Phong Giam Cua Ban Hoc
Hôm nay, Thi Tỉnh Lôi trốn học, Lê Nam Trân chán nản ngồi ở hàng cuối cùng, nhắn tin trên WeChat hỏi thăm tình hình với Uông Phục.Tên người dùng đã bị chiếm dụng: [Cậu được thả chưa?]wolf: [Mẹ nó, cậu đấy.]wolf: [Lời này nghe chẳng khác nào lôi cả tớ vào..]Tên người dùng đã bị chiếm dụng: [Không phải bị nhốt trong nhà à? Cũng gần giống rồi còn gì.]wolf: [Biến đi, anh cậu gây ra, cậu còn không biết xấu hổ mà nói tớ à?]wolf: [Chuyện này mà không giải quyết xong, tớ chắc không ra khỏi nhà được đâu. Đã mệt mỏi lắm rồi.]Tên người dùng đã bị chiếm dụng: [Đừng nói nữa, tớ đã bị "trục xuất khỏi nhà" rồi đây này.]Tên người dùng đã bị chiếm dụng: [Sao mà giải quyết được chứ? Cứ nộp lên cho Lê Đường thôi.]wolf: [Thương gia cũng nghĩ như vậy.]wolf: [Gia đình cậu chắc chắn sẽ không ngồi yên chờ chết đúng không? Giờ vẫn đang cố gắng thương lượng. Ít nhất cũng phải chờ vài ngày nữa.]wolf: [Tớ phải nhắc nhở cậu đấy, chạy thì chạy, nhưng cẩn thận bị người nhà bán đi đấy.]Tên người dùng đã bị chiếm dụng: [Tớ mặc kệ sống chết của họ.]wolf: [Tốt nhất nên như vậy.]Uông Phục không trả lời nữa, Lê Nam Trân cũng chẳng nghe lọt bài giảng.Cô cầm điện thoại chơi game Anipop thì một lời mời kết bạn bật lên, ghi chú "Có phải là học tỷ Lê Nam Trân không?".Người lạ sao?Cô tùy tiện bấm "Đồng ý". Bên kia nhanh chóng gửi tin nhắn đến.Lily bảo bối: [Chào chị, em là Phong Đan năm hai, hiện tại đang tham gia cùng một dự án thí nghiệm với học trưởng Kỳ Hàn.]Lê Nam Trân đọc những lời này bỗng thấy khó chịu.Người quen của Kỳ Hàn, tìm mình làm gì?Cái tên Phong Đan này cô từng nghe qua. Là hoa khôi khoa Hóa năm hai, một "mỹ nhân lạnh lùng", cơ bản không giao tiếp với người khác giới.Tên người dùng đã bị chiếm dụng: [Chào em, có chuyện gì không?]Lily bảo bối: [À... Chị ơi, có chuyện này hơi đột ngột, nhưng em nghĩ chị nên chú ý đến học trưởng Kỳ Hàn một chút.]Lily bảo bối: [Trước đây học trưởng không hay tham gia thí nghiệm của chúng em. Anh ấy dường như chỉ đến để hiểu quy trình thôi, nhưng gần đây anh ấy thường xuyên mượn chìa khóa phòng thí nghiệm, mà không phải trong giờ của nhóm.]Tên người dùng đã bị chiếm dụng: [?]Lily bảo bối: [À... Hôm nay em thấy một vài tài liệu anh ấy để lại, hình như là thành phần của thuốc kích dục trên thị trường, nhưng tỷ lệ pha chế lại khác.]Lily bảo bối: [Hôm trước em vô tình thấy điện thoại của anh ấy, hình như anh ấy đang xem ảnh của chị. Em sợ có chuyện gì nên mới tìm chị.]Hả???Lê Nam Trân không hiểu, nhưng lại vô cùng chấn động.Cô kinh ngạc đến nỗi một lúc lâu sau cũng không biết phải nói gì. Phong Đan không nhận được hồi âm, tưởng rằng cô không tin.Lily bảo bối: [Thật ra còn có lời đồn trong phòng thí nghiệm... nói học trưởng Kỳ Hàn vốn thích đàn ông. Em từng thấy tận mắt anh ấy đi chung với một học trưởng khác, còn đưa về nhà.]
Lily bảo bối: [Nhưng nghe nói gia thế người kia tốt, chắc không chấp nhận, sau đó em mới thấy học trưởng Kỳ Hàn lại nhìn ảnh học tỷ...]Lily bảo bối: [Chị ơi! Lòng người khó đoán lắm! Gia cảnh chị tốt, em từng nghe mấy người con trai nói cưới được chị thì cả đời không phải phấn đấu nữa. Ai biết được trong lòng họ nghĩ gì!]Thấy cô học muội này càng lúc càng kích động, Lê Nam Trân vội vàng trả lời: "Được rồi, cảm ơn em. Chị sẽ chú ý!"Bên kia mới ngừng lại.Lê Nam Trân ngồi một mình, ngẩn người nhìn chằm chằm bóng lưng Kỳ Hàn.Đoạn tin nhắn này có quá nhiều yếu tố. Trong đầu cô lúc thì nghĩ 'Kỳ Hàn là gay, tại sao lại 'làm' mình tàn bạo như thế?', lúc thì 'A, thuốc kích dục. Anh lại định chơi trò biến thái gì nữa đây?', thậm chí còn nảy ra ý nghĩ 'Thiếu niên mồ côi dựa dẫm vào phú nhị đại đồng tính để đổi lấy tiền tài và danh vọng', vừa hay có thể giải thích cho những tài sản không phù hợp với thân phận của anhĐến khi buổi chiều Kỳ Hàn nhắc cô nhớ uống thuốc, Lê Nam Trân vẫn còn choáng váng, liền thốt ra một câu ngớ ngẩn:[Kỳ Hàn, cậu là "công" hay "thụ" vậy?]
Lily bảo bối: [Nhưng nghe nói gia thế người kia tốt, chắc không chấp nhận, sau đó em mới thấy học trưởng Kỳ Hàn lại nhìn ảnh học tỷ...]Lily bảo bối: [Chị ơi! Lòng người khó đoán lắm! Gia cảnh chị tốt, em từng nghe mấy người con trai nói cưới được chị thì cả đời không phải phấn đấu nữa. Ai biết được trong lòng họ nghĩ gì!]Thấy cô học muội này càng lúc càng kích động, Lê Nam Trân vội vàng trả lời: "Được rồi, cảm ơn em. Chị sẽ chú ý!"Bên kia mới ngừng lại.Lê Nam Trân ngồi một mình, ngẩn người nhìn chằm chằm bóng lưng Kỳ Hàn.Đoạn tin nhắn này có quá nhiều yếu tố. Trong đầu cô lúc thì nghĩ 'Kỳ Hàn là gay, tại sao lại 'làm' mình tàn bạo như thế?', lúc thì 'A, thuốc kích dục. Anh lại định chơi trò biến thái gì nữa đây?', thậm chí còn nảy ra ý nghĩ 'Thiếu niên mồ côi dựa dẫm vào phú nhị đại đồng tính để đổi lấy tiền tài và danh vọng', vừa hay có thể giải thích cho những tài sản không phù hợp với thân phận của anhĐến khi buổi chiều Kỳ Hàn nhắc cô nhớ uống thuốc, Lê Nam Trân vẫn còn choáng váng, liền thốt ra một câu ngớ ngẩn:[Kỳ Hàn, cậu là "công" hay "thụ" vậy?]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me