Quay Ve Day Tra Loi Anh Nghe Di
" ANH BIẾT EM MÀ"
Toàn : nè ví dụ bây giờ em nói em thích con trai thì làm sao Hải Hải không mấy ngạc nhiên quay lại nói : thì làm sao đâu nào , mà em thích ai ? "câu này có vẽ anh hơi nghiêm "Toàn nhìn anh cười nhẹ rồi lắc đầu bỏ đi" Hải ơi , là anh đó " Toàn thầm nghĩ Toàn quay đi rồi Hải có vẽ buồn anh nghĩ " chẳng lẽ anh hết cơ hội sao em "Trên xe mấy ông trêu nhau Phượng : này Thanh , mai mốt cãi thiện việc ăn mặc thiếu vải đi nhá . Làm như chẳng có đồ , qua tôi cho vài bộ ông ạ Thanh cười to : há ha thế ông nói xem tôi mặc thiếu vải đã có ai dòm được cái gì của tôi đâu mà lo . Mát mẻ tý ấy mà Chinh Đen chen vào " trông gớm bỏ mọe ấy chứ mát mẻ nổi gì Trường Híp cũng buôn vài câu châm chọc khiến ai cũng cười phá Duy nhất mỗi Toàn là trầm lặng , xe lướt qua những tán cây đã lâu chẳng có giọt nước mưa nào đọng lại não anh buộc nghĩ " tại sao lại ra nông nỗi này tại sao mình lại tương tư anh ấy " " Anh Ấy ? " đúng , là Quế Hải đấy Bên này Hải buôn câu nói " này nhìn anh men thế thôi chứ anh thích con trai đấy mấy đứa . Lo tin thần đi nhé " nói rồi anh nhìn về phía Toàn , nhưng hình như Toàn chẳng nghe . mọi người cười vào mặt anh cứ nghĩ anh nói đùa thay nhau trêu " có những câu nói tưởng là đùa hóa ra vẫn lẫn một sự thật ở đấy " Xe bỗng dừng lại trước một KS sang trọng mọi người thay nhau bước xuống Hải Quế ngồi những hàng ghế đầu nhưng cũng bỗng đứng sựng lại , có vẽ anh đã quen với việc đi phía sau để bảo vệ Toàn Toàn bước tới : mình đi thôi
Hải không nói gì chỉ đi theo sau
Bỗng Toàn khựng lại khiến Hải đập vào lưng Toàn
. Anh ngạc nhiên hỏi : Toàn , sao đấyToàn nhìn anh một lúc lâu rồi miệng bập bẹ nói " ANH HẢI , HAY LÀ MÌNH ... "
Toàn : nè ví dụ bây giờ em nói em thích con trai thì làm sao Hải Hải không mấy ngạc nhiên quay lại nói : thì làm sao đâu nào , mà em thích ai ? "câu này có vẽ anh hơi nghiêm "Toàn nhìn anh cười nhẹ rồi lắc đầu bỏ đi" Hải ơi , là anh đó " Toàn thầm nghĩ Toàn quay đi rồi Hải có vẽ buồn anh nghĩ " chẳng lẽ anh hết cơ hội sao em "Trên xe mấy ông trêu nhau Phượng : này Thanh , mai mốt cãi thiện việc ăn mặc thiếu vải đi nhá . Làm như chẳng có đồ , qua tôi cho vài bộ ông ạ Thanh cười to : há ha thế ông nói xem tôi mặc thiếu vải đã có ai dòm được cái gì của tôi đâu mà lo . Mát mẻ tý ấy mà Chinh Đen chen vào " trông gớm bỏ mọe ấy chứ mát mẻ nổi gì Trường Híp cũng buôn vài câu châm chọc khiến ai cũng cười phá Duy nhất mỗi Toàn là trầm lặng , xe lướt qua những tán cây đã lâu chẳng có giọt nước mưa nào đọng lại não anh buộc nghĩ " tại sao lại ra nông nỗi này tại sao mình lại tương tư anh ấy " " Anh Ấy ? " đúng , là Quế Hải đấy Bên này Hải buôn câu nói " này nhìn anh men thế thôi chứ anh thích con trai đấy mấy đứa . Lo tin thần đi nhé " nói rồi anh nhìn về phía Toàn , nhưng hình như Toàn chẳng nghe . mọi người cười vào mặt anh cứ nghĩ anh nói đùa thay nhau trêu " có những câu nói tưởng là đùa hóa ra vẫn lẫn một sự thật ở đấy " Xe bỗng dừng lại trước một KS sang trọng mọi người thay nhau bước xuống Hải Quế ngồi những hàng ghế đầu nhưng cũng bỗng đứng sựng lại , có vẽ anh đã quen với việc đi phía sau để bảo vệ Toàn Toàn bước tới : mình đi thôi
Hải không nói gì chỉ đi theo sau
Bỗng Toàn khựng lại khiến Hải đập vào lưng Toàn
. Anh ngạc nhiên hỏi : Toàn , sao đấyToàn nhìn anh một lúc lâu rồi miệng bập bẹ nói " ANH HẢI , HAY LÀ MÌNH ... "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me