TruyenFull.Me

Quyen 2 Honkai Star Rail Ngoi Sao Ruc Chay

_" hừ...gãy rõ to, cuối cùng cũng chỉ được có thế "[ Toma ]

* crack ! *

Cậu hừ lạnh một cái rồi thẳng tay bẻ đôi một con robot có hình dạng giống như một chiếc cột đèn giao thông.

Không chỉ có con robot vừa rồi mà xung quanh cậu, march 7th và Seele là vài cái xác robot không còn nguyên vẹn nằm ở xung quanh.

Con robot thô lỗ kia sau khi gáy bẩn thì đã lập tức gọi đồng bọn đến, tuy nhiên kết quả không cần nói cũng biết, dù không cần đến sự trợ giúp của march 7th và seele thì cậu vẫn dư sức vặt đầu cái lũ này.

Kết quả ngoài con robot nóng nảy được giữ nguyên để lấy chứng nhận thì những con khác đều chung số phận là bị phá hủy.

« ...tha mạng ! ta biết rồi, để ta đưa chứng nhận cho mấy người »

Thấy bản thân chọc lầm đối tượng, con robot kia liền quay xe giảng hòa.

« đến đây, đưa tay ra...»

Nhìn thấy nó biết điều như vậy, march 7th cũng cảm thấy vui hơn, cô cười nói.

_" hì hì, vậy mới được chứ "[ March 7th ]

_" ê march, hình như cô quên cái gì đúng không ? để lấy chứng nhận cấp hai đấy "[ Toma ]

_" hả ? "[ March 7th b]

Giường như march đã quên chuyện gì đó nên cậu đã phải lên tiếng nhắc nhở, còn Stelle cô nhóc liền đưa tay ra phía trước con robot như những gì nó nói.

Nhưng nó đã ngay lập tức từ chối cô nhóc.

« không phải cô, mà là cô gái kia »

không cần nói cũng biết người con robot đang muốn ám chỉ đến chính là march, người đang giữ chứng nhận cấp 1.

_" sao lại là tôi chứ ? Thôi không chịu đâu, đau lắm "[ March 7th]

Cậu sau đó lên tiếng giải thích cho cô nàng, một câu rất đơn giản nhưng ngắn gọn.

_" là vì cô có chứng nhận cấp 1 "[ Toma ]

_"...."[ March 7th ]

Nghe xong cô nàng chậm rãi quay sang cậu như muốn nói điều gì đó, tuy nhiên cậu chỉ biết thở dài rồi đẩy cô nàng đến trước mặt con robot.

Hiểu chuyện cô nàng cũng cố nuốt nước mắt rơi đưa tay có chứa giấu ấn của chứng nhận cấp một ra.

ngay sau đó từ người con robot, một con giấu trồi ra rồi từ từ tiến đến mu bàn tay của march 7th. Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ nhanh giống như lần trước, nhưng không.

March đã chơi cậu một vố cực đau.

/ cắn /

_" ?! "[ Toma ]

Ngay lúc con giấu ấn lên tay của march, cô đã lập tức hớ lấy cái đuôi dài của cậu rồi cắn mạnh.

_" ÁHHHHHH !!!!!! "[ Toma ]

March làm như vậy là để bản thân không hét lên vì đau nhưng cậu lại hét lên vì bị march cắn vào đuôi của mình.

Nó đau chết khiếp luôn.

Chỉ vài giây sau đó, march 7th đã có được chứng nhận cấp 2, khi con giấu của con robot rời khỏi tay của march, giấu ấn trên mu bàn tay của cô đã chuyển sang màu vàng.

« được rồi, chị còn thiếu một bước nữa thôi, mấy người mau đi đi, để một mình ta ở lại... »

March xoa xoa tay của mình, cảm giác nóng rát khiến cô phải ứa nước mắt ra vì đau.

Cô nhìn con robot, ánh mắt uất ức.

_" cái tên robot đáng ghét... bộ không thể nhẹ tay với người đẹp được sao, đau chết đi được "[ March 7th ]

Còn cậu khi nghe thế thì nhìn cái con người vừa cắn một cú cực thốn thì cũng uất ức không kém.

_"( tôi mới là người phải nói câu đó, bộ tay không được hay sao mà cắn đuôi của tôi )"[ Toma ]

Nói chung pha này cả hai đều đau, nhưng chắc cậu là khổ nhất vì cái đuôi của cậu có rất nhiều dây thần kinh cảm giác nên rất nhạy cảm, thế chắc chắn sẽ đau hơn bình thường rất nhiều.

_" thôi được rồi không sao đâu, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi mà "[ Seele ]

Seele đến vỗ vai cậu an ủi rồi cùng những người khác đi theo Sampo đến chỗ thí luyện tiếp theo.

_"( cô có bị đâu mà biết ! )"[ Toma ]

Bronya đi đến chỗ cậu, nhìn cậu đang xoa xoa chỗ bị march 7th cắn trên cái đuôi mà thắc mắc hỏi.

_" bộ nó đau lắm sao ? "[ Bronya ]

_" ừ đau muốn chết luôn, chắc lần sau nên giấu nó vào trong áo "[ Toma ]

cậu vừa nói vừa đi ngay bên cạnh Bronya. Còn bronya cô nhìn cái đuôi đang ve vẩy sau khi cơn đau đỡ hơn, cũng may là nó chỉ là cơn đau trong thoáng chốc chứ không phải cơn đau kéo dài.

Bronya nhìn cái đuôi cậu rồi tự hỏi.

_"( không biết khi bị cắn vào đuôi cảm giác sẽ kinh khủng thế nào nhỉ ? )"[ Bronya ]

Sau một lát di chuyển cả bọn đã đến được chỗ thí luyện cuối cùng cách chỗ trước đó không xa, và tất nhiên rồi, vẫn là một con robot giống như cột đèn giao thông. chỉ có điều so với hai con trước đó thì trong con này...

_"( sao trông nát thế ? )"[ Toma ]

trông nó tan nát lắm, nhìn là biết có vấn đề luôn rồi.

_" này, thứ này trông có vẻ... không ổn cho lắm nhỉ ? "[ Toma ]

Nhìn con robot đang không ngừng phát ra những âm thanh rẹt rẹt của những tia điện vùng việc liên tục phát ra những âm thanh đứt quãng cậu không khỏi cảm thấy bất an.

Kiểu... có linh cảm là sẽ có gì đó không ổn sắp sảy ra vậy đấy.

Nhưng có vẻ cậu là người duy nhất cảm thấy điều đó.

_" kệ đi, để hắn kiểm tra những chứng nhận trước đó đã "[ Dan Heng ]

_" tên này... hình như có chút kì lạ "[ Seele ]

Và có vẻ như seele cũng nhận ra con robot này có vẻ hơi không được bình thường cho lắm, nhưng cô chỉ có cảm giác kì lạ thôi chứ không cảm thấy bất an như cậu.

Xong march 7th liền đưa tay với giấu ấn màu vàng ra trước mặt con robot.

« thỏa thuận...khởiiiiiii....»

Sau khi xác nhận chứng nhận của march 7th, con robot bắt đầu xuất hiện những biểu hiện rất bất thường.

« khởi động thất bại. đang tu sửaaaaaaa...»

_" này... hình như tôi thấy có gì đó... không ổn cho lắm..."[ Toma ]

Cậu đã có linh cảm như vậy ngay từ khi nhìn thấy con robot chập mạch này.

« tu sửa thất bại. hệ thống lỗi gặp phải sự cố, phát hiện uy hiếp từ bên ngoài »

« chuẩn bị tiêu diệt chướng ngại, khởi động chế độ chiến đấu »

_" cái đệt... "[ Toma ]

Và linh cảm của cậu thường chưa bao giờ sai hết cả.

Dứt lời xung quanh cả bọn, robot bắt đầu tập trung lại xung quanh. Ngoài mấy con có hình dạng giống như cột đèn giao thông thì còn có một loại có hình dáng khá lạ và một loại nhìn như một bàn tay ngoại cỡ.

Cậu thấy thế thì đưa tay lên đỡ chán nghĩ.

_"( biết ngay là thể nào cũng như thế này mà...)"[ Toma ]

Cậu dù biết là sẽ phải động tay động chân, tuy nhiên không nghĩ là sẽ phải dùng vũ lực ngay khi trước đó vừa phải chiến đấu với một đám robot, giờ lại phải đánh robot tiếp.

cậu bắt đầu thấy chán rồi đấy.

_" ha! cuối cùng cũng không cần phải dùng não rồi, để tôi sử lý đám đầu sắt này ! "[ Seele ]

Và có vẻ như seele thích thế này hơn là phải động não trả lời câu hỏi hay làm thí luyện.

_"( sao mà cô hiếu chiến giữ vậy hả ? )"[ Toma ]

Seele đúng là một cô nàng hiếu chiến, ngoài ra thì chắc cũng là kiểu người có đầu óc đơn giản.

_" haizz...oải quá..."[ Toma ]

Thở dài chán nản xong cậu vẫn phải sắn tay áo lên mà cùng chiến đấu với những người khác.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

_" hừ! Lần này biết không rồi chứ ?" [ Seele ]

Sau một cuộc chiến không mấy khó khăn với đám robot, cả bọn đã nhanh chóng trấn áp được tất cả.

Cậu nhìn con robot thí luyện rồi quay sang hỏi Dan Heng.

_" lúc nãy tôi có hơi mạnh tay, liệu còn cứu được chứ ? " [ Toma ]

Dan Heng khi nghe cậu hỏi thế thì nhìn con robot một lúc rồi lên tiếng.

_" không có vấn đề gì đâu, nó chỉ bị tắt nguồn thôi "

_" để tôi khởi động lại hệ thống của nó "[ Dan Heng ]

Nói xong Dan Heng đến gần chỗ con robot rồi cẩn thận khởi động lại nó.

_" Toma, nó sắp sửa cạn năng lượng rồi, cho nó thêm ít điện đi "[ Dan Heng ]

_" ờ được thôi "[ Toma ]

Nghe theo Dan Heng, cậu hóa thân thành cái máy phát điện rồi đi đến sạc điện cho con robot, chẳng mấy chốc nó đã hoạt động trở lại bình thường.

« ...hệ thống chứng nhận đã khởi động thành công. hãy đưa tay phải ra »

Nghe đến đây tất cả không hẹn đồng loạt quay sang nhìn march 7th, hiểu ý cô nàng cũng đi đến chỗ con robot rồi đưa tay vừa mình ra mà trong lòng thầm thở dài.

_"( haizz... lại phải chịu trận rồi )"

_" ây ya ! sau lần sau lại đau hơn lần trước thế này ! "[ March 7th ]

Tiếp tục là một pha ấn con giấu lên tay khiến march hét toáng cả lên. giấu ấn trên tay của march 7th liền chuyển sang màu xanh lục sau quá trình vừa rồi.

Vậy là cả bọn đã thành công có được chứng nhận cấp 3, thế là giờ có thể vào căn cứ của Svarog được rồi.

_" may mà đây là lần cuối cùng..." [ March 7th ]

Nhưng cũng may đây là lần cuối cùng nên cô cũng đành ngậm ngùi mà bỏ qua.

_" lần này chúng ta vào đó được rồi chứ ? Haha, hệ thống chứng nhận của Svarog chỉ có thế thôi sao ? " [ March 7th ]

March nói với một giọng điệu đầy tự tin.

_" 😑 cô bớt bớt lại đi, ai vừa ứa cả nước mắt vì mấy cái chứng nhận hả ?"[ Toma ]

_" cậu thì im ! đừng quên cậu còn nợ tôi một bữa khao nữa đấy ! "[ March 7th ]

_"( nhớ dai vậy mẹ trẻ ? )"[ Toma ]

cậu sau đó ho nhẹ một cái rồi quay sang nói với những người khác.

_" đã có được chứng nhận rồi, chúng ta quay lại chỗ cánh cổng hồi nãy thôi "[ Toma ]

Tất cả đồng loạt đồng ý rồi cùng nhau quay trở lại chỗ cánh cổng sắt trước đó.

Quay trở lại chỗ cánh cửa sắt, march liền đưa giấu ấn trên tay mình ra cho hệ thống của thiết bị đạt kế bên quét.

_".vừng ơi mở ra ! " [ march 7th ]

Sau chưa tới ba giây, cánh cửa dần dần mở ra sau khi quét giấu ấn trên tay march.

_" cô trẻ con quá đấy "[ Toma ]

_" im đi cái đồ ông cụ non ! "[ march 7th ]

_" thì im "[ Toma ]

Nhìn thấy cánh cổng sắt hoàn toàn mở ra Sampo lên tiếng, giọng đầy kiêu hãnh.

_" đó, Sampo tôi có ích mà đúng không, lão Oleg đã biết từ sớm rồi "[ Sampo ]

_" được rồi, Sampo cậu là nhất "[ March 7th ]

_" không ai bằng được Sampo nhà cậu nữa rồi, giờ thì bớt nói lại đi "[ Seele ]

Hai câu nói lạnh lùng của hai cô gái làm cho cảm xúc của Sampo tụt dốc không phanh.

_" được rồi, nhưng tôi muốn nói trước một câu : phía sau cánh cổng chính là khu vực chưa được khám phá, mọi người phải chú ý, nhất là ở chân đấy..."[ Sampo ]

_" ủa khoan đã Sampo, cậu không--biến mất rồi! "[ Toma ]

cậu định thác mắc là Sampo không đi à, nhưng khi nhìn sang hỏi thì đã thấy Sampo đã biến đâu mất tiêu, đã thế lại còn không để lại giấu chân nữa.

_" ( tên này sủi nhanh thật đấy )"[ Toma ]

_" đi thôi ! đi tìm Svarog nói rõ bọn nguồn vấn đề thôi "[ Toma ]

Thế rồi cả bọn, ngoại trừ Sampo đã tốc biến đi đâu đều tiến vào sâu bên trong sào huyệt của Svarog.

_" đó là...cửa..."[ Seele ]

Đi được vài bước thì cả bọn lại bắt gặp một cánh cửa nữa. nhìn thấy cánh cửa trước mắt, march không vui một chút nào cả.

_" chết tiệt ! sao lại có cánh cửa nữa thế này ! "[ March 7th ]

_" Cứ đến xem thử xem thế nào " [ Toma ]

Cả bọn đi đến rồi bắt đầu kiểm tra cơ quan hệ thống của cánh cửa này.

_" xem ra về kết cấu thì có vẻ như còn phức tạp hơn cánh cổng ban nãy nữa..."[ Bronya ]

Nghe vậy cậu xoa xoa thái dương rồi hỏi.

_" giờ làm sao bây giờ ? Không lẽ phá cửa ? "[ Toma ]

_" chắc phải có cách nào khác chứ ? "[ Stelle ]

Trong khi đang bế tắc vì không biết làm gì thì từ phía sau cả bọn, một con robot cột đèn giao thông đang đi đến chỗ cả bọn.

Nhìn thấy nó, seele bực bội phàn nàn.

_" lại là loại robot này ! không lẽ muốn gặp Svarog là phải vượt qua túy luyện của nó sao ? "[ Seele ]

« phát hiện khách của ngài Svarog »

Nhưng có vẻ như là không giống như những gì seele đã nói rồi.

« thỏa thuận... khởi động. bắt đầu... quét... kiểm tra »

Stelle sau đó kéo tay March 7th rồi đưa giấu ấn ra cho con robot.

_" ngoan nào. chứng nhận đây, chúng tôi vào được chưa ? "[ Stelle ]

_" ra là vậy, để robot làm chó giữ nhà, tuyệt vời đấy ! "

_" nhưng mà như vậy thì có tác dụng gì vậy ? "[ March 7th ]

March vừa thác mắc vừa nhìn cậu hỏi.

_" làm sao mà tôi biết được chứ ? "[ Toma ]

« kiểm chứng thất bại... mục tiêu không có quyền vào »

« yêu cầu bị từ chối. hãy tìm tiểu thư Clara để đăng ký quyền hạn »

_" Clara ? À, là cô bé từng gặp ở trong khu mỏ khổng lồ sao ? "

_" cô bé ấy có lai lịch thế nào mà nắm giữ được quyền hạn nhỉ ? "[ March 7th ]

_" cô bé đó... là người nhà của Svarog "[ Stelle ]

_" người nhà à... ừm... tôi không hiểu lắm "[ March 7th ]

_" đừng thắc mắc quá nhiều, chúng ta cứ đi tìm Clara hỏi là được "

_" tôi không chắc lắm, nhưng thử cũng không sao : Clara giờ đang ở đâu ? "[ Dan Heng ]

« đang ghi nhận dữ liệu âm thanh, xin hãy chờ...»

Cô máy sau đó im lặng rồi từ nó, giọng của Clara phát ra dưới dạng âm thanh phát lại.

« Clara : bộ trục của lõi năng lượng bị hỏng... nếu chúng ta không sửa chữa sớm thì thôn xóm sẽ tối ôm mất »

« Clara : Timmy, tôi sẽ đi đến thị trấn Rivet thêm một chuyến nữa, xem xem có thể lấy được linh kiện nào có ích hay không. khi tôi không có ở đây, anh phải giúp Clara canh giữ cổng lớn đấy »

« ghi nhận kết thúc. tiếp tục chấp hành mệnh lệnh của Clara »

Qua những gì mà con robot kia phát lại, cả bọn đã biết hiện giờ Clara đang ở thị trấn Rivet.

_" lại về đó sao ? chúng ta mới từ đó về mà lại phải quay lại tìm người "[ Seele ]

_" Hả, thì ra trước đây các người đã đến thị trấn khác tham quan sao ? "[ March 7th ]

_" cô nghĩ bọn tôi dư thời gian đến thế à ? "[ Toma ]

_" nó không thoải mái như cô nghĩ đâu "[ Seele ]

_" vậy thì... chúng ta mau quay lại đó tìm Clara thôi "[ Stelle ]

_". cứ nghĩ đến việc một mình cô bé đó đi vào trong rẫy nhất là tôi lại thấy lo lắng "

_" cô bé ấy trông có vẻ mạnh mẽ, nhưng vẫn chỉ là..."[ Bronya ]

Seele lên tiếng ngắt lời của bronya.

_" lo lắng cho Clara đúng không, vậy thì mau đi tìm cô bé thôi, Svarog vẫn còn đang đợi chúng ta đấy "[ Seele ]

.

.

.

.

.

- tại thị trấn Rivet -

_" thị trấn lớn như thế này, đi đâu để tìm cô bé đó bây giờ ? "[ March 7th ]

cậu đưa tay lên xoa xoa cằm suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.

_" hình như cô bé nói là đi tìm linh kiện để sửa chữa trục lõi năng lượng nhỉ ? Seele, cô biết chỗ nào có mấy thứ đó không ? "[ Toma ]

_" hm...theo như cậu nói thì có lẽ là ở chỗ nhà kho của Nat đấy, cứ đến đó trước xem sao "[ Seele ]

_" vậy thì mau đi thôi "[ Dan Heng ]

Gật đầu đồng ý với ý kiến của seele, Dan Heng cùng những người khác nhanh chóng đi theo cô đến khu vực nhà kho của Natasha.

Không mất quá nhiều thời gian cả bọn đã đến được gần khu vực nhà kho.

_"( đó là...)"[ Toma ]

Nhìn từ phía xa cậu nhìn thấy có thứ gì đó khá là quen mắt, nhanh chóng cậu liền chạy đến đó để kiểm tra.

_" này ! Sao tự nhiên chạy nhanh vậy ! "[ March 7th ]

March nhanh chóng chạy theo cậu.

Khi đến gần thứ mà bản thân thấy quen mắt từ xa cậu đã nhìn rõ hình dạng của nó, nó là con robot đèn giao thông, tuy nhiên vì một lý do nào đó như là bị tấn công nên nó đã gần như bị hỏng hoàn toàn.

_" con robot này... giống với mấy con ở chỗ Svarog..."[ March 7th ]

Cùng lúc đó những người khác cũng đã chạy đến nơi.

Nhìn con robot bị hỏng trước mắt, bronya không khỏi cảm thấy lo lắng.

_" đó không phải là con robot đi theo Clara sao ? "[ Bronya ]

Lông mày của cậu hơi khẽ nhíu lại, cậu có một linh cảm không hay về việc này, không có chuyện một con robot tự nhiên bị hỏng.

Quan sát kĩ một tí cậu có thể nhận thấy dường như nó đã bị một thứ gì đó tấn công.

* XẸT...! *

Không suy nghĩ nhiều cậu liền chuyển sang hình dạng tóc trắng rồi bao bọc cơ thể mình trong sấm sét.

Lập tức cậu liền bật nhảy lên cao rồi cố xác định vị trí của Clara thông qua mùi hương còn vấn vưởng trong không khí rồi lập tức phóng đi.

_" này ! Cậu đi đâu thế ?! "[ Seele ]

Bất ngờ về hành động của cậu, tuy nhiên chưa hỏi được gì thì cậu đã phóng đi mất, với tốc độ được tăng cường thì họ hoàn toàn không kịp thác mắc gì cả.

_"( mong là cô bé đó vẫn ổn )" [ Toma ]

Bay nhảy liên tục trên các tòa nhà, với khứu giác cực nhạy của mình, không mất quá nhiều thời gian cậu đã tìm thấy Clara đang bị tấn công bởi một sinh vật to lớn.

_"( tìm thấy rồi ! )"[ Toma ]

Nhận thấy cô bé đang gặp nguy hiểm, cậu dừng ngay lại, dồn sức vào đôi chân của mình, theo đó những tia sét quanh cơ thể cậu càng trở nên dữ dội hơn.

* OÀNH !!! *

Giải phóng sức mạnh, cậu lao thẳng về phía sinh vật đang tấn công Clara.

* Bốp *

* RẦM !! *

Một cú đá vòng thẳng vào sinh vật đó khiến cho thân thể to lớn của nó bay vút đi, va vào tường làm cho gạch đá đổ sập lên người nó.

Đáp xuống đất sau cú đá vừa rồi, cậu hơi loạng choạng choáng váng sau khi giải phóng quá nhiều năng lượng trong một lần còn Clara thì cảm thấy rất bất ngờ vì sự xuất hiện của cậu.

cậu quay người lại, nhìn cô bé rồi lên tiếng hỏi.

_" Clara này, em không sao chứ ? "[ Toma ]

Cô bé run rẩy nhìn cậu, có vẻ như việc gặp nguy hiểm đến cô bé có chút sợ hãi.

Ngước lên nhìn, mặc dù hình dạng của Toma có chút khác nhưng cô vẫn nhận ra được cậu.

_" a...anh Toma..."[ Clara ]

* ruỳnh ! *

Trong lúc cả hai vừa có chút thời gian để thờ thì sinh vật kia đã đứng lên sau cú đá vừa rồi.

Cậu ngay lập tức đứng ra chắn cho Clara đang đứng ở sau rồi vừa nói vừa ra hiệu cho cô bé.

_" có gì nói sau, em mau núp đi "[ Toma ]

Cô bé nhìn cậu đầy lo lắng, mặc dù thân gì nhau, tuy nhiên với tính cách tốt bụng thương người của mình Clara vẫn cảm thấy lo cho cậu.

Thấy cô bé đứng im như vậy, cậu hét lên.

_" mau nhanh lên ! Núp hoặc chạy ngay đi ! "[ Toma ]

Giật mình vì tiếng hét của cậu, Clara vội vàng trốn vào một góc nhưng vẫn hơi hé ra nhìn.

Sau khi đã không còn gì vướng víu nữa cậu lập tức biến đổi hai cánh tay của mình rồi lao về phía con quái vật.

* Phừng ! *

Thấy cậu lao đến, nó liền phóng về phía cậu một quả cầu lửa.

* xẹt ! *

Dừng lại trong thoáng chốc rồi di chuyển sang một bên cậu đã có thể né được quả cầu lửa đó.

* vút ! *

Không dừng lại ngay khi né được quả cầu lửa đó cậu liền lao thẳng đến chỗ con quái vật đồng thời siết chặt nắm đấm của mình.

* uỳnh !! *

Một quyền giáng thẳng vào người con quái vật khiến nó lùi lại một đoạn dài phía sau đồng thời vị trí bị cậu đánh trúng cũng xuất hiện một vết nứt khá lớn.

* rắc...*

_" ugh...cứng quá..."[ Toma ]

Tuy nhiên ở phía ngược lại, lớp vỏ bọc trên tay của cậu cũng nứt ra làm cho mặt cậu nhăn lại vì đau.

Thứ trông giống như giáp bao bọc hai cánh tay đó vốn chẳng phải giáp gì mà nó là một phần của cơ thể cậu luôn, lớp vỏ giáp được liên kết trực tiếp với da thịt của cậu qua dây thần kinh xúc giác.

Do đó cánh tay của cậu chắc chắn sẽ chịu tổn thương tương ứng với tổn hại của lớp vỏ giáp.

Cậu lùi lại vài bước phía sau giữ khoảnh cách rồi rút hai khẩu súng dắt hai bên hông của mình ra rồi đồng loạt khai hỏa về phía con quái vật.

Những quả cầu lửa nối tiếp nhau lao thẳng về phía con quái vật rồi phát nổ làm khói bay mù mịt.

Nhưng cậu vẫn không dừng lại mà tiếp tục khai hỏa, không chỉ có thể cậu còn truyền thêm sấm sét vào khiến cho những phát đạn của cậu trở nên uy lực hơn.

* thịch...*

_" ư...! "[ Toma ]

Tuy nhiên cái gì cũng có giới hạn của nó, lượng sấm sét do cậu tạo ra đã tiêu thụ một lượng năng lượng cực lớn, việc liên tục giải phóng quá nhiều sấm sét trong một khoảnh thời gian ngắn cũng như liên tục đã khiến cho đầu óc của cậu trở nên choáng váng.

Hai tay của cậu như mất hết sức lực mà ngừng tấn công còn hai khẩu súng thì rời khỏi tay cậu mà rơi xuống đất, chân của cậu cũng trở nên mềm nhũn mà khụy xuống.

_" anh Toma mau cẩn thận !! " [ Clara ]

_" ! "[ Toma ]

Một quả cầu lửa rất lớn phóng thẳng về phía của cậu. Mặc dù đã được Clara cảnh báo nhưng do tình trạng hiện tại mà cậu đã chẳng thể né hay chặn.

* Boom !! *

Một vụ nổ vang lên, cậu giống như một quả bóng, văng đi rồi lăn vài vòng trên đất.

Cơ thể của cậu đầy thương tích, cố chống tay đứng dậy.

Còn con quái vật kia nó không vì thế mà ngừng tấn công, vô số những tia lửa phóng thẳng về phía của cậu, cứ nghĩ là cậu sẽ bị mấy tia lửa đó đốt thành than thì...

_" Clara ! "[ Toma ]

Clara cô bé vốn đang núp ở cách đó liền chạy ra rồi kéo cậu ra khỏi phạm vi của mấy tia lửa, nhờ đó mà cậu chỉ bị bỏng ở chân chứ không nhận quá nhiều sát thương.

Cậu chống tay cố ngóc đầu dậy nhìn cô bé mà giận dữ hét lớn.

_" em đang làm cái quái gì thế hả, không phải anh bảo là núp với chạy đi rồi sao ?!! "[ Toma ]

Trước biểu cảm giận dữ của cái Clara có vẻ rất sợ, nhưng cô bé vẫn cố đỡ cậu dậy nói.

_" em...em không thể để anh chết được...anh là một người tốt bụng, vậy nên..."[ Clara ]

Cậu nghiến răng nhìn Clara, làm sao cô bé có thể tốt bụng đến mức này được chứ.

Đúng lúc đó con quái vật lại tiếp tục chuẩn bị tấn công cả hai.

Ngay khi quả cầu lửa chuẩn bị được phóng đi thì từ phía xa những mũi tên băng phóng đến đóng băng con quái vật.

Rồi tiếp đến Stelle cùng Dan Heng cũng lao đến chắn cho cậu với Clara và đối đầu với con quái vật.

_" cho chừa cái thói thích hành động một mình, bị thương nặng cỡ này chắc lần sau không giám tự tiện hành động một mình nữa nhỉ "[ Dan Heng ]

Cậu ngồi trên đất gãi gãi đầu cười ngượng.

_" hahaha...xin lỗi..."[ Toma ]

Dan Heng thở dài một cái rồi cùng Stelle lao lên đối đầu với con quái vật.

_" cũng may là họ tới kịp chứ không là cụ đi chân lạnh toát rồi "[ Toma ]

* bịch *

Nói xong cậu liền nằm bệt ra đất do quá mệt.

_" anh Toma ! "[ Clara ]

Thấy cậu đột nhiên ngã ra đất như vậy Clara cảm thấy khá là lo lắng cho cậu.

_" không sao đâu, anh chỉ hơi mệt tí thôi "[ Toma ]

Cậu cảm thấy may mắn vì nhóm của Dan Heng đã kịp đến, chứ không thì chắc là hành trình khai phá của cậu sẽ dừng lại ở chốn đất khác quê người này rồi.

_" oải quá..."[ Toma ]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me