Ruler X Rascal Rr Khong Che Tuyet Doi
Sau khi bị Park Jaehyuk vừa chịch vừa ôm vào phòng tắm, Kim Kwanghee nghe thấy anh ghé vào lỗ tai cậu dùng giọng nói trầm thấp gợi cảm ra lệnh: "Mở mắt."Mi mắt rung động, Kim Kwanghee mở mắt ra, bị nước mắt làm cho cảnh tượng hoàn toàn mơ hồ, cậu chớp chớp mắt, lần nữa mở mắt, liền nhìn thấy một màn khiến trái tim cậu rung lên.Trong gương, Park Jaehyuk cao lớn đệp trai ôm Kim Kwanghee thân hình thon dài, gapsize cực kỳ rõ ràng, cậu cơ hồ bị đặt vào trong anh. Đôi chân thon dài trắng nõn khoác lên trên cánh tay rắn chắc của anh, màu trắng tuyết và màu mật ong tương phản mãnh liệt nhưng lại cực kỳ hài hòa.Bắp chân thon dài cân xứng không ngừng lắc lư, bầu vú nhô lên trước ngực cậu bị làm đến lắc lư, dương vật đứng thẳng càng run rẩy lợi hại.Hướng xuống là hoa huyệt đỏ bừng đã bị chịch quen, hai cánh hoa mở rộng, dương vật dữ tợn đáng sợ sậm mày của anh ra ra vào vào bên trong hoa huyệt nhỏ bé chảy nước, hiệu ứng đánh thẳng vào thị giác cực kỳ lớn.Kim Kwanghee nghẹn ngào, càng nhìn càng cảm thấy thân thể nóng lên, cậu bị Park Jaehyuk ôm, đối mặt tấm gương nhìn mình bị chịch như thế nào."A...... Quá đáng...... Ư.....a A......" Kim Kwanghee dùng chất giọng đã khàn khàn phàn nàn.Bị chịch như thế này một lưc lâu, cậu được anh đặt bên trên bồn rửa mặt, bóp lấy cằm, môi mỏng bị nụ hôn giam cầm, hoa huyệt đáng thương vẫn bị dương vật của anh ác liệt không ngừng thúc vào.Cuối cùng, Kim Kwanghee đã hoàn toàn bất tỉnh, có thể là do Park Jaehyuk chịch quá ác, thậm chí nằm mơ cũng có thể mơ thấy mình còn đang bị anh đè xuống giường.Nằm trên giường một ngày, khi đi làm tư thế của Kim Kwanghee còn có chút kì lạ, đồng nghiệp ngồi bên cạnh hỏi: "Kwanghee, cậu cảm thấy khó chịu sao?"Kim Kwanghee giật giật khóe miệng, ở trong lòng giận mắng người nào đó, gượng cười nói: "Hôm qua tâm huyết dâng trào đi tập thể dục, chạy quá sức."Đồng nghiệp giật mình, tỏ ra là đã hiểu, nhìn thấy vết đỏ trên cổ Kim Kwanghee, hảo tâm nói: "Cổ cậu là bị muỗi cắn sao? Chỗ tôi có thuốc bôi, cậu có muốn bôi một chút hay không?"Kim Kwanghee theo bản năng đưa tay che cổ, nụ cười có chút vặn vẹo: "Được, cảm ơn, đúng là bị một con muỗi to cắn."Đồng nghiệp từ trong ngăn kéo lấy ra lọ thuốc bôi đưa cho Kim Kwangjee, luôn cảm thấy nụ cười của cậu có chút rợn người, nhịn không được xoa xoa cánh tay nổi da gà.Park muỗi to trong phòng làm việc khịt mũi hai lần, vuốt vuốt mũi, suy nghĩ hẳn là bà xã đang nhớ mình đây mà.-Buổi trưa Kim Kwanghee đều là cùng ăn cơm trưa với Park Jaehyuk, bởi vì anh từng nói cậu đến không cần gõ cửa, bởi vậy hôm nay khi Kim Kwanghee đẩy cửa vào, liền nhìn thấy Son Siwoo đứng bên cạnh Park Jaehyuk cùng cúi đầu nhìn xem thứ gì đó.Tiếng đẩy cửa khiến hai người cùng ngẩng đầu.Kim Kwangjee đứng ở cửa duy trì tư thế đẩy cửa, có chút chần chờ mở miệng: "Nếu không hai người cứ bận trước?""Không cần." Ánh mắt Park Jaehyuk trở nên nhu hòa, đóng tập hồ sơ lại đưa cho Son Siwoo, giọng nói lãnh đạm: "Viết lại như tôi vừa nói, cậu ra ngoài trước đi.""Vâng." Son Siwoo như trút được gánh nặng, vội vàng bước nhanh đi ra khỏi văn phòng, lúc gần rời đi lên tiếng chào hỏi Kim Kwanghee, nhìn cậy với ánh mắt cảm kích.Sau khi Son Siwoo vừa chào hỏi xong trùng hợp Kim Kwanghee vừa dời đi ánh mắt, không nhìn thấy được ánh mắt cảm kích đến cực điểm.Sau khi mọi người rời đi, Kim Kwanghee vừa quay người đóng cửa lại, liền cảm giác được xúc cảm ấm áp rắn chắc dán phía sau lưng của mình, bên hông được quấn quanh bởi hai tay của anh.Park Jaehyuk đặt cằm trên bả vai của cậu, hơi thở vừa vặn phả vào lỗ tai mẫn cảm, Kim Kwanghee rụt lại bả vai, mềm giọng hỏi: "Sao vậy?""Nhớ em." Park Jaehyuk kéo dài tiếng nói, thần kinh căng thẳng suốt buổi sáng lúc này được thả lỏng. Anh vùi mặt vào cổ Kim Kwanghee, ngửi mùi thơm nhàn nhạt vô cùng quen thuộc, khiến anh si mê.Hai người cứ như vậy lẳng lặng ôm nhau một hồi, đều không muốn bỏ qua giây phút ấm áp này.Nhưng bởi vì lo lắng Kim Kwanghee đói bụng, Park Jaehyuk chỉ có thể buông tay ra, đổi thành nắm tay cậu, đi đến ghế sô pha, trên mặt bàn đã bày xong đồ ăn đủ loại hương vị.----Liên tục mấy ngày đều đụng phải Son Siwoo trong văn phòng của Park Jaehyuk thảo luận công việc, ngay khi Kim Kwanghee sắp quên mất mình hình như đã từng nghe qua cái tên Son Siwoo này ở nơi nào, cuối cùng đêm hôm đó, khi cậu và Park Jaehyuk trần trụi trên giường ôm nhau vuốt ve an ủi thì nhớ ra rồi.Suy nghĩ lóe lên, nhớ đến cái tên Son Siwoo này, chính là nhân vật chính còn lại trong quyển tiểu thuyết 《 Khống chế tuyệt đối 》.Trong nháy mắt đó, Kim Kwangjee chỉ cảm thấy sấm chớp rền vang, chấn động đến đầu cậu trống rỗng, khổ sở trong lòng trong nháy mắt khiến cậu không thở nổi, bản năng cầu sinh khiến cậu che ngực không ngừng thở dốc, co ro cơ thể vùi đầu vào trong ngực Park Jaehyuk.Park Jaehyuk không rõ xảy ra chuyện gì, nhìn thấy Kim Kwangheeđang ổn đột nhiên ôm ngực thở dốc, cho là cơ thể của cậu không thoải mái, vội vàng ngồi dậy ôm lấy Kim Kwanghee, gấp gáp nói: "Có chuyện gì thế? Em cảm thấy khó chịu ở đâu?"Ngay lúc Park Jaehyuk muốn nhấc điện thoại lên gọi cấp cứu, đột nhiên bị bàn tay thon dài rõ ràng nắm chặt cổ tay ngăn cản."Đừng." Kim Kwanghee chậm rãi thở ra, bỏ bàn tay đang che ngực mình xuống, khàn giọng nói: "Em không sao."Sắc mặt cậu trắng bệch, hốc mắt phiếm hồng, bộ dáng nhìn thế nào cũng không giống không có việc gì.Park Jaehyuk nhíu chặt lông mày, không yên lòng nói: "Không được, anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra."Kim Kwanghee lắc đầu cự tuyệt, ngửa đầu nhìn gương mặt của anh, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Em thật sự không sao.""Anh ở bên cạnh em có được không?" Khuôn mặt nhỏ tái nhợt, nhìn đáng thương cực kỳ, đôi mắt trong suốt màu hổ phách tràn đầy khẩn cầu.Park Jaehyuk vẻ sắc căng cứng, sau khi dùng di động gửi tin nhắn xong, cuối cùng ôm chặt Kim Kwanghee vào trong ngực, thấp giọng nói: "Nếu như vẫn không thoải mái lập tức nói cho anh.""Dạ."Da thịt không có chút nào kẽ hở nào, hai người cứ như vậy ôm nhau, Kim Kwanghee tham lam hít lấy mùi hương trên người anh.Cậu đột nhiên mở miệng hỏi: "Anh cảm thấy Son Siwoo thế nào?""Hả?" Park Jaehyuk nghi ngờ: "Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?"Kim Kwanghee rũ mắt xuống, cọ vào lồng ngực của anh, mềm giọng nũng nịu: "Em rất tò mò, anh nói cho em biết đi mà."Ánh mắt Park Jaehyuk trong nháy mắt trở nên ảm đạm, ngữ khí không có thay đổi gì nói: "Tạm được, ở trong một nhóm thực tập sinh không tệ."Tâm Kim Kwanghee trong nháy mắt lạnh một nửa, bởi vì nói lời của Park Jaehyuk, đánh giá Son Siwoo không kém một chữ ở giai đoạn trước của tiểu thuyết.Đáy mắt xẹt qua một tia đắng chát, sau khi kịch bản bắt đầu, Park Jaehyuk thật sự sẽ không bị ảnh hưởng sao.Cậu ngồi dậy đưa tay ôm mặt Park Jaehyuk, ánh mắt cẩn thận khắc ở trong lòng khuôn mặt của anh, không cam tâm cứ như vậy mà chắp tay đem người yêu của mình cho người khác.Đột nhiên quyết định, vậy thì thử một lần.Nếu quả như thật sự phát triển theo kịch bản, cậu sẽ theo kế hoạch lúc đầu, rời khỏi Park Jaehyuk."Đẹp không?" Anh cười, đôi mắt đen nhánh thâm thúy phảng phất giống như lỗ đen hút hồn phách người ta.Kim Kwanghee nở nụ cười, điềm nhiên nói: "Ông xã của em đương nhiên là đẹp nhất nhất nhất nhất!"Park Jaehyuk, đừng làm em thất vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me