Rinbachiisa Isabachirin Short Stories Around Us
"Tụi tớ đến nè, Bachira"Tiếng gọi thân thuộc ngoài cửa cùng với tiếng bấm chuông liên hồi đã thành công đánh thức cậu trai ngáo ngơ tóc úp mì thức dậy, mặt chưa rửa miệng còn vương dãi nhưng nghe bạn bè gọi cái là mở cửa liền. Reo đã đứng chính giữa cửa ra vào, miệng cười thân thiện tay vẫn cầm một hộp bánh macaron thơm ngào ngạt, cười tỏa nắng, còn Chigiri thì cầm cả đống sách truyện và tạp chí, mặt mũi giận dỗi nhăn nhó vì phải chờ, còn người còn lại là Hiori đang xách những cốc capuchino hay socola chảy mát lạnh và một ít thạch. Bachira hớn hở mời họ vào nhà, mặc cho vài lời nhắc nhở của bạn bè về việc cậu luôn luôn dậy muộn do thức khuya, nhất là Hiori nhắc nhở cậu về việc lạm dụng hơi nhiều dứa đóng hộp vào mỗi bữa ăn, kể cả ăn vặt."Thôi mà" Bachira cãi lại "Rin-chan sẽ nấu ăn cho tớ nên tớ làm gì ăn nhiều dứa đến vậy""Tớ nghĩ là cậu bớt dựa dẫm vào hậu bối mi dưới đi, kiểu này dạ dày cậu ra sao" Hiori thở dài, rồi nhìn thằng bạn thân cứ lơ nga lơ ngơ chẳng chịu lo nổi cho mình gì cả. Reo mỉm cười nhắc nhẹ vào thưởng thức vài món lặt vặt, rồi tóc tím mở hộp macaron đắt đỏ ra, bên trong là bốn màu chính gồm đỏ, vàng, tím và xanh lơ, khiến cả bốn thích thú nhìn từng chiếc bánh nhỏ con xinh xắn xếp gọn trong hộp. Mỗi người một chiếc ứng với màu tóc của mình, và khi cắn từng miếng, vị dâu ngọt ngào quyện dần trong lưỡi mãnh liệt như sắc đỏ vốn có, vị dứa hơi chua chua ngọt dần từ đầu lưỡi, lan tỏa hương dứa thơm lừng trong khoang miệng, vị nho thơm ngát mang hương rượu vang rù quyến trong cổ họng khi nuốt xuống, ngọt đắng quyện dần, còn vị bạc hà ít ngọt lại thoang thoảng mát lạnh trong miệng tuột theo thực quản, để lại dư âm là hơi thở thơm dịu, mát mẻ, cả bốn hương vị ngon ngọt say đắm. Cả bốn sau khi thưởng thức vị ngon của chúng , lập tức ăn chẳng ngẩng đầu. Tính ra buổi sang hôm nay sẽ rất nhẹ nhàng sau khi thưởng thức vài loại đồ uống mát lạnh và vùi đầu vào tạp chí, nhưng lần này, Reo dẹp đống đồ giải trí của Chigiri sang một bên, nhanh chóng vào đề."Nè Bachira-kun"Reo nói "Hè này chúng tớ có ý định đi chơi một chút, cụ thể là Rio de Jainero. Đi không, tớ sẽ nhờ bà Baya đặt vé ngay cho chúng ta"Hai người kia thì chắc chắn là không dại gì mà từ chối, nhưng Bachira chỉ ấp úng."Tớ....ừ huh, tớ từ chối""Kiểu này là thằng Isagi nó rủ mày đi đâu à? Aiza, mê chồng quên bạn" Chigiri nói trúng tim đen, Bachira không cãi nổi. Ừ đấy, kệ tớ chứ sao.-------------------------------------------------------------------------------------------------"Tớ về rồi nè, Bachira. Em ở đâu rồi nhỉ?"Isagi Yoichi trở về nhà lúc gần trưa, lúc mà anh nhìn thấy Meguru đang nằm cuộn mình trên sofa trong phòng khách như chiếc bánh bông lan mềm mại trên bàn. Anh cẩn thận cất giày vào tủ, nhẹ nhàng bước vào phòng và hù cậu một xíu. Bachira giật nảy mình, nhìn người đang bế mình trên tay, cậu xì một tiếng."Hong, Yoichi tránh xa tớ ra"Bachira dỗi hờn đẩy anh ra, ngồi chồm hỗm trên sofa, phồng má không thèm nhìn. Isagi buồn cười trước vẻ dễ thương này, anh ôm lấy từ phía sau và dỗ."Lọ mật ong ngọt lịm của tớ lại dỗi à, nào Meguru, nói đi"Meguru không chịu, vẫn thái độ hờn giận hết sức đáng yêu nhưng trong lòng đã ngại muốn chết rồi. Aaaaaa, Isagi đúng là, là soft boy nhẹ nhàng tâm lý tinh tế nhất trong số chàng trai, tử tế tình cảm thâm tình biết vỗ về nói ngọt với người yêu, chàng trai như gió xuân lay động vô vàn trái tim thiếu nữ và cả Ong nhỏ ngốc nghếch này nữa, quá sức ấm áp mà muốn cả đời dựa dẫm. Isagi cười cười nhìn mây hồng phớt đều lên gương mặt của người yêu mà lòng thỏa mãn hết sức, có lẽ em ấy cũng chỉ dỗi yêu một chút thử lòng anh ấy mà, ngốc thiệt chứ.Thực tế mà, Bachira bỗng đẩy Yoichi ra, rồi ôm gối cắn môi ngồi một góc, làm anh còn ngu ngơ ớ hóa ra là mình ảo tưởng. Isagi ngơ ngác nhìn vòng tay rỗng không của bản thân, rồi lại nhìn em iu bĩu môi ngồi xê ra, tim muốn đau quá trời. Nhưng Hai Mầm là ai chứ, người kiên nhẫn với tình yêu số 1 thế giới vẫn nằn nì ôm bồ hỏi dò lí do, ẻm mà bực thì mình phải đáp ứng chứ, nhưng chưa kịp hít hà hương mật ong ngọt lịm như kẹo Canes thì bỗng nhiên, một cánh tay dài, hơi gân guốc đeo chiếc đồng hồ sáng loáng vòng qua eo Meguru rồi ôm chặt vào lòng từ phía trước. Rin vừa mới đi họp về, đi vào nhà nhưng bồ chả ra đón nên chạy ào vào thì thấy thằng đối thủ ôm Nấm nhỏ của hắn từ phía sau, thế là vào nhà ôm ghì lấy cậu. Áo vest còn chưa cởi, chân vẫn đi đôi tất trắng và đồng hồ đeo tay chưa cất đi, Meguru nằm trong lòng Rin mà đỏ mặt vì mùi nước hoa nam lẫn mùi cơ thể nam tính của bồ bé hơn 1 tuổi, nhưng mà thích thì thích chứ dỗi là dỗi, cu cậu lại giằng ra, nằm co ro trên sofa.Rin nhìn người yêu mà thở dài bất lực, tại sao anh ta lúc nào cũng sáng mưa chiều nắng trưa giông tố như thế này, Isagi lúc này vẫn cố lì lợm dỗ đến phút cuối bên em, ai ngờ cu Rin nóng máu dơ chân đá đít cái rầm, cút. Yoichi bị bắt nạt bèn tức lợm giọng, chuẩn bị chiến xà quần với thằng không bao giờ gọi tiếng senpai với anh, nhưng stop."Mấy người hong thưn tui, đi ga kia đi. Hic hức hu hi hư hic hic hu hi ha hức hức.....""Đầu Nấm, anh buồn cái gì thì cứ nói toẹt ra đi""Meguru, em trải lòng ra đây cho tớ đi nào, nào""Anh không cần tớ không care, đi ra đi"Xong rồi, căng rồi, tự dung giận dỗi cái đùng như thế thì ai biết đường mà xử lí. Hai anh chàng bó tay nhìn vợ iu mặt nhăn mũi nhó nằm co chân không thèm nhìn chồng nó, Rin bất lực thở dài rồi đi vào bếp, đeo tạp dề vào chuẩn bị nấu ăn, còn Isagi hiểu ý rời đi dọn dẹp căn nhà, bật ti vi chương trình cá heo cậu thích rồi làm việc, để ẻm bình tâm đã chứ không làm thì sao mà có ăn, hơn 10 giờ rưỡi rồi. Meguru nhìn hai bóng lưng cao lớn rời đi, tủi thân muốn chớt nhưng khi nhìn lên tivi thì như quên đi bao sầu, ngồi coi hứng thú. Bữa trưa lần này chủ đạo là màu vàng, vàng hoàn chỉnh vàng óng ánh vàng lấp lánh chứ làm them màu đen thì bị ngộ độc à, và Rin nó còn cắt lát dứa sắp thành hình chữ tiếng Anh (?) Honey (????). Isagi cũng vào bàn sau khi lau dọn phòng tắm và thay ga giường do tối qua hơi quá, và tiện tay bế luôn em bồ cưng cưng vô bàn, nhìn thằng Rin tri vcl ra. Dỗi là khác đói là một thái cực, ăn vào quên đi buồn phiền lập tức nói toẹt ra."Yoichi-kun và Rin-chan là đồ ngốc! Tui muốn đi biển, đi du lịch màaaaaaaa"---------------------------------------------------------------------------------------------Okinawa, 6h15p sáng"Đã quá trời rồi luôn ý, mình yêu biểnnnnnn"Bay từ hôm qua đến giờ mới đến, mô Phật thiện tai mỗi Bachira còn năng lượng tràn trề chứ Rin là muốn té xỉu tại chỗ, Isagi cũng không ăn thua gì, mặt như nghiện mười đêm không ngủ. Đi máy bay cả đêm mà mỗi Ong nó ngáy khò khò ngon lành, hai anh bồ kẹp hai bên thiếu điều viết giấy báo tử trên máy bay do tướng ngủ cosplay súc vật sinh vật động thực vật của bồ, đỉnh điểm là con rắn kẹp sắp gãy cổ Isagi làm thằng nhỏ như chết đuối. Rin cũng không khá khẩm hơn, book được vé khách sạn xịn kết quả là quản lí báo hết phòng, thế là nó chửi quản lí người ta như con, văn vở lời lẽ tuôn ra từ đầu dây bên này gây lùng bùng lỗ tai người ở đít dây còn lại, lại còn bị tay của bồ siết muốn rụng tóc. Xuống máy bay rồi Kéo cái hành lí nặng muốn chết vô khách sạn rồi cõng thêm ông trời này thì.....hai thằng chúng nó còn sống được là phước đức tỉ năm ông bà góp lại, và thằng Rin gào ầm lên vì cái áo xịn xò phần ba tháng lương của nó dính nước dãi, Isagi thì thở như trâu do hành lí nặng vc. Cuối cùng thì hai thằng cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, đâu vào đấy, Bachira cũng thức dậy. Nó kéo hai thằng bồ đẹp hơn tranh ra biển ngó hoàng hôn, và Isagi thề rằng đó là nụ cười đẹp nhất nó từng thấy và cảm nhận, nhanh tay bấm máy canh lúc Bachira hớn hở cười tươi tắn như thế. Rin lặng người đi, nhìn khung cảnh trước mặt mà bản thân như quên sạch mệt mỏi trong chuyến bay, lao đến ôm chặt lấy cậu. Hai Mầm cũng không vừa mà hôn lên má Bachira, khiến cu cậu sung sướng xoa lấy tóc cả hai."Nè, nè, tớ thỏa mãn lắm đó. Yêu cả hai nhiều lắm đấy"Xong rồi, nụ cười vạn tiễn xuyên tim, nghiêng thùng đổ chậu. Hắn và anh thề rằng đó là hạnh phúc ấm áp nhất tim họ, vẻ ngoài ngọt ngào tươi sáng như bình minh trước mắt, như ánh nắng dịu nhẹ ngọt ngào quấn lấy đầu tim cả hai. Giá như có những hôn quân, anh hùng mê mẩn mỹ nhân đến chao đảo cả thành trì, nghiêng ngả một quốc gia, thì sao chứ, họ còn gì mà đánh đổi cho cậu nữa chứ, chỉ còn thứ tình cảm mềm mại như bông và bao dung yêu chiều đối phương đến vô vàn. Tôi/tớ yêu em, Meguru."Nè nè, Yoichi-kun, Rin-chan"Chết tiệt, cái giọng gây hứng mỗi đêm đó.Bachira ghé sát mặt lại hai chàng trai của mình, định giỡn một xíu.Má nó, cái khuôn mặt trời sinh dâm đãng dưới thân họ mỗi đêm đó.Aiyo, Meguru lao đến ôm họ nè. Gọi quài không nghe, phải dùng chiêu này a.Mẹ kiếp, cái thân hình nhìn ngu....Ngu muốn đọn.-------------------------------------------------------------------------------------------------------Nói thật là từ khi yêu vào thì nghị lực tăng cao, hai thằng cố nhịn chờ đêm dài lắm mộng. Bachira hớn hở kéo tay cả hai xuống biển, hào hứng lao xuống mặt nước bao la. Nói thật thì cả hai thằng nằm trên là double rái cá, xuống biển cái mất tích luôn, rồi giỡn với Meguru làm cu cậu uống chục lít nước muối. À vâng, do thằng Rin ngol quá trời ngol, Isagi vuốt tóc lên nhìn bảnh như trai Hàn làm mật hút ruồi cái, cô này cô khác đỏ mặt trối chết ở biển. Bachira nóng máu nhìn đàn đàn lũ lũ cô nàng sán lại gần muốn xin cái in4, cọc quá tức mình nói."Con mẹ các cô, có liêm sỉ không mà dám gần hai anh bồ nhà tui hả"Im lặng....Hoa có chủ rồi kia, rút....Đám con gái tản đi, phần nhiều là tiếc vcl vì ngol nhưng mình không hốt được. Nhiều người tặc lưỡi ghen tị với Đầu Nấm số hưởng, một ít thì đã giãy chết vì là hủ nữ. Kệ đi, quan trọng là hai thằng tốp nghe vợ mình nói thế thì biết Ong nó ghen rồi, trong lòng đã sắp xếp vị trí chơi con người ta lên xuống rồi------------------------------------------------------------------------------------------------------Sáng hôm sau"Áaaaaaaaaaaaaaaa, Rin-chan và Yoichi là đồ đáng ghét, cả hai làm ntn thì sao tui ra biển được"Bachira khóc thét nhìn ti tỉ dấu hickey trải đầy thân trước gương mà ức muốn phát khóc. Đồ tinh trùng thượng não đồ cún khổng lồ, cắn như thế này thì dám nhìn mặt mũi ai nữa. Hai thủ phạm ngon zai nhà chúng ta chuồn đi phương nào mua đồ ăn sáng cho vợ rồi, nhìn mặt là phởn lắm cơ mà.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me