Q2 Cung Chieu Co Vo Quan Nhan 201 400
Thời gian chầm chậm trôi đi, Lão Tam Tử thì càng ngày càng sốt ruột, đi đi lại lại ở trước quầy, nhìn cửa gỗ lại nhìn đồng hồVì Nhiếp Nhiên trong phòng tính tình quái đản, ông ta chỉ có thể khổ sở cố thủ ở ngoài phòng kháchCuối cùng qua hơn một tiếng đồng hồ, tiếng Nhiếp Nhiên truyền từ trong phòng ra, "Tôi dùng xong rồi." Lão Tam Tử lập tức chạy vào như một làn khói, đứng ở khoảng cách an toàn kiểm tra cẩn thận đồ trên bàn từ trên xuống dưới một lần, "Cậu không..không động vào đồ gì khác chứ?" Ông ta thật sự sợ người này làm loạn bàn làm việc của mình lênCái dáng vẻ sợ muốn chết nhưng vẫn chất vấn mình làm Nhiếp Nhiên không nhịn được liếc ông ta, ném một khẩu súng trong tay cho ông ta, "Cái này thưởng cho ông." "Cậu lấy súng của tôi làm gì, tôi cải tiến rất lâu rồi, cậu làm hỏng thì làm thế nào!" Lão Tam Tử rất quý trọng thổi thổi khẩu súng, rồi lại lau, sau đó nhẹ giọng lẩm bẩm một câu, "Hơn nữa đây là súng tôi làm ra, cái gì mà cậu thưởng cho tôi?" Nhiếp Nhiên chỉ khẩu súng trong ngực ông ta, "Khẩu súng ông cải tiến này mặc dù hỏa lực bắn ra rất mạnh, nhưng thời gian bắn lại dài, cho nên tôi sửa lại ít đồ bên trong giúp ông, ông tự xem đi." Vừa rồi lắp xong khẩu súng của mình, cô vô tình nhìn thấy khẩu súng lục này, nhìn bề ngoài không có bất cứ vấn đề gì, nhưng cô chớp mắt cũng biết bí mật trong nàyKhẩu súng này nặng hơn súng bình thường rất nhiều, có lẽ Lão Tam Tử đã bỏ ra rất nhiều công sứcCho nên cô tháo khẩu súng kia ra, lấy từng viên đạn bên trong ra xemVì để vỏ đạn có thể duy trì lực bắn ra, ông ta làm rất dẹt và nhọn, độ cong vận động đặc biệt tốtNhưng khuyết điểm chính là viên đạn lớn, gia tăng trọng lượng, thời gian chính là khuyết điểm trí mạngsúng ngoại trừ việc chính xác ra thì còn phải nhanh, cho dù chậm 0.01 một giây cũng có thể chết rồiCó lẽ Lão Tam Tử cũng biết, khẩu súng này hơi cũ rồi, trên khẩu súng cũng không có hơi người, chắc là chưa sửa xong, cho nên luôn để ở bên cạnh"Cái gì? Cậu sửa giúp tôi? Cậu không làm hỏng chứ?" Lão Tam Tử lại kiểm tra cẩn thận trên dưới trái phải, vẻ mặt căng thẳngỞ trong mắt Lão Tam Tử, người như Nhiếp Nhiên rất ngang ngược vô lý, chỉ biết dùng dao dọa ngườiÔng ta không tin cô biết sửa súng ống vũ khíNói không chừng là làm hỏng khẩu súng của mình rồi, cố ý nói là sửa lạiNhiếp Nhiên nhướng mày liếc ông ta, cầm lấy khẩu súng trong tay ông taLão Tam Tử nhìn thấy súng bảo bối của mình bị cướp mất, lập tức giơ tay ra muốn lấy lại, kết quả bị Nhiếp Nhiên lạnh lùng quét mắt quaÔng ta lập tức giống như quả bóng bị xì hơi, đứng ở bên cạnh chỉ có thể lo lắng nhìn cô.Nhiếp Nhiên nhanh nhẹn dứt khoát lắp ống giảm thanh vào, lại ném vào trong lòng Lão Tam Tử, "Ông tự thử không phải là sẽ biết sao." Cô cà lơ phất phơ gác hai chân lên bàn, ngồi nghiêng người trên ghế, chỉ cái bia đối diệnLão Tam Tử nhìn khẩu súng kia, lại nhìn Nhiếp Nhiên tự tin trên ghế, cuối cùng vẫn đi đến cái bia trước mặt, giơ súng lên, ngắm bắn sau đó bắn một phát"Bụp..." một tiếng, viên đạn nặng nề bay ra khỏi nòng, trên cái bia lập tức hiện lên một cái lỗ màu đenLão Tam Tử không tưởng tượng nổi nhìn khẩu súng trong tay mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me