Pháp Sư Cận Chiến (Q5-Q10) - Hồ Điệp Lam
Quyển 07 - Chương 339-340
Chương 339: Kết thúc không ra môn ra khoai [1].Trong trò chơi người có kinh nghiệm PK đúng là không ít đấy, nhưng hiếm ai như Cố Phi đi theo con đường 'cao cấp'. Người thường đánh đánh giết giết, điểm PK chỉ ở trong vòng 10 đổ xuống, trừ khi xảy ra đoàn chiến quy mô khá lớn, pháp sư pháo đài di động trong đội mới có thể tích luỹ điểm PK tương đối cao mà thôi, nhưng cũng rất ít có khả năng đột phá con số 20.Muốn tuỳ tiện PK mò lên 20+ ấy à, trừ phi là pháp sư giết trong chớp nháy như Cố Phi, hoặc là dưới điều kiện lịch sử đặc biệt mới được.Nói ví dụ như trận chiến ngày hôm nay vậy, các pháp sư bên Lâm Ấm tập trung hoả lực phục kích tiêu diệt gần một nửa người chơi thành Vân Đoan, số lượng ít cũng phải năm, sáu trăm người. Coi thành 500 đến 600 điểm PK đi, lấy 20 làm đơn vị để chia, thì có tới 25 đến 30 người đạt được.Đương nhiên, trên thực tế nhiều điểm PK như thế đã bị cộng đồng chia sẻ rồi. Nhưng bởi vì pháp thuật chồng lên nhau của bọn họ mới đạt tới hiệu quả giết trong nháy mắt, cho nên luôn sẽ có kẻ may mắn, chiếm cứ chiêu quyết định khá nhiều, thu được điểm PK cũng không giống như giết boss, còn tính quá trình ai có lực sát thương thế nào để xác định boss thuộc về người nọ. Điểm PK, chỉ xem chiêu quyết định, một chiêu quyết định này ai làm, thì điểm PK liền rơi xuống đầu người đó.Pháp sư thành Lâm Ấm lúc này, điểm PK hơn 20, vẫn có khoảng 7, 8 người đấy.Về phần Cố Phi, kỳ thực cũng không tỉ mỉ nghiên cứu quy tắc PK gì, chỉ là hắn từng trải. Lúc trên 20 điểm PK, cũng không thể dẫn đến vệ binh chủ động xuất binh như hắn bây giờ, nhưng chỉ là khi không cẩn thận gặp phải vệ binh, vệ binh sẽ ra tay với người chơi đấy. Đám vệ binh kia tuy giờ đến vì nhắm vào Cố Phi, nhưng khi thấy pháp sư phe thành Lâm Ấm có 20+ điểm PK, cũng không nói hai lời ra tay rồi.Người pháp sư đầu tiên bị vệ binh dùng kiếm quật ngã cũng chưa chết, mà là bị bắt sống. Hết thảy phù hợp quy tắc PK, trong quy tắc thì chỉ có người chơi có điểm PK 30+ mới bị giết chết ngay tại chỗ, còn về phần từ 20 tới 30, sẽ bị bắt về ngồi tù, thuận tiện có phạt nặng rớt 2 cấp liền thôi...Điểm PK 20+ à, ngồi tù là phải ngồi hơn 40 tiếng đồng hồ, sau đó còn chịu rớt 2 cấp, nghe đáng sợ hơn cả 30+ trực tiếp rớt 5 cấp nhiều. Pháp sư Lâm Ấm có điểm PK vượt trên 20 điểm đều rối rít đổi sắc mặt, bất chấp việc chào hỏi với người khác đã nghĩ chạy trốn mau mau. Nhưng ở loại tình huống đã bị bắt gặp này, vệ binh là sẽ đuổi theo đấy. Mà tốc độ của pháp sư bình thương có thể nhanh được bao nhiêu? Vệ binh vừa bắt đầu chạy, mọi người đã biết bọn họ nhất định trốn không thoát.Rốt cuộc vẫn là vì nhiệm vụ công hội nên mới phải gánh chừng đó điểm PK, tuy phải đối mặt với hệ thống, nhưng mấy người chơi khác sao có thể không biết xấu hổ trơ mắt đứng nhìn được chứ."Chạy mau!!" Một vài người nhanh trí, vừa thả pháp sư chạy qua, ngay sau đó cùng sóng vai đứng thành một hàng. Thầm nghĩ mình không ra tay với vệ binh, mình làm thế này chỉ vì muốn chặn lối đi thôi, hệ thống ngu ngốc chỉ có thể đi đường vòng.Kết quả, vệ binh còn lỗ mãng hơn bọn hắn, trực tiếp coi thường bức tường người trước mắt, nên chạy thế nào thì cứ tiếp tục chạy thế đó. Thế là gã đâm cho một trong hai người chơi trực tiếp bay thẳng ra ngoài, một tên bị giẫm dưới chân. Vệ binh chẳng mảy may để ý, tiếp tục truy đuổi."Cạm bẫy, đặt cạm bẫy!" Có người hô to.Vài Tiềm Phục Giả nhanh chóng đặt bẫy trên đất, pháp sư xông về phía đó tất nhiên vòng qua cạm bẫy rồi, mà NPC hệ thống trước nay không thông minh lắm, chỉ thấy gã chạy thẳng về phía cạm bẫy."Kìa! ! !" Lúc tất cả mọi người đang mừng như điên, thì nghe được một tiếng "rắc rắc", cạm bẫy mà vệ binh đạp trúng đã nát bấy, căn bản không phát huy được tác dụng gì.Tình trạng đó Cố Phi cũng không xa lạ gì, hồi đó đám Tàn Mộng Tử đặt bẫy, lúc bị người sói đạp trúng cũng có hiệu quả y chang vậy. Chênh lệch đẳng cấp trong game online rõ là một rào cản không thể nào vượt qua.Cuối cùng không một pháp sư Lâm Ấm nào có thể may mắn tránh khỏi, toàn bộ bị vệ binh bắt sống.Cố Phi nhìn đến vui vẻ, nhưng cũng không quên hắn mới là nhân vật chính. Pháp sư Lâm Ấm trong quá trình chạy trốn đã kéo đi một bộ phận truy binh. Nhưng phần lớn vẫn tập trung ở trên đường, lúc này đã tới vị trí hiện tại của Cố Phi.Cố Phi đang đoán đám này sẽ lên nóc nhà bằng cách nào, tên đội trưởng dẫn đội đó đột nhiên hạ thấp người, tiếp theo bật lên, bàn chân đạp bùn bay lên, như là máy bay phản lực phiên bản phun bùn. Kiếm lớn trong tay đã giơ quá đỉnh đầu, người đã trực tiếp bay quá nóc nhà, tiếp đó kiếm lớn chém xuống, hướng thẳng về phía Cố Phi."Địa Liệt Trảm! ! ! ! !" Có người chơi biết hàng nhìn thấy cách thức ra chiêu đã gọi tên.Địa Liệt Trảm, đây là kỹ năng của chiến sĩ từng xuất hiện trong đoạn video hoạt hình tuyên truyền cho trò chơi. Mấy người từng nhìn thấy nhóm vệ binh ra tay như Công Tử tinh anh đoàn và Vô Thệ Chi Kiếm lần thứ hai hỗn loạn trong gió: mấy người này rốt cuộc là kỵ sĩ hay là chiến sĩ hả? Quá toàn năng rồi đó.Cú chém này tuy khí thế kinh người, nhưng phản ứng của Cố Phi không chậm chút nào, vội vàng nhảy một bước nhỏ qua bên cạnh né tránh. Kết quả đối phương thế đi không ngừng, lấy tư thế quỳ một gối hạ xuống đất, một kiếm này chém mạnh lên nóc nhà.Bụi bặm bay tán loạn, một kiếm này thiếu chút nữa chém xuyên qua nóc nhà rồi. Cố Phi chỉ thấy dưới chân chấn động, lượng máu xoạt cái đã giảm xuống một đoạn. Địa Liệt Trảm này tuy không trực tiếp chém lên người Cố Phi, nhưng vẫn tạo thành thương tổn, nói theo thuật ngữ của game online thì công kích này mang theo hiệu quả tổn thương phạm vi. Nếu không phải Cố Phi mới kiếm được trang sức Phù Hộ Truy Phong thì chút công kích phạm vi vừa nãy đã giết hắn ngay và luôn. Một kiếm này nếu thực sự rơi lên đầu hắn, hậu quả khó có thể tưởng tượng.Đối diện với cường địch cỡ này, Cố Phi không lùi bước, đối phương vừa mới đứng dậy, Cố Phi hét lớn Song Viêm Thiểm, trả lại một kiếm.Kết quả, Song Viêm Thiểm Cố Phi dùng để chém người đến nay chưa từng thất bại, hôm nay đã bị phá vỡ kỷ lục.Cánh tay trái của đối phương giơ lên, tấm thuẫn trong tay chắn ngang, nhẹ nhõm chặn một kiếm của Cố Phi lại. Song Viêm Thiểm lướt qua tấm thuẫn vạch ra tia lửa, chợt lóe rồi biến mất, nhìn qua cực kỳ nhỏ bé.Động tác của đối thủ cũng không chậm, hơn nữa phản ứng đó là do máy móc khống chế, chỉ mới kiếm vừa nãy thôi Cố Phi đã biết được mình muốn đánh bại tên đội trưởng vệ binh này thì có chút phiền phức.Muốn đối phó với NPC hệ thống, Cố Phi có hai cách: Một là mau hơn thân thủ của đối phương, như vậy cho dù đối phương hiểu được phải né tránh hay ngăn cản, cũng không thể nào đối phó được công kích mau hơn hành động của gã được; Cách thứ hai chính là thăm dò chiêu thức công kích của đối thủ, sau đó tiến hành tấn công mang tính nhắm vào.Trước mắt phương án thứ nhất rõ ràng không thành công. Không biết thằng có tấm thuẫn hộ thân này là chiến sĩ hay là kỵ sĩ, diện tích phòng ngự rất rộng, cộng thêm lại có phản ứng cấp bậc máy móc nên không thể xem thường chút nào, Cố Phi muốn chém trúng gã quá khó khăn.Còn về phương án thứ hai, trước mắt lại không phải lúc... bởi vì sau khi tên đội trưởng vệ binh này dẫn đầu tiến lên thì mấy vệ binh khác cũng nhao nhao bắt đầu nhảy lên nóc nhà, dùng cũng là kỹ năng "Liệt Địa Trảm".Hiển nhiên nếu lại bị tổn thương phạm vi của công kích này ảnh hưởng, mạng nhỏ của Cố Phi sẽ không còn. Lúc này ngay cả chạy chỉ sợ không kịp, vội vã dùng Dịch Chuyển Tức Thời nhảy ra xa năm mét.Đội trưởng đội vệ binh lại xông pha đi đầu, Xung Phong một cái đã giết qua. Cố Phi né người qua bên phải, từ trên nóc nhà nhảy xuống dưới đường, bỏ chạy.Trong lúc đó hắn quay đầu lại nhìn, đối phương có mấy tên nhảy xuống tiếp tục đuổi theo, cũng có mấy thằng ở trên nóc nhà cất kiếm và khiên rồi giương cung bắn tên."Moá nó! ! !" Tất cả người chơi lại điên cuồng. Thì ra vệ binh không chỉ là song hệ chiến sĩ và kỵ sĩ thôi đâu, còn cmn là cung tiễn thủ nữa.Sau khi Cố Phi lắc mình tránh né một mũi tên thì bắt đầu chạy sát vào dưới chân tường, khiến mũi tên đối phương bắn ra mất đi mục tiêu. Nhưng truy binh phía sau lưng lại đuổi sát không bỏ, có vẻ tốc độ không thua kém Cố Phi chút nào. Cái đám này có tốc độ, có sức mạnh, có kỹ năng toàn chức nghiệp, thường thì chỉ có game thủ nhân vật chính trong tiểu thuyết game online mới có được bàn tay vàng này, nhưng trong Thế Giới Song Song, người chơi còn chưa làm được, nhưng mà đám NPC đã giành thực hiện trước rồi.Cố Phi vừa chạy vừa ngoái đầu nhìn, thấy đối phương bảo trì bước tiến chỉnh tề trật tự truy kích hắn. Cố Phi rất tiếc nuối, nếu đối phương chỉ có một hoặc hai tên truy đuổi hắn, thì hắn rất muốn dừng lại kiên nhẫn so đấu với đối phương chút xíu, nhưng giờ truy binh có vẻ quá nhiều rồi... Nói cho cùng, đám vệ binh này xuất động là nhằm về phía Cố Phi, đám pháp sư có trị số PK 20+ lúc nãy chạy tứ tán chỉ phái một hai người đi truy đuổi, Cố Phi là nhân vật chính mà cũng muốn có loại đãi ngộ kia ư, anh bạn quá ngây thơ rồi.Lòng hóng hớt của đám người chơi vào lúc này đã được thể hiện, thế mà có không ít người tiếp tục đuổi theo xem. Ví dụ như Thủy Thâm, ví dụ như rất nhiều cung tiễn thủ dưới cờ của Thủy Thâm, ví dụ như Tế Yêu Vũ, Ngự Thiên Thần Minh thành Vân Đoan bên này, tóm lại đều là đám có chút tốc độ.Có vết xe đổ cạm bẫy bị trực tiếp giẫm nát hồi nãy, Cố Phi cũng không lấy ra Bức Tường Điện Lưu của hắn để ngăn chặn. Bớt được chút pháp lực này còn có thể dùng thêm hai cái Dịch Chuyển Tức Thời để kéo dãn khoảng cách.Cứ vậy chạy nhanh một đường, mấy tên quen biết Cố Phi như Tế Yêu Vũ nè Ngự Thiên Thần Minh nè vân vân và mây mây còn gởi tin nhắn hỏi Cố Phi có tính toán gì. Cố Phi làm gì có thời gian trả lời tin nhắn của bọn họ chứ, chạy dọc theo con đường, trước mặt là một đại viện, phù điêu nổi trên cửa viện biểu hiện một cây cung và một mũi tên, chính là bãi bắn Cung Thủ của thành này, Cố Phi chẳng chút suy nghĩ đã vùi đầu xông vào."Tôi logout trước, ngày mai gặp." Cố Phi tranh thủ chút thời gian sau cùng vội vàng gởi một tin nhắn trong nhóm, ánh sáng trắng lóe lên, logout rồi."Moá! ! !" Người chơi đuổi theo một đường để xem đều cảm thấy hậm hực. Có kịch hay như truy bắt người chơi có trị số PK 30+ lần đầu tiên trong lịch sử, thế mà lại dùng cách thức đê hèn như logout để chung cuộc, việc này giống hệt như xem một bộ phim không có kết thúc vậy đó, làm cho người ta nén giận quá chừng.Trong nháy mắt Cố Phi logout thì vệ binh của chủ thành đã xếp hàng rời đi, đám người chơi thì ở lại tiếp tục lên án hành vi không ra môn ra khoai của Cố Phi, đột nhiên mọi người kêu lên quái dị, trong nháy mắt người chơi chia thành hai bên, mỗi nhóm đứng một bên đường.Mấy phút trước, mọi người còn đánh đến mày chết tao sống, mấy phút sau lại đứng cùng nhau xem trò vui, như chưa hề có cuộc xung đột."Mọi người bình tĩnh chút nào!" Thủy Thâm đứng ra nói chuyện, "Chúng tôi cũng vì làm nhiệm vụ, nơi này không có mục tiêu, mọi người không cần phải đánh đánh giết giết."Vừa dứt lời, giơ tay ném ra một nắm bột đá vôi, một đạo tặc hiện thân ra chỉ trong chớp mắt ngay giữa đường, đang mò về phía Thủy Thâm bên này đấy!"Này cô gái, cô xem mình cần gì phải thế chứ!" Thủy Thâm cười."Bớt nói nhảm! Chết đi!" Cô gái nọ tay cầm chuỷ thủ đột nhiên tăng tốc vọt tới.——–[1]Tục ngữ Việt Nam: ví làm việc gì có kết quả rõ ràng, đâu ra đấy.——–——–——–Chương 340: Tự lo tiền rượu."Thật nhanh! ! !" Một chuỷ thủ này doạ Thủy Thâm ra cả người mồ hôi lạnh, lăn một vòng tránh về phía sau. May mà gã là một trong Năm Kẻ Mạnh nên tốc độ và trang bị đều không kém, chật vật lắm mới né được. Quay đầu nhìn lại, thân hình của cô nàng đó lại đã không nhìn thấy được nữa.Thủy Thâm kinh hãi, trạng thái Tiềm Hành vừa nãy đã bị cắt đứt giờ sao có thể lại tiến vào."Vôi! !" Gã vội vã kêu, người xem cuộc chiến rất nhiều, bột đá vôi là thứ cần thiết của nhân viên dưới cờ Thủy Thâm, lúc này đều cầm ném ra hết, cả con đường đều nhuộm một màu trắng. Nhưng vẫn không thấy cô nàng đã biến mất kia hiện thân.Thủy Thâm từng trải qua sóng to gió lớn lập tức nhận ra đây là kỹ năng đặc biệt hoặc là trang bị nào đó, không dám lơ là, trong lòng biết đối phương muốn lấy mình khai đao, xoay người bỏ chạy. Dù trang bị hay kỹ năng này có cường hóa Tiềm Hành đi nữa cũng không thể nào khiến tốc độ của Tiềm Hành lên đến mức Tật Hành luôn chứ?"Mọi người giải tán!" Thủy Thâm vừa hô, bản thân thì nhanh chóng chạy cách xa mấy mét, tiếp đó dừng bước quay người lại, nhìn đám anh em nhà mình tán đi. Gã không muốn liều mạng dây dưa với cái đám thành Vân Đoan này. Lấy hôm nay làm ví dụ, người chơi Vân Đoan tuy tổn thất nặng nề, nhưng tổn thất của bọn hắn cũng chẳng kém.Với kế hoạch ban đầu của Thủy Thâm, dùng cạm bẫy để vây khốn người chơi Vân Đoan, khiến bọn chúng nửa bước khó đi, bức bọn chúng phải từ bỏ nhiệm vụ. Như vậy có thể nói thương vong của đôi bên đều giảm xuống thấp nhất. Ai ngờ trong trận doanh của đối phương lại có thằng biến thái vậy chứ, mình tự lộ mặt đi đàm phán, cách cả ba mươi mét mà vẫn bị tên kia bắt sống. Còn nhờ đó gợi ý cho bọn chúng nghĩ ra cách chẳng có chút nhân tính như dùng thịt người gỡ mìn như thế kia."Moẹ!" Thủy Thâm nghĩ đến thế không kìm lòng đi sờ sờ mũi, nơi từng bị bẫy kẹp giờ như vẫn còn hơi đau nhức.Đám người chơi thành Vân Đoan có vẻ thật sự muốn động thủ với người chơi thành Lâm Ấm vào lúc này, đáng tiếc đối phương lại không cho bọn họ cơ hội. Đều là cung tiễn thủ chuyển chức Tiềm Phục Giả, tốc độ đó có thể tưởng tượng được, cả đám ù chạy tứ tán khắp nơi, mọi người có muốn cũng không đuổi kịp.Thủy Thâm đắc ý một tay chống tường, tay khác còn đang sờ mũi. Mà cô gái khiến gã cảm thấy hứng thú chừng sau mười giây thì đã lại hiện thân, đứng trước mặt Thủy Thâm, chuỷ thủ chỉ cách gã một centimet."Hì hì!" Thủy Thâm vỗ vỗ bức tường mình đang vịn, rất bình tĩnh. "Khu an toàn." Gã nói.Cô nàng cắn răng nghiến lợi: "Không phải logout thì chính là chạy tới khu an tàn, đều không có tiền đồ như nhau.""Cô em tên gì thế!" Thủy Thâm hỏi."Tế Yêu Vũ." Tế Yêu Vũ vừa nói vừa cất chuỷ thủ. Rõ ràng người vẫn ở bên cạnh, nhưng mình không thể nào giết được. Trong game online chuyện đau khổ nhất cũng chỉ đến thế thôi. Trong game online khoảng cách xa xôi nhất không gì bằng sát vách trong khu an toàn và ngoài khu an toàn cả."Ồ! !" Nghe được Tế Yêu Vũ giới thiệu Thủy Thâm cũng ngâm dài một tiếng, "Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu." Tế Yêu Vũ là loại người nổi tiếng đỉnh cao rồi. Cũng giống như Thủy Thâm vậy, là một trong Năm Kẻ Mạnh hoành tráng nhất trong Thế Giới Song Song, nhưng tính ra thì trong các trò chơi cũ, gã chưa từng có danh tiếng nổi bật như vậy."Hừ!" Tế Yêu Vũ hừ mũi, xoay người kêu gọi cô gái khác cùng rời đi. Lấy sự hóng hớt siêu cấp của mấy cô gái trong Trọng Sinh Tử Tinh tuyệt đối không cam lòng bỏ qua trò hay như vậy, chỉ đáng tiếc việc này cần phải có tốc độ bảo đảm thì mới xem được. Cuối cùng chỉ có Tế Yêu Vũ và một cô cung tiễn thủ cộng điểm lệch hẳn nhanh nhẹn đuổi theo cả đường. Còn mấy cô gái khác, ví dụ như đạo tặc Liễu Hạ nửa đường đã bị tụt hậu rồi."Lần sau gặp mặt thì đừng vậy nữa nha. Nói thế nào thì cả hai đều là Năm Kẻ Mạnh trong truyền thuyết mà! "Thủy Thâm vẫn đứng trong khu an toàn kêu gào.Tế Yêu Vũ quay đầu liếc gã một cái, bình tĩnh đáp lại một câu: "Anh kém tôi hai cấp đấy!"Thủy Thâm sầu não chết!Thế Giới Song Song thăng cấp khó khăn, rớt cấp thì lại dễ. Lần này Thủy Thâm rớt cấp phải nói là quá thống khoái, về lý luận là một cấp nhưng thực tế là hai cấp lẫn đó. Bởi vì gã sắp thăng lên cấp 42.Năm Kẻ Mạnh có thể vẫn giữ vững vị trí kinh nghiệm đỉnh cấp, một phần lớn là nhờ mấy người bọn họ chưa từng rớt cấp. Không ngờ hôm nay gã không chỉ là rớt cấp, còn rớt tọt như vậy. Cấp 40... đây là cấp bậc toàn dân sau cuộc thi PK, trong công hội của gã mấy thằng cấp 41 vượt qua gã cả một đống lớn."Ài..." Với việc này Thủy Thâm chỉ có thể biểu thị tiếc hận, đang định bước ra khỏi khu an toàn, tim chợt đập nhanh, một chân vừa bước ra lập tức co về lại, vừa quát lên "Là ai", vừa ném ra một nắm bột đá vôi."Khụ khụ!" Trong làn bụi vôi có người lớn tiếng ho khan, người này cách gã xa hơn Tế Yêu Vũ hồi nãy, vừa vặn cho Thủy Thâm không gian vung cánh tay, thế là một nắm bột vôi này vèo cái bay qua... nói đúng ra, đây đã không phải là rải bột, mà là nện bột rồi."À, là cậu sao!" Thủy Thâm vỗ tay, người trước mắt bị gã làm mặt mũi dính đầy vôi chính là Kiếm Quỷ.Mặt Kiếm Quỷ không một cảm xúc, giơ tay áo lau mặt sau đó nói: "Cậu có kỹ năng phản Tiềm Hành?""Thăm Dò! Kỹ năng chuyên dụng của Tiềm Phục Giả." Thủy Thâm nói."Vậy thì cũng không cần thế này đâu." Kiếm Quỷ lau mặt xong lại bắt đầu phủi quần áo."Chỉ có thể biết được có người Tiềm Hành, không thể biết được vị trí cụ thể, nên đành vậy thôi. Ha ha ha!" Thủy Thâm vừa cười vừa đi qua giúp Kiếm Quỷ phủi quần áo."Đủ cẩn thận." Kiếm Quỷ nhận xét."Nơi thế này, đầy đường đều là cạm bẫy, khắp nơi đều là đạo tặc Tiềm Hành. Cẩn thận chút mới tốt." Thủy Thâm nói xong lời này, lại lập tức hỏi Kiếm Quỷ: "Anh cứ đi tới là được, cần gì phải Tiềm Hành.""Bởi vì nơi thế này đầy đường là cạm bẫy, khắp nơi đều có đạo tặc Tiềm Hành..." Kiếm Quỷ tiếp tục bày vẻ mặt không cảm xúc."Ha hả..." Thủy Thâm cười gượng hai tiếng, cuối cùng đi ra khỏi khu an toàn, khoác vai Kiếm Quỷ hai người cùng rời đi, vừa hỏi: "Tửu Quỷ đâu?""Quán rượu.""Chậc chậc chậc!" Thủy Thâm cảm khái."Nhưng giờ cậu ta cũng không xài tên này nữa rồi." Kiếm Quỷ nói."Ố? Đổi thành tên gì?" Thủy Thâm hỏi.Kiếm Quỷ trầm mặc chốc lát mới nói: "Hàn Gia Công Tử..."Thủy Thâm cũng trầm mặc theo, sau lúc lâu mới đáp lời: "Đúng là một cái tên lòe loẹt, cậu không thấy ư?""Hiểu ngầm đi!" Kiếm Quỷ trấn định nói.Trong lúc hai người nói chuyện thì đã đến quán rượu, quán rượu ở thành Lâm Ấm cũng chiếm một ô, hệt như phòng thí nghiệm bằng gỗ trong rừng rậm của những bà phù thuỷ. Sau khi đẩy cửa đi vào, bên trong cũng toàn các thiết bị bằng gỗ, chỉ thiếu ly rượu chai rượu bằng gỗ nữa thôi."Sao, đặc sắc chứ!" Thủy Thâm nói, tự mình đã tìm được chỗ của đám Hàn Gia Công Tử, phất phất tay rồi đi qua.Kiếm Quỷ theo sát đằng sau, đến trước bàn thì giới thiệu từng tên một cho gã: "Ngự Thiên Thần Minh, Chiến Vô Thương, Hữu Ca.""Cbn, cbn, cbn!" Thủy Thâm dùng liên tiếp ba cái "cbn" để biểu đạt sự thán phục của mình, biểu cảm trên mặt khiến lòng hư vinh của ba người Ngự Thiên Thần Minh được thỏa mãn cực lớn."Thành Vân Đoan, hoá ra cao thủ cũng nhiều như mây mà!" Thủy Thâm nói."Đâu có, đâu có!" Ba người vui vẻ khiêm tốn."Thật đáng tiếc người anh em kia không có ở đây!" Lời này của Thủy Thâm bao hàm tình cảm khá phức tạp."Ha hả..." Đám Ngự Thiên Thần Minh cười gượng theo thói quen. Kể từ khi lăn lộn cùng với Cố Phi, đám cao thủ nổi như còn xưa nay như bọn họ đã quen bị che mất quầng sáng, mặc kệ đi đến đâu, Cố Phi luôn là tên xuất chúng đoạt ánh mắt của ngươi khác rõ ràng dứt khoát nhất, tuy hoàn toàn không phải do hắn cố ý.Mấy người ngồi xuống, rót rượu cho nhau, sau mấy câu khách sáo, Thủy Thâm hỏi: "Bên phía mấy người đều thu xếp ổn thỏa rồi hả?""Đừng cố đào được tình báo từ trong miệng tụi này." Hàn Gia Công Tử lẳng lặng nói."Ha hả..." Cười gượng, chỉ biết cười gượng."Cơ mà..." Kiếm Quỷ kịp thời chuyển đề tài, "Lúc bắt đầu hình như cậu không phải ở thành Lâm Ấm mà!""Ừ, về sau mới chuyển tới." Thủy Thâm nói."Tại sao lại đến đây?" Kiếm Quỷ hỏi."Điều này còn cần phải hỏi à? Chắc chắn Kha Kha (hòn đá giống như ngọc) ở bên này rồi!" Hàn Gia Công Tử nói.Đám Ngự Thiên Thần Minh không rõ chuyện, khó hiểu nhìn ba người họ."Hửm? Bạn gái của cậu?" Hữu Ca không hổ là xuất thân từ nhân viên làm công tác tình báo, đã trước tiên đoán ra được đáp án.Thủy Thâm gật đầu."Woa, người anh em, có bản lĩnh đó! ! !" Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh đã nhảy cẩn lên, bọn họ rất thích hóng hớt chuyện kiểu này."Hì hì..." Nụ cười của Thủy Thâm ngượng ngùng đến bất ngờ. Dáng vẻ thẹn thùng đó khiến người ta biết được tình cảm này khá chân thật, chứ không giống cái cách dù tức giận hay cười đùa đều thuận miệng "ông xã, bà xã" giữa người chơi với nhau thường xảy ra trong game."Người đâu, người đâu! Dẫn ra xem thử nào!" Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương rất ồn ào, còn duỗi cổ nhìn bốn phía, giống hệt như người ở ngay tại hiện trường, chỉ là bị Thủy Thâm giấu đi mà thôi."Logout rồi, không có ở đây." Thủy Thâm trả lời."Một, hai, ba, bốn, năm, sáu..." Hàn Gia Công Tử ở bên kia bẻ ngón tay, "Đây là game online thứ sáu hai người chơi cùng nhau nhỉ!""Ừ!" Thuỷ Thâm hạnh phúc gật đầu."Thần tượng quá! ! !" Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh tiếp tục thét chói tai, giống như vợ là của bọn hắn ấy."Chơi thêm một trò nữa, thì được thất niên chi dương [1] rồi." Hàn Gia Công Tử cũng gật đầu.[1] Nghĩa là đôi lứa yêu nhau nếu vượt qua cái ngưỡng bảy năm thì coi như bách niên giai lão, bên nhau trọn đời, bằng không thì xa nhau vĩnh viễn, muôn thuở không thể tái hợp."Trời ạ, thằng chó này." Thủy Thâm tức giận mắng."Có cơ hội nhất định phải dẫn tới gặp mặt đó!" Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh khát vọng được gặp mặt, bọn họ hy vọng có thể hiểu rõ được tình cảm nam nữ thật hơn cả vàng trong game online là thế nào, điều này có lợi cho việc mở rộng sự nghiệp của bọn họ."À, lúc nào các anh rời đi?" Thủy Thâm hỏi."Khụ..." Hàn Gia Công Tử cắt ngang."Cậu cái người này vẫn đáng ghét như xưa!" Thủy Thâm cảm thán."Tôi cảm thấy tự hào vì mình vẫn mười năm như một." Hàn Gia Công Tử tự uống một ly."Dù sao thì anh tự lo tiền rượu của mình đi." Thủy Thâm trợn trắng mắt, chuyển qua Kiếm Quỷ: "Nghe nói gì chưa? Hình như có người chơi là nhà bào chế thuốc phát hiện ra một loại thực vật có mùi thuốc lá, nghe nói có khả năng chế ra thuốc lá được đó.""Thật ư?" Mắt Kiếm Quỷ sáng lên."Có chuyện này? Sao tôi chưa từng nghe nói tới vậy?" Hữu Ca rất kinh ngạc. Mỗi khi có tin tức mà hắn không biết được tiết lộ, cảm giác của hắn hệt như lúc PK bị một đại chiêu chưa từng thấy giết ngay trong nháy mắt vậy.-------ps: chiều + tối post tiếp nha.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me