TruyenFull.Me

Pondphuwin Winnysatang Cong Thuc Cua Tim

Hôm nay là buổi tổng kết môn học, cả lớp tụ tập trong hội trường lớn để nghe công bố điểm, nhận xét cuối kỳ và trao giấy khen cho những nhóm có thành tích xuất sắc trong thực hành. Không khí nhộn nhịp nhưng cũng thoảng chút bịn rịn của những ngày cuối học kỳ.

Pond và Phuwin ngồi cạnh nhau, thi thoảng lại nhìn sang – ánh mắt không còn ngại ngùng như lần đầu trong phòng lab, mà là thứ ánh nhìn của hai người đã cùng nhau trải qua đủ phản ứng cảm xúc để hiểu rõ sự tồn tại của nhau.

Tên nhóm của họ vang lên trong danh sách nhận khen thưởng. Cả bốn thành viên bước lên, Satang tranh thủ nháy mắt với Winny khi đi ngang, làm cậu kia đỏ tai.

"Ê, nhớ nhen," Satang thì thầm, "tối nay đi ăn mừng. Tớ bao!"

"Chỉ cần đừng bao nói nhiều là được rồi," Winny bật cười, nhưng tim thì rõ ràng đang đập rộn lên.

Phía bên kia, khi Pond và Phuwin nhận giấy khen, giảng viên mỉm cười: "Hai em phối hợp rất ăn ý. Không chỉ về chuyên môn, mà còn cả trong cách chia sẻ và hỗ trợ nhau."

Phuwin đỏ mặt, còn Pond thì chỉ khẽ gật đầu, bàn tay dưới tấm giấy khen lặng lẽ nắm lấy tay cậu.

Tối đó, nhóm nhỏ kéo nhau ra một quán BBQ ven trường. Không khí vui vẻ, tiếng cười đan xen tiếng mỡ nổ lách tách trên vỉ nướng. Satang tranh phần nướng cho cả bàn, nhưng lại bị Winny phàn nàn vì cứ gắp nhầm ớt vào phần của cậu.

"Ê, cái này là ý đồ nha!" – Winny nhăn mặt.

"Chứ không phải là đang rèn luyện sức chịu cay để mạnh mẽ hơn à?" – Satang chống cằm, cười nham nhở.

Pond và Phuwin ngồi bên kia chỉ biết nhìn nhau lắc đầu, nhưng trong ánh mắt đều hiện rõ sự thích thú trước màn "tranh cãi" dễ thương.

Khi bữa ăn gần tàn, Satang bất ngờ đứng dậy, cầm ly lên: "Xin tuyên bố một điều rất quan trọng – nhóm lab năm nay thành công ngoài mong đợi! Không chỉ vì điểm cao, mà vì... lần đầu tiên chúng ta thấy hai phản ứng hoá học dẫn đến kết tủa... tình cảm!"

Mọi người phá lên cười. Phuwin đẩy nhẹ vai Pond, còn Pond thì nheo mắt nhìn Satang: "Ý là ai kết tủa ai?"

"Thì cậu với Phuwin!" – Satang hả hê.

"Không đâu," Winny chen vào, nghiêm túc bất ngờ. "Tôi nghĩ là Satang mới là người bị kết tủa nặng nhất."

Cả bàn im lặng một giây, rồi cùng ồ lên. Satang đứng hình, mặt đỏ đến tận tai, còn Winny thì cười nhẹ, tay chạm nhẹ vào vai cậu như một lời khẳng định im lặng.

Sau bữa tiệc, Pond và Phuwin đi bộ về ký túc. Trời đêm mát dịu, gió lùa qua hàng cây khiến những chiếc lá khẽ rung.

"Phuwin," – Pond dừng lại dưới đèn đường, "cậu còn nhớ lúc tớ nói muốn công thức này là bền vững không?"

Phuwin gật, ánh mắt dịu dàng: "Ừ. Và tớ vẫn nhớ cậu từng nói tớ là chất phản ứng khiến cậu trở nên đúng hơn."

Pond bật cười, rồi bỗng nghiêm túc: "Vậy... hôm nay, tớ muốn xác nhận một điều. Không phải là phản ứng. Mà là định luật."

"Gì cơ?" – Phuwin ngơ ngác.

"Định luật rằng... trái tim tớ luôn phản ứng với cậu, không thay đổi dù điều kiện có khắt nghiệt thế nào." – Pond nói, rồi khẽ bước lại gần, đặt một nụ hôn lên trán Phuwin.

Phuwin đứng yên vài giây, rồi khẽ cười, ngước nhìn cậu. "Còn tớ thì xác nhận rằng... phản ứng này là thuận chiều. Và không cần thêm xúc tác nào nữa."

Dưới ánh đèn mờ, giữa con đường vắng, họ hôn nhau – không ồn ào, không rực rỡ, nhưng đủ sâu để đóng dấu cho một công thức mang tên tình yêu.

Ở phía khác, Satang tiễn Winny về tận cửa.

"Ê, cậu lúc nãy nói thật hay đùa đó?" – Satang hỏi, giọng bối rối.

Winny tựa vai vào tường, cười khẽ. "Còn tuỳ cậu có dám xác nhận không."

Satang nuốt khan. "Ờ thì... tớ xác nhận."

"Xác nhận gì?"

"Là... Satang + Winny = vui vẻ, không biến tính, dễ hoà tan. Tính chất ổn định cao."

Winny bật cười thành tiếng, rồi bỗng dưng kéo cổ áo Satang nhẹ xuống. "Vậy thì chúng ta bắt đầu... thí nghiệm tình yêu?"

Chưa kịp phản ứng, Satang đã bị cậu hôn lên má một cái chớp nhoáng – đủ để ngẩn người vài giây, rồi hét lên: "Ê ê ê, không fair nha! Cậu gian lận!!"

"Thí nghiệm nào mà không có biến số bất ngờ đâu, ngốc."

Câu chuyện khép lại bằng tiếng cười, bằng ánh mắt trao nhau giữa hai cặp đôi – những người từng là phản ứng hóa học ngẫu nhiên trong một phòng lab nhỏ, nhưng lại tìm được công thức ổn định nhất cho trái tim mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me