Pluto Chuyen Tinh Sao Diem Vuong
Mọi chuyện không như kế hoạch...Chúng tôi mãi ngắm nhìn trời sao và khi nhận ra thì đã 9 giờ 30 tối. Ban đầu tôi có ý định quay lại Bangkok nhưng trời đã quá muộn. Vì chúng tôi đã rời Bangkok vào buổi chiều nên nghĩ tới cảnh tối nay lại phải lái xe suốt mấy tiếng nữa khiến tôi cảm thấy tuyệt vọng."Chị đâu cần phải thức dậy vào buổi sáng để đi làm phải không? Hay mình qua đêm ở đây đi ạ."Lúc đầu em ấy không muốn ra khỏi nhà, nhưng bây giờ em ấy lại đề nghị chúng tôi qua đêm tại một nơi xa như này. Tôi đồng ý với em vì tôi không vội về và bố mẹ tôi cũng không quan tâm. Vì vậy, tôi đồng ý ở lại theo yêu cầu của em.Resort chúng tôi ở tối nay rất dễ thương. Hai chúng tôi chọn nơi này vì Metawee nói rằng cô ấy thích mùi hoa dại nơi đây khi bước vào. Đến nơi nghỉ đã khuya và đến lúc chọn phòng, Metawee nói chuyện như một người giàu có trong phim truyền hình."Lấy cho tôi căn phòng đắt tiền nhất ở đây."Và cuối cùng chúng tôi ở tại phòng cuối cùng có hồ riêng và chúng tôi định ra ngoài vào buổi sáng để tận hưởng làn gió và ngắm cảnh nhưng làm sao có thể có một cái hồ trên núi như thế này? Về mặt địa lí thì nó dường như không thể.Căn phòng đắt nhất này có rất nhiều cửa sổ, khiến căn phòng trông thoáng đãng và sạch sẽ. Metawee khoanh tay đứng đó, bất động còn tôi khi bước vào phòng, tỏ ra ngạc nhiên và vô cùng phấn khích "Ô....a". Tôi thốt lên như một đứa trẻ chưa từng đi đâu vì bị mẹ nhốt trong phòng vậy. Làm như đây là lần đầu tiên tôi khám phá thế giới ấy, điều đó khiến tôi cảm thấy hơi xấu hổ."Phòng có rộng rãi không ạ?""Nó rất rộng, đó là một không gian rộng vô cùng tận như trong quảng cáo đồ nội thất á""Phong cách hiện đại ạ?""Đây cách người dùng để gọi như vậy sao?Chị nghĩ nó hiện đại. Nó trông rất đẹp... hầu hết đồ nội thất đều rất đẹp và hài hòa. Chân giường được làm bằng gỗ kiểu Nhật và mái nhà là cửa sổ trong suốt nên mình nhìn thấy các vì sao đó em." Tôi tiếp tục miêu tả căn phòng như đang viết tiểu thuyết, trong khi Metavee chỉ mỉm cười mà không nói gì với tôi, sự im lặng càng khơi dậy sự tò mò của tôi."Tại sao em lại cười?""Không có gì ạ""Không, điều này có nghĩa là chắc chắn có. Hãy nói cho chị biết em đang cười về điều gì.""Đây có phải là kế hoạch của Aum phải không ạ?""Hả???"*ôi trí tưởng tưởng của con gái tôi🥲*"Giả vờ đến đây muộn để em qua đêm ở đây." Người con gái nhỏ bé cố giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng tôi lại có thể lén nhìn ra rằng em đang mỉm cười sung sướng. Thật ra tôi không hề có kế hoạch gì cả mà chỉ muốn đến đây chơi thôi. Tôi ở đó choáng váng và xua tay phủ nhận cho đến khi lưỡi mém cắn lưỡi mình."Không, tôi không hề nghĩ đến điều gì như thế cả.""Ừm, nói vậy thì em có thể tin thôi.""Chị nói thật" tôi tiếp tục khẳng định một cách kiên quyết, nhưng Metawee vẫn tỏ ra không tin trên khuôn mặt."Em không nghĩ đó là vấn đề. Chúng ta không đi đâu thường xuyên. Muốn đi hẹn hò bên ngoài đôi khi cũng không có gì lạ cả...thật đấy. Điều đáng tiếc duy nhất là May sẽ không thể nhìn thấy Aum khỏa thân được."*???*"Cái gì?" Tôi chớp mắt liên tục vì sốc và ngay lập tức ôm mình phòng thủ. "Việc nhìn thấy chị khỏa thân có nghĩa gì??""Đừng có giả nai nữa chị ơi" Metawee thả lỏng cánh tay khỏi khoanh tay trước ngực và cố gắng vươn tay về phía tôi. "Đưa em đi quanh phòng một chút ạ. em không quen đường...em sợ."Giọng điệu bất an đó khiến tôi quên đi cú sốc vừa rồi, lập tức lao về phía người con gái nhỏ bé ấy với cảm giác tội lỗi vì vui vẻ đến mức để em đứng một mình trong phòng. Ngay khi tôi đến đỡ Metawee, em vấp ngã và lao vào vòng tay của tôi.Phù!Hai chúng tôi bây giờ dường như đang trong trạng thái thôi miên. Tôi ôm Metawee, em ấy không khỏi vùi mặt vào ngực vì em ấy thấp hơn tôi. Cánh tay của vị luật sư trẻ vòng qua người tôi để giữ chúng tôi gần hơn."Ấm quá" "M...May""Em nhớ chị nhiều lắm"Người con gái nhỏ bé nói với giọng dịu nhẹ ngọt ngào đến nỗi tôi không thể kìm lòng được mà ôm em. Mùi hương hoa nhài vẫn vương vấn trên Metavee càng làm tăng thêm bầu không khí mộng mơ. Tôi đắm chìm vào mùi hương ấy nhưng rồi tôi giật mình"Tim chị đập nhanh quá ạ""Huh? À ... Chị chỉ đang hơi hoảng thôi"
Tôi vội vàng bước đỡ Metavee dậy và tìm lý do bào chữa. "Chị sợ em bị đau. Đó chỉ là phản ứng tự nhiên khi phấn khích thôi""Vậy chị bị hoảng hay phấn khích?" Metavee nhìn tôi chầm chầm khiến tôi bắt đầu nói lắp bắp."Chị nói là chị chỉ hơi hoảng thôi.""Nhưng chị nói chị rất phấn khích.""Chúng ta có nên đi tấm thôi, muộn quá rồi" Tôi đổi chủ đề. Người con gái có khuôn mặt ngọt ngào từ từ điều chỉnh lại cảm xúc và gật đầu. Em nắm lấy cổ tay tôi và nói mà không cảm thấy ngại ngùng gì."Tốt. Đã lâu rồi chúng ta không có tắm chúng với nhau.""Hả??Chị không có nói mình tắm chung." Lúc này tôi cảm thấy mặt mình rất nóng, miệng khô khốc, tay chân thì bắt đầu run rẩy"Nhưng chị kêu em đi tấm mà.""Ý chị là cả đứa mình đi tấm mà tấm riêng""Ừm. Vậy mình làm điều đó khi đi tấm nha""LÀM GÌ CƠ???" Tôi không kiềm chế được giọng mình nên vô thức hét lên"Chị....ý chị là chúng ta sẽ cùng làm một hoạt động chứ không phải làm cùng nhau"*rồi làm gì vậy con gái của mẹ🫣*"Nay chị có vẻ hưng phấn nhỉ....nhưng em không quan tâm đâu. Mình tấm chung đi, cho tiết kiệm thời gian""Không" Tôi quyết liệt từ chối và vùng vẩy"Chúng ta không thể tấm chung được""...""A..ah""Em không thể tự tấm một mình được~""H...hả""Em không quen với việc tắm ở đây. Không giống như ở nhà, em không biết rõ đồ được để ở đâu. Nếu chị không giúp em, em sẽ không thể tắm được.""À... à..." Tôi hiểu ý em nhưng lại bàng hoàng không biết phải giải quyết vấn đề như thế nào. "Chị sẽ giúp tắm cho em. Em được tỏ ra buồn bã như vậy như vậy nữa nha."Metawee mỉm cười hạnh phúc khi nghe điều đó."Cảm ơn Aum" Em vội vàng ôm chặt tôi"Em yêu chị nhiều lắm"Lời nói của em ấy khiến tôi mềm lòng, nhưng tôi vẫn không cảm thấy thoải mái khi nghĩ rằng em ấy khỏa thân...trước mặt mình. Có cách nào khác để xử lý việc này không vậy?"Tối nay trời rất lạnh... tắm có thể khiến em bị cảm lạnh." Tôi đã cố gắng tìm cách tránh nó. "Em có muốn lau mình không? Chị sẽ lau cho em."Metawee im lặng một chút trước khi gật đầu."Đúng thật, không khí ở đây rất lạnh. Chúng ta có thể sẽ bị cảm ...vì vậy chị giúp em lau người nhé, Aum"Tôi thở phào nhẹ nhõm và vui vẻ trả lời "Được".Thời tiết hôm nay rất lạnh nên việc chuyển từ tắm sang lau mình khá hợp lý và không quá cầu kỳ. Resort cung cấp cho chúng tôi hai chiếc khăn tắm. Tôi lấy một chiếc, làm ẩm bằng nước rồi vắt khô trước khi bước đến chỗ Metawee, người đang đợi trên giường."Đến đây, chị sẽ lau người cho em...Này, em đang làm gì vậy?"Người bạn nhỏ đang chuẩn bị cởi cúc phía trước áo sơ mi khiến tôi hét lên, Metawee tỏ vẻ ngạc nhiên và cau mày."Chị định lau mình phải không? Nếu không cởi áo thì làm sao lau được?""Ờ đúng nhỉ..." Tôi cắn môi và phủ nhận ngay. "Nhưng nay thời tiết lạnh lắm. Em thậm chí không cần phải cởi áo đâu...chị sẽ lau người cho em mặc dù... Em hãy cứ áo vào đi chị lo được.""Chị làm như nào?""Em cứ chờ xem nào.""Làm sao em có thể nhìn thấy? Em không thể nhìn thấy mà.""Hãy ngồi yên nào. Chị sẽ lau người cho em."Cuộc tranh luận với cô luật sư này thực sự là một vấn đề đau đầu, tôi không thể nói sai hay tránh né dù chỉ một chút bởi lần nào cũng bị em bắt bẻ hết. Lau khô người cho em ấy xong nhanh để tôi còn có thể ngủ một giấc. Metawee đưa một cánh tay ra như muốn giúp đỡ. Giúp tôi lau cho em dễ dàng hơn."Thời tiết hôm nay lạnh thật. Chọn lau mình quả thật là đúng đắn. Nhìn này... chỉ mới lau cánh tay của em thôi cũng khiến nổi da gà rồi". Tôi trêu chọc chủ nhân của cơ thể giờ đây nổi gai ốc vì lạnh."Nhưng nó không thoải mái bằng việc tắm. Ngay cả khi tắm, em cũng có thể chà xà phòng...En muốn giữ mình luôn sạch sẽ.""Vậy thì chị sẽ lau mọi ngóc ngách. Chị đảm bảo em sẽ sạch sẽ.""Thật sao?" Môi Metawee hơi cong lên. "Chị sẽ làm như chị nói, phải không?""Đúng rồi."Tôi tiếp tục dùng chiếc khăn trên tay lau cánh tay người nhỏ bé mà không suy nghĩ. Tôi lại nhúng chiếc khăn vào nước lần nữa và vắt khô để lau cổ và các bộ phận ở bên ngoài áo."Ok, chị lau xong rồi""Chị nói với em là lau chùi mọi ngóc ngách?""Huh?""Chị còn chưa lau bên trong."Metawee lại cởi cúc áo nhưng thậm chí còn không cởi ra mà chỉ vào phía ngực mình."Bên trong cũng vậy. Nó dính đầy mồ hôi."
"Ờ...""Chị định nuốt lời phải không?"Tôi bắt đầu đổ mồ hôi hột. Tôi đã nói thế và chắc chắn tôi sẽ không làm, nhưng để không bị lộ quá rõ trước mắt, tôi chọn ngồi phía sau. Đưa tay ra lau từ phía sau ra trước để lau, như vậy sẽ dễ hơn."ừm..."Một âm thanh như tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng em khiến tôi dừng lại. Metawee cảm thấy có gì đó lạ liền đưa tay ra nắm lấy tay tôi và siết chặt."Chuyện gì vậy chị?""Có chút không tiện.""Sao chị lại ngồi phía sau em?""Như vậy sẽ tiện hơn""Rồi tiện hay không?Chọn một đi"Lần này cô bé quay sang tôi. Chiếc áo ngực màu trắng của em ấy ở ngay trước mắt tôi khiến tôi không kịp né."Em không nhỏ như chị nghĩ" tôi nói."Hả??""Không có gì" Tôi nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện và tiếp tục việc xoa bóp Metavee từ vai đến bên dưới cánh tay rồi dần xuống bụng, và vẫn tay giữ nguyên ở đó bởi có một nơi mà tôi không thể chạm tới, đó là......"Khoan đã."Người nhỏ nhắn dường như biết tôi đang nghĩ gì nên đã đưa tay cởi chiếc áo lót ra và để cho nội dung ẩn giấu của em lộ ra trước mắt tôi, không chút xấu hổ. Tôi ăn một cú sốc liền quay đi, không dám cử động cho đến khi Metawee phải lên tiếng."Aum... tiếp tục lau cho em đi""À... à" Tôi quay mặt đi nhưng vẫn cố lau cho em đến khi em nắm lấy tay tôi."Em nói chị lau mình mà. Sao chị lau mặt em đi?""Ôi chết!"Metawee, người có vẻ bắt đầu khó chịu, nắm lấy tay tôi đặt lên ngực em ấy và siết chặt."Lau ở đây đi.""M....May""Lau sạch như chi nói đó."Dù người nhỏ bé này không thể nhìn thấy nhưng từ ngôn ngữ cơ thể của em ấy rất nhạy bén, tôi cảm nhận được sự quả quyết. Với đặc điểm cá nhân, có lẽ em là người thiếu kiên nhẫn và không thích làm bất cứ việc gì giữa chừng. Thấy tôi lúng túng, em tỏ ra khó chịu, nắm lấy tay tôi đặt vào đúng chỗ mà em muốn"Chị biết, chị tự làm được mà""Phiền thật đấy. Muốn lau mà không giám là sao, tôi không biết chuyện gì đang xảy ra với chị nữa."Sau khi bị gọi là phiền phức, tôi nhe răng ra một chút và làm như thể người trước mặt chỉ là một tượng sáp không có chút tình người. Thôi được rồi. Cả hai chúng tôi đều có điểm chung. Đó chỉ là ngực thôi mà ngày nào mà tôi không thấy của mình. Nó không có gì khác...Nhưng nó có....màu cam. Chỗ đó chính xác là như vậy.Tôi nhìn vào nhũ hoa của người trước mặt như thể đang bị thôi miên. Tôi biết em là người có làn da trắng nhưng tôi không nghĩ rằng bên trong cũng vậy. Màu cam là màu hiếm có đối với phụ nữ Thái...Tôi rất tự tin với cơ thể mình. Nhưng trông vẫn không được như vậy cho lắm.Đệch....Giờ tôi lại mô tả nhũ hoa của em ấy là sao trời?Tôi tiếp tục lau ngực bằng khăn trong khi vẫn dán mắt nhìn chúng. Độ đàn hồi của hai khỏa ngực và mền mại trước mắt khiến tôi nhận ra. Tôi cảm thấy muốn vùi đầu vào đó...*nguyên tác nó râm lắm quý dị ơi*What? Tôi muốn làm gì vậy trời?"Nếu cậu cứ lau mãi một chỗ như thế này, em sẽ rạo rực đấy.""Cái gì... hả??"Metavee hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế bản thân. Tôi nghe vậy liền bỏ tay ra như vừa chạm vào bàn ủi nóng."Xin lỗi, để chị lau ở nơi khác.""Dạ, đổi chỗ đi ạ."Vị luật sư trẻ nói xong đứng dậy cởi móc quần và kéo xuống. Giờ chỉ còn mỗi chiếc quần lót trắng đi cùng màu với chiếc áo ngực. Hình ảnh của Methawee bây giờ chẳng khác gì người mẫu trên tạp chí dành cho mấy tên đàn ông, chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng để chút lộ ngực, và che những những bộ phận nhạy cảm"Lau chân cho em đi."Tôi quỳ xuống lấy một chiếc khăn ẩm lau xuống đôi chân thon dài của em, thậm chí còn không có vết sẹo nào. Và làn da mịn màng và mềm mại của Metawee. Lòng bàn tay tôi vô tình chạm vào nó vài lần, khiến tôi có cảm giác như bị điện giật, khiến tim tôi đập loạn lên, nhưng tôi phải cố gắng kiềm chế bản thân.Và khi tôi đến vùng đùi trong gần giữa cơ thể, Metawee đã dùng một tay véo tóc tôi một cách nhẹ nhàng và mím môi lại."Chị Aum...""Hả?""Em...""...muốn"______trời chap này nguyên tác nó dâm tục lắm bây ơi, này lên phim mong sửa lại kịch bản đi đi ạ🥲
Tôi vội vàng bước đỡ Metavee dậy và tìm lý do bào chữa. "Chị sợ em bị đau. Đó chỉ là phản ứng tự nhiên khi phấn khích thôi""Vậy chị bị hoảng hay phấn khích?" Metavee nhìn tôi chầm chầm khiến tôi bắt đầu nói lắp bắp."Chị nói là chị chỉ hơi hoảng thôi.""Nhưng chị nói chị rất phấn khích.""Chúng ta có nên đi tấm thôi, muộn quá rồi" Tôi đổi chủ đề. Người con gái có khuôn mặt ngọt ngào từ từ điều chỉnh lại cảm xúc và gật đầu. Em nắm lấy cổ tay tôi và nói mà không cảm thấy ngại ngùng gì."Tốt. Đã lâu rồi chúng ta không có tắm chúng với nhau.""Hả??Chị không có nói mình tắm chung." Lúc này tôi cảm thấy mặt mình rất nóng, miệng khô khốc, tay chân thì bắt đầu run rẩy"Nhưng chị kêu em đi tấm mà.""Ý chị là cả đứa mình đi tấm mà tấm riêng""Ừm. Vậy mình làm điều đó khi đi tấm nha""LÀM GÌ CƠ???" Tôi không kiềm chế được giọng mình nên vô thức hét lên"Chị....ý chị là chúng ta sẽ cùng làm một hoạt động chứ không phải làm cùng nhau"*rồi làm gì vậy con gái của mẹ🫣*"Nay chị có vẻ hưng phấn nhỉ....nhưng em không quan tâm đâu. Mình tấm chung đi, cho tiết kiệm thời gian""Không" Tôi quyết liệt từ chối và vùng vẩy"Chúng ta không thể tấm chung được""...""A..ah""Em không thể tự tấm một mình được~""H...hả""Em không quen với việc tắm ở đây. Không giống như ở nhà, em không biết rõ đồ được để ở đâu. Nếu chị không giúp em, em sẽ không thể tắm được.""À... à..." Tôi hiểu ý em nhưng lại bàng hoàng không biết phải giải quyết vấn đề như thế nào. "Chị sẽ giúp tắm cho em. Em được tỏ ra buồn bã như vậy như vậy nữa nha."Metawee mỉm cười hạnh phúc khi nghe điều đó."Cảm ơn Aum" Em vội vàng ôm chặt tôi"Em yêu chị nhiều lắm"Lời nói của em ấy khiến tôi mềm lòng, nhưng tôi vẫn không cảm thấy thoải mái khi nghĩ rằng em ấy khỏa thân...trước mặt mình. Có cách nào khác để xử lý việc này không vậy?"Tối nay trời rất lạnh... tắm có thể khiến em bị cảm lạnh." Tôi đã cố gắng tìm cách tránh nó. "Em có muốn lau mình không? Chị sẽ lau cho em."Metawee im lặng một chút trước khi gật đầu."Đúng thật, không khí ở đây rất lạnh. Chúng ta có thể sẽ bị cảm ...vì vậy chị giúp em lau người nhé, Aum"Tôi thở phào nhẹ nhõm và vui vẻ trả lời "Được".Thời tiết hôm nay rất lạnh nên việc chuyển từ tắm sang lau mình khá hợp lý và không quá cầu kỳ. Resort cung cấp cho chúng tôi hai chiếc khăn tắm. Tôi lấy một chiếc, làm ẩm bằng nước rồi vắt khô trước khi bước đến chỗ Metawee, người đang đợi trên giường."Đến đây, chị sẽ lau người cho em...Này, em đang làm gì vậy?"Người bạn nhỏ đang chuẩn bị cởi cúc phía trước áo sơ mi khiến tôi hét lên, Metawee tỏ vẻ ngạc nhiên và cau mày."Chị định lau mình phải không? Nếu không cởi áo thì làm sao lau được?""Ờ đúng nhỉ..." Tôi cắn môi và phủ nhận ngay. "Nhưng nay thời tiết lạnh lắm. Em thậm chí không cần phải cởi áo đâu...chị sẽ lau người cho em mặc dù... Em hãy cứ áo vào đi chị lo được.""Chị làm như nào?""Em cứ chờ xem nào.""Làm sao em có thể nhìn thấy? Em không thể nhìn thấy mà.""Hãy ngồi yên nào. Chị sẽ lau người cho em."Cuộc tranh luận với cô luật sư này thực sự là một vấn đề đau đầu, tôi không thể nói sai hay tránh né dù chỉ một chút bởi lần nào cũng bị em bắt bẻ hết. Lau khô người cho em ấy xong nhanh để tôi còn có thể ngủ một giấc. Metawee đưa một cánh tay ra như muốn giúp đỡ. Giúp tôi lau cho em dễ dàng hơn."Thời tiết hôm nay lạnh thật. Chọn lau mình quả thật là đúng đắn. Nhìn này... chỉ mới lau cánh tay của em thôi cũng khiến nổi da gà rồi". Tôi trêu chọc chủ nhân của cơ thể giờ đây nổi gai ốc vì lạnh."Nhưng nó không thoải mái bằng việc tắm. Ngay cả khi tắm, em cũng có thể chà xà phòng...En muốn giữ mình luôn sạch sẽ.""Vậy thì chị sẽ lau mọi ngóc ngách. Chị đảm bảo em sẽ sạch sẽ.""Thật sao?" Môi Metawee hơi cong lên. "Chị sẽ làm như chị nói, phải không?""Đúng rồi."Tôi tiếp tục dùng chiếc khăn trên tay lau cánh tay người nhỏ bé mà không suy nghĩ. Tôi lại nhúng chiếc khăn vào nước lần nữa và vắt khô để lau cổ và các bộ phận ở bên ngoài áo."Ok, chị lau xong rồi""Chị nói với em là lau chùi mọi ngóc ngách?""Huh?""Chị còn chưa lau bên trong."Metawee lại cởi cúc áo nhưng thậm chí còn không cởi ra mà chỉ vào phía ngực mình."Bên trong cũng vậy. Nó dính đầy mồ hôi."
"Ờ...""Chị định nuốt lời phải không?"Tôi bắt đầu đổ mồ hôi hột. Tôi đã nói thế và chắc chắn tôi sẽ không làm, nhưng để không bị lộ quá rõ trước mắt, tôi chọn ngồi phía sau. Đưa tay ra lau từ phía sau ra trước để lau, như vậy sẽ dễ hơn."ừm..."Một âm thanh như tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng em khiến tôi dừng lại. Metawee cảm thấy có gì đó lạ liền đưa tay ra nắm lấy tay tôi và siết chặt."Chuyện gì vậy chị?""Có chút không tiện.""Sao chị lại ngồi phía sau em?""Như vậy sẽ tiện hơn""Rồi tiện hay không?Chọn một đi"Lần này cô bé quay sang tôi. Chiếc áo ngực màu trắng của em ấy ở ngay trước mắt tôi khiến tôi không kịp né."Em không nhỏ như chị nghĩ" tôi nói."Hả??""Không có gì" Tôi nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện và tiếp tục việc xoa bóp Metavee từ vai đến bên dưới cánh tay rồi dần xuống bụng, và vẫn tay giữ nguyên ở đó bởi có một nơi mà tôi không thể chạm tới, đó là......"Khoan đã."Người nhỏ nhắn dường như biết tôi đang nghĩ gì nên đã đưa tay cởi chiếc áo lót ra và để cho nội dung ẩn giấu của em lộ ra trước mắt tôi, không chút xấu hổ. Tôi ăn một cú sốc liền quay đi, không dám cử động cho đến khi Metawee phải lên tiếng."Aum... tiếp tục lau cho em đi""À... à" Tôi quay mặt đi nhưng vẫn cố lau cho em đến khi em nắm lấy tay tôi."Em nói chị lau mình mà. Sao chị lau mặt em đi?""Ôi chết!"Metawee, người có vẻ bắt đầu khó chịu, nắm lấy tay tôi đặt lên ngực em ấy và siết chặt."Lau ở đây đi.""M....May""Lau sạch như chi nói đó."Dù người nhỏ bé này không thể nhìn thấy nhưng từ ngôn ngữ cơ thể của em ấy rất nhạy bén, tôi cảm nhận được sự quả quyết. Với đặc điểm cá nhân, có lẽ em là người thiếu kiên nhẫn và không thích làm bất cứ việc gì giữa chừng. Thấy tôi lúng túng, em tỏ ra khó chịu, nắm lấy tay tôi đặt vào đúng chỗ mà em muốn"Chị biết, chị tự làm được mà""Phiền thật đấy. Muốn lau mà không giám là sao, tôi không biết chuyện gì đang xảy ra với chị nữa."Sau khi bị gọi là phiền phức, tôi nhe răng ra một chút và làm như thể người trước mặt chỉ là một tượng sáp không có chút tình người. Thôi được rồi. Cả hai chúng tôi đều có điểm chung. Đó chỉ là ngực thôi mà ngày nào mà tôi không thấy của mình. Nó không có gì khác...Nhưng nó có....màu cam. Chỗ đó chính xác là như vậy.Tôi nhìn vào nhũ hoa của người trước mặt như thể đang bị thôi miên. Tôi biết em là người có làn da trắng nhưng tôi không nghĩ rằng bên trong cũng vậy. Màu cam là màu hiếm có đối với phụ nữ Thái...Tôi rất tự tin với cơ thể mình. Nhưng trông vẫn không được như vậy cho lắm.Đệch....Giờ tôi lại mô tả nhũ hoa của em ấy là sao trời?Tôi tiếp tục lau ngực bằng khăn trong khi vẫn dán mắt nhìn chúng. Độ đàn hồi của hai khỏa ngực và mền mại trước mắt khiến tôi nhận ra. Tôi cảm thấy muốn vùi đầu vào đó...*nguyên tác nó râm lắm quý dị ơi*What? Tôi muốn làm gì vậy trời?"Nếu cậu cứ lau mãi một chỗ như thế này, em sẽ rạo rực đấy.""Cái gì... hả??"Metavee hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế bản thân. Tôi nghe vậy liền bỏ tay ra như vừa chạm vào bàn ủi nóng."Xin lỗi, để chị lau ở nơi khác.""Dạ, đổi chỗ đi ạ."Vị luật sư trẻ nói xong đứng dậy cởi móc quần và kéo xuống. Giờ chỉ còn mỗi chiếc quần lót trắng đi cùng màu với chiếc áo ngực. Hình ảnh của Methawee bây giờ chẳng khác gì người mẫu trên tạp chí dành cho mấy tên đàn ông, chỉ mặc chiếc áo sơ mi trắng để chút lộ ngực, và che những những bộ phận nhạy cảm"Lau chân cho em đi."Tôi quỳ xuống lấy một chiếc khăn ẩm lau xuống đôi chân thon dài của em, thậm chí còn không có vết sẹo nào. Và làn da mịn màng và mềm mại của Metawee. Lòng bàn tay tôi vô tình chạm vào nó vài lần, khiến tôi có cảm giác như bị điện giật, khiến tim tôi đập loạn lên, nhưng tôi phải cố gắng kiềm chế bản thân.Và khi tôi đến vùng đùi trong gần giữa cơ thể, Metawee đã dùng một tay véo tóc tôi một cách nhẹ nhàng và mím môi lại."Chị Aum...""Hả?""Em...""...muốn"______trời chap này nguyên tác nó dâm tục lắm bây ơi, này lên phim mong sửa lại kịch bản đi đi ạ🥲
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me