TruyenFull.Me

Phòng Giam Của Bạn Học

Chương 64. Dùng tay hứng d.âm thuỷ

_estelle07

"Ưm ưm!" Trong miệng ngậm cái ống silicon cứng ngắc, nó cạ vào gốc lưỡi khiến cô như muốn nôn ra, nước bọt cũng nhanh chóng tràn đầy, chảy ra qua kẽ miệng và khóe môi.

Lúc này là giữa trưa, ánh nắng ngoài kia rực rỡ, Kỳ Hàn không kéo rèm cửa. Dưới ánh sáng chói chang, thân thể Lê Nam Trân hiện rõ mồn một, trên cằm còn đọng những giọt nước long lanh, phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

Cô mơ hồ đoán được tấm gương kia để làm gì. Qua gương, cô thấy hình bóng chính mình sau lưng Kỳ Hàn, chỉ là thân thể đã bị anh che khuất một nửa.

Kỳ Hàn lại cầm dây lưng dày bản, siết ngang n.gực cô, vừa vặn ép chặt lên đầu ngực. Dây lưng ghì sát, càng làm hai đầu n.hũ hoa căng cứng nổi bật, rồi anh cài chặt khóa ở sau lưng.

Vì sao phải làm như vậy chứ...

Lê Nam Trân cúi đầu, nhìn thấy nước bọt từ miệng nhỏ xuống ngực, men theo bầu n.gực chảy xuống khe sâu, để lại một vệt sáng long lanh. Cô đỏ mặt, xấu hổ vô cùng.

Kỳ Hàn lại lấy hai quả kẹp nhỏ, đặt xen giữa dây lưng và đầu n.gực, thong thả điều chỉnh, để cho ngón tay, kẹp và dây lưng cùng nhau chèn ép, cọ sát nơi nhạy cảm ấy. Vốn dĩ cô đã đứng không vững, giờ càng run rẩy, đầu gối khép chặt lại.

"Bốp!" Kỳ Hàn búng mạnh kẹp n.gực, rồi vỗ xuống m.ông cô một cái. "Đừng cử động."

"Ưm ưm!" Lê Nam Trân trợn mắt nhìn anh. Cô đâu thể đứng yên được! Đầu ngón chân đã run rẩy, tê dại cả rồi!

Chợt trên đùi thoáng lạnh. Kỳ Hàn tháo dây lưng ở eo cô, quần ống rộng tuột dần xuống tận bàn chân.

Anh đưa tay, xuyên qua lớp quần l.ót ấn vào t.iểu h.uyệt . Lê Nam Trân không kìm được, kẹp chặt hai chân, vô tình giam luôn cả tay anh ở giữa.

"Lê Nam Trân, quần l.ót em ướt sũng rồi."

Anh rút tay ra, đầu ngón tay lướt nhẹ trên bụng dưới, ẩm ướt còn vương lại.

Tiếp đó, Kỳ Hàn kéo hẳn quần l.ót xuống. Giữa hai chân và lớp vải còn vương một sợi chất lỏng mảnh, kéo dài căng ra, treo lửng lơ ở đầu h.uyệt, vừa muốn rơi vừa cố bám lại.

"Chậc." Anh lấy điện thoại chụp lại, giơ cho cô xem: "Lê Nam Trân, tự nhìn đi."

T.iểu h.uyệt của cô co giật khẽ, xung quanh ướt nhoè, rối loạn. Tệ nhất là phía dưới còn kéo thành một sợi dịch trong veo dài, cứ treo mãi mà chẳng chịu rớt.

"Ưm..." Lê Nam Trân khép chặt chân. Nhưng Kỳ Hàn lại nâng gối cô lên, bắt cô như một chú cún nhỏ phải nhấc một bên chân.

Cái gì thế này!

Đùi và bắp chân cô bị dây lưng trói gọn, co lại, rồi buộc thêm với cổ tay — lại thêm một lớp khóa.

Chỗ kín hoàn toàn phơi bày trong không khí, lành lạnh, lại ướt nhẹp, khiến cả cơ thể Lê Nam Trân căng thẳng, nơi ấy run rẩy co rút.

Kỳ Hàn kéo gương đến gần, để cô thấy rõ hình ảnh của chính mình lúc này: một chân kiễng trên sàn, hai tay duỗi thẳng treo cao quá đầu, một chân khác bị nâng lên; bầu ng.ực căng tràn vì bị dây lưng siết, thịt mềm tràn ra, còn t.iểu h.uyệt thì đang bị ngón tay anh ra vào mạnh mẽ...

"Ách... a!" Ngón tay anh chính xác chạm vào điểm nhạy cảm, khiến cô khuỵu xuống, thân mình ép chặt lấy tay anh. Ngón tay vốn chỉ chạm nhẹ, nay lại ấn thẳng sâu vào, khiến thân thể cô ưỡn ngửa ra sau, rồi bất ngờ phun ra dòng dịch nóng hổi.

"Xuy." Kỳ Hàn khẽ cười, rút tay ra, giơ ngay trước mắt cô. "Em nhìn xem."

Quả thật, bàn tay anh đang hứng trọn d.âm thủy chảy ra từ cơ thể cô...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me