Phan Toi
- Ni đâu rồi con?Người đàn bà trung niên đang ngồi nhâm nhi ly trà thì cất tiếng gọi con. Đứa bé nghe thế liền dạ một tiếng rồi chạy ra, bay thẳng vào lòng người đàn bà ban nãy.Thấy con mình sà vào lòng mình, bà vừa đưa tay xoa đầu con bé, vừa lên tiếng chọc.- Ui trèn ơi! Ú quá ú rồi đa!Bà cuối xuống hôn mấy cái vào má đứa bé tên Ni. Mới đây thôi mà đã 4-5 năm rồi, con bé bà lụm trước cổng làng giờ đây ú nu hiền muội,trắng trẻo dễ thương hết biết. Ban đầu mọi người cấm bà nhận nó làm con lắm, do mọi người nghe ông thầy bói nào đó trong làng nói rằng con bé này khắc người, đồ quỷ ma hạ phàm để hại dân. Nực cười hết biết, bà đâu có sợ nên bà nuôi nó đến giờ, bà thương nó còn không hết. Với lại con bé còn ngoan hiền, lễ phép dễ dạy, đâu có như lời ông thầy bói đó nói đâu.Mà nói đi thì cũng phải nói lại, dạo mấy tháng nay tiệm may của bà Tuyền càng ngày càng đi xuống. Mới 2 tháng đổ lại đây thôi mà nhân viên nghỉ việc hết, dẫn đến tiệm bà bây giờ chỉ còn mỗi mình bà. Nói nào ngay, do họ thấy nữa năm nay những người đến tiệm may đồ đếm trên đầu móng tay, họ sợ bà Tuyền không có tiền trả cho họ, chi cho bằng họ đi kiếm việc khác có sướng hơn không. Họ cứ thế mà rời đi nhưng bà Tuyền vẫn vui vẻ ở với đứa con của mình mà chẳng bận lòng níu kéo ai, bởi bà biết ai mà không có thời hoàng kim chứ, trước sau gì nó cũng sẽ lụi tàn. Đời mà lên vôi xuống chó là lẻ thường tình.Nghĩ là nghĩ vậy thôi, chứ nước mắt bà cứ tuôn vậy đó.- Má..má, sao má khóc?Con bé nhìn thấy bà Tuyền khóc thì bàng hoàng, lo lắng hỏi. Nó lấy ngón tay nhỏ nhắn của mình mà lao đi nước mắt của bà. Bà Tuyền thấy con bé hỏi vậy thì cũng mĩm cười đáp lại:- Má có khóc đâu. Tại bụi nó bay vào mắt nên mới chảy nước mắt đó đa.- Dị hả má..bụi dính vô mắt là chảy nước hả má.- Đúng rồi con. Mà Ni này.Bà Tuyền nhẹ giọng hỏi, con bé nó nghe bà hỏi thì nở nụ cười trả lời, bà Tuyền vuốt vuốt tóc con bé rồi cuối xuống hôn nhẹ vào mái tóc đen ấy, bà tiếp tục hỏi.- Con có thương má hong Ni?- Dạ có..thương má.. Ni thương má nhiều lắm.Con bé vừa trả lời vừa gật gật đầu như gà mổ thóc, bà Tuyền nghe câu trả lời thì bà nghẹn ngào lắm nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để nói với con mình như thể là lần cuối trong đời bà.- Thương má thì phải sống cho tốt nghe chưa. Con nên biết má hỏng có ở đây lo cho con quài đâu..- Sao má hỏng ở với Ni. Ni chỉ cần má ở với Ni suốt đời thôi, má nói chi Ni cũng nghe mà.- Ni ơi, má nào muốn xa con..tại..Bà Tuyền nói giữa chừng bỗng cổ họng nghẹn ngào chẳng nói ra được lí do. Bà nén cảm xúc mình lại, cố mỉm cười để trấn an con mình nhưng thật ra là trấn an bản thân bà.- ..tại Ni lì..- Ni lì hả má? Để Ni sửa mà má..má đừng bỏ con nghe..Con bé vừa dứt lời liền bật khóc nức nở. Bà Tuyền mím môi, cố kìm nước mắt nhưng không sao ngăn được nỗi lòng. Bà vội kéo con bé vào lòng, tay dịu dàng vỗ về lên mái tóc mềm, muốn dỗ nó nín nhưng chính bà cũng không cầm được mà bật khóc theo. Dẫu không phải người sinh ra con bé, nhưng tình thương bà dành cho nó chẳng khác gì ruột thịt.Cứ thế hai mẹ con bà cứ ôm nhau mà khóc.Một lúc sau, bà Tuyền thấy con bé nó khóc đến mệt lã, do con bé đã thiếp đi trong lòng bà luôn rồi. Bà ẵm con bé vào buồng rồi đấp mền, mọi hành động của bà đều nhẹ nhàng tránh làm con bé thức giấc. Thấy con bé đã ngủ, bà Tuyền mới bước ra khỏi phòng, tiếp đó bà chậm rãi xuống nhà sau làm đồ ăn cho con bé Ni, nó thích ăn bánh bao lắm nên nhà bà toàn làm bánh bao cho nó ăn.Chẳng biết sau này, không có bà ai sẽ là người mua bánh bao cho con bé nữa..Cùng lúc đó, ở một nơi khác, một hoàn cảnh hoàn toàn khác diễn ra.* Bíp bíp*Tiếng còi xe phát ra thúc giục hai con người vẫn đang sướt mướt với nhau. Chuyện là năm nay cô út nhà địa chủ Kim lên 5 tuổi nên ông bà quyết định cho cô út lên Sài Gòn-Gia Định ở rồi học hành chung với cậu hai Hoàng ở trển. Cũng vì thương con còn nhỏ mà xa cha mẹ nên bà Kim cứ ôm cô út rồi khóc quài, làm sốp-pơ¹ đợi muốn chuyển kiếp. Ông Kim trên xe đợi nãy giờ thì cũng bất lực đến nỗi bước xuống xe, ông thở dài rồi lên tiếng trách.- Mèn ơi, bà hỏng để con út đi à? Kì kèo rồi tí lên trển tối thui tối thúi luôn à đa!- Tại tui thương con chớ bộ. Thôi con đi lên trển ngoan nha, nhớ về thăm mẹ nha cục vàng.Bà Kim vừa xoa xoa đầu vừa dặn dò con út của bà, con bé nó cũng gật gật đầu, song quay lưng chạy lại ông Kim rồi để ông bế nó ngồi lên xe. Nếu biết chỉ cần nói một câu mà được đi như vậy thì nãy ông xuống nói để đi cho sớm rồi, ra xe từ 4 giờ chiều mà tới tận 6 giờ gần 7 giờ mới được đi, coi có mệt mình không. Bà Kim thấy xe lăn bánh thì giơ tay bái bai, song cúi xuống lấy vạt áo chấm chấm nước mắt. Dù bà làm hơi lố xíu nhưng đó là bà thương con mình quá, mới xa chưa được 5 phút mà bà nhớ nó lung lắm rồi, thôi thì vì tương lai của nó mà chịu cảnh này chứ biết sau giờ.___Bầu trời dần ngả sang màu tối, tiếng ếch nhái bắt đầu râm ran khắp nơi. Nhìn ra ngoài, thấy trời đã sập tối mà con bé vẫn chưa thức, bà Tuyền nhẹ nhàng thu dọn đồ may vá, cẩn thận cất vào tủ. Xong xuôi, bà chậm rãi bước vào phòng, đánh thức con bé dậy để ăn tối.- Ni thức dậy con ơi. Ăn uống gì hả rồi ngủ nữa.- Dạ..Đứa bé cũng nhanh chóng ngồi dậy dụi dụi mắt cho tỉnh táo. Bà nhìn con bé mới thức vẫn còn ngơ ngơ mà bà muốn cắn 2 cái má bánh bao của nó quá đa. Bà Tuyền cúi xuống ẵm con bé lên, đi thẳng xuống nhà bếp để ăn.Ăn uống, tắm rửa xong thì con bé lại ngáp ngắn ngáp dài đúng là căng da bụng thì chùng da mắt mà. Con bé nó ngồi cạnh bà, nó lấy ngón tay nhỏ xíu chọt chọt vào tay bà, nói nhỏ:- Má... Con buồn ngủ.- Rồi đi ngủ liền nè cô nương.Hai má con lon ton đi vào buồng ngủ, sập mùng rồi tắn* mùng xong xuôi thì mới nằm xuống. Con bé Ni nó nói nó buồn ngủ mà vô mùng ngủ thì mắt nó mở thao láo, ủa là buồn ngủ giữ chưa con. Bà Tuyền cũng bất đầu chìm vào giấc ngủ thì con bé Ni tán vô mặt bà một cái rồi nó cười hì hì, mặt vàng mặt bạc của bà mà nó tán muốn sái quai hàm.- Chi đây cô nương, sao nói buồn ngủ mà hong chịu ngủ nữa.- Má chỉ con mấy câu thơ đi má.. con thấy mấy bạn ai cũng biết hết á..- Ngựa dữ trèn.Bà Tuyền nói vậy thôi, chứ bà đang vặn óc suy nghĩ câu thơ nào đó hay hay dạy cho con bà chớ. Nghiềm ngẫm một hồi thì bà cũng cất giọng đọc thơ.- Ôm con mẹ đếm sao trời.Đếm hoài không hết một đời long đong.Con bé nghe bà Tuyền đọc thì cũng hí hửng đọc theo, từng câu từng chữ của nó nói ra làm bà Tuyền nghẹn đến khó thở.."Hoa này tàn thì hoa khác nở,
Mất mẹ rồi vạn thuở tìm đâu."..____
Cở canh tư giờ sửu trong không gian tỉnh mịch thì đột nhiên có một ngọn lửa lớn xuất hiện bao trọn cả căn nhà. Mọi người xung quanh thức dậy chạy ra chỉ thấy một căn nhà đang cháy lửa bốc phừng phực, khối bụi mịt mù, ai nấy đều hốt hoảng, ba chân bốn cẳng chạy đi lấy ra sức dập lửa, mà trớ trêu thay càng dập thì ngọn lửa càng lớn.- Trời ơi! Nhà con Tuyền cháy rồi.- Mau dập lửa!! Lẹ lẹ lên trời ơi..Trong căn nhà, bà Tuyền vẫn loay hoay tìm đường thoát, con bé Ni vì sợ nên nó khóc nấc quài làm bà rối càng thêm rối. Bà Tuyền chạy vào bếp lấy cái khăn tắm nhúng nước rồi quắn toàn thân con bé Ni lại, bà cố gắng chạy ra cửa thì bỗng cánh cửa bị mở tung may mắn là có người đạp cửa để cứu mẹ con bà. Bà thấy được sự sống liền nhanh chân chạy lại cửa, nhưng không may vấp cái cây làm bà ngã xuống đất. Bà đau đớn ôm chân, do lửa đã nhanh chóng cháy đến chân bà rồi, dù vậy bà Tuyền vẫn dùng hết sức thẩy con bé ra cửa cho người ta cứu.- Cứu con tôi..mau lên.Người đàn bà nhanh tay, ẵm con bé Ni rồi quay lại trấn an bà Tuyền.- Bà ráng chút nữa đi..Vô dụng thôi, lửa nó cháy hết chân bà rồi, bà cảm nhận được thịt bà bị cháy, đau đớn lắm. Bà Tuyền chỉ lắc đầu mĩm cười nhưng ánh mắt chứa đầy tuyệt vọng. Trớ trêu thay, cây cột gần đó do bị cháy mà sập xuống đè ngay người bà, một tiếng la thấu trời của bà Tuyền làm ai nấy đều chìm trong im lặng, im lặng đến đáng sợ.Cuối cùng lửa đã được dân dập tắt,ai nấy vẫn còn chưa hoàng hồn vì vụ việc xảy ra ban nãy. Dù sao thì bà Tuyền tánh tình dễ mến nên nguyên làng ai cũng thương bà hết, giờ đây bà ra đi thì ai cũng xót xa cho bà. Một người đàn bà mập ù đi lại con bé Ni, con bé vẫn còn thẫn thờ ngồi tựa vào gốc cây gần đó. Lúc nó được cứu, nó hoàn toàn tỉnh táo nên cảnh tượng má Tuyền chết đều được thu vào mắt nó, vào tâm trí nó. Người đàn bà mập thấy con bé Ni vẫn ngơ ngơ liền lên tiếng quát lớn, bả chỉ tay vào mặt con bé.- Mã cha mày, mọi người thấy chưa, con quỷ nhỏ này khắc người..nó hại con Tuyền chết trong đau đớn, thứ quỷ cái mày biến khỏi làng này nhanh!!- Cô..con hỏng có hại má con mà..Con bé Ni rưng rưng nước mắt nhìn người đàn bà nhưng bà ta trừng mắt nạt nộ:- Mày đừng dùng bộ mặt này nhìn tao. Thứ quỷ đội lớp người.. mau mau cút xéo khỏi làng này.Mọi người xung quanh xì xầm to nhỏ, bởi ai cũng nữa tin lời bà ta nói nữa tội đứa con nít chưa hiểu chuyện kia. Nói qua nói lại thì trưởng làng cũng đã có mặt, họ liền im bặt đợi ông nói. Nhưng ông bình thản vuốt vuốt lại bộ đồ, ông ta xà quần một hồi mới hắng giọng nói:- Cho nó ở đây đến khi may táng má nó xong rồi muốn đuổi nó đi đâu thì đuổi đa. Dù sao nó chỉ là một đứa con nít.- Này! Ông mần dị sao đặng? Người đàn bà ban nãy quay sang hỏi ông trưởng làng. Ông trưởng làng lúc đầu thì khó chịu nhăn mặt nhưng rất nhanh ông nhướng mày hỏi lại:- Thế bây nói cho ông biết, ông mần chi mà không đặng với bây? Xưa giờ làng này coi trọng con Tuyền như thế nào? Không phải ban nãy nó cũng kêu cứu con nó sao? Thì giờ cứ để con nó làm đám ma cho nó để nó được an nghỉ rồi tính tiếp, có con bé Ni bên cạnh lúc này con Tuyền sẽ hong bận lòng chi nữa. Đôi bên cũng là kẻ thuộc quen.Trong cơn tối lửa tắt đèn có nhau phải hong đa?Ông trưởng làng cười xuề xòa, thấy ai cũng im im nên ông xua tay cho giả tán, đến khi còn vài người thì ông bước lại gần người đàn bà ban nãy mà vỗ vai vu vơ nói:- Ăn trộm có tang,chơi ngang có tích²Nói xong, ông ta chỉ tay về con bé cho bà Mạnh đem về tắm rửa để chuẩn bị làm đám tang cho bà Tuyền, dù gì ông và bà Tuyền là anh em họ nên con bà cũng là cháu ông nhưng ông đắng đo bởi ông không còn lí do nào nữa để giữ con bé này rồi. Thôi thì làm xong đám rồi ông tính tiếp.___Vì xác bà Tuyền bị lửa thiêu đốt nên người dân chỉ đem lại chùa cầu siêu. Làm lễ xong xuôi thì ông sư thầy chầm chậm đi đến con bé Ni. Ai nấy đều im lặng để xem ông sư thầy đó làm gì con bé. Ông ta nhìn xong chỉ lắc đầu nói: - Âm khí con bé nặng quá. Ta e là còn nhiều người phải ra đi đó đa.Một câu nói thôi mà làm cho những người có mặt ở chỗ đó đều xanh mặt, lập tức người đàn bà hôm bữa đi tới nắm cổ áo con bé Ni rồi lôi thẳng ra cổng làng, mọi người muốn can ngăn nhưng không ai dám, đến cổng làng bà quăng mạnh con bé xuống làm nó ngã xuống đất,tay chân đâm trúng mấy miếng miểng nhỏ nhỏ làm con bé chảy máu.- Tao nói rồi. Mày mau cút ra khỏi làng này đi con quỷ. Ai mà đem nó vô thì đừng trách tao đánh cho mềm mình.Bà ta nói làm ai cũng nổi da gà da vịt, không một ai có ý định đỡ nó, ông trưởng làng thấy cũng muốn giúp nhưng ông lại thôi bởi vì ông chỉ có quyền lên tiếng ở trong làng này thôi, dù sao bà Tuyền chết, nó cũng không còn là dân làng này nữa. Ông trưởng làng quay đầu đi nên mọi người cũng bất đầu giải tán, chỉ còn người đàn bà nãy vẫn hăng say đá mạnh vào bụng đứa nhỏ vài cái. Bà đá cũng chán nên ngồi xuống dựt đầu con bé cho nó ngước nhìn bà, song bà cười lớn- Con quỷ nhỏ, tại mày tao phải bỏ ra số tiền lớn cho thằng sư thầy khốn khiếp kia để đuổi mày ra khỏi đây đó. Mày muốn biết tại sao không? Tại vì mày xuất hiện nên bà Tuyền không nghe lời tao, không cho tiền tao! Giờ đây tao giết nó rồi,số tiền dưới hầm là của tao, là của tao, của tao.Người đàn bà đứng lên rồi rời đi, bỏ lại đứa nhỏ chưa đủ lớn để hiểu mọi sự việc. Đời muốn con bé khổ đến chết đây mà.______ (1) Sốp-pơ: là người lái xe
(2) Ăn trộm có tang,Chơi ngang có tích:Câu này ý nói những việc làm phi pháp bao giờ cũng để lại dấu tích, tang chứng, cuối cùng sẽ bị phát hiện.
Mùng 2 tết vui vẻ🧨🎇
Mất mẹ rồi vạn thuở tìm đâu."..____
Cở canh tư giờ sửu trong không gian tỉnh mịch thì đột nhiên có một ngọn lửa lớn xuất hiện bao trọn cả căn nhà. Mọi người xung quanh thức dậy chạy ra chỉ thấy một căn nhà đang cháy lửa bốc phừng phực, khối bụi mịt mù, ai nấy đều hốt hoảng, ba chân bốn cẳng chạy đi lấy ra sức dập lửa, mà trớ trêu thay càng dập thì ngọn lửa càng lớn.- Trời ơi! Nhà con Tuyền cháy rồi.- Mau dập lửa!! Lẹ lẹ lên trời ơi..Trong căn nhà, bà Tuyền vẫn loay hoay tìm đường thoát, con bé Ni vì sợ nên nó khóc nấc quài làm bà rối càng thêm rối. Bà Tuyền chạy vào bếp lấy cái khăn tắm nhúng nước rồi quắn toàn thân con bé Ni lại, bà cố gắng chạy ra cửa thì bỗng cánh cửa bị mở tung may mắn là có người đạp cửa để cứu mẹ con bà. Bà thấy được sự sống liền nhanh chân chạy lại cửa, nhưng không may vấp cái cây làm bà ngã xuống đất. Bà đau đớn ôm chân, do lửa đã nhanh chóng cháy đến chân bà rồi, dù vậy bà Tuyền vẫn dùng hết sức thẩy con bé ra cửa cho người ta cứu.- Cứu con tôi..mau lên.Người đàn bà nhanh tay, ẵm con bé Ni rồi quay lại trấn an bà Tuyền.- Bà ráng chút nữa đi..Vô dụng thôi, lửa nó cháy hết chân bà rồi, bà cảm nhận được thịt bà bị cháy, đau đớn lắm. Bà Tuyền chỉ lắc đầu mĩm cười nhưng ánh mắt chứa đầy tuyệt vọng. Trớ trêu thay, cây cột gần đó do bị cháy mà sập xuống đè ngay người bà, một tiếng la thấu trời của bà Tuyền làm ai nấy đều chìm trong im lặng, im lặng đến đáng sợ.Cuối cùng lửa đã được dân dập tắt,ai nấy vẫn còn chưa hoàng hồn vì vụ việc xảy ra ban nãy. Dù sao thì bà Tuyền tánh tình dễ mến nên nguyên làng ai cũng thương bà hết, giờ đây bà ra đi thì ai cũng xót xa cho bà. Một người đàn bà mập ù đi lại con bé Ni, con bé vẫn còn thẫn thờ ngồi tựa vào gốc cây gần đó. Lúc nó được cứu, nó hoàn toàn tỉnh táo nên cảnh tượng má Tuyền chết đều được thu vào mắt nó, vào tâm trí nó. Người đàn bà mập thấy con bé Ni vẫn ngơ ngơ liền lên tiếng quát lớn, bả chỉ tay vào mặt con bé.- Mã cha mày, mọi người thấy chưa, con quỷ nhỏ này khắc người..nó hại con Tuyền chết trong đau đớn, thứ quỷ cái mày biến khỏi làng này nhanh!!- Cô..con hỏng có hại má con mà..Con bé Ni rưng rưng nước mắt nhìn người đàn bà nhưng bà ta trừng mắt nạt nộ:- Mày đừng dùng bộ mặt này nhìn tao. Thứ quỷ đội lớp người.. mau mau cút xéo khỏi làng này.Mọi người xung quanh xì xầm to nhỏ, bởi ai cũng nữa tin lời bà ta nói nữa tội đứa con nít chưa hiểu chuyện kia. Nói qua nói lại thì trưởng làng cũng đã có mặt, họ liền im bặt đợi ông nói. Nhưng ông bình thản vuốt vuốt lại bộ đồ, ông ta xà quần một hồi mới hắng giọng nói:- Cho nó ở đây đến khi may táng má nó xong rồi muốn đuổi nó đi đâu thì đuổi đa. Dù sao nó chỉ là một đứa con nít.- Này! Ông mần dị sao đặng? Người đàn bà ban nãy quay sang hỏi ông trưởng làng. Ông trưởng làng lúc đầu thì khó chịu nhăn mặt nhưng rất nhanh ông nhướng mày hỏi lại:- Thế bây nói cho ông biết, ông mần chi mà không đặng với bây? Xưa giờ làng này coi trọng con Tuyền như thế nào? Không phải ban nãy nó cũng kêu cứu con nó sao? Thì giờ cứ để con nó làm đám ma cho nó để nó được an nghỉ rồi tính tiếp, có con bé Ni bên cạnh lúc này con Tuyền sẽ hong bận lòng chi nữa. Đôi bên cũng là kẻ thuộc quen.Trong cơn tối lửa tắt đèn có nhau phải hong đa?Ông trưởng làng cười xuề xòa, thấy ai cũng im im nên ông xua tay cho giả tán, đến khi còn vài người thì ông bước lại gần người đàn bà ban nãy mà vỗ vai vu vơ nói:- Ăn trộm có tang,chơi ngang có tích²Nói xong, ông ta chỉ tay về con bé cho bà Mạnh đem về tắm rửa để chuẩn bị làm đám tang cho bà Tuyền, dù gì ông và bà Tuyền là anh em họ nên con bà cũng là cháu ông nhưng ông đắng đo bởi ông không còn lí do nào nữa để giữ con bé này rồi. Thôi thì làm xong đám rồi ông tính tiếp.___Vì xác bà Tuyền bị lửa thiêu đốt nên người dân chỉ đem lại chùa cầu siêu. Làm lễ xong xuôi thì ông sư thầy chầm chậm đi đến con bé Ni. Ai nấy đều im lặng để xem ông sư thầy đó làm gì con bé. Ông ta nhìn xong chỉ lắc đầu nói: - Âm khí con bé nặng quá. Ta e là còn nhiều người phải ra đi đó đa.Một câu nói thôi mà làm cho những người có mặt ở chỗ đó đều xanh mặt, lập tức người đàn bà hôm bữa đi tới nắm cổ áo con bé Ni rồi lôi thẳng ra cổng làng, mọi người muốn can ngăn nhưng không ai dám, đến cổng làng bà quăng mạnh con bé xuống làm nó ngã xuống đất,tay chân đâm trúng mấy miếng miểng nhỏ nhỏ làm con bé chảy máu.- Tao nói rồi. Mày mau cút ra khỏi làng này đi con quỷ. Ai mà đem nó vô thì đừng trách tao đánh cho mềm mình.Bà ta nói làm ai cũng nổi da gà da vịt, không một ai có ý định đỡ nó, ông trưởng làng thấy cũng muốn giúp nhưng ông lại thôi bởi vì ông chỉ có quyền lên tiếng ở trong làng này thôi, dù sao bà Tuyền chết, nó cũng không còn là dân làng này nữa. Ông trưởng làng quay đầu đi nên mọi người cũng bất đầu giải tán, chỉ còn người đàn bà nãy vẫn hăng say đá mạnh vào bụng đứa nhỏ vài cái. Bà đá cũng chán nên ngồi xuống dựt đầu con bé cho nó ngước nhìn bà, song bà cười lớn- Con quỷ nhỏ, tại mày tao phải bỏ ra số tiền lớn cho thằng sư thầy khốn khiếp kia để đuổi mày ra khỏi đây đó. Mày muốn biết tại sao không? Tại vì mày xuất hiện nên bà Tuyền không nghe lời tao, không cho tiền tao! Giờ đây tao giết nó rồi,số tiền dưới hầm là của tao, là của tao, của tao.Người đàn bà đứng lên rồi rời đi, bỏ lại đứa nhỏ chưa đủ lớn để hiểu mọi sự việc. Đời muốn con bé khổ đến chết đây mà.______ (1) Sốp-pơ: là người lái xe
(2) Ăn trộm có tang,Chơi ngang có tích:Câu này ý nói những việc làm phi pháp bao giờ cũng để lại dấu tích, tang chứng, cuối cùng sẽ bị phát hiện.
Mùng 2 tết vui vẻ🧨🎇
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me