TruyenFull.Me

Pondphuwin Ai Kho Vi Ai Persecute

Cái tên "Pond" cứ lẩn quẩn trong đầu Phuwin suốt nhiều ngày sau đó. Ánh mắt của lần đầu gặp gỡ cứ ám ảnh tâm trí cậu không thôi, và dường như trong thoáng chốc cậu quên mất Third là người đã nói ra cái tên này cho cậu biết.

Third. Thammarong Decharat.

Một nhân cách khác trong cậu. Third là một thằng nóng nảy, dữ dằn, sẵn sàng làm tổn thương người khác để moi móc thông tin mà nó muốn. Third không phải là một nhân cách dễ khống chế vì nó thích làm theo ý mình, tức là nó sẽ xuất hiện theo ý chí của bản thân chứ không bị ràng buộc bởi nhân cách gốc, là Phuwin. Nhưng Third cũng là nhân cách hiểu chuyện và khôn ngoan nhất vì nó thường không muốn dính dáng đến phiền phức hay mấy thứ không rõ ràng, vậy nên nó sẽ lủi đi mất khi gặp phải những vấn đề đó.

Và Phuwin không biết vì sao, và từ bao giờ mà Third lại có mối liên hệ với cái người tên Pond kia. Cảm giác khi chạm mắt với người đó quen thuộc vô cùng, nhưng cậu lại không thể nhớ ra đã từng gặp ở đâu. Tiệc tùng? Quán bar? Hay là trên giường của một nhân tình nào đó mà cậu chưa bao giờ nhớ mặt? Nghĩ đi nghĩ lại thì nhìn anh ta cũng không có vẻ là người ăn chơi, nhưng biết sao được, suốt hai năm nay cậu toàn gặp phải những thằng đạo đức giả nên từ lâu cậu đã quên mất một người tốt thật sự nhìn như thế nào rồi.

Bỗng tin nhắn đến. Lần này là SMS.

[Phuwin, có thể nói chuyện cùng anh không? Anh xin em đấy!]

"Anh lỳ ghê! Đã nói là không muốn gặp nữa rồi mà. Anh cút khỏi cuộc đời của tôi đi."

[Anh chia tay Prim rồi. Thật mà! Anh chỉ yêu một mình em thôi.]

Đầu cậu đau buốt. Bên trong cứ văng vẳng vô số giọng nói, tựa hồ như muốn đập tan hộp sọ mà thoát ra. Phuwin ôm lấy đầu, tay vớ lấy ly rượu trên đầu giường mà uống một hơi cạn sạch. Phải! Rượu là thứ duy nhất khiến những giọng nói kia dừng lại, hoặc là, trong cơn say sẽ không còn ai có thể điều khiển cậu được nữa.

Họ là ai? Họ làm gì trong cuộc đời cậu vậy? Phuwin uống thêm một ly nữa, rồi hai ly, ba ly, cứ thế uống cạn chai rượu vang đỏ thẫm. Mắt cậu mờ đi, đầu óc quay cuồng, nhưng trong lúc đó thứ duy nhất vang lên trong đầu cậu chỉ còn là giọng nói của bản thân. Phuwin nằm vật ra giường, nhìn mơ hồ trần nhà lạnh lẽo.

"Giờ thì im lặng được rồi!"

"Cậu đừng uống rượu nữa. Rượu không tốt, nếu cậu không muốn chúng tôi lên tiếng nữa thì chỉ cần–"

"Mẹ kiếp! Câm miệng lại đi Pi! Anh đừng có xuất hiện nữa. Tôi cần yên tĩnh."

Phuwin cáu gắt với một người tên Pi. Đó lại là một nhân cách khác trong cậu nữa, và không giống như Third, Pi - Pattawee Panichapun - là nhân cách thứ hai, đại diện cho mặt yếu đuối, tự ti và cảm giác bị phản bội của Phuwin. Pi thường xuất hiện vào những lúc cậu yếu lòng nhất, nên Phuwin rất rất không thích Pi vì sự hiện diện của anh ta chính là bằng chứng cho việc tâm trạng của cậu đang vô cùng bất ổn. Phuwin nhắm mắt, cố ngủ thật sâu nhưng không tài nào ngủ được. Ký ức về những ngày xưa cũ cứ hiện ra trong đầu, chìm vào tiếng nức nở bi thương.

Và Phuwin chìm vào giấc ngủ.

Pi xuất hiện. Ánh mắt của anh buồn hơn Phuwin rất nhiều vì anh phải luôn mang hết những đớn đau thay cho cậu. Pi cầm điện thoại lên, lặng lẽ nhìn màn hình tin nhắn.

[Anh sẽ không như vậy nữa đâu. Anh xin lỗi...]

[Phuwin, gặp anh một lần đi. Anh nhớ em.]

[Anh sẽ đến trường tìm em. Nhất định sẽ đến. Em muốn gì anh cũng sẽ chiều theo em mà.]

Nước mắt không biết từ bao giờ đã lăn dài trên đôi gò má đỏ hồng vì men rượu. Chắc hẳn Phuwin đang đau lòng lắm. Người này đã làm tan nát trái tim cậu, thế mà vẫn còn mặt dày xin được thứ tha. Paris... Cái tên từng khảm sâu trong trái tim Phuwin, là người mà Phuwin yêu thương nhất, cuối cùng vẫn không lựa chọn cùng cậu yên bình bên nhau. Pi mang trong mình những mảnh ký ức về tình đầu vụn vỡ, về nụ hôn mà Paris đã trao cho người con gái khác không chút ngại ngần, về những đoạn video nóng bỏng bị lan truyền trên mạng mà cuối cùng chỉ có một mình Phuwin phải chịu đựng những lời khinh miệt của người dưng. Pi đã xuất hiện như một chiếc hộp niêm phong tất cả những đau buồn, chỉ để lại sự lạnh nhạt ơ thờ cho Phuwin đối diện với những người đàn ông khác.

Kẻ phản bội thì không xứng đáng nhận được sự thứ tha.

Pi lấy ra từ hộc tủ một chiếc sim điện thoại mới, lắp vào. Anh không muốn Phuwin phí thời giờ với một kẻ không ra gì như tình cũ.

"Third, có đó không? Ra nói chuyện chút đi."

"?"

Third lặng lẽ lên tiếng, giọng điệu vẫn thô lỗ như mọi ngày. Pi ném chiếc sim cũ vào thùng rác, rồi đi đến bàn học, mở laptop lên.

"Cái người tên Pond là ai? Có liên hệ gì với Phuwin?"

"Mày mà cũng tò mò về mấy chuyện này sao? Lo giải quyết chuyện của thằng Paris rồi biến đi, không cần bận tâm chuyện của tao."

Pi dừng động tác gõ bàn phím. Anh muốn tìm thông tin về người này, nhưng có vẻ không còn cần thiết nữa. Pi nhận ra Third đang che giấu chuyện gì đó, và vì anh hiểu Third không phải là đứa hay làm chuyện vớ vẩn nên anh cũng phần nào đoán được chuyện về người tên Pond kia không hề đơn giản chút nào.

"Chuyện của mày? Đừng làm tao cười đi. Chuyện anh ta đột nhiên đến tìm Phuwin, rồi chuyện Phuwin bị ngất mà tao không bắt được chút tín hiệu nào, rồi đến việc cái khăn tay đã làm Phuwin suy nghĩ không ít. Mày nghĩ tao sẽ yên ổn nếu thằng bé cứ mãi hoang mang như vậy sao?"

Giọng của Third đột nhiên ngưng bặt. Pi lướt xuống những bài báo thì vô tình dừng lại ở một tin giết người được đưa từ hai tháng trước.

"NEWS.
Vào ngày 4/5/2021, xác của một thiếu nữ được tìm thấy trong một tòa nhà bỏ hoang nằm ở ngoại ô Bangkok. Danh tính được xác nhận là Chonticha Lertratkosum hay còn gọi là Lavi - con gái của chủ tịch tập đoàn ASA chuyên sản xuất thiết bị y tế. Theo các báo cáo từ cảnh sát, người này có rất nhiều vết thương trên cơ thể, theo suy đoán có thể đã bị tra tấn trong suốt nhiều giờ liền. Tuy nhiên, tài sản cá nhân và các giấy tờ tùy thân đều còn nguyên vẹn nên phía cảnh sát không cho đây là dàn cảnh cướp của giết người hay bắt cóc tống tiền. Theo lời khai của anh trai nạn nhân, anh Naravit Lertratkosum hay còn gọi là Pond, đã nhận được rất nhiều tin nhắn nặc danh sỉ nhục em gái mình. Hiện cảnh sát vẫn đang phối hợp với người nhà để điều tra làm rõ."

Cái tên Pond đập ngay vào mắt Pi khiến anh bất ngờ, và ngay lúc anh lúc kéo xuống hỉnh ảnh phỏng vấn thì anh không còn nghi ngờ gì nữa. Vậy là Third có liên quan gì tới vụ giết người này chăng?

"Third! Mau ra đây! Third! Mày giải thích cho rõ ràng đi."

"Tao không có nghĩa vụ phải giải thích với mày."

"Mày đang định lôi Phuwin và cả chúng ta vào cái mớ rắc rối gì đây? Chuyện ngày xưa là chưa đủ sao?"

"Đừng có nhai lại cái chuyện hồi ấy như bò nhai cỏ nữa đi. Mày không có cái gan để theo chuyện này thì không cần phải biết."

"Phải! Tao không có gan, nhưng tao biết cái chuyện này chắc chắn sẽ không đi tới đâu, và mày sẽ lại phá hoại cuộc sống của Phuwin giống như cái cách mày từng làm vậy. Kể cả trước và sau khi mày gặp....Lavi? Khoan! Lavi, cái tên này sao nghe quen vậy? Đừng có nói cái người này chính là người mà mày đã từng–"

Pi gục xuống bàn. Tất cả chìm sâu vào tĩnh mịch. Trong mơ hồ, bàn tay vẫn âm thầm chuyển động, viết xuống mảnh giấy note những dòng chữ nghuệch ngoạc: "Pond, +66 73 4947004."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me