TruyenFull.Me

Phong Giam Cua Ban Hoc

Kỳ Hàn kiên nhẫn chờ cho đến khi hơi thở của cô dần ổn định, rồi mới vươn tay lấy bao cao su.

Lê Nam Trân nửa khép hờ đôi mắt, nhìn thoáng qua động tác ấy, vội quay đầu né tránh, giọng run run:
"Đừng mà, Kỳ Hàn... tôi mệt rồi... tôi muốn ngủ..."

Kỳ Hàn tóm lấy tay cô, đặt lên d.ương v.ật đang cương cứng của mình: "Ngoan nào, chính cậu là người đã làm cho nó cương lên đấy."

Nghe vậy, Lê Nam Trân quả thực muốn bật khóc, một lần nữa thật lòng hối hận vì sao lại đi trêu chọc anh: "Rõ ràng là cậu đã phạt rồi mà!" "Đó là phạt cậu vì đã lấy cái "trứng rung" ra."

Kỳ Hàn bịa chuyện, dù sao Lê Nam Trân cũng chẳng biết anh nghĩ gì. "Lần sau có nghe lời không?"

"Nghe..." Tay Lê Nam Trân bị anh nắm, vuốt lên vuốt xuống trên d.ương v.ật, cảm thấy nó dường như lại to ra. Cô chỉ ước mình có thể ngất xỉu ngay lúc này.

"Sao nó lại còn to lên được nữa vậy?"

Kỳ Hàn buông tay cô ra, một tay chống giữ đầu gối, tay kia nắm lấy vật nóng bỏng của mình, mạnh mẽ ép vào cửa hoa khít chặt. Anh khẽ nhấc hông, một cú thúc thẳng thừng xuyên vào.

"Ư...!"

Thứ của Kỳ Hàn vừa dài vừa lớn, vượt xa món đồ chơi ban nãy. Chỗ sâu kín kia lập tức bị chiếm trọn, căng đến cực hạn, như thể từng nếp gấp bên trong đều bị ép mở ra, vừa đau vừa tê dại, lại mang theo khoái cảm cuộn xoáy. Những thớ thịt run rẩy chặt khít, vô thức tiết ra chất lỏng ướt át, càng như mời gọi anh tiến sâu hơn.

Cái phản ứng sinh lý đáng ghét này!!!

Kỳ Hàn cúi người, bàn tay mạnh mẽ khóa chặt eo cô, liên tục rút ra, lại hung hăng thúc vào không ngừng nghỉ. Mỗi nhịp va chạm khiến chiếc nút sau lưng cũng bị ép xuống bởi nệm giường, kéo theo hạ thể căng thẳng run rẩy, kích thích đến tận h.ậu h.uyệt. Khoái cảm từ hai phía đồng loạt bùng nổ, khiến đại não cô hoàn toàn tê liệt, chìm ngập trong hỗn loạn ngọt ngào.

Lê Nam Trân không kìm được mà ngửa đầu rên khẽ. Muốn đưa tay che mặt nhưng cổ tay vẫn bị trói chặt ra sau lưng, cô chỉ có thể vặn vẹo thân thể, bất lực đón nhận từng cú thúc không thương tiếc của Kỳ Hàn. Hai chân cô quấn lấy eo anh, những chiếc chuông bạc nơi mắt cá rung lên lanh canh, như bản nhạc đệm cho "chuyện tình" d.âm mĩ của họ.

"A!"

Một cú nhấp hông bất ngờ chạm đúng nơi mẫn cảm khiến toàn thân Lê Nam Trân co giật. Thân mình cô căng cứng như dây cung sắp gãy, miệng rên bật ra run rẩy. Nơi ẩm ướt sâu kín bất giác tuôn trào, dòng d.ịch nóng bỏng bị những cú va đập của Kỳ Hàn hất tung, bọt nước văng tung tóe.

"Chỗ này à?" Kỳ Hàn nhìn phản ứng của cô, cố ý thúc mạnh vào đúng chỗ ban nãy. Q.uy đ.ầu lần lượt cọ xát và tấn công vị trí đó. Lê Nam Trân la hét, vặn mình né tránh những cú tấn công của anh, nhưng không thể thoát được.

"Nhẹ thôi! A! Nhẹ thôi... Đừng mà!"

Tiếng kêu của Lê Nam Trân đứt quãng, thân thể vặn vẹo tránh né nhưng chẳng thể thoát. Ý thức cô như bùng nổ, đầu óc rối loạn. Bên trong co rút kịch liệt mỗi lần anh rút ra, những nếp thịt ẩm ướt lại bấu chặt như muốn giữ lấy; đến khi đâm vào, chúng lại khép chặt kẹp cứng, vừa chống cự vừa hút lấy anh, khiến khoái cảm từ gốc đến eo lưng của Kỳ Hàn tê dại, chỉ hận không thể xuyên thủng cô đến tận cùng.

Lê Nam Trân bị anh giày vò hết lần này đến lần khác, toàn thân rã rời, dù Kỳ Hàn không thúc vào điểm nhạy cảm của cô thì cô cũng đã khó chịu lắm rồi.

Bàng quang vừa đau vừa căng, như thể nhịn tiểu lâu ngày sắp không nhịn được mà chảy ra. Lê Nam Trân lúc này đã mất hết lý trí, ngửa đầu kêu loạn xạ: "Kỳ Hàn, ra đi...A! Tôi muốn tiểu, ra đi..."

Khoái cảm cuồn cuộn trào dâng, cuối cùng cô ưỡn mạnh eo, dòng d.âm d.ịch nóng bỏng hòa lẫn nước tiểu phun tràn ra ngoài. Ngay khoảnh khắc ấy, Kỳ Hàn cũng gầm khẽ, phóng thích tất cả vào tận sâu trong cơ thể cô.

"Ô ô..."

Lê Nam Trân bị hành đến ướt đẫm nước mắt, nhắm chặt mắt, nằm thở dốc trên giường. Vùng thắt lưng vẫn run rẩy không ngừng, từng cơn co rút khiến tiểu h.uyệt liên tục r.ỉ nước, theo mỗi đợt run mà lại trào ra.

Kỳ Hàn ôm siết lấy cô, vỗ về an ủi. Một lát sau, anh rút chiếc nút nhỏ ở hâ.u huyệ.t đã ướt nhẹp ra, ném sang một bên, rồi khẽ dỗ:
"Ngoan, đi tắm rồi ngủ tiếp."

Ý thức Lê Nam Trân mơ hồ, cô chỉ biết nép vào ngực anh, thều thào đáp lại. Kỳ Hàn bế cô vào phòng tắm, cẩn thận rửa sạch, rồi quấn khăn mềm quanh người, bế sang phòng đối diện.

Chiếc giường ban nãy đã ướt sũng, vệt loang vệt loáng, không cách nào nằm được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me