Phong Giam Cua Ban Hoc
"Anh biết làm cháo hải sản không?" Cô tiểu thư từng muốn gì có nấy, giờ lại hớn hở đưa ra yêu cầu này.?Nhìn biểu cảm của Lê Nam Trân, Kỳ Hàn lần đầu tiên hoài nghi có phải cô ở nhà họ Lê bị bạc đãi đến mức không được ăn uống tử tế hay không.Lê Nam Trân dường như nhận ra mình quá hào hứng, liền ngồi thẳng người lại, cố thu vẻ mặt, nhưng vẫn không kìm được hỏi lại: "Có biết không?"Những ai từng ăn cơm cùng Lê Nam Trân đều biết cô rất thích hải sản. Hễ đi ăn tiệc là gọi, từ món hấp, nướng, lẩu, không kiêng nể gì. Nhưng riêng cháo hải sản thì chưa bao giờ thấy cô đụng tới.Thực ra, điều này cũng không hẳn đúng. Thi Tỉnh Lôi và mấy người bạn của họ biết rằng đã có một thời gian Lê Nam Trân đi khắp nơi tìm cháo hải sản. Thậm chí cô đã bỏ lỡ vài món đồ yêu thích để đi ăn bằng hết những quán có tiếng và cả những quán không tên ở thành phố C. Đến nỗi bạn bè chỉ cần nghe thấy "cháo hải sản" là muốn nôn. Sau đó, Lê Nam Trân cũng dường như đã từ bỏ điều gì đó và không bao giờ ăn lại món này nữa."Biết." Kỳ Hàn tuy không rõ vì sao cô đột ngột nhắc đến món này, nhưng vẫn lập tức trả lời, "Còn muốn gì nữa không?"Lê Nam Trân cảm thấy lúc này Kỳ Hàn hỏi chuyện rất giống vị thần đèn trong thần thoại, có thể thực hiện ba điều ước. Nhưng anh chỉ hỏi về đồ ăn, khiến cô không khỏi liên tưởng đến... bà tiên đỡ đầu.Lúc này, đầu óc Lê Nam Trân đã tỉnh táo, biết có những điều không nên nói. Nghĩ lại, cô cũng chẳng có nhu cầu nào khác. Cô không quá coi trọng chuyện ăn uống, dù ngày thường rất kén chọn, nhưng đó cũng chỉ là cách tiêu tiền để mua vui. Khi những ham muốn vật chất đã được thỏa mãn ở mức độ cao thì cũng chẳng còn món nào đặc biệt yêu thích nữa. Thế nên, cô ngoan ngoãn lắc đầu: "Không biết... Anh định đi mua đồ ăn à? Em đi cùng được không?"Đương nhiên Lê Nam Trân chưa bao giờ đi chợ. Lúc này nói vậy không phải vì tò mò về chợ búa, càng không phải vì Kỳ Hàn. Chỉ là một hy vọng mong manh đã từ bỏ từ lâu giờ lại xuất hiện. Thế nên cô vội vàng muốn rút ngắn khoảng cách và thời gian, muốn đến gần để chứng kiến nó được tạo ra.Kỳ Hàn nhận ra sự khác thường nhưng không hỏi, chỉ bình thản đáp lời.Còn lâu mới đến bữa tối, hai người làm việc riêng của mình. Kỳ Hàn sang phòng bên cạnh, còn Lê Nam Trân nhốt mình trong phòng ngủ. Điện thoại bị Thi Tỉnh Lôi và Uông Phục nhắn tin dồn dập, nhưng cô không có tâm trạng trả lời. Cô cầm điện thoại, nhưng vẫn chưa thoát được khỏi những suy nghĩ trong lòng.Đó dường như là ký ức rất xa rồi. Khi đó mẹ Lê còn đối xử với Lê Nam Trân khá tốt, chỉ là thờ ơ, chứ chưa đến mức chán ghét như bây giờ. Nhưng Lê Nam Trân nhỏ tuổi không cảm nhận được điều đó. Cô chưa hiểu thế nào là trọng nam khinh nữ, chỉ biết cô và Lê Đường đều là con của mẹ, vậy mà mẹ lại thờ ơ, chứng tỏ mẹ không thích cô.Đặc biệt là một lần, Lê Nam Trân vừa nói với đầu bếp rằng cô thích ăn tôm cua, thì quay sang Lê Đường lại nói với mẹ Lê rằng anh bị dị ứng hải sản ở trường. Thực ra Lê Đường làm gì bị dị ứng hải sản chứ? Cả nhà đã ăn hải sản không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng mẹ Lê lại tin và yêu cầu từ nay về sau trong nhà không được có hải sản, dù là tôm cua hay bất cứ thứ gì khác.Sự thiên vị rõ ràng đó khiến Lê Nam Trân lúc bấy giờ vẫn đang cố làm mọi cách để lấy lòng mẹ Lê, sững sờ tại chỗ. Không hiểu sao lần đó cô càng muốn đấu tranh, nhưng mọi lý lẽ và khóc lóc mè nheo đều chỉ đổi lại một câu "Không hiểu chuyện".Đi tìm bố sao? Bố "bận công việc" nên căn bản không bao giờ ở nhà.Vì thế, Lê Nam Trân nhỏ tuổi học được cách nhờ vả người khác. Cô tìm đến một "chị gái xinh đẹp" vẫn luôn lén lút đối tốt với cả cô và Lê Đường. Quả nhiên, cô đã có được một bữa cháo hải sản. Nhưng niềm vui chưa kịp kéo dài, mẹ đã nổi trận lôi đình, trút lên đầu cô những lời mắng nhiếc cuồng loạn, rồi suốt mười mấy năm sau đó vẫn giữ nguyên một thái độ: chán ghét và khinh thường.Sau này, Lê Nam Trân đã ăn rất nhiều hải sản ở ngoài, tiền có thể mua được đủ mọi loại tươi ngon khắp nơi, nhưng cô vẫn cảm thấy bữa cháo hải sản năm ấy thật đặc biệt.Bởi vì bát cháo ấy không chỉ là món ăn. Nó tượng trưng cho một khả năng khác, vượt ra khỏi sự kiểm soát của cha mẹ - một thế giới mới, nơi cô có thể tự mình chọn lấy thứ mình thích.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me