TruyenFull.Me

Pocket Mirror After Dawn

Ở khu vườn...
- Là chỗ này. Khu vườn hoa hồng. Đồng thời, ở chiều không gian của Fleta là một ngày nắng đẹp.

Nói rồi cô giữ lấy chiếc gương bỏ túi rồi ôm vào bên ngực trái thật chặt. Cô nhắm mắt lại và hồi tưởng về khoảng thời gian của mình với Fleta. Nhưng... nó không thành công. Cô đã thử lại năm lần và kết quả vẫn như vậy.

- Sao lại... chẳng lẽ.... Không! Mình không tin là cậu bé và giấc mơ đó nói dối! Mình nhất định sẽ đưa được bọn họ ra ngoài! Mình nhất định!

Cô tự nhủ rồi thử lại lần nữa. Nhưng lần này...
- Goldia...

- Hm? *mở mắt* ! Giọng nói này là...

- Goldia... hãy tin vào bản thân mình.... Hãy ngân lên một bài hát, một bản nhạc, hãy vẽ một bức vẽ và tạo nên một ước muốn... Lòng quyết tâm và sự nỗ lực của cậu... Mình tin rằng... cậu có nó, cậu sẽ thực hiện được ước muốn của cậu.
*ring* *ring*

- Hãy giữ kí ức của con gần với trái tim. Và đừng bao giờ để nó đi. Con hiểu chứ?

- Vâng thưa mẹ.

Lần này, cô đã nghe thấy một ai đó đã nói với cô và giọng nói này... nó giống với giọng của cô. Và cô cũng nghe lại lời hứa của mình với mẹ. Rồi, cô đã ngân lên một bài hát.

- Là la la~ Là la la la~ La~ là la la...

https://www.youtube.com/watch?v=_CTG_riaHNE

(đây là cách mà Goldia đã hát)

Khi cô mở mắt ra, cô đã thấy... một quả chuông nhỏ được trang trí một rải ruy băng màu hồng rất đẹp lơ lửng trên không trước mặt cô.
- ! Quả chuông này là... *chìa tay* Rosen Glockchen!

- Tiểu thư Goldia, ah. Tiểu thư đây rồi.

- Có chuyện gì vậy Lucy?

- Xin lỗi khi đã làm phiền cô thưa tiểu thư. Nhưng... hiện giờ, sắp tới lúc học violin rồi.

- Ah! Phải rồi! Cảm ơn chị khi đã nhắc tôi.

- Đây là việc của tôi thôi thưa tiểu thư. Nào, cô Rosalie sắp tới rồi. Chúng ta chuẩn bị thôi.

- Um.

- Quả chuông đẹp quá tiểu thư. Nhưng xin người hãy cất về phòng.

- Ah. Vâng.

Nói rồi, cô đi theo người hầu gái. Điều kì lạ nhất chính là quả chuông tự biến mất khi cô định cất đi. Đúng hơn là trong những lúc cô chưa cần tới.

Sau khi kết thúc buổi học violin là tới giờ ăn trưa. Nhưng vì hôm nay, giáo viên dạy violin cho cô có việc. Nên cô học muộn hơn so với mọi khi. Trong bữa trưa, có món bánh cupcake và cookie cups trong bữa tráng miệng. Khi đó....

- Món bánh cupcake và cookie cups này ngon thật. Đồng thời, hai món này... là món ăn mà Egliette thích nhất. _ Cô nghĩ thầm.

- Tiểu thư Goldia,

- Có chuyện gì sao Annie?

- Ah.. chúng tôi hiện giờ đang có việc phải làm. Nên...

- Không sao đâu. Dù gì thì tôi đâu thể nào làm phiền mọi người chỉ vì bữa trưa đâu.

- Tiểu thư...

- Cho dù là các gia nhân trong nhà, mọi người vẫn có việc cần làm mà.

- T-Tiểu thư à.... Cảm ơn tiểu thư.

Sau khi tất cả những người hầu ra khỏi phòng ăn, đã có chuyện kì lạ xảy ra...

- Huh? Bộ dạo nĩa... *sáng lên*
đã hóa vàng. Ah. Đây là... Messer und Gabel.

*mở cửa*

- Tiểu thư Goldia, xin thứ lỗi vì đã làm phiền cô vào lúc này.

- Không sao cả mà. Nhưng... có chuyện gì vậy thưa ông Wales?

- Không có gì thưa tiểu thư. Chỉ là tôi nhìn thấy một ánh sáng chiếu qua khe cửa và tiếng nói "Ah" của tiểu thư thôi.

- Ah. Vậy à.

- Tiểu thư không có gì thay đổi nhỉ. Mà... bộ dao nĩa bằng vàng đẹp thật đó.

- C-Cảm ơn ông.

- Những người hầu đang ăn trưa. Nếu tiểu thư cần gì thì hãy đến căn phòng cạnh phòng bếp.

- Cảm ơn ông, Wales.

*đóng cửa*

- Giờ đây, mình đã có được... Messer und Gabel... và Rosen Glockchen... Giờ thì mình chỉ cần Haarburste des Mondes và Schnee Schere rồi đến biểu trưng vật của Enjel thôi. Rồi... bọn họ sẽ... tới đây.

Sau bữa trưa, cô đã về phòng học nhạc và thử chơi piano. Và về phòng học mĩ thuật vẽ một bức vẽ. Tuy là vậy. Nhưng nó làm cho cô liên tưởng đến khoảng thời gian với Harpae và Lisette...

- Nhắc mới nhớ thì... Fleta và Egliette là ban ngày. Một ngày đẹp trời.
Còn Harpae, Lisette là đêm. Một đêm trăng sáng tuyệt đẹp. Nhưng... Harpae là trăng khuyết còn Lisette là trăng tròn. Không biết... Khi nào mới đến trăng tròn đây.... .... Ah. Mình nên vào thư viện.

Nói rồi cô đi vào thư viện. Thư viện của biệt thự die Heilige... hay thư viện ở nhà của Harpae... không có gì thay đổi cả.

- Ehtou... Sách thiên văn... sách thiên văn... Ah! Đây rồi.

*ra bàn*

- Thời gian trăng tròn... đây rồi!

Cô đã dành nửa buổi chiều trong thư viện để tìm hiểu về thời kì và quá trình trăng tròn. Rồi cô đưa cuốn sách trở về vị trí cũ trên giá sách và đi về hành lang phía tây ở tầng hai của biệt thự vào lúc chiều tà. Cô muốn thử đưa Fleta và Egliette ra đầu tiên. Ở căn phòng cuối dãy...

- Hm... *nhắm mắt* Rosen Glockchen... Messer und Gabel... *mở mắt*

Cô đã thử nhưng... không được. Mặc dù đã thử lại cả năm lần.

- Không được sao. Hay là... mình phải thu thập tất cả các biểu trưng vật. Nhưng... Trăng tròn, sáng và to nhất thì mình sẽ phải đợi năm ngày nữa.
Nhưng mà... Enjel... Là buổi đêm huyền ảo. Không! Mình phải kiên nhẫn và bình tĩnh để có thể đưa bọn họ ra ngoài.

Tối hôm đó... Trong giấc mơ của cô...
- *mở mắt*... ! Enjel!

- Lâu rồi mới gặp nhỉ Goldia.

- Ừ.

- Cậu biết không. Bọn mình... đã biết chuyện cậu sẽ đưa bọn mình ra ngoài rồi.

- Enjel...

- Thực sự thì... mình rất mong cậu đưa bọn mình ra ngoài. Khi đã ra ngoài, cậu có thể... cho mình nhìn thấy vòng quay ngựa được không?

- Um.

- Cảm ơn cậu. Đây là biểu trưng vật của mình. Mình đã giữ nó từ lần cuối cậu ở đây.

- Cảm ơn cậu Enjel.

- Tới lúc... cậu chào một ngày mới rồi cô gái.

- Enjel.... *mở mắt*

Rồi cô đã tỉnh dậy từ một giấc mơ như hiện thực một lần nữa. Không chỉ như vậy. Có một cây lưỡi hái vàng lơ lửng ở giữa phòng cô.

- Enjel.... Cảm ơn cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me