TruyenFull.Me

Phap Su Can Chien Q5 Q10 Ho Diep Lam

Chương 491: Tính sót.

Giây phút Phiêu Lưu bị Cố Phi đẩy ra khỏi cửa sổ thì tim của gã dâng lên tới cổ họng, nghe thấy tiếng hắn hô một câu kia, lòng càng như tro nguội. Bình Quả Thố là ngôi sao nổi tiếng nhất ở thành Hà Vụ sao Phiêu Lưu lại không biết chứ? Nếu mình bị người khác coi thành Bình Quả Thố, còn có kết cục tốt được ư?

Nghĩ vậy, Phiêu Lưu ráng quay đầu ngó xem phía dưới, lại lập tức yên lòng.

Cố Phi đứng bên cửa sổ trên lầu đang thấy thật đáng tiếc. Bởi vì phía dưới quá hỗn loạn, tiếng giết chóc ồn ào, một câu la to của Cố Phi từ lầu ba không gây ra phản ứng gì cả, người chơi phía dưới tiếp tục chuyên tâm giết chóc, bất kỳ một người nào đó hô to đã đủ lấn áp tiếng la thờ ơ của Cố Phi rồi.

Không ai chú ý đến Phiêu Lưu, gã cứ thế nện thẳng xuống mặt đất. Phòng Đội Giới Vệ chỉ là lầu ba thôi, còn chưa đủ để ngã chết, chỉ dọa đám người chơi xung quanh giật mình: Kẻ đột nhiên từ trên trời đáp xuống là người ngoài hành tinh à?

Phiêu Lưu lồm cồm bò dậy, phủi bụi bặm trên người, cũng nhận được một tin nhắn từ Cố Phi: "Xem ra anh khá may mắn nha."

"Móa nó! !" Phiêu Lưu thầm giơ ngón giữa lên về phía Cố Phi bên cửa sổ lầu ba, xoay người khập khễnh rời đi. Mọi người đánh nhau xung quanh đang khó hiểu gã là người nào, cư nhiên không có ai tính ra tay với Phiêu lưu cả, sau khi chần chờ vài giây, rốt cuộc ý thức được đang chiến đấu, làm sao có thể ăn ý ngưng chiến với kẻ địch thế này, vì vậy hai phe lại ăn ý nhào vô đánh tiếp.

Trở lại lầu ba, Cố Phi xử Phiêu Lưu xong, liền ngồi xuống ghế sô pha, vừa yên lặng chờ đến giờ, vừa cẩn thận quan sát Danor George, hy vọng phát hiện cử chỉ của ông ta có điểm mất tự nhiên ở chỗ nào, kết quả, Danor George chỉ đứng yên nói nói thôi, sao có cử động không được tự nhiên?

Cuối cùng thời gian đã đến, Danor George đúng giờ bắt đầu hoạt động tuần tra của mình. Cố Phi vội đứng lên, nhắn cho cả Kiếm Quỷ và Tế Yêu Vũ: "Mục tiêu bắt đầu di chuyển..."

Theo sát sau lưng Danor George, ra cửa, xuống lầu, tới cửa chính. Danor George đẩy cửa ra, chậm rãi đi ra ngoài. Cố Phi không gấp, giấu ở sau cánh cửa dòm ngó ra ngoài xem tình huống. Đối với hắn, lộ diện trong sân một lát, thì thêm một phần nguy hiểm, với lại bản thân hắn không đi chậm như Danor George, lợi dụng tốc độ, có thể xuất phát trễ hơn chút.

Chú ý tốc độ tiến lên của Danor George, ngó nhìn thời gian, Cố Phi rốt cuộc cũng ra khỏi tòa thị chính, vừa lưu ý động tĩnh xung quanh, vừa cẩn thận từng li từng tí đi tới. Sau cùng, khi Danor George bước vào phạm vi Cố Phi dự tính, Cố Phi gửi tin nhắn ngay cho Kiếm Quỷ: "Tắt! !"

"Được rồi!" Kiếm Quỷ trả lời ngay.

"Cậu chạy mau, đi ra thì làm thế này, thế này này... sau đó tìm cơ hội Tiềm Hành là được." Cố Phi truyền lại kỹ xảo lừa người của hắn cho Kiếm Quỷ. Còn về sau Kiếm Quỷ cần một mình một cõi xông ra, Cố Phi cũng không để ý lắm, bởi vì khi ấy sương mù đã bao phủ rồi, Kiếm Quỷ muốn ẩn thân vẫn khá đơn giản.

Hơi nước trong sân quả nhiên bắt đầu xảy ra thay đổi, lấy tốc độ bằng mắt thường cũng có thể thấy được trở nên càng ngày càng dày đặc. Người chơi vốn đang chuyên tâm đánh nhau cũng đã phát hiện ra.

"Chuyện gì thế này?" Mọi người ôm nghi vấn ấy, nhưng Cố Phi không để ý đến họ, lúc này hắn đã dốc sức lao ra.

"Chuẩn bị!!" Cố Phi gửi tin nhắn cho Tế Yêu Vũ.

Sương mù hình thành xong trong 35 giây, Cố Phi để lại cho mình thời gian 20 giây đuổi theo Danor George.

"Đến rồi! ! !" Danor George bước vào địa điểm ám sát, một giây sau sương mù liền bao trùm triệt để, tầm nhìn đủ thấp giống như ở bên ngoài vậy, mà Cố Phi đã vừa may chạy tới sau lưng Danor George, thông qua tính toán hợp lý, lúc này mọi thứ đều hoàn mỹ nối liền từng giây, sau đó Cố Phi lại thấy choáng váng, bởi vì đã xảy ra chuyện không nằm trong tính toán của hắn rồi: Bọn họ bị bao vây.

Một đám đông vọt ra khỏi sương mù, đều là thành viên Ngắm Hoa Trong Màn Sương hết, bọn họ đã thấy Cố Phi đến gần Danor George, chỉ đao về phía hắn và kêu to: "Thằng ranh kia mày đang giở trò quỷ gì! ! !"

Tính sót! ! Cố Phi thầm kêu. Hắn thế mà lại bỏ quên một điều rất quan trọng: Vào thời điểm lọt vào công kích, thành viên Ngắm Hoa Trong Màn Sương sao không cảnh giác trọng điểm bên Danor George chứ? Quá trình Danor George đi lại, bọn họ càng hiểu rõ hơn, bọn họ rõ đã bắt đầu đề phòng ngay từ giây phút Danor George xuất hiện, chỉ là làn sương mù làm họ quýnh lên, cho nên tới hơi trễ, không so được tính toán chính xác của Cố Phi, bằng không e là hắn chưa kịp tiếp cận đã bị tiêu diệt rồi.

Cố Phi đoán không sai, Ngắm Hoa Trong Màn Sương xác thực có phòng bị khi Danor George xuất hiện tuần tra, chỉ là canh phòng ra sao lại có tranh luận. Có người cho rằng kẻ địch chưa chắc biết NPC này chính là nhân vật phát nhiệm vụ quan trọng mà chọn ông ta làm mục tiêu công kích, nếu phòng bị quá chặt chẽ khác gì giấu đầu lòi đuôi. Chi bằng to gan chút, giả vờ không để ý đến, khiến quân địch cẩn thận né tránh ông ta như lảng tránh các vệ binh khác vậy. Có một nhóm người lại cho rằng cái ý tưởng đó quá to gan rồi, không thể xác định đối phương có nắm tình báo này không, lỡ may sớm đang chờ Danor George xuất hiện rồi chen nhau lên quần ẩu thì sao!

Dưới tình huống cãi vã không dứt, cuối cùng lựa chọn phương án một công đôi việc là: âm thầm chú ý bảo vệ.

Danor George lộ mặt, không cần vội vã tạo thành vòng vây đi lên bảo vệ, mà phái một nhóm người, giữ một khoảng cách đi theo Danor George, sau khi ông ta xuất hiện, phát hiện tình huống bất thường liền phản ứng ngay, nếu không có gì đương nhiên cũng bớt chuyện.

Chuyện sau đó diễn ra chính là: Không phát hiện công hội đối địch có hành động gì. Mà người ám sát là Cố Phi, thế mà giữ khoảng cách với Danor George, thậm chí còn xa hơn đám người bảo vệ bên họ nữa, cho nên bọn họ không phòng bị được Cố Phi. Đến khi Cố Phi bắt đầu tăng tốc vọt qua, đã là lúc sương mù bay ra, Cố Phi dưới sự che chở hoàn hảo của sương mù đến bên cạnh Danor George. Nhóm hộ vệ kia mãi tới khi phát hiện sương mù bay ra, mới ý thức được có chuyện không ổn, bất ngờ tiếp cận, so với Cố Phi sớm chuẩn bị, lại có tốc độ nhanh thì đám bọn họ tất nhiên chậm hơn.

"Không được tới đây! ! !" Kiếm của Cố Phi lúc này đã đặt kề bên cổ Danor George. Một thủ đoạn lại sử dụng những hai lần, Cố Phi cảm thấy rất xấu hổ.

"Lại là mày hả nhóc! ! !" Có người đã nhận ra Cố Phi, bọn họ trúng một chiêu hai lần, càng xấu hổ hơn Cố Phi nhiều, càng muốn sụp đổ. Thế nhưng, bọn họ thật không dám động đậy.

"Bốn phút, chỉ có bốn phút! ! !" Trong lòng Cố Phi kêu khổ, mỗi một giây lúc bấy giờ đều rất quý giá, thật sự không nỡ mất thời gian với đám người này, nhưng nếu giờ ra tay công kích, đám đó khẳng định sẽ chen nhau lên, cũng không thể ứng phó được mà!

Làm sao bây giờ? Trong lúc nhất thời Cố Phi cũng không nghĩ ra đối sách, chỉ hối hận lên kế hoạch không đủ chu đoán. Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một vệ binh từ sương mù lao ra rồi chạy đến trước mặt Danor George. Danor George cũng dừng chân lại, trầm giọng hỏi: "Xảy ra chuyện gì!"

"Hình như là dụng cụ hấp thu hơi nước bị người phá hỏng." Vệ binh trả lời.

"Lập tức đi kiểm tra!" Danor George trầm giọng hạ lệnh.

"Vâng!" Vệ binh tuân lệnh chạy đi.

Diễn ra tình tiết rồi à? Cố Phi ngây ngốc nhìn hai NPC nói chuyện với nhau, một con tin bị mình kèm cặp, lại có thể bình tĩnh chi huy trước sau như vậy, coi thành chuyện gì? Có điều không nằm ngoài dự đoán, nếu lúc này Kiếm Quỷ vẫn còn ở trong hầm ngầm thì chắc chắn sẽ bị bắt rồi. Chỉ hối hận tính sót đám người chơi, hiện giờ mới xảy ra cục diện mất khống chế này.

"Giờ làm sao đây?" Tế Yêu Vũ nhắn tin tới hỏi, Cố Phi có thể cảm giác được cô đang ở bên cạnh, đúng vậy, phải làm sao bây giờ? Cố Phi cũng muốn hỏi câu hỏi đó.

"Ê thằng kia, dưới tình huống này chú mày không có cơ hội đánh chết Danor George đâu, cứ đi đi, chúng tôi sẽ không làm khó chú." Có người bắt đầu khuyên bảo Cố Phi.

Nhưng không đợi được Cố Phi trả lời, đột nhiên đằng sau vòng vây này bộc phát trận gây rối, đám người lại loạn xì ngầu lên. Hiển nhiên đủ để thấy không phải một hai người bị công kích, mà cả nguyên vòng vây chịu công kích, rõ ràng cho thấy có tổ chức.

Là công hội đối địch của bọn họ! Cố Phi xuất hiện ý nghĩ ấy trong đầu, vừa thấy đám người này phải quay đầu lại đối phó kẻ địch, mà bốn phút quý giá của Cố Phi lúc này đã lãng phí một phút, không thể do dự nữa.

"Ra tay! !" Cố Phi hô lên với Tế Yêu Vũ không có bóng người bên cạnh, thuận thế lau kiếm qua cổ Danor George.

Ngay giây phút này, Cố Phi còn hơi hồi hộp đấy! Dù sao thì nhiệm vụ này cũng là do hắn suy diễn ra, lỡ may Danor George lại giống các NPC bình thường khác, không thể công kích, thì khác nào hết thảy đều là công cốc.

Cũng may điều lo lắng nhất của Cố Phi không xảy ra, một kiếm nọ cực kỳ thuận lợi lau qua cổ. Danor George bị công kích mau chóng xoay người đồng thời đấm ra một cú. Cố Phi nghiêng mình né được, tay Danor George đã rút kiếm ra, gương mặt nổi giận đùng đùng, đánh phủ đầu bổ một kiếm xuống.

Cố Phi lại tránh thoát, sau đó chém trả một kiếm, hắn không dùng pháp thuật, hắn đang hi vọng sau khi nhìn ra nhược điểm của Danor George rồi mới dùng sát thương cao ở đó. Tế Yêu Vũ cũng đã ra tay, sớm ẩn thân sau lưng Danor George, cô thẳng thừng đâm ra một cái Bối Thứ. Hơn nữa phản ứng cũng cực nhanh, đâm xong một đao liền chạy ra xa nhanh như chớp.

Sát thương của Tế Yêu Vũ siêu cao, lấy thuật ngữ game để nói thì một đao vừa rối tạo ra cừu hận rất lớn, nên Danor George xoay người liền đuổi theo. Tế Yêu Vũ dựa vào tốc độ chuồn mất, Danor George nhất thời cũng không thể làm gì cô, nhưng Cố Phi lại kêu khổ không thôi, một chớp mắt ấy lại tốn mất mười giây, bây giờ muốn xông qua giao thủ tìm nhược điểm mà, đuổi theo chạy thì có thể nhìn ra được gì chứ.

"Chờ lát nữa rồi cô ra tay sau! !" Cố Phi la lên với Tế Yêu Vũ, bất đắc dĩ phải phóng đại chiêu Song Viêm Thiểm, sát thương cao, lại liên tục ra chiêu quấy rầy, Tế Yêu Vũ bên kia chỉ chạy không thôi, lực chú ý của Danor George rốt cục lại quay về trên người Cố Phi.

Danor George rất mạnh! Cố Phi đã có thể cảm nhận được. Cũng may ông ta không có tốc độ biến thái như Thích khách ẩn trong sương mù, Cố Phi có thể thong dong né tránh mọi công kích. Nhưng mà, đến nay ông ta vẫn chỉ dùng đâm chém bình thường, chung quy thì boss vẫn sẽ có chút tuyệt chiêu. Tuyệt chiêu xuất hiện, mình còn né được không? Hoặc giả sử, khi tuyệt chiêu xuất hiện, chính là giây phút Danor George bại lộ nhược điểm chứ?

-------

ps: Còn 2 chương nữa nha. Khoảng 21h có~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me