{ quyển 2 } honkai star rail : ngôi sao rực cháy
Chapter 14 : kí ức của bronya
_" hm...xem ra là thuốc giảm đau đều đã hết hạn cả rồi "[ Toma ]đi xung quanh, vòng một vài vòng ở thị trấn Rivet, cậu đã có thể tìm được một số vật tư y tế.Ngoại trừ thuốc giảm đau đã hết hạn và không thể sử dụng được nữa thì băng gạc, nẹp và bông cứu cậu đều tìm được một số lượng không hề nhiều nhưng cũng không đến nỗi quá ít._"( coi bộ là chỉ còn có nhiêu đây thôi )"[ Toma ]Đưa mắt nhìn những nơi bản thân đã đi qua và tìm kiếm vật tư, cậu không khỏi thở dài khi những thứ cậu tìm được lại chỉ là bông băng với nẹp cố định, còn các loại thuốc thì như đã nói, nó đều đã hết hạn và không thể sử dụng được nữa.Nghĩ thế cậu liền thở dài một hơi đầy chán nản rồi nhanh chóng bỏ hết mấy vật tư mình tìm được vào một cái balo mà bản thân nhặt được rồi đeo nó lên._"( thôi thì nhiêu đây chắc cũng được rồi, thêm chỗ mà những người kia tìm được chắc cũng vừa đủ )"[ Toma ]Nói xong cậu liền cất bước rời đi._" huh...đó là...? "[ Toma ]Tuy nhiên vừa mới đi được một đoạn không quá dài thì cậu đã bắt gặp một vài sinh vật khá là lạ.đó là một sinh vật hình người, trên tay là một món vũ khí dạng cán dài có hình dạng gần giống như vũ khí a các thiết vệ bờm bạc ở tầng trên sử dụng.Sinh vật còn lại thì lại có hình dạng gần giống với kẻ bóp méo mà bản thân đã từng đụng mặt hồi ở trạm không gian.Ngay khi nhìn thấy chúng cậu lập tức nép vào một góc để tránh bị nhìn thấy rồi cẩn thận hơi ló ra để quan sát._"( đám quái vật này... theo như seele nói thì chúng chắc là tạo vật từ rãnh nứt )"[ Toma ]Cậu nhìn đám quái vật suy nghĩ một lúc.Cậu hiện giờ hoàn toàn có khả năng đánh bại chúng, tuy nhiên cậu hiện giờ muốn hạn chế sử dụng bạo lực hết mức có thể, không phải vì cậu sợ mà đơn giản là vì cậu không muốn phải chiến đấu quá nhiều thôi._"( tốt nhất là mình nên đi đường khác )"[ Toma ]Nghĩ xong cậu liền xoay người rời rón rén cẩn thận rời đi.* rắc...*_"...."[ Toma ]Tuy nhiên do không chú ý dưới chân nên cậu đã vô tình dẫm phải một thanh gỗ cũ khiến nó gãy và phát ra tiếng động._"( cái đù má...)"[ Toma ]Nghe thấy tiếng động, những tạo vật từ rãnh nứt nhanh chóng lao đến chỗ của cậu.Tuy nhiên khi chạy đến nơi thì đã chẳng thấy ai ở đó nữa.Chúng quan sát rồi bắt đầu lùng sục xung quanh để kiểm tra tuy nhiên lại chẳng thể tìm thấy được giấu vết gì của cậu cả._"( cũng may là mình đã kịp phản ứng)"[ Toma ]ở trên cao quan sát cậu thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy đám quái vật từ rãnh nứt đang lùng sục bản thân ở khắp nơi.Toma trong lúc nguy cấp đã nhanh trí bật nhảy trên các bức tường rồi nhanh chóng trốn lên nóc nhà, nhờ đó mà đám quái vật đã không phát hiện ra và tấn công cậu._"( mà cũng nguy hiểm thất đấy... lần này mình phải thật cẩn thận mới được )"[ Toma ]cậu không thể để sai lầm ngớ ngẩn trước đó diễn ra, cậu cẩn thận quan sát xung quanh, trái phải, trước sau rồi trên dưới để đảm bảo không có gì sẽ khiến cậu gặp rắc rối._"( tốt... giờ chỉ cần lẳng lặng rời đi là được )"[ Toma ]Cậu xác nhận tất cả đều an toàn, cậu giờ chỉ cần lén lút rời đi là đám quái vật sẽ không phát hiện ra.Tất cả đều ok, mọi thứ đều hoàn hảo, không có gì bất thường hết...đó là cậu đã nghĩ như thế.* ting ting *_" ?! "[ Toma ]Ngay khi vừa định rời đi thì đột nhiên tiếng chuông tin nhắn điện thoại vang lên._"( cái quần què gì vậy ?! )"[ Toma ]Giật mình vì tiếng chuông thông báo, cậu vội vàng lấy chiếc điện thoại trong túi áo của mình ra rồi dở ra kiểm tra xem ai là người nhắn._"( là Stelle nhắn...bộ có chuyện gì sao ? )"[ Toma ]Nhìn thấy người nhắn cho là Stelle cậu lập tức mở đoạn chat ra kiểm tra xem rốt cuộc là cô nàng này nhắn gì.Stelle: [ Toma, ở bên phía của cậu có tìm thấy vật tư y tế không ? ]_" ? "[ Toma ]Cảm thấy hơi khó hiểu trước câu hỏi của stelle cậu lập tức nhắn tin lại cho cô.Toma: [ Tôi có tìm thấy, ngoại trừ thuốc giảm đau và cồn khử trùng đều đã hết hạn ra thì những thứ khác đều tìm được một lượng không hề ít ][ mà ở bên đó không tìm được gì sao ? ]Stelle ở đầu bên kia cũng nhắn lại ngay lập tức sau khi nhận được câu hỏi của cậu.Stelle: [ Đúng vậy, ở bên này không tìm thấy bất cứ vật tư y tế nào cả, dường như đã có ai đó đến trước và mang đi hết rồi ][ Người làm điều này chắc chắn là chưa đi xa được, nên Toma mau đến đây đi ]Nhìn thấy những dòng tin nhắn đó cậu hơi thở dài một cái rõ nhắn lại.Toma: [ thôi được rồi, cứ chờ ở đó đi, tôi đến ngay đây ]Sau khi dặn dò Stelle xong cậu liền cất điện thoại của mình đi rồi chuẩn bị phóng đến chỗ của cô nàng._"...."_"( hình như là mình đã quên cái gì đó rất quan trọng thì phải )"[ Toma ]Cậu đứng im lại khi không hiểu sao cậu cứ có cảm giác là mình đã quên một chuyện gì đó rất quan trọng, đứng suy nghĩ một hồi cậu vẫn chẳng thể nào nhớ ra được.* rắc... ** rầm ! *đấy là cho đến khi ngôi nhà cậu đứng sụp xuống thì cậu mới nhớ ra mình đã quên chuyện gì.đám quái vật từ rãnh nứt đã phát hiện ra chỗ cậu trốn sau khi nghe thấy tiếng chuông thông báo tin nhắn từ máy của cậu.Trong lúc cậu đang không để ý mà mải trả lời tin nhắn của stelle thì chúng bắt đầu tập trung lại rồi phá hủy ngôi nhà cậu đang đứng dẫn đến việc nó sụp đổ kéo theo cậu đứng trên nóc nhà cũng rơi xuống.Vì ngôi nhà đã rất cũ và xuống cấp, vậy nên chỉ cần một lực tác động đủ mạnh vào những phần trụ chính của ngôi nhà là nó hoàn toàn có thể sụp đổ, và điều đó đã thật sự diễn ta.* RẦM ! *Do cậu đang ở vị trí khá cao nên đám quái vật đã không thể tấn công cậu, vậy nên chúng tôi tấn công vào ngôi nhà và thật tình cờ chúng lại đánh trúng vào những cột trụ của cả ngôi nhà khiến cho nó sập xuống kéo theo cậu._" ( đ...đau...đau quá...)"[ Toma ]Rơi từ trên cao xuống đống đổ nát cậu đã bị một thanh vật liệu khá lớn đâm xuyên qua ngực phải của mình.ngay lập tức, một cơn đau khủng khiếp ập đến khiến gương mặt của cậu nhăn lại, cậu đưa tay lên cố cầm máu nhưng kết quả là cũng chẳng ăn thua.Máu từ lỗ thủng trên ngực phải của cậu cứ chảy ra như suối, nhuộm đỏ một mảng lớn trên chiếc áo trắng cậu đang mặc.Nhìn thấy cậu vẫn còn sống, con quái vật cầm vũ khí liền đi đến rồi dơ món vũ khí của mình lên rồi nhắm thẳng vào cổ họng của cậu mà đâm xuống._" tsk...chó chết...! "[ Toma ]Không có thời gian suy nghĩ cậu liền biến đổi một cánh tay của mình rồi chụp lấy phần mũi sắc nhọn của con quái vật trước khi nó đâm sâu vào cổ họng của mình.Phần mũi nhọn đã chạm và đâm vào cổ họng của cậu nhưng nó không quá sâu khi cậu đã kịp dừng nó lại, cậu không một động tác thừa rút khẩu súng lửa bên hông của mình ra rồi dí thẳng vào người con quái vật rồi bóp cò.* bang ! ** BOOM !! *Một quả cầu lửa được bắn ra và thổi bay con quái vật đó.Cậu sau đó nghiến răng, cố gắng rút đứng lên trong khi rút cái thứ đã đâm xuyên qua ngực phải của mình ra._" hà...hà..."[ Toma ]Cậu loạng choạng đứng lên rồi vút cái thứ vũ khí mà con quái vật vừa tấn công mình sang một bên.Cậu đưa ánh mắt của mình nhìn lướt một loạt xung quanh.Ngoại trừ mấy con quái vật mà cậu đã thấy từ trước mà bản thân đã muốn tránh thì xung quanh quái vật cũng bắt đầu tập trung lại chỗ cậu vì tiếng động khá là lớn._" thật tình... vậy là lại phải đánh nữa"[ Toma ]Nhận thấy bản thân không thể rời khỏi đây mà không có xô xát gì cậu lại tiếp tục thở dài rồi rút nốt khẩu súng lửa đang đeo ở bên hông còn lại ra.Cậu liếc nhìn đám quái vật rồi thẳng thừng tuyên bố._" lũ các ngươi lên hết đi, một mình ta chấp hết ! "[ Toma ]* xẹt, xẹt,... *Dứt lời mái tóc cùng con mắt phải của cậu liền chuyển xang màu trắng và xanh lam, đồng thời những tia lôi điện cũng xuất hiện và bao bọc lấy cơ thể của cậu................- bên phía của stelle -ở bên phía của ba cô gái kia, Stelle nhìn vào màn hình điện thoại, hiện trên đó là một đoạn chat ngắn giữa cô cùng với Toma.Chăm chú nhìn vào dòng tin nhắn cuối cùng cô không khỏi cảm thấy lo lắng vì đã gần 30 phút kể từ khi dòng tin nhắn này được gửi đến mà cô vẫn chưa thấy cậu đâu._" này, đã gần 30 phút rồi đấy, rốt cuộc là cậu ta có đến không thế hả ? "[ Seele ]Seele đứng ngay cạnh Bronya, nhìn Stelle đang nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại trên tay mà thắc mắc.Bản thân cô cũng giống như Stelle, mặc dù mới chỉ gặp cậu chưa lâu nhưng cũng đã xem cậu như một người bạn, vậy nên cô cũng phần nào đấy cảm thấy có phần lo lắng khi cậu không xuất hiện như thế này.Ngồi ra thì lần trước khi cậu quỳ xuống tán tỉnh cô, một phần nào đấy cô đã cảm thấy có chút rung động .Còn về bronya, cô cứ luôn cảm thấy có một cảm giác gì đấy sâu trong tim của mình, nó không chỉ là sự lo lắng mà nó còn là một cảm giác khác.Bronya với tâm trạng khó nói nhìn Stelle hỏi._" này, liệu... cậu ta đã gặp phải chuyện gì đó nguy hiểm không ? "[ Bronya ]Với tâm trạng giống như bronya, Stelle liền tắt rồi cất chiếc điện thoại của mình đi rồi nhìn sang hai người kia._" im lặng kiểu này thì chất cậu đã đã gặp chuyện không hay rồi, bây giờ hai cô tiếp tục đi tìm thêm vật tư y tế, còn tôi sẽ quay lại tìm Toma "[ Stelle ]Không để hai người kia kịp trả lời hay phản ứng, Stelle ngay lập tức xoay người định rời đi tìm cậu.* cộp... *Ngay lúc định rời đi thì từ xa phát ra những tiếng nước chân quen thuộc, nhìn về phía xa, một bóng nam từ từ tiến đến gần ba người.Dù không nhìn rõ, tuy nhiên Stelle ngay lập tức nhận ra người đang đi đến đó là cậu.Cô vui mừng chạy đến, tuy nhiên sau khi đến gần thì diện mạo của cậu đã khiến cho cô phải sững người._" cậu bị làm sao vậy ?!! "[ Stelle ]Giọng hét lớn của stelle đã làm cho hai ngươi kia phải chú ý._" ! " [ Bronya, Seele ]Ngay khi nhìn thấy diện mạo hiện giờ của cậu cả hai cùng không thể giấu nổi sự ngạc nhiên.Trông cậu lúc này cực kì tàn tạ, khắp người là những giấu tích của một cuộc chiến khốc liệt.Nhiều vết chém, vết rách, vết máu xuất hiện rõ trên người của cậu, chiếc áo phông trắng cậu mặc bên trong thậm chí còn bị thủng và bị nhuộm đỏ một mảng lớn.Nhìn thấy tình trạng thê thảm của cậu, Stelle lo lắng chạy đến hỏi._" Toma, cậu bị làm sao vậy, cậu... đã bị tấn công sao ? "[ Stelle ]Cô vừa lo lắng hỏi thăm, vừa lấy khăn tay lau những vết máu dính trên mặt cậu.cậu nghe vậy thì cũng thở dài rồi gật đầu mà bình thản đáp._" ừ, lúc nãy tôi có bị vài con quái vật rãnh nứt tấn công, và cũng vì bất cẩn nên mới bị thương thế này "[ Toma ]_" vài con...cụ thể là bao nhiêu thế ? "[ Bronya ]Bronya lên tiếng thắc mắc về số lượng quái vật mà cậu đã đụng độ, vì cô biết là nếu thật sự chỉ có vài con thì cậu sẽ không tàn tạ đến mức này.cậu vẫn tiếp tục sử dụng thái độ bình thản đó mà trả lời thắc mắc của bronya._" hm... ước tính khoảng... gần 30 con "[ Toma ]_" gần 30 ?!!!! "[ Ba cô gái ]Ba người kia không giấu nổi sự bất ngờ khi nghe rằng một mình cậu đã sử lý gần 30 con quái vật đến từ rãnh nứt.Nếu chỉ co Stelle với bronya bất ngờ thì không nói, đây đến cả seele cùng phải bất ngờ.Chỉ nhiêu đó thôi cũng đã nói lên được rằng cậu đã làm được một việc mà không phải ai ở Belobog này cũng có thể làm được._" như mà... mấy vết thương đó... liệu cậu có ổn không thế, có cần đến chỗ của Natasha để kiểm tra không thế ? "[ Seele ]Nhìn đống thương tích đang dần phục hồi trên người mình cậu liền nhún vai nói._" không sao đâu, cứ kệ chúng đi "[ Toma ]Trước sự bình thản mặc dù đang bị thương cực nặng của cậu, ba người kia hoàn toàn không biết phải bình luận thế nào.Riết không biết cậu là cái giống gì nữa.cậu tranh thủ chỉnh lại bộ trang phục rách rưới sau cuộc chiến của mình rồi nhìn Stelle hỏi._" mà phải rồi, lúc nãy cô có nói là không tìm thấy vật tư y tế, cô có thể giải thích chi tiết có được không ? "[ Toma ]Stelle gật đầu rồi bắt đầu tóm tắt sơ bộ lại những gì ở đây.Về cơ bản thì ba cô gái đã đi đến những nơi được cho là có vật tư y tế, nhưng khi đến nơi và kiểm tra thì đã phát hiện ra là tất cả đều chỉ còn là những chiếc thùng hàng rỗng.Còn đâu toàn bộ những vật tư y tế cần lấy đều đã bốc hơi toàn bộ, ngoài ra thì họ còn phát hiện ra giấu vết của con người nữa._" ra là thế... tôi đã hiểu sơ bộ rồi "[ Toma ]cậu vừa nghe Stelle tóm tắt lại những gì đã diễn ra đồng thời được seele dẫn đến chỗ mấy thùng hàng.Quả nhiên khi dở ra xem thì tất cả đều trống rỗng.cậu sau đó cúi xuống đất ngửi ngửi vài cái rồi đứng lên quay lại nói với ba cô gái._" hm...quả nhiên là có mùi của con người, mùi này còn rất mới, chắc chắn là chưa đi xa được đâu "_" hướng này "[ Toma.]cậu sau khi xác định được đối tượng thông qua mùi hương còn lưu lại thì đã lập tức dẫn đường.Ba người kia chạy theo phía sau, khi được chiêm ngưỡng khứu giác siêu nhạy của cậu, trong đầu của họ không khỏi liên tưởng đến một loài sinh vật đi bằng bốn chân và đắc biệt rất trung thành với chủ nhân của mình.Loài chó._"( chó...)"[ seele ]_"( giống chó thật đấy... )"[ bronya ]_"( Toma Inu...)"[ Toma ]Vừa chạy theo phía sau của cậu, họ vừa liên tưởng đến một bé cún với bộ lông màu đỏ rực giống hệt như mái tóc của cậu.Do mải mê tưởng tượng mà tất cả đều đã không chú ý đến việc cậu đã chạy vào một con ngõ cụt._" ahhhh !! ông anh thả tôi ra !!! "[ ??? ]Một tiếng la thất thanh của trẻ con vang lên khiến họ bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ lung tung.Từ trong con hẻm cậu đi ra trong khi tay đang xách áo một cậu nhóc.đứa trẻ đó cố vùng vẫy thoát khỏi tay của cậu trong khi cố gắng đe dọa cậu._" tôi nói là ông anh bỏ tôi ra ! nếu không là tôi đánh đấy, nói trước là tôi rất lợi hại đấy nhá !!! "[ ??? ]Cậu nghe vậy mặt không biến sắc thở dài đáp._" rồi rồi, nhóc rất lợi hại, giờ thì chịu khó ngoan ngoãn một tí đi "[ Toma ]Nói xong cậu xách cậu bé đó rồi đi đến đặt xuống trước mặt của seele.Nhìn thấy đứa trẻ đó seele bất ngờ thốt lên._" Eric...? "[ Seele ]Xong từ biểu cảm ngạc nhiên, biểu cảm trên gương mặt của seele dần chuyển sang tức giận._" này quỷ nhỏ ! sao em lại chạy ở đây thế hả, có biết là nơi này rất nguy hiểm không ? "[ Seele ]Nhìn thấy biểu cảm giận dữ của seele, đứa trẻ tên Eric liền lộ ra vẻ lo lắng pha chút sợ hãi._" S...seele...! "[ Eric ]Tuy nhiên Eric dù rất rén seele nhưng vẫn cãi cố._" chuyện... chuyện em đi đâu thì kệ em chứ, liên quan đến chị ! "[ Eric ]Seele thở dài rồi nói với Eric._" là em đã giấu hết vật tứ sao ? Cũng giỏi đấy "_" nhưng mà, nếu chị không giải quyết hết đám quái vật lang thang thì em tính làm sao đây ? bộ cứ định trốn mãi ở chỗ này sao ? " [ Seele ]_" ai cần các người lo chuyện bao đồng chứ hả ? em vốn sắp rời khỏi đây rồi, đâu cần người lớn giúp làm gì ? "[ Eric ]Seele nghe thế thì thở dài._" còn cứng mồm thế à, thế nói xem, Em định mang những miếng nẹp này ra khỏi đây trước mặt bọn quái vật như thế nào ? "[ Seele ]đến đây Eric bắt đầu ngập ngừng._" cái... cái này... sẽ luôn có cách mà..."[ Eric ]Cậu nhìn đứa trẻ trước mặt rồi hỏi seele._" seele, cô biết cậu nhóc này sao ? "[ Toma ]Seele sau đó cũng gật đầu đáp._" ừ, tôi biết đứa tiểu quỷ này, tên nhóc này là một kẻ trộm có tiếng đấy, tốt nhất là cậu nên cẩn thận kẻo lại bị dụ "[ Seele ]Xong seele nhìn bộ đồ Eric đang mặc rồi hỏi._" nếu nhớ không lầm thì Bộ quần áo này của em cũng là trộm từ người khác đúng chứ ? "[ Seele ]_" đ...đó là... "[ Eric ]Eric cứng họng không cãi được gì._" khai thật đi, em cần mang nẹp với vải để làm gì ? chị đang cần những thứ này để đi cứu người đó "[ Seele ]Eric chần chừ một lúc lâu rồi đưa tay ra với seele._" 200..."[ Eric ]_" hả ? "[ Seele ]_" 200 Shield..."[ Eric ]_" ... có nghe nhầm không đây ? em dám ra giá với chị à ? "[ Seele ]_" ờm... chuyện này... mặc dù bọn tôi rất muốn nhanh chóng giải quyết nhưng mà..."[ Toma ]_" trên người bọn tôi... hiện đang không có xu nào hết..."_" cơ mà điểm tín dụng có xài được không ? "[ Stelle ]_" có vẻ là không..."[ Toma ]Xong cậu liền nhìn sang bronya._" tôi cũng... không có mang theo ví "[ Bronya ]_" cô định trả tiền thật sao ? đã nói với cô rồi, đây là chiêu trò của nó thôi..."[ Seele ]Eric lúc này lập tức lớn tiếng._" không phải, lần này khác ! em cần tiền, bởi vì cha của em..."[ Eric ]_" lại lấy trai em ra làm bia đỡ đạn à ? nếu để ông ấy biết chuyện này thì em sẽ gặp rắc rối lớn đấy "[ Seele ]_"..."[ Toma ]Cậu im lặng quan sát Eric, lúc này không biết có phải do seele hay không mà cậu bé đã bắt đầu khóc.Cậu sau đó thở dài rồi nói với seele._" thôi được rồi seele, đứa trẻ này... nó đang nói thật đấy "[ Toma ]_" hả ? "[ Seele ]Seele bất ngờ nhìn cậu, cậu cũng thở dài nói với cô._" ánh mắt của đứa trẻ này hoàn toàn không có sự dối trá, những lời của đứa trẻ này... nó hoàn toàn là nói thật "[ Toma ]_" .... "[ Seele ]Seele im lặng nhìn Eric, xong cô thở dài rồi nói._" thôi được rồi, tim em nốt lần này..."[ Seele ]Xong seele liền gãi gãi đầu gượng gạo nói._" nhưng mà... chị cũng quên mất ví theo rồi..."[ Seele ]_" (ー_ー゛) "[ Toma ]_" cái vẻ mặt đó của cậu là có ý gì hả ?!! "[ Seele ]_" không có ý gì hết cả "[ Toma ]Thấy có vẻ mọi chuyện đang bế tắc, bronya liền bước về phía của Eric, cô lấy ra một cái huy chương rồi đưa cho Eric._" Eric đúng không, cho em cái này nè, cầm lấy đi "[ Bronya ]Nhìn chiếc huy chương trên tay bronya, Eric ngơ ngác._" đây... đây là ? "[ Eric ]_" đây là huy chương của đấng kiến tạo ban cho, em nhìn thấy viên đá xanh ở giữa chứ ? đó là kết tinh tủy ngầm có độ tinh khiết cao nhất "_" em cần tiền để lo cho gia đình đúng chứ ? cầm lấy nó đi, nếu gặp được những tay buôn chuyên nghiệp thì họ sẽ nhìn ra giá trị của nó "[ Bronya ]_" em...em cảm ơn chị..."[ Eric ]Eric sụt sịt nước mắt cảm ơn bronya._" nhưng phải hứa với chị một việc, đấy là sau này không được trộm đồ của người khác nữa, được chứ ? "[ Bronya ]_" em biết rồi ạ ! sau này em sẽ không đi trộm đồ nữa đâu, Em hứa đấy "[ Eric ]Nghe thế bronya cũng khẽ mỉm cười._" vậy là thỏa thuận rồi nhé. nếu nuốt lời chị sẽ dẫn thiết vệ đến bắt em đấy, vậy Em cầm lấy rồi quay về thị trấn đi, chắc là anh trai đằng kia đã dọn dẹp hết chướng ngại trên đường rồi "[ Bronya ]Bronya vừa nói vừa chỉ tay vào cậu cùng giáng vẻ te tua của cậu.Eric sau đó nhận lấy chiếc huy chương rồi rối rít cảm ơn._" Em cảm ơn anh chị, mặc dù em chưa biết tên anh chỉ là gì nhưng những thứ này anh chị cứ mang hết đi ! "[ Eric ]Eric vừa nói vừa chỉ tay về một hướng._" nhưng mọi người cũng nên cẩn thận, trong căn phòng phía trên cao kia hình như có thứ gì đó rất đáng sợ..."_" à đúng rồi, con đường chính của khu chợ đã bị chặn lại rồi... nếu mọi người muốn đi tiếp thì phải đi vòng qua con đường mua sắm mới được "[ Eric ]Bronya sau đó gật đầu với Eric._" chị biết rồi, cảm ơn em đã nhắc "[ Bronya ]Sau đó cậu cùng Stelle và hai cô gái kia đã chia tay với Eric để tiếp tục công việc của mình._" ... thứ đó, nó có quý giá với cô không ? cứ tặng cho Eric như vậy sẽ không sao chứ ? "[ Seele ]_" nếu em ấy thực sự thay đổi thì cái giá này xem ra cũng đâu có đắt "[ Bronya ]_" hờ... lỡ như nó không chừa thì sao ? "[ Seele ]_" từ nhỏ đến giờ, mẹ luôn bao dung cho tôi, dạy tôi bảo vệ sự lương thiện bên trong mỗi con người... dù cho cơ hội rất nhỏ nhưng vẫn phải soi đường dẫn lối cho họ "_" seele, sở dĩ tôi cho em ấy một cơ hội là bởi vì chưa có ai cho em ấy thứ đó cả "[ Bronya ]_"...."[ Seele ]Seele nghe vậy thì trở nên im lặng._" cô nói chuyện nghe khó hiểu quá, thôi chúng ta đi tiếp thôi "_" Eric có nói cần phải đi vòng qua con đường mua, sắm tôi có chút ấn tượng... theo tôi "[ Seele ]Tiếp tục dưới sự hướng dẫn của seele, cậu cùng những người khác tiếp tục công việc tìm kiếm vật tư y tế mà Natasha đã giao cho họ.và nơi họ sắp đến chính là trại trẻ mồ côi cũ mà Natasha đã nói.trên đường đi cậu cũng đã tìm được không ít những vật tư y tế._" chính là con đường này, ở phía cuối con đường chính là viện trẻ mồ côi "[ Seele ]đi theo seele trên con đường ở khu mua sắm, không hiểu sao bronya cứ luôn cảm thấy có một cảm giác gì đó rất quen thuộc khi nhìn cảnh vật trên đường đi._" những căn tiệm này... tôi luôn cảm thấy mình đã từng thấy ở đâu rồi "[ Bronya ]Nghe những lời này của bronya, cậu bỗng suy nghĩ đến một chuyện .Liệu rằng xuất thân của cô không phải là từ tầng trên mà là ở khu tầng dưới này và rằng vì một số lý do mà bronya đã không thể nào nhớ ra được phần kí ức đó.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me