Rise Of The Teenage Mutant Ninja Turtles Isekai Return
Căn nhà dưới cống ngập trong bầu không khí mệt nhoài.“Đúng là mệt luôn…” Donnie than, tay cởi bớt đồ bảo hộ, ngồi phịch xuống ghế.“Ừ… không còn tí sức nào…” Ben gật gù, lăn ra sàn.Splinter thì khỏi nói, ông vừa bước tới ghế sofa là… ngáy đều như sấm, ngủ luôn.Casey lết lết, mở cửa phòng Leo, ném nguyên cái máy cưa vào trong rồi… RẦM! – một góc tường trong phòng Leo nứt ra.Leo (đứng hình, gằn giọng):
“Caseyyy…”Casey (thở hổn hển, giơ tay đầu hàng):
“Tường rẻ tiền quá thôi chứ… không phải lỗi của tui đâu.”Raph ngồi chống nạnh, mặt không có vẻ gì là xuống sức. Cậu hất hàm nhìn cả bọn:
“Thiệt tình… có mình tao còn đủ pin thôi à?”“Ờ… ông bự con thì ông nói gì chẳng được.” Donnie lườm, xong gục mặt xuống bàn.
---Leo quay sang Teresa, giọng dịu hơn hẳn:
“Em ổn không, Terra?”Vừa dứt câu thì bụp! – Teresa đổ gục xuống sàn như cái bao gạo.“CHỊ TERRA!!” Casey hét to, lao tới bế cô dậy.“Terra! TERRA!!” Mikey cũng quýnh quáng, vừa lay vừa gào.Raph ngáp dài:
“Chắc là xỉu thôi. Cả đám lết từ nhà kho về đây, đi bộ 18 cây số chứ ít gì.”Ben lăn qua một bên, giơ tay:
“Ừ… chuẩn đó… anh xỉu tới nơi rồi nè…”“ANH BEN ơi!! Đừng có chết như Terra nha anh!!” Mikey lại hoảng hốt.“ANH CHẾT HỒI NÀO MÀ EM NÓI VẬY?!” Ben bật dậy, tức muốn xỉu lần hai.Teresa mở mắt he hé, thều thào:
“Em… còn ổn…”Casey siết chặt tay cô, nhẹ giọng:
“Đừng gồng nữa, Molly… à không, Terra. Nghỉ đi.”Cả nhóm nhìn nhau, rồi bỗng phá lên cười – mệt nhưng vẫn cảm thấy ấm áp.
---April thì… không quan tâm lắm. Cô lặng lẽ đi thẳng vào phòng Donnie, chui vào chăn ngủ một mạch.Donnie (mắt trợn ngược, chỉ vào phòng):
“Ơ… êê… cái… cái phòng của tôi mà!?”“Thôi, để cô ấy ngủ đi.” Splinter bất ngờ… nói mớ, rồi tiếp tục ngáy.
---(Tác giả: Tình hình chung – nguyên Team lết như zombie, riêng Casey thì còn tí sức cãi lộn. Terra thì ngất, Ben thì sắp ngất, April thì coi phòng Donnie như nhà mình, còn Leo chắc chuẩn bị đập Casey vì cái tường bể. =)) )Nhưng… trong lúc mọi người đang cố nghỉ ngơi, một tín hiệu kỳ lạ nhấp nháy trong thiết bị của Donnie – radar báo có dịch chuyển không gian bất thường ngay trên mặt đất thành phố.Donnie (ngồi bật dậy, xanh mặt):
“Không lẽ… Krang chưa chịu bỏ cuộc!?”Mọi người lập tức căng thẳng trở lại.
“Caseyyy…”Casey (thở hổn hển, giơ tay đầu hàng):
“Tường rẻ tiền quá thôi chứ… không phải lỗi của tui đâu.”Raph ngồi chống nạnh, mặt không có vẻ gì là xuống sức. Cậu hất hàm nhìn cả bọn:
“Thiệt tình… có mình tao còn đủ pin thôi à?”“Ờ… ông bự con thì ông nói gì chẳng được.” Donnie lườm, xong gục mặt xuống bàn.
---Leo quay sang Teresa, giọng dịu hơn hẳn:
“Em ổn không, Terra?”Vừa dứt câu thì bụp! – Teresa đổ gục xuống sàn như cái bao gạo.“CHỊ TERRA!!” Casey hét to, lao tới bế cô dậy.“Terra! TERRA!!” Mikey cũng quýnh quáng, vừa lay vừa gào.Raph ngáp dài:
“Chắc là xỉu thôi. Cả đám lết từ nhà kho về đây, đi bộ 18 cây số chứ ít gì.”Ben lăn qua một bên, giơ tay:
“Ừ… chuẩn đó… anh xỉu tới nơi rồi nè…”“ANH BEN ơi!! Đừng có chết như Terra nha anh!!” Mikey lại hoảng hốt.“ANH CHẾT HỒI NÀO MÀ EM NÓI VẬY?!” Ben bật dậy, tức muốn xỉu lần hai.Teresa mở mắt he hé, thều thào:
“Em… còn ổn…”Casey siết chặt tay cô, nhẹ giọng:
“Đừng gồng nữa, Molly… à không, Terra. Nghỉ đi.”Cả nhóm nhìn nhau, rồi bỗng phá lên cười – mệt nhưng vẫn cảm thấy ấm áp.
---April thì… không quan tâm lắm. Cô lặng lẽ đi thẳng vào phòng Donnie, chui vào chăn ngủ một mạch.Donnie (mắt trợn ngược, chỉ vào phòng):
“Ơ… êê… cái… cái phòng của tôi mà!?”“Thôi, để cô ấy ngủ đi.” Splinter bất ngờ… nói mớ, rồi tiếp tục ngáy.
---(Tác giả: Tình hình chung – nguyên Team lết như zombie, riêng Casey thì còn tí sức cãi lộn. Terra thì ngất, Ben thì sắp ngất, April thì coi phòng Donnie như nhà mình, còn Leo chắc chuẩn bị đập Casey vì cái tường bể. =)) )Nhưng… trong lúc mọi người đang cố nghỉ ngơi, một tín hiệu kỳ lạ nhấp nháy trong thiết bị của Donnie – radar báo có dịch chuyển không gian bất thường ngay trên mặt đất thành phố.Donnie (ngồi bật dậy, xanh mặt):
“Không lẽ… Krang chưa chịu bỏ cuộc!?”Mọi người lập tức căng thẳng trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me