TruyenFull.Me

Pocket Mirror After Dawn

Một lúc sau...

- ... Ai?..._ Lyncée nói mơ

- A... Yn...cé?

- ... Cái... ai đó?..._ Lyncée dần mở mắt

- Anh Lyncée?!_ Goldia thốt lên

- ! Goldia?!

Khi Lyncée tỉnh lại, cậu nhận ra mình đang nằm trên giường ở trong một căn phòng nào đó ở trong dinh thự nhà Claire với Goldia ngồi ngay bên cạnh.

Và thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là... đôi mắt to với tròng mắt hồng và ánh mắt lo lắng của Goldia dành cho cậu.

- Anh tỉnh rồi à, tốt quá rồi._ Goldia thở dài nhẹ nhõm

- ... xin lỗi, làm em lo quá rồi..._ Lyncée ngồi dậy và nhận ra Harpae cũng có mặt ở đó

- Chị Harpae...

- Xin lỗi vì đã... chen ngang giữa hai đứa. Không phiền khi chị nói chuyện với cậu ta một chút chứ?

- À, em không phiền đâu. Dù gì thì chị cũng là người đã mang anh ấy tới đây mà.

- Kh-Khoan đã, chị ấy và em đã mang anh đến đây sao?!

- À, bọn em khó lắm mới khiêng được anh đến đây. Chị Harpae là người chỉ cho em cái phòng này.

- Vậy à..._ Lyncée cảm thấy ngại vô cùng (tới mức cậu ấy đỏ mặt). Nhất là khi để hai cô gái lo cho mình

- ? Sao vậy anh Lyncée

- Cứ để cho cậu ấy nghỉ ngơi tí đi Goldia.

- Vâng. Vậy em xin phép.

Rồi Goldia rời khỏi phòng. Một lúc sau khi cô rời đi sau...

- Có vẻ như hôm nay cậu không được khỏe nhỉ. Đã có chuyện gì vậy Lyncée?

- Em không biết nữa. Nhưng có chuyện gì đó khá mơ hồ đã xảy ra với em... và... em... thậm chí còn chả nhớ được đó là chuyện gì nữa...! Chỉ là cứ thử nhớ lại thì... Ugh!_ Lyncée lại ôm đầu

- "Nếu như cậu cứ cố nhớ lại hay nghĩ càng nhiều về nó thì chỉ càng khiến cho đầu cậu ngày càng đau hơn thôi... Lyncée..."_ Harpae thầm nghĩ

Ở chỗ của Strange Boy...

- ... Heh~ thú vị ghê Harpae nhỉ~! Hahaha! Nào ngờ cô lại làm vậy!

Rồi một quả bí ngô ở bên cạnh hỏi cậu...

- Thưa ngài, đó là gì vậy?

- Có thể nói rằng... nó là một dạng ma pháp đặc biệt. Mà, dù gì thì ta sẽ giải thích. Đó là một dạng kiểm soát kí ức.

Rồi cậu ta giải thích cho quả bí ngô về thứ mà Harpae làm với Lyncée... Và theo những gì cậu ta nói...

Đó là khả kiểm soát kí ức. Khả năng này được sử dụng để ngăn chặn suy nghĩ lẫn trí nhớ của một người và ngăn không cho họ mở mồm với ai. Cứ cố nhớ lại thì chỉ tổ khiến đầu cứ càng đau hơn. Ví dụ :

Khi bạn lỡ kể cho một người bạn của mình bí mật của mình, để đảm bảo họ sẽ không trở mặt và kể bí mật đó cho bất cứ ai, bằng cách sử dụng nó. Thì người đó sẽ không kể với ai. Trí nhớ của họ về nó sẽ bị lu mờ đi. Và họ nằm ngay trong tầm kiểm soát của bạn

- Vậy thực hiện nó như thế nào thưa ngài?

Khi thực hiện, người sử dụng bắt buộc phải mắt đối mắt, trán áp trán và điều quan trọng nhất là phải thấu tâm đối phương.

Nếu có trượng hay đũa phép thì chuyện thực hiện cũng sẽ chỉ dễ như ăn kẹo thôi. Đặc biệt là đối với những người có khả năng.

Nếu như thất bại thì sẽ không có gì xảy ra.

Nhưng, nó cũng có nhược điểm.

- Là gì vậy thưa ngài?

Nó sẽ bị hóa giải chỉ khi nạn nhân được nghe lại gợi ý hoặc cả bí mật đó lần hai thì lúc đó nó sẽ mất tác dụng.

- Vậy có nghĩa là nếu Goldia kể cho Lyncée nghe lại mọi chuyện lần hai, cậu ấy sẽ nhớ lại phải không?

- Phải. Giờ đây cô gái trẻ kia đã có được mọi thứ và cả cái tên Goldia rồi. Vậy nên ta chẳng thể nào làm được gì ngoài ngồi nhìn nữa~

- Nhưng Harpae đâu phải phù thủy đâu mà sao cô ấy dùng nó và kiểm soát ký ức của Lyncée được?

- Cái đó thì ta chịu! Đừng có hỏi ta.

Trở lại với Harpae và Lyncée

- Cậu thấy thế nào rồi Lyncée?

- Um. Em... cũng... thấy đỡ hơn rồi. Làm phiền chị nhiều rồi Harpae.

- À. Không sao đâu mà! Hơn nữa, dù gì thì cậu cũng là em rể tôi. Mặc dù phải đợi thêm 4 năm nữa thì mới là em rể hoàn toàn...

- Ừ. Cảm ơn chị..._ Lyncée mất hứng nói chuyện

Rồi cậu nhìn xung quanh.

- Có chuyện gì sao Lyncée?_ Harpae hỏi cậu.

- À, không có gì. Mà... khi Goldia vào trong căn phòng này, cô ấy có nói hay nhận ra được điều gì đó không?

- Em ý chỉ nói là... căn phòng này có gì đó khá quen thuộc. Tôi thì không biết tại sao.

- Vậy đúng là cô ấy không hề nhớ rồi. Nhưng mà... ở đây cũng có một số thứ sẽ gợi lại những kí ức đẹp đẽ đó.

Rồi Lyncée ngồi dậy tiến về một góc của căn phòng và... Harpae không hiểu cậu định làm gì. Nhưng những gì cô thấy là cậu đi về phía cửa phòng.

Rồi Lyncée bước từng bước đều. 2 bước sang bên tay phải của cậu rồi đi xuống 4 bước, sang trái 1 bước rồi lên 1 bước và sang trái 2 bước. Rồi cậu dừng lại và nhấc mảnh sàn gỗ lên.

- Kho báu đây.

Khi Lyncée nhấc mảnh sàn gỗ lên thì có rất nhiều thứ khá là... cũ. Tuy vậy nhưng khi Harpae nhìn kĩ thì đó không phải là những đồ vật cũ như trong nhà kho ở dinh thự. Trông chúng giống như đã được bảo quản cẩn thận hơn.

Mà trong số đó thì có những thứ như một cái ca-vát đỏ, một chiếc mũ thùy thủ, một cái váy búp bê, một chiếc ruy băng vải màu hồng và cuối cùng là 4 con búp bê vải.

- Những thứ này là..._ Harpae

- Kỉ niệm của bốn người chúng em. Chị đừng nói cho Goldia biết nha! Em muốn dành cái này cho cô ấy. Nhưng cũng đừng nói cho Claire là em đã ở cùng với Goldia trong lúc cô ấy chơi với Fleta nhé!

- À, được thôi. Nhưng mà, cậu mà hé răng một lần với mọi người. Dù CHỈ MỘT LẦN DUY NHẤT! Thì tôi sẽ cho cậu được lên cao ngắm nhìn Goldia ở trần thế.

- À... vâng......._ Lyncée tỏ vẻ khó hiểu nhưng cũng rõ một phần ở chỗ nào đó. Nhưng có vẻ như cậu ấy vẫn chưa nhớ lại hẳn hoi về những gì đã xảy ra với cậu.

Và thế là hai người họ ngoắc tay nhau hứa. Rồi Lyncée để mọi thứ lại với chỗ cũ và đậy nắp sàn gỗ lại. Và ngay sau đó, Goldia mở cửa gọi cả hai:

- Hai người vẫn ở đây sao?

- À, ừ. Bọn chị đang nói chuyện với nhau. Có vẻ thể trạng của Lyncée đã khá hơn nhiều rồi._ Harpae cười

- Vậy à, tốt rồi. À! Claire bảo em gọi hai người xuống ăn. Cậu ấy còn nói thêm: Đặc biệt là anh Lyncée đó!

- Trời ạ. Đúng là tiểu thư rắc rối mà._ Lyncée thở dài

- Hahaha! Ta xuống thôi.

- Lần tới, em sẽ mang và cho chị xem quyển album của chúng em.

- Vậy chị ngóng chờ lắm!

Hai người nói chuyện với nhau trước sự khó hiểu của Goldia.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me