TruyenFull.Me

[Ruler x Rascal] [RR] Khống chế tuyệt đối

Chương 43 (H)

ahnieanne

Cuối cùng, Kim Kwanghee và Park Jaehyuk cùng nhau ngủ trưa trên giường trong phòng nghỉ. Cậu còn rất chột dạ khi về bộ phận thiết kế, cũng may các đồng nghiệp biểu hiện đều rất bình thường, cũng không có ai hỏi cậu khoảng thời gian giữa trưa đi đâu làm gì.

Quan sát được hai ngày, Kim Kwanghee cũng chính thức bắt tay vào làm. Mặc dù bận rộn hơn bình thường, nhưng vẫn còn trong phạm vi chấp nhận được, công ty cũng không ép tăng ca, các đồng nghiệp ở bộ phận thiết kế phần lớn là đúng giờ tan sở, chỉ có một hai người chưa hoàn thành nhiệm vụ tự nguyện tăng ca.

Kim Kwanghee hoàn thành công việc sau đó cũng tan làm, nhưng thay vì về nhà, cậu lại lên tầng trên cùng đợi Park Jaehyuk cùng nhau tan ca.

Đi làm và về nhà cùng nhau là một thỏa thuận ngầm giữa hai người.

Khi đi tìm Park Jaehyuk, Kim Kwanghee lại nhìn thấy thanh niên quen mặt kia, hai người lên tiếng chào hỏi lẫn nhau.

Son Siwoo chủ động mở miệng: "Thiếu gia Kim đến tìm tổng giám đốc sao?"

"A...... Ừm." Kim Kwanghee sờ lên mũi, gương mặt có chút phiếm hồng, người ở tầng này đều biết mình sao......

Mặc dù biết là chuyện sớm hay muộn, nhưng vẫn cảm thấy có chút xấu hổ.

Bởi vì Son Siwoo không đeo thẻ nhân viên, Kim Kwanghee mấp máy môi, lễ phép hỏi:"Tôi nên gọi cậu thế nào đây?"

Son Siwoo giật mình, cười nói: "Gọi tôi Siwoo là được."

"Siwoo......" Kim Kwanghee thì thầm một tiếng, hoảng hốt cảm thấy cái tên này đã nghe ở đâu đó rồi, sau khi lấy lại tinh thần cậu mặt mày cong cong nói: "Tên rất hay."

Son Siwoo nhìn thấy nụ cười của người trước mặt có chút choáng váng, trong lòng thầm nghĩ thiếu gia Kim thật là dễ nhìn, khó trách mỗi lần tổng giám đốc nhìn thấy thiếu gia Kim vẻ mặt đều sẽ ôn hoà hơn bình thường, đến cậu nhìn thấy cũng cảm thấy tâm tình tốt hơn không ít.

"Đang nói chuyện gì vậy?"

Một giọng nói đạm mạc lạnh lùng vang lên, ngay sau đó thân hình nam nhân cao lớn đi đến bên cạnh Kim Kwanghee, mạnh mẽ nắm lấy tay Kim Kwanghee, mười ngón chăm chú đan xen, giống như là đang tuyên bố chủ quyền.

Thân thể Son Siwoo cứng ngắc, hầu kết bỗng nhúc nhích, giọng nói hơi khô chát: "Xin chào tổng giám đốc."

"Ừ."

Son Siwoo vô thức lui lại một bước, hận không thể lập tức dịch chuyển rời đi, trong cuộc gặp trước đó Park Jaehyuk mặt không biểu tình mắng  những người cao tầng kia đến máu chó đầy đầu, trong lòng của cậu lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa.

"Em đến rồi." Kim Kwanghee nghiêng đầu nhìn về phía Park Jaehyuk, nhỏ giọng hỏi: "Hôm nay đúng giờ như vậy sao?"

Park Jaehyuk thấp giọng nói: "Không muốn để em chờ quá lâu."

Nói xong hắn ngước mắt nhìn lướt qua Son Siwoo.

Nhận được ánh mắt, Son Siwoo lập tức giật mình, cơ trí mở miệng: "Vậy không quấy rầy hai người nữa, tôi đi trước, tạm biệt."

Kim Kwanghee vừa trả lời một câu tạm biệt, liền nhìn thấy Son Siwoo vội vàng chen vào thang máy dành cho nhân viên vừa trùng hợp mở ra, như bị dã thú đuổi theo.

Kim Kwanghee có chút không hiểu nghiêng đầu, nghi ngờ hỏi: "Cậu ấy làm sao thế?"

"Không biết." Park Jaehyuk thản nhiên nói: "Chắc có việc gì."

"À, vậy chúng ta cũng đi thôi."

----

Tận đến đêm tắm xong nằm ở trên giường, Kim Kwanghee vẫn không thể nhớ được đã thấy hay nghe thấy cái tên Son Siwoo này ở đâu.

Park Jaehyuk vừa tắm xong ôm cậu từ phía sau, ôm ấp quen thuộc khiến Kim Kwanghee không giãy dụa, chỉ là xoay người cùng anh mặt đối mặt.

Trán chạm trán, hô hấp quấn quít, Kim Kwanghee dùng chóp mũi cọ xát sống mũi cao của Park Jaehyuk, giọng nói mềm mại: "Sao vậy?"

"Bé ngoan." Park Jaehyuk khàn khàn nói: "Anh muốn, có thể chứ?"

Kim Kwanghee mi mắt run run, cảm nhận được có vật cứng chọc vào bụng mình, gương mặt nổi lên mảng đỏ: "Có...... Có thể......"

Cơ thể của cậu đã sớm bị Park Jaehyuk dậy dỗ đến ăn tủy biết vị, không biết thoả mãn, chỉ là anh ôm vào trong ngực, chỉ là ngửi được mùi hormone trên người anh khiến người khác mê muội kia, đã khiến hoa huyệt trở nên ướt át.

Áo ngủ trên người Kim Kwangjee bị Park Jaehyuk nhanh chóng cởi xuống, anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm ở dưới, khăn tắm cũng bị ném ra đuổi giường, cơ thể hai người dán chặt vào nhau.

Răng môi kề sát, hai lưỡi dây dưa, tay Park Jaehyuk cũng không thành thật, hai tay bao trùm hai bầu vútrơn mềm của Kim Kwanghee, không ngừng xoa nắn đầu vú kiều nộn, rất nhanh lưu lại dấu tay màu đỏ rõ ràng.

Bị kích thích đến đứng thẳng đỏ bừng, bị anh dùng đầu ngón tay bóp, Park Jaehyuk nói: "Vú nhỏ của cục cưng thật sự là càng ngày càng hư, liệu có chảy sữa không?"

"Không...... Sẽ không!" Vừa trải qua một nụ hôn mãnh liệt, Kim Kwanghee hô hấp có chút không đều, cậu xấu hổ trừng mắt liếc anh, nhỏ giọng nói lầm bầm: "Đồ biến thái."

Park Jaehyuk dưới giường là người đàn ông thành công, áo quần chỉnh tề, trên giường lại là cha lưu manh đầu óc biến thái, dù cho hai người đã rất quen thuộc lẫn nhau, Kim Kwanghee vẫn không chống đỡ được Park Jaehyuk đột nhiên lại nói lời thô tục ra khỏi miệng.

Park Jaehyuk cười một tiếng, hạ giọng nói: "Không vậy làm sao thỏa mãn được em đây?"

Thấy tốt thì lấy, Park Jaehyuk cúi đầu ngậm lấy đầu vú mê người, bên dưới đã hoàn toàn cương cứng, cọ lấy hoa huyệt đã ướt đẫm, trùng hợp cọ đến hạt le đứng thẳng giữa hai cánh hoa.

Park Jaehyuk nắm rõ trong lòng bàn tay những điểm mẫn cảm trên cơ thể Kim Kwanghee, tự nhiên biết phải làm sao mới có thể để cho cậu vui vẻ.

"Ha a! Ưm...... Thật thoải mái...... A......" Kim Kwanghee còn chưa kịp tức giận, đã bị khoái cảm điện giật chiếm cứ đầu óc. Ngửa đầu ưỡn ngực, hai chân mở rộng, hai tay ôm đầu Park Jaehyuk đang chôn ở trước ngực mình, phát ra rên rỉ dâm đãng.

Thậm chí bởi vì quá kích thích, ngón tay còn nắm chặt tóc của anh.

Park Jaehyuk không thèm để ý chút nào đến da đầu đang tê rần, ngược lại càng thêm ra sức mút vào gặm cắn sữa thịt mẫn cảm, quy đầu cực đại chống đỡ âm đế run rẩy, lực đạo to lớn đặt ở bên trên xương mu không ngừng mài.

"Ô a a a! Không...... A a a!"

Quá mức......

Kim Kwanghee ánh mắt tan rã, nước mắt không kìm được chảy xuống, bắp đùi trắng như tuyết có chút run run, bụng dưới không ngừng co vào, cứ như vậy bị quy đầu đè ép đạt đến cao trào.

Cửa huyệt khẽ nhếch, phun ra một đợt lại một đợt chất lỏng trong suốt, đem ga giường ướt nhẹp thành màu đậm.

Park Jaehyuk sớm đã ngồi dậy, tự nhiên không có bỏ qua một màn này, ánh mắt anh gắt gao nhìn xem hoa huyệt sau khi cao trào, ánh mắt phảng phất như mãnh thú đói bụng thật lâu nhìn thấy được con mồi. Hoa huyệt đỏ tươi còn đang run rẩy chảy nước, như là đóa hoa kiều diễm phủ sương sớm.

"Thật đẹp......" Ánh mắt Park Jaehyuk ảm đạm, kìm lòng không được lên tiếng tán thưởng.

Kim Kwanghee có thể cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của anh đang nhìn chằm chằm vào háng của mình, nhịn không được khép lại hai chân nhưng lại bị một tay của anh đè lại, chỉ có thể dạng rộng chân, ngón chân trắng nõn xấu hổ co quắp tại.

Park Jaehyuk cúi người, ngậm lấy hoa huyệt kiều diễm ướt át, phát ra tiếng mút chậc chậc, bàn tay xoa nắn bờ mông mềm mại.

Kim Kwangjee còn chưa hồi phục lại từ trong dư vị cao trào, cơ thể vẫn còn trạng thái nhạy cảm cực độ, bị anh ngậm lấy hoa huyệt, lại bị đầu lưỡi linh hoạt tiến vào bên trong huyệt nhỏ, không ngừng trêu chọc, chỉ qua mấy phút đã nức nở đến cao trào.

Hầu kết nhấp nhô, Park Jaehyuk nuốt hết chất lỏng chảy ra từ hoa huyệt vào trong bụng, không tha một giọt. Ngồi dậy liếm sạch nước dâm trong suốt tràn ra khóe miệng, không để ý dương vật thẳng tắp đứng thẳng ở giữa háng của mình mà dửng dưng xuống giường. Mở ngăn kéo lục lọi.

Kim Kwanghee bị kích thích đến toàn thân mềm nhũn nằm ở trên giường, nghiêng đầu nhìn tấm lưng rộng lớn của anh, thanh âm dính nị mang theo giọng mũi, nghi vấn hỏi: "Anh đang tìm gì vậy?"

-------------

Tôi đã quá năng suất rồi, khả năng thứ 6 không còn gì để up kịp deadline 🥹

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me