xác của hắn bắt đầu bốc khói. Sau đó, hắn nổ tung như pháo hoa đầu năm mới.- Không chết cũng không sống.Tôi thì thầm, tay nắm chặt viên thiên sứ và thề thốt rằng sẽ không để nó tồn tại trên đời này nữa kẻo lại mang thêm tai họa. Tôi bóp nát nó trong cơn giận và ném về phía xác TN, đang nằm chơ vơ giữa sàn rồi gầm lên đầy thách thức. Lão Washi đứng bật dậy, lão tròn mắt nhìn tôi, môi lão tái lại và lão nghiến chặt răng. TN cưng của lão chỉ vừa bị tiêu diệt, tôi quay lại tấn công lão nhưng chẳng được, lão tạo cho mình lớp vỏ bọc đầy khói rồi biến mất chỉ sau một cú phất tay.Bóng Ma lẽn bẽn tới gần, hắn đỡ tôi đứng dậy, gương mặt hắn trở lại như ban đầu, dù sao cũng đỡ hơn là gương mặt của Washi.- Khoan đã, ta còn một chuyện chưa làm.Tôi xua tay với hắn, đoạn ngồi phịch xuống nền mà thở dốc, máu vương đầm đìa trên tay tôi. Viên ngọc vẫn được giữ chặt bởi hàm răng của rắn hổ mang, tôi nhìn nó một lát đến khi bản thân đủ bình tĩnh trở lại. Đám lính TN bắt đầu xông vào, gương mặt mỗi tên đều nhăn nhó khó chịu. Chắc là Washi đã sai đến, mất Bực Bội chẳng khác nào lão đã mất đi cánh tay đắc lực của mình. Cuộc đánh cược cho trận chiến này quá lớn. Tôi mừng vì mình chỉ bị mất một miếng thịt.- Ngươi đem thứ này đến phòng họp và chịu khó ở đó cho đến khi ta quay lại. Mọi chuyện khác cứ để ta lo.Bóng Ma phản đối, hắn rít lên nhưng tôi ra dấu tay im lặng. Tôi đặt con chíp lên tay hắn. Đúng là làm thế thì bất công cho hắn lắm. Nếu không có hắn, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn, chẳng có TN nào có sức mạnh vô hình như Bóng Ma, tôi phải đảm bảo rằng cuộc họp sắp tới Washi chắc chắn phải bị vạch mặt trước mọi người về tội lỗi khủng khiếp mà lão đã gây ra.Đám TN sói bắt đầu lao tới, tôi lấy hết sức bình sinh cùng sức lực còn lại của mình để đứng dậy. Bóng Ma sau một hồi giằng co cũng chạy biến đi mất, tôi lùi vài bước khi bọn chúng tiến tới với mũi kiếm bằng điện chỉ về phía mình. Tay tôi chạm được vào đầu rắn, nó khá trơn và tích điện. Tôi giật bắn người rồi lùi về sau vẻ lo lắng.Một tên chạy đến, hắn đâm thẳng mũi kiếm lên cổ tôi dù chậm hơn một nhịp. Tôi đá hắn ngã sóng soài trên sàn rồi dùng vũ khí của mình đâm thủng đầu tên TN.Sau cú phất tay, con quái vật mắt đỏ lại xuất hiện. Để nó không bị chi phối bởi làn sóng điều khiển của quả cầu, tôi phóng thanh kiếm của mình đến chiếc nút đỏ, nơi đứng xem cuộc vui của Washi khi nãy. Mũi kiếm phóng vùn vụt, đâm thủng cả lớp màn chắn bảo vệ và làm hỏng thiết bị điều khiển bên trong.- Tất cả các ngươi đều biết cách lấy viên ngọc ra khỏi đầu rắn phải không ?Bọn chúng chẳng đáp, điều đó có nghĩa là tên nào cũng biết cách lấy viên ngọc. Chúng bị điều khiển bởi quả cầu, cũng giống như đấng tối cao của chúng vậy. Con quái vật gầm lên, nó hút những tên TN vào miệng, chỉ chừa lại duy nhất một tên sói đang run rẩy sợ sệt. Hắn cầm kiếm mà tay chân co rúm lại, hắn tìm cớ chạy trốn. Tôi nhìn hắn mà buồn cười, tay quệt vội một giọt mồ hôi trên trán.- Ta sẽ không giết ngươi, chỉ cần ngươi lấy quả cầu đó.- Điên à!?- Không điên, nhưng sắp rồi đây...nếu như ngươi không chịu lấy.Hắn lưỡng lự chưa muốn làm, tôi dùng rễ cây giữ chân hắn lại khi tên TN có ý định bỏ chạy. Hắn giãy giụa điên cuồng, sói còn quên cả việc chống cự đơn giản nhất là dùng kiếm tấn công.- Ta biết bọn các ngươi ngu ngốc lắm, làm tay sai cho Washi chỉ để hiến cái mạng sống này cho lão. Nếu dùng bạo lực mà ngươi không chịu thì ta dùng cách khác.Tôi cười thân thiện với hắn và bẻ một nhánh cây nhỏ. Tên TN trông hơi ngạc nhiên, hắn lăn ra cười khi tôi dùng nó cù lét vào chân. Bọn TN còn nhạy cảm hơn cả con người, tôi rút ra bài học này từ lần bị Kagami chơi xỏ.- Ta không nghĩ ngươi có thể chịu được sau một phút.- Được rồi được rồi ta sẽ làm...trời ơi...làm ơn ngưng đi.Rồi hắn vuốt mặt mình, tôi đứng dậy và lùi lại khi tên TN tiến tới quả cầu. Hắn lấy nó ra nhẹ nhàng. Chẳng có luồng điện, chẳng có cú đớp mồi bất ngờ từ con rắn. Tôi lặng người một lát và nhận được sự chê cười mỉa mai của hắn.- Ngươi yếu hơn ta luôn đó hả ?- K...Không.- Tất nhiên rồi, chỉ có TN sói mới có thể lấy quả cầu ra. Sau đêm nay ta phải trốn đi rồi, nhờ ơn của ngươi đấy.Tên TN ném quả cầu cho tôi rồi nhảy phắt đi mất sau bức tường vỡ. Ôm quả cầu trong tay, tôi những muốn đấm vỡ nó, nhưng thay vì vậy, tôi lại đi phá hủy con rắn hổ mang vẫn đang khè lưỡi há miệng ra đe dọa. Tôi nghe tiếng bước chân từ phía dãy hành lang, tốp TN mới lại đến, chúng đã quá muộn khi chỉ vừa phá cửa thì tôi lại biến mất, sau tiếng rên của con quái vật cùng với quả cầu.____________________________________________- Đấy, em đã bảo cẩn thận rồi mà. Anh chẳng khi nào đi đâu mà trở về lành lặn cả.Mimi cằn nhằn tôi suốt mấy tiếng đồng hồ, Kuri ngồi nhìn với vẻ mặt thích thú. Quả cầu năng lượng tôi giao lại cho ông Ken và ông ta cũng giữ nó ở dưới biển để tránh bị đánh cắp. Lưỡi Cưa và Gây Tê đang than phiền vì mất bạn. Bắt Lửa vẫn đang cầm quạt hầu hạ cho Kuri đang đến thời kì dưỡng thai.Hình như tôi chưa nói về việc đó, thật bất ngờ. TN lai người vẫn có thể có con, tôi đã phải hứng chịu một cú tát tinh thần khi vừa đặt chân đến bãi biển vì việc này. Chả trách tại sao Kuri lại cần kẻ hầu đến như thế, tội cho Bắt Lửa rồi, bà ta rất là khó tính đấy.- Cậu không cần phải ngạc nhiên đến thế. Rồi cậu cũng sẽ lấy một cô gái và có con với cô ta thôi.- Nhưng mà...- Hãy bình thường đi, khi cậu yêu ai đó, tự giác cậu sẽ muốn quấn quýt bên cô ấy trong chăn gối thôi.- Tôi không lấy vợ đâu. Tôi không muốn lấy đi sự quý giá của cô gái ấy, để rồi khiến cô ta phải chịu nguy hiểm cùng mình chỉ vì cuộc đời tôi lắm khốn khổ.- Tương lai như thế nào, cậu chưa thể biết được. Thật mừng vì cậu phá được nút điều khiển, nếu không quả cầu này sẽ còn khiến lí trí chúng tôi bị xáo trộn.- Hiện tại thì Washi vẫn chưa chết, bọn TN vẫn còn bị điều khiển.- Đúng rồi...Washi chưa chết, Washi chưa chết. Giờ thì ngồi im nào anh trai.Mimi nhại theo, em nhỏ thuốc sát trùng vào tay. Tất cả đều là đồ trộm đấy.- Cậu biết khi nào Washi sẽ mở cuộc họp chứ ?- Tôi nghĩ là hai ngày nữa. Con chíp Bóng Ma đang giữ sẽ vờn bọn người ở đó ra trò.- Có vẻ như thời đại của chúng ta sắp đến rồi đấy, tôi sẽ có một mái ấm nhỏ để nuôi nấng đứa bé.Kuri thì thầm mãn nguyện, ông Ken khẽ mỉm cười rồi vuốt mái tóc nâu của bà ta sang một bên. Sau bao nhiêu khó khăn, cuối cùng họ cũng được ở bên nhau. Họ có thể vì nhau mà chết. Càng nghĩ, tôi càng thấy lòng mình quặn đau. Tôi và cô ấy yêu nhau không phải vì tình yêu giả dối, Kuri và Ken yêu nhau đậm sâu, họ có thể bên nhau bền lâu. Vậy mà tôi lại không được cuộc sống ban tặng điều nhỏ nhoi đó. Hay tại vì một kẻ như tôi chẳng xứng đáng có được hạnh phúc ?Khẽ thở dài, tôi ngước nhìn ra bãi biển, tiếng sóng vỗ bỗng chốc buồn não nề. Ngày tháng sau này tôi chẳng biết mình có thể vui vẻ lên được không, chẳng còn cô ấy, chẳng còn sức sống nữa rồi. Đường chân trời kia chính là minh chứng cho tình yêu của chúng tôi, tôi vẫn luôn tin vào điều đó. Rồi sẽ có một ngày tôi được gặp lại Kagami.- Chúng ta sẽ cử vài TN đi theo giám sát Kisame, phải đảm bảo rằng hắn phải chết trong hai ngày sắp tới.- Em sẽ đi.Mimi xung phong, em đứng dậy và quay mặt lại với tôi.- Tin em đi mà anh hai, em không thể ngồi không hưởng lợi được.- Tôi nghĩ cậu nên để cho con bé thử.Ông Ken khuyên nhủ, nếu như ông ta đã tin tưởng Mimi thì tôi cũng không có ý kiến. Tôi cử Lưỡi Cưa và Bắt Lửa đi theo bảo vệ Mimi còn Gây Tê sẽ đi theo chúng tôi để làm nhiệm vụ được giao, dẫu sao sức mạnh của hắn vẫn có giá trị.Chợt nhớ đến Tatsu và Yami, bọn họ cũng đã góp công sức không ít cho chuyện này, vậy mà lại nhận kết cục quá bi thảm. Tôi chẳng biết hai người họ vẫn còn sống hay là đã chết, bọn ruồi mép phải trả giá cho họ. Nếu tên khốn Yoshida chưa chết sau sự hi sinh của Kagami thì tôi thề, nếu tôi lật đổ được Washi thì người đầu tiên tôi tìm đến để giết chính là hắn.
Dường như Mimi đang hiểu thấu trong tôi đang nghĩ gì, em im lặng và ngồi xuống cạnh tôi. Sương xuống làm mọi thứ trở nên giá lạnh, bọn Lưỡi Cưa đã đi vào giấc ngủ, chỉ có Bắt Lửa vẫn hoạt động để sưởi ấm cho chúng tôi. Nền cát mịn khiến cảm giác như đây là một ngôi nhà rộng lớn, ngắm nhìn những vì sao đang tỏa sáng trên trời. Tôi nuốt nước mắt chảy ngược vào tim và thầm nhủ rằng trên đó cũng có cả Kagami. Cô đang nhìn xuống tôi, với một nụ cười rạng rỡ của một cô gái đến tuổi đôi mươi.
____________________Còn nữa.
Dường như Mimi đang hiểu thấu trong tôi đang nghĩ gì, em im lặng và ngồi xuống cạnh tôi. Sương xuống làm mọi thứ trở nên giá lạnh, bọn Lưỡi Cưa đã đi vào giấc ngủ, chỉ có Bắt Lửa vẫn hoạt động để sưởi ấm cho chúng tôi. Nền cát mịn khiến cảm giác như đây là một ngôi nhà rộng lớn, ngắm nhìn những vì sao đang tỏa sáng trên trời. Tôi nuốt nước mắt chảy ngược vào tim và thầm nhủ rằng trên đó cũng có cả Kagami. Cô đang nhìn xuống tôi, với một nụ cười rạng rỡ của một cô gái đến tuổi đôi mươi.
____________________Còn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me