Rang Chieu Nar X All All X Nar
Tròn 1 năm kể từ khi Naruto đột nhiên biến mất không còn một chút dấu vết trên thế gian này.Cho dù đã điều động những ninja cấp cao đi lùng sục, nhưng kết quả vẫn chỉ mãi là một con số không tròn trĩnh.Vì vậy, cho dù tự huyễn hoặc bản thân nhiều tới đâu, hay tự đẩy bản thân vào áp lực đè nén như thế nào, Sakura cũng không thể chống trụ nổi thêm nữa.1 năm.Nói dài cũng không dài, đối với đời người, nó chỉ tựa như một cái chớp mắt. Thoáng cái là qua. Nhưng một năm này của Sakura đã hoàn toàn đánh ngục một người con gái mạnh mẽ và cứng cỏi như cô.Sakura đã phạm sai lầm lớn. Rất rất lớn. Lớn đến mức mà chỉ kể từ giờ cô có trả cũng không hết được.Đương nhiên người cô yêu là Sasuke, nhưng Naruto cũng chiếm một phần quan trọng không kém hắn. Khi Sasuke rời đi, cô vẫn ổn, vẫn có thể tiếp tục đứng lên chạy theo bước chân người con trai kia là vì ở phía sau, luôn có một người tóc vàng như nắng chống đỡ, duy trì và bảo hộ.Nay, lực lượng giúp cô đứng vững đã biến mất. Sakura cũng chỉ có thể yêu đuối mà gục gã như một người con gái yêu đuối, vô lực.Sự biến mất của Naruto không chỉ ảnh hưởng đến mỗi Sakura, mà nó còn đem lại mối nguy hại lớn cho Honoka trong vòng 1 năm này.Bất kể là điều gì, việc một ngôi làng lớn luôn là cái ngai trong mắt nhiều thế lực. Có thể là diện tích lãnh thổ, tài nguyên hoặc một món đồ vật quý giá nào đó ngôi làng ấy sở hữu đều có thể dẫn ra chiến tranh. Cộng thêm các vấn đề về nội bộ mâu thuẫn, nên Konoha bây giờ không khác gì một miếng thịt đã được nướng chín, thơm ngon và hấp dẫn dã thú đến tranh giành.Trước kia, miếng thịt này vẫn được hưởng sự yên bình nhàn nhã là do những con dã thú bên ngoài biết. Ẩn trong bóng tối đen thẳm, luôn có một con mắt màu đỏ máu canh chừng và cảnh cáo bọn chúng. Tuy nhiên, hiện tại, với nguồn tin được xác nhận là chính xác không sai lệch chuyện Konoha đã để mất Jinchuuriki quý giá đã gián tiếp thông cáo về việc con dã thú ẩn mình trong bóng đêm kia đã biến mất.Từ sau cuộc Đại chiến Ninja lần thứ nhất, đây là lần đầu tiên Konoha lâm vào tình cảnh loạn lạc, thù trong, giặc ngoài như lúc này. Những cuộc tấn công từ phe đối địch xảy ra liên tiếp, mặc dù phía sau cổng làng có an toàn hơn, nhưng cái yên bình giả tạo này, chỉ cần không phải người ngu đều có thể nhận thấy nó sắp biến mất.Thứ màu xám ảm đạm, nặng nề bao trùm khắp ngôi làng xinh đẹp và bình yên ngày nào. Mỗi ngày đều có vô số người chết đi, chẳng còn những tiếng cười giòn rã của trẻ con mà thay vào đó là sự trầm mặc âm thầm ép bản thân phải nhanh chóng trưởng thành.Đây là điều tất yếu. Vì chiến tranh, đã bắt đầu được châm ngòi. Thế giới bắt đầu rung chuyển.
........
Itachi dựa người trên chiếc ghế gỗ ngoài vườn. Từ khi được người bí ẩn kia cứu sống, tắm nắng là một trong những công việc thường ngày của anh hiện tại. Đặc quyền của bệnh nhân, Itachi được chăm chút từ bữa ăn, giấc ngủ đến cả những nhu cầu cá nhân cơ bản.Tuy rằng tâm lý cực kỳ chống cự, nhưng hiện trạng cơ thể bày ra trước mắt đó, anh cũng không thể làm gì khác mà bất lực chấp nhận việc mình phải dựa dẫm vào một người xa lạ giúp đỡ.Mà giờ nhớ lại cái khoảng khắc nhận thức được việc bản thân vẫn còn sống, Itachi vẫn cảm thấy như bản thân bị trúng một loại ảo thuật đầy cao siêu. Lại còn sự tồn tại của người bí ẩn đã đưa tay giúp đỡ anh nữa.Itachi không biết mục đích của kẻ này là gì. Tới tận giờ phút này, hắn ta ngoài chăm sóc, chữa thương cho anh cùng vị Sannin tóc trắng kia ra thì cũng không đi đâu ra khỏi ngôi nhà mà ba người đang sống.Dựa theo chất giọng, có thể áng chừng là một thiếu niên, xêm xêm tuổi với Sasuke. Một mái tóc vàng dài tới lưng, khuôn mặt không nhìn rõ vì bị bao phủ bởi một lớp sương mù xám xịt, lành lạnh.Itachi chưa có cơ hội được nhìn thấy người bí ẩn này thi triển nhẫn thuật nên không đoán được là người của thế lực nào. Tuy nhiên, thay vào đó hắn ta lại thể hiện những năng lực đặc dị khác mà Itachi chắc chắn nó không có mối liên hệ nào tới charka hay nhẫn thuật. Nó vừa khác, lại đồng thời cũng khá khống với huyết kế giới hạn về một vài mặt.Nhưng vì cơ thể không thể tùy ý di chuyển mà hoàn toàn dựa vào người bí ẩn kia nên có rất nhiều giả thuyết mà Itachi chưa có cách nào xác thực. Lại nói...Anh đánh mắt sang liếc nhìn hai tồn tại nhỏ bé lấp ló sau những bụi hoa cao lớn.Đó là hai con búp bê của người kia.Khác với những con rối của Sasori. Hai con búp bê này cực kỳ tinh xảo và chân thật. Nếu quan sát không kĩ, sẽ rất dễ nhầm lẫn thành hai đứa trẻ 4 tuổi con người. Cũng là do bọn chúng có thể cử động một cách trơn tru mà không cần người bí ẩn kia điều kiển.Mặc dù lần đầu tiên nhìn thấy, Itachi đã bị vẻ tinh xảo và xinh xắn của hai con búp bê làm cho ngơ ngác hồi lâu. Nhưng anh cũng không vì thế mà hạ thấp cảnh giác với hai sinh vật ấy.Kinh nghiệm vào sinh ra tử của Itachi rất phong phú, anh đương nhiên là vô cùng quen thuộc với khí tức tử vong và nguy hiểm rình rập. Mặc cho chỉ là vô tình, nhưng chút tử khí từ hai con búp bê lơ đễnh tỏa ra cũng đủ làm một kẻ bán mạng như Itachi rùng mình. Chưa kể, đôi lúc chúng đem đôi mắt đen láy cùng xanh dương nhìn chằm chằm vào anh, Itachi rõ ràng nhận thấy mọi sự tồn tại ấm áp xung quanh và trong chính cơ thể anh chầm chậm bị rút đi.Trải nghiệm ấy, Itachi tuyệt không muốn đối diện chút nào.*soạt*Tiếng bước chân chậm rãi từ phía sau vang lên. Hai con búp bê cũng theo đó mà bật cười, reo hò chạy ra khỏi mấy bụi hoa.{Cha ơi!}Thôi thì, bản thân sự tồn tại của chúng cũng đủ kỳ lạ rồi, biết nói chuyện cũng không nằm ngoài dự đoán cho lắm.Người bí ẩn kia tiếp cận Itachi, không nói câu nào mà cứ thế đem anh ôm lên khỏi ghế. Itachi cũng quen thuộc mà chỉnh người sao cho bản thân được dựa vào lồng ngực người kia một cách thoải mái nhất. Anh cũng không muốn như vậy đâu, nhưng khoảng thời gian dài bị người ta bế đến bế đi, cơ thể cũng vô thức học được cách phối hợp rồi.Lại nói, hơi ấm và mùi hương lá thuốc nhàn nhạt tỏa ra từ người bí ẩn đang bế mình rất dễ chịu, khiến tâm trí căng thẳng Itachi được xoa dịu phần nào. Nên cũng không mất nhiều thời gian để anh bỏ xuống ngại ngùng.Sau một loạt các bước kiểm tra, bôi thuốc, thay băng và nghe phân tích về tình trạng cơ thể hiện tại. Itachi nhận thấy người bí ẩn kia khác so với mọi hôm. Hắn không lập tức rời đi, để lại hai con búp bê theo dõi và canh trừng Itachi như trước mà thay vào đó, hắn bế anh dời đến phòng trà của ngôi nhà. Nơi vị Sannin tóc trắng đã ngồi đợi sẵn từ lâu.Sau khi cả ba đã yên vị tại chỗ ngồi, người bắt đầu trước là thiếu niên tóc vàng."Hiện giờ, tình trạng sức khỏe của cả hai đã qua thời khắc nguy kịch, nên tôi nghĩ lúc này rất thích hợp để giải đáp những nghi vấn mà mấy người vẫn luôn giữ lâu nay."Itachi nhíu mày, có chút không đoán được mục đích thật sự đằng sau cuộc nói chuyện bất ngờ này. Tuy nhiên, anh cũng không phản bác việc đây đúng là cơ hội trời cho."Trước tiên, tôi muốn biết cậu là ai và mục đích của cậu trong việc cứu chúng tôi là gì?"Naruto gật đầu, chầm chậm giải đáp."Tôi là một con quỷ (Akuma), được giao nhiệm vụ phải đảm bảo cán cân sức mạnh cho cuộc chiến cuối cùng."Thông tin quá đỗi mơ hồ và không đáng tin chút nào, nhưng hiển nhiên là Naruto cũng không làm mấy chuyện như nói dối Itachi dựa theo hiểu biết của anh về người trước mắt trong khoảng thời gian cả hai ở cùng nhau."Vậy quý ngài Akuma (quỷ) đây có thể nói rõ hơn về cái gọi là 'cán cân sức mạnh cho cuộc chiến cuối cùng' không?"Đối với câu hỏi có phần mỉa mai của Itachi, Naruto vẫn bình thản tiếp lời."Sẽ có một Đại chiến ninja lần thứ 4 được phát động với quy mô lớn hơn các cuộc đại chiến trước đó. Như ngài Jiraiya đây đã sớm nhận được một lời tiên đoán về một đứa trẻ có khả năng mang lại hoà bình cho thế giới, thì thứ tôi nhận được là lời tiên đoán về hậu quả mà thế giới này phải gánh chịu khi Đại chiến ninja 4 xảy ra.""Tuy vậy, việc Đại chiến xảy ra là điều không thể nào tránh. Thương vong hiển nhiên là điều chẳng thể thay đổi nếu như cuộc chiến vẫn nổ ra. Như vậy thì không tới mức để tôi xuất hiện và làm thay đổi đi kết cục của hai người."Jiraiya Nhìm chằm chằm vào Naruto trước khi ông thốt ra một cái tên.
"Uzumaki Naruto.""Lý do của cậu hẳn có liên quan tới thằng bé."Naruto không chút bối rối, gật đầu với suy luận của Tiên Nhân Háo Sắc."Đúng, việc cậu ấy đột ngột bốc hơi không để lại chút dấu vết nào quả thực đã tạo ra một cuộc khủng hoảng lớn. Như hai người thấy, có một số chuyện được ấn định trên trục vận mệnh chính không cách nào có thể xoá bỏ nó. Ví dụ gần gũi là Đại chiến ninja 4 trong tương lai tới đây. Có thể đem nó câu kéo, chậm chạm thời gian xảy ra hoặc trực tiếp dẫn phát nó bùng nổ ngay lúc này. Nhưng nếu ảo tưởng về việc ngăn chặn nó hoàn toàn là điều không thể.""Đương nhiên các cá thể siêu việt trên cao sẽ không làm ngơ mà bỏ mặc nó tự tác tung hoành như thế. Dấu hiệu cho một cuộc chiến đã được cài cắm từ hàng ngàn năm trước, hiển nhiên cũng sẽ có dấu hiệu cho việc cứu rỗi và chấm dứt cuộc chiến sau khi nó diễn ra. Mà Naruto, chìa khoá giải quyết vấn đề ấy đột ngột biến mất. Ngay trực tiếp làm cho cán cân bị lệch hẳn sang bên phía huỷ diệt.""Hậu quả của việc này chia ra làm hai trường hợp. Thứ nhất, rất dễ để cả hai người suy luận ra tới, đó là cả cái thế giới này bị huỷ diệt, không một sinh vật nào có thể tồn tại. Và thứ hai là chia nhỏ áp lực cho những người khác chống đỡ để giành giật phần nào cơ hội. Nghe thì có vẻ dễ dàng, nhưng thực ra, so với trường hợp huỷ diệt kia, thì việc chia nhỏ áp lực ra đau đầu hơn tất thảy.""Thời đại nào cũng có những nhân tài kiệt xuất, những tồn tại mạnh mẽ. Tuy nhiên, đa phần bọn họ không thể 'hiện thế' là vì số mệnh của họ đã chạm mốc trước khi những sự kiện 'quan trọng' tới. Như hai người ấy. Nên, với cái tình hình cung không đủ cầu này, tôi bắt buộc phải thay mặt các cá thể siêu việt trên kia nhúng tay vào." Naruto đón lấy cốc trà mà bé trai (con búp bê) đưa cho, uống một hơi hết nửa cốc để xuôi họng. Anh không gián đoạn khoảng thời gian trầm mặc suy nghĩ của hai người kia. Để mà thành thật thì, Naruto cực kỳ ghét ba cái việc giải thích như thế này. Nếu như không phải vì nể mặt hai người đặc biệt như Itachi và Jiraiya, thì anh đã sớm ném nồi sang cho Cái Chết và những 'người' khác giải quyết rồi."Như vậy, có nghĩ là từ giờ cậu sẽ can thiệp vào việc thay đổi vận mệnh của những cá thể được cho là mạnh mẽ theo lời cậu nói? Để chia nhỏ áp lực do việc Naruto-kun đã biến mất.""Không, anh sai rồi." _ Naruto nhàn nhạt bác bỏ Itachi."Tôi không thay đổi vận mệnh của bất kỳ cá nhân nào cả. Bọn họ đang sống, họ có các mối quan hệ, có vướng bận, có khúc mắc và có mục tiêu của riêng mỗi người họ. Tôi không có quyền và cũng không muốn ép buộc bọn họ bỏ những điều ấy đi. Điều tôi làm, chỉ đơn giản là đứng ra, môi giới cho những người đã bước sang lằn ranh của Cái Chết, cho những người có tiềm năng đã cắt đứt mối liên hệ với nhân gian. Các người có cơ hội một lần nữa được sống, hoặc kéo dài thọ dương thọ, được phép can thiệp vào thế giới này và các sự kiện sau đó. Đổi lại, một phần áp lực của Đứa trẻ trong lời tiên tri sẽ chuyển sang người các ngươi.""Haha! Cuộc trao đổi cũng công bằng đấy chứ." _ Jiraiya xoa cằm cười xoà. _ "Nhưng mà này, đừng nói với ta là cậu thực sự 'chỉ' làm mỗi vậy thôi nhé? Mặc dù nó ấn tượng thật đấy nhóc con.""Đúng, tôi 'chỉ' làm như thế thôi. Còn ngài và những người khác, những người đồng ý với cuộc trao đổi và nhận lấy áp lực phải trực tiếp tham gia và chiến đấu. Thật tốt vì lại được sống, không đúng ư?"
.
Một tuần trôi qua kể từ cuộc nói chuyện với Akuma. Mặc dù vẫn còn nhiều bí ẩn trong những thông tin mà Akuma tiết lộ, nhưng tóm lại mục đích của cậu ta có thể tạm tin tưởng được.Và cũng kể từ hôm đó, sự tương tác của Itachi và Akuma cũng tăng lên đáng kể, ừ, về mặt giao tiếp ấy. Anh cực kỳ hoan nghênh việc bản thân đã dành lại được quyền tự giải quyết và vệ sinh các nhân từ tay Akuma. Cho dù cũng quen được người kia hầu hạ, nhưng chung quy cái mặt già này của anh vẫn không đủ dày để người ta phục vụ khi tay chân mình hoàn toàn đủ khỏe mạnh để tự làm.Cũng trong thời gian này, Itachi tranh thủ học tập được rất nhiều từ một trong 3 vị Sannin huyền thoại. Thực lực cũng theo đó mà khôi phục tới 7-8 phần so với thời kỳ đỉnh cao. Tuy vậy, cả anh và Jiraiya đều hạn chế ra bên ngoài. Không phải vì ngoài kia có kẻ thù nguy hiểm hay hai người họ vẫn chưa khôi phục 10 phần sức mạnh. Mà là vì Akuma.Cậu ta chưa từng cấm đoán Itachi và Jiraiya trong việc tự do đi lại, chỉ dặn dò là cẩn thận bại lộ việc hai người còn sống. Đương nhiên, Akuma không phải là loại người vô lo mà là anh tự tin hai người kia có muốn trốn cũng không được. Không nói tới ấn ký đặc biệt mà Cái Chết đặt lên với những kẻ giao dịch với nó. Chỉ riêng hai bé búp bê xinh xắn, tinh xảo kia đã đủ để đối phó với hai vị ninja lừng danh, khét tiếng này rồi.Đừng nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của hai con búp bê này trước mặt Akuma mà nhầm. Cả hai đứa đều tinh quái và bá đạo y như nhau. Và không biết Akuma đã làm cái gì mà, khả năng suy nghĩ của hai đứa nhỏ rất mạnh. Căn bản là không lừa lọc qua quýt được. Chưa kể, tính hai đứa quái đản, ưa đùa. Nhiều pha, Itachi lẫn Jiraiya bị tụi nó hố cho đến mức kìm lòng không nổi đối tụi nó động thủ tử chiến.Thế nên, không mất bao lâu, cả Itachi và Jiraiya không hẹn cùng có chung suy nghĩ thà ở trong cái nhà gỗ rộng lớn, lạnh~ lẽo~ kia còn hơn là bước chân ra ngoài nhưng bị giám sát bởi hai con búp bê quái đản đó. Nếu có đi, thì nhất định phải lôi bằng được Akuma đi theo trấn tràng.
==============================
*Đây là fanfic, nên tôi không thể chiếu theo 100% mạch truyện gốc được. Nhưng sẽ cố gắng không thay đổi nhiều. !!!Truyện chỉ đăng trên wattpad!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me