TruyenFull.Me

Quan Co Lua Mau Hop Dong Vo Thuc

Sáng sớm ở biệt thự Wang thị, ánh nắng len qua những tấm rèm dày tạo thành những vệt sáng mờ ảo trên sàn nhà. Wang Chuqin ngồi im lặng trong phòng làm việc, ánh mắt đăm chiêu nhìn ra cửa sổ, lòng vẫn còn vương vấn câu nói đêm qua của Sun Yingsha.

Anh cầm lấy điện thoại, định gọi cho cô nhưng lại dừng tay. Sự im lặng của cô như một bức tường vô hình ngăn cách hai người, nhưng trong lòng anh, điều đó giống như một thách thức cần phải vượt qua.

Đúng lúc đó, trợ lý của anh gõ cửa nhẹ nhàng và bước vào, trao cho anh một tập hồ sơ.
"Thưa thiếu gia, đây là báo cáo tình hình từ phía gia tộc họ Sun và một số thông tin mới về dự án kinh doanh chung."

Wang Chuqin mở ra, ánh mắt nhanh chóng lướt qua các trang giấy, rồi dừng lại ở một đoạn ghi chú:
"Gia tộc họ Sun đang chuẩn bị một bước đi bất ngờ trong vòng ba ngày tới. Có thể sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ liên minh."

Anh nhíu mày, đặt tập hồ sơ xuống và lẩm bẩm:
"Cần phải chuẩn bị đối phó…"

**

Cùng lúc ấy, Sun Yingsha đang ngồi trong một quán cà phê nhỏ, tách cà phê nóng trong tay, mắt nhìn ra ngoài cửa kính mưa. Cô suy nghĩ rất nhiều về những mâu thuẫn bên trong gia tộc mình và cả những toan tính phức tạp của gia tộc họ Wang.

Điện thoại rung lên, một tin nhắn hiện ra:
"Chúng ta cần nói chuyện. Gặp nhau lúc 3 giờ chiều tại công viên Jardin des Tuileries." – Wang Chuqin.

Sun Yingsha đọc đi đọc lại tin nhắn, trong lòng dấy lên một niềm hy vọng nhỏ nhoi. Cô trả lời nhanh:
"Được. Em sẽ đến."

**

3 giờ chiều tại công viên Jardin des Tuileries, nơi hoa nở rộ giữa những con đường lát đá cổ kính, hai người gặp nhau trong sự yên tĩnh pha lẫn căng thẳng.

Wang Chuqin mở lời trước, giọng điềm tĩnh:
"Em biết vì sao anh gọi em đến đây chứ?"

Sun Yingsha đáp lại, ánh mắt không chút do dự:
"Anh muốn thử thăm dò hay thật sự muốn hợp tác?"

Anh mỉm cười nhạt, nhìn cô:
"Cả hai. Ván cờ này không cho phép chúng ta có chỗ cho sự nghi ngờ hay kẽ hở."

"Vậy kế hoạch của anh là gì?" – cô hỏi.

Wang Chuqin nhìn sâu vào mắt cô, giọng trầm:
"Anh muốn em tin anh. Tin rằng dù gia tộc có đặt áp lực thế nào, chúng ta vẫn có thể là đồng minh, thậm chí là bạn đồng hành trong trận chiến sắp tới."

Sun Yingsha khẽ nhếch môi:
"Đó là lời nói của người đang nắm quyền kiểm soát. Còn nếu anh mất quyền đó thì sao?"

Anh cười, ánh mắt lóe lên sự tinh quái:
"Anh chưa bao giờ muốn bị mất quyền, và cũng không cho phép ai dễ dàng lật đổ mình."

Khoảng lặng kéo dài, cả hai đều hiểu rằng đây không chỉ là cuộc gặp gỡ đơn thuần, mà còn là lần kiểm tra lòng tin đầy cam go.

**

Sau một hồi im lặng, Sun Yingsha lên tiếng:
"Anh có biết điều em lo sợ nhất không?"

Wang Chuqin nghiêng đầu, ánh mắt chăm chú:
"Em sợ mất tự do?"

"Không chỉ thế." – Cô thở dài – "Em sợ rằng dù có bên nhau, chúng ta vẫn sẽ không thể thoát khỏi cái bóng của gia tộc, của quá khứ, của hợp đồng vô thức mà ta không ai chọn."

Anh nhìn cô thật lâu, rồi nói bằng giọng ấm áp hơn:
"Anh cũng sợ điều đó. Nhưng em biết không, nếu không ai đứng lên để phá vỡ xiềng xích, thì ta mãi mãi là những con cờ bị điều khiển."

Sun Yingsha gật đầu, ánh mắt bắt đầu dịu lại:
"Vậy chúng ta sẽ phá vỡ xiềng xích đó cùng nhau?"

Wang Chuqin cười nhẹ, nắm lấy tay cô:
"Đúng vậy. Không còn là quân cờ nữa. Chúng ta sẽ là người chơi thực sự."

**

Cơn mưa đầu mùa bắt đầu rơi, phủ lên mặt đất những giọt nước trong veo. Hai người đứng đó, giữa công viên rộng lớn, cảm nhận được sự thay đổi sâu sắc trong tâm hồn mình.

Gia tộc, hợp đồng, ván cờ đầy hiểm nguy – tất cả chỉ là một phần của thử thách mà họ phải vượt qua.

Nhưng lần này, họ không đơn độc.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me