TruyenFull.Me

Pi Hanwool X Ma Minhwan Tro Ve

Minhwan không nhớ rõ mình chết như thế nào.

Cậu chỉ nhớ được vài thứ vụn vặt - một con hẻm tối, tiếng bước chân vội vã, một cơn đau nhói sau gáy. Rồi sau đó… không còn gì cả.

Chỉ là khi mở mắt ra, cậu đã thành ma, lơ lửng trong thế giới này mà chẳng ai nhìn thấy.

Trừ Hanwool.

"Hanwool này" Minhwan nằm dài trên ghế sofa trong nhà Hanwool, đầu gối lên tay, giọng điệu lười biếng. "Cậu có nghĩ cái chết của tớ là một vụ giết người không?"

Hanwool đang đọc tài liệu, nghe vậy thì ngẩng đầu lên, hơi cau mày. "Cậu có chứng cứ gì không?"

Minhwan lắc đầu. "Không nhớ được gì hết. Nhưng tớ cảm giác... tớ không chết tự nhiên."

Hanwool gật nhẹ, không nói gì thêm. Anh đặt tài liệu xuống, rót một tách trà.

Minhwan nhìn anh, chép miệng. "Cậu đúng là kiểu người làm gì cũng điềm tĩnh nhỉ. Tớ vừa bảo mình có thể bị giết đấy, cậu không có tí cảm xúc nào à?"

Hanwool nhấp một ngụm trà, bình thản đáp: "Tôi đang suy nghĩ."

Minhwan bật cười. "Được rồi, được rồi, vậy cậu nghĩ gì?"

Hanwool đặt ly trà xuống, nhìn Minhwan chằm chằm. "Thi thể cậu đâu?"

Minhwan ngớ người. "Hả?"

"Thi thể cậu giờ ở đâu? Có báo chí đưa tin không? Gia đình cậu có tìm kiếm cậu không?"

Minhwan bỗng cảm thấy lạnh sống lưng, dù cậu vốn dĩ không còn cảm giác nữa. Cậu chưa từng nghĩ về chuyện này.

"Tớ không biết."

Hanwool nhìn Minhwan một lúc, rồi đứng dậy, mở laptop. "Chúng ta sẽ tìm hiểu."

Minhwan tròn mắt. "Cậu nghiêm túc thế à?"

"Không phải cậu muốn biết sao?"

Minhwan nhìn Hanwool, rồi cười cười. "Tớ cứ tưởng cậu sẽ bảo tớ quên đi chứ."

Hanwool lướt tay trên bàn phím, giọng điềm tĩnh: "Cậu sẽ không quên đâu."

Minhwan sững người.

Cậu nhìn Hanwool thật lâu, rồi bỗng bật cười.

"Hanwool à, tớ nghi ngờ cậu lắm đấy."

Minhwan chống cằm, chớp mắt đầy tinh quái. "Cậu tốt với tớ quá. Hay là lúc còn sống cậu có tình cảm với tớ mà không chịu nói?"

Hanwool không thèm đáp, chỉ chăm chú tìm kiếm thông tin. Nhưng Minhwan tinh ý nhận ra đôi tai anh hơi đỏ lên.

Minhwan khẽ nhướng mày, khóe môi nhếch lên đầy thích thú.

Có vẻ việc làm ma cũng không quá tệ - ít nhất thì cậu vẫn có thể trêu Hanwool mỗi ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me