Rhycap Tiem Sach Hoang Tu Be
Anh không đáp chỉ xoay qua nhìn bé con trước mặt đang kể đủ thứ trên đời cho anh mãi rồi bất giác mỉm cười.
Một lúc sau cũng đã đến tiệm em. Anh cầm thùng sách vào bên trong rồi khẽ đặt lên quầy bàn."Hôm nay bên em nhập nhiều thể loại anh thích lắm, anh cứ tự nhiên lựa nha. Em lấy trước một vài quyển sắp xếp trước.""Ừm, cảm ơn nhóc."Anh cầm những quyển sách lên phân vân chẳng biết chọn quyển nào. Trong khi em thì vẫn cứ lấy những quyển sách sắp xếp lên kệ mà không để ý lượng sách trong thùng vơi đi nhiều mà chẳng để ý anh chưa lựa được một cuốn nào cả."Duy, em thấy cuốn nào hay không ?"Em quay lại nhìn anh định nói"Ủa sách nhiều lắm mà, toàn mấy quyển anh th-..."Em bàng hoàng nhìn thùng sách trước mặt chỉ còn lẹt đẹt 3,4 quyển sách kinh dị."Đâu hết trơn rồi..?""Hình như.. em để lên kệ hết rồi."Em hoảng hốt nhìn anh đầy hối lỗi vì em mãi lo làm việc của mình mà quên mất việc phải để anh lựa chọn sách để đọc."Thôi chết ! Em quên, em xin lỗi nha. Nãy em thấy một quyển em từng nghe là rất hay đó, để em lấy cho anh.""Thế để tôi phụ em một chút."Trong thời gian đợi em tìm lại quyển sách kia anh cũng tranh thủ mà lấy những quyển sách còn lại lên kệ. Bất ngờ thay, kệ truyện kinh dị anh đang để lại nằm trên kệ truyện mà em đang kiếm cho anh.
Anh cầm quyển sách để lên vừa chưa kịp quay đi đã thấy em vừa quay đầu định giơ cuốn sách lên. Anh định né mà chẳng hiểu sao người ngã nhào vô em. Anh bối rối chống tay định rời khỏi khung cảnh ngượng ngùng này thì mở mắt ra anh lại đang "face to face" với em. Mặt em thì như trái cà chua chín, anh cũng chẳng khác gì. Hai người ngại ngùng đánh lạc hướng nhau.
Em vội vàng đưa anh cuốn sách rồi ngồi xuống quầy lấy chiếc tai nghe ra vờ như nghe nhạc để xóa tan bầu không khí vừa rồi. Anh thì lấy nhanh quyển sách em đưa rồi ngồi xuống sofa vắt chân vờ như đang đọc sách. Hai hành động giả vờ nhưng trong lòng cả hai tất nhiên một sự rung động đang dần nảy mầm.
Một hồi sau, anh đứng lên."Tôi bận đến phòng tập rồi..tôi đi trước nhé !"Em ngẩng mặt lên nhìn anh"N-ngày mai anh có đến không ?"Đến cả em còn phải "chửi thể" với độ can đảm của chính mình. Chẳng hiểu nỗi tại sao lại nói ta câu này. Anh bất ngờ nhìn em rồi mỉm cười."Mai tôi vẫn sẽ đến, nhớ đón tiếp tôi nhé ?"Em đang rút mặt xuống bởi sự ngại ngùng của câu nói vừa nãy lại kinh ngạc nhìn lên rồi bất giác gật nhẹ đầu. Nhận được câu trả lời mong muốn anh cũng hài lòng rời đi. Em nhìn theo hình bóng cao ráo gần rời xa tầm mắt, lại là một khoảnh khắc rung rinh khó tả.
Một lúc sau cũng đã đến tiệm em. Anh cầm thùng sách vào bên trong rồi khẽ đặt lên quầy bàn."Hôm nay bên em nhập nhiều thể loại anh thích lắm, anh cứ tự nhiên lựa nha. Em lấy trước một vài quyển sắp xếp trước.""Ừm, cảm ơn nhóc."Anh cầm những quyển sách lên phân vân chẳng biết chọn quyển nào. Trong khi em thì vẫn cứ lấy những quyển sách sắp xếp lên kệ mà không để ý lượng sách trong thùng vơi đi nhiều mà chẳng để ý anh chưa lựa được một cuốn nào cả."Duy, em thấy cuốn nào hay không ?"Em quay lại nhìn anh định nói"Ủa sách nhiều lắm mà, toàn mấy quyển anh th-..."Em bàng hoàng nhìn thùng sách trước mặt chỉ còn lẹt đẹt 3,4 quyển sách kinh dị."Đâu hết trơn rồi..?""Hình như.. em để lên kệ hết rồi."Em hoảng hốt nhìn anh đầy hối lỗi vì em mãi lo làm việc của mình mà quên mất việc phải để anh lựa chọn sách để đọc."Thôi chết ! Em quên, em xin lỗi nha. Nãy em thấy một quyển em từng nghe là rất hay đó, để em lấy cho anh.""Thế để tôi phụ em một chút."Trong thời gian đợi em tìm lại quyển sách kia anh cũng tranh thủ mà lấy những quyển sách còn lại lên kệ. Bất ngờ thay, kệ truyện kinh dị anh đang để lại nằm trên kệ truyện mà em đang kiếm cho anh.
Anh cầm quyển sách để lên vừa chưa kịp quay đi đã thấy em vừa quay đầu định giơ cuốn sách lên. Anh định né mà chẳng hiểu sao người ngã nhào vô em. Anh bối rối chống tay định rời khỏi khung cảnh ngượng ngùng này thì mở mắt ra anh lại đang "face to face" với em. Mặt em thì như trái cà chua chín, anh cũng chẳng khác gì. Hai người ngại ngùng đánh lạc hướng nhau.
Em vội vàng đưa anh cuốn sách rồi ngồi xuống quầy lấy chiếc tai nghe ra vờ như nghe nhạc để xóa tan bầu không khí vừa rồi. Anh thì lấy nhanh quyển sách em đưa rồi ngồi xuống sofa vắt chân vờ như đang đọc sách. Hai hành động giả vờ nhưng trong lòng cả hai tất nhiên một sự rung động đang dần nảy mầm.
Một hồi sau, anh đứng lên."Tôi bận đến phòng tập rồi..tôi đi trước nhé !"Em ngẩng mặt lên nhìn anh"N-ngày mai anh có đến không ?"Đến cả em còn phải "chửi thể" với độ can đảm của chính mình. Chẳng hiểu nỗi tại sao lại nói ta câu này. Anh bất ngờ nhìn em rồi mỉm cười."Mai tôi vẫn sẽ đến, nhớ đón tiếp tôi nhé ?"Em đang rút mặt xuống bởi sự ngại ngùng của câu nói vừa nãy lại kinh ngạc nhìn lên rồi bất giác gật nhẹ đầu. Nhận được câu trả lời mong muốn anh cũng hài lòng rời đi. Em nhìn theo hình bóng cao ráo gần rời xa tầm mắt, lại là một khoảnh khắc rung rinh khó tả.
_____________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me