Sanegiyuu Hon Uoc
giyuu fem: côsashimi: anh -------------------------------------------------------------------------------------"tên kia!!!!! đứng lại!!!""tao đéo ngu!!"giyuu rượt sanemi tới tấp, lí do là sanemi chọc giyuu."đụ má mày! đứng lại tên chó!!""đéo!"giyuu cầm một cây chổi chạy như bay lao về phía sanemi, anh cũng không vừa, anh chạy một mạch đến nhà vệ sinh nam đóng sầm cửa lại. "hãy đợi đấy! lúc đó mày ra đi tao sẽ tính sổ mày sau!"-cô nhanh chóng về lớp "tùng! tùng! tùng!"tiếng trống vào lớp vang khắp sân trường. sanemi vào lớp với bộ dạng rất hào hùng và tự tin "thằng chó đứng lại!!""thôi thôi thôi! bố mày xin thua. hộc hộc hộc"-anh mệt trả lời"lần sau tao mà còn nghe thấy tiếng chọc tao của mày là mày chết với tao!"-cô ngồi xuống ghế15' đầu giờ trôi qua... vẫn là một trận chiến giữa lớp trưởng (sanemi) và lớp phó học tập (giyuu)"ê con đù!""nói gì nói lại?""tao bảo mày là con đù.""địt cụ nhà mày nữa! ngứa mồm à?""cụ tao ở bàn thờ nhà tao đang ngắm gà khỏa thân đấy! về nhà tao mà địt!""đụ má mày!"-cô cầm cây chổi ở cạnh mình mà lao về phía sanemi"cái chỗ này nhiều máu này!"-anh đưa tay lên thái dương"grừ... tức quá hà!!!!!"-cô buông bỏ luôntrong tiết sinh của cô kanae, giyuu muốn trả thù liền lấy giấy vò lại chọi thẳng vào sanemi. "bộp."sanemi ngoái lại nhìn giyuu, cô giả vờ tập trung ghi bài. anh quay lại để không bỏ lỡ bài học, giyuu lại tiếp tục ném giấy liên tiếp vào người sanemi cho bõ tức."tùng tùng tùng!!"giyuu ra ngoài để ăn xế, tới chỗ của shinobu-cô nàng y dược, tổng thống mơ mộng và là một tay cà khịa nhất nhóm bạn giyuu."a! giyuu! bên này nè!""hé lô bồ yêu!""ê tao thấy mày với thằng shinazugawa chọi nhau miết là sao bây?""nó chọc tao thì tao phải đáp trả chứ!""coi chừng đó, không khéo nó lại thích mày đấy!""thích cái khỉ khô ấy mà thích! người thì ngu như chó, đần như heo. có căn tao mới thích được nó!""yên tâm đê, tao là một bà hoàng tiên tri đấy!""mày bói tao xem sau này mày cưới ai?""tiên sư nhà mày nữa!""tùng tùng tùng!"giyuu vào lớp, cô liên tục suy nghĩ về câu nói của shinobu, cô vò đầu bứt tai khi nghe shinobu nói "coi chừng đó, không khéo nó lại thích mày đấy!" "coi chừng đó, không khéo nó lại thích mày đấy!" "coi chừng đó, không khéo nó lại thích mày đấy!" "coi chừng đó, không khéo nó lại thích mày đấy!" lặp lại trong tâm trí cô, giờ sao ta? hay hỏi thằng đó? không được, sĩ diện cũng là một loại cao quý, làm sao hỏi nó câu đó? sau một buổi học căng thẳng, giyuu lết cái thân mệt mỏi trở về nhà. à không, cô sẽ tới võ đường của ông uroudaki ở nhờ vài hôm do bố mẹ và chị gái đi vắng. "con chào ông ạ!"-cô nói tiếng thật to do ông cũng đã có tuổi"....."-đáp lại là sự tĩnh lặng"ông sakonji ới ạ!""thiệt tình, già rồi mà còn đi đâu vậy nè?"cô tìm ông khắp nhà, nhưng chỉ có mảnh giấynội dung:gửi cháu giyuu! cháu ở nhà nhớ nấu cơm ăn nhé, ông đi có việc chiều tối ông về nhé! đừng lo cho ông, chiều nếu có tiết học nếu có tiết ở trường thì chiều ăn xong rồi nghỉ ngơi tí rồi đi nhé!"haizz, cứ sơ hở là đi thôi!"cô vẫn ăn cơm, ngủ nghỉ như thường. chiều đến, cô một mình tới trường do shinobu đã học xong tiết thể dục buổi chiều. 2h45. "lớp 12a1!!! tập hợp vào vị trí này!"-tiếng giáo viên thể dục vang lên.giyuu được bầu làm lớp trưởng môn thể dục, do cô có thể chất tốt và cái miệng hét còn to hơn cả cái loa "cả lớp! nghỉ! nghiêm! lấy bạn shinazugawa làm chuẩn, dãn cách một sải tay dàn hàng!""điểm số!""khởi động!"sau khi xong tiết thể dục, cô nhanh chóng về nhà, khi về đến nhà, cô thấy ông uroudaki ngồi chơi một người đàn ông trung niên, có vết sẹo ở bọng mắt bên phải. "giyuu, con về rồi!""dạ ông.""cháu gái ông hà?""ờ, nó là cháu gái độc nhất vô nhị của tôi.""con chào bác ạ.""ta quên nói với con, giyuu. đây là bố của vị hôn thê của con!""hể? ông nói gì cơ? đùa không vui đâu ông!""không đùa, đây là ông shinazugawa kyogo.""ấy ấy ông ơi, ông nói thế là sao ạ? thời buổi này còn chơi trò thề ước với nhau là sao?""bố mẹ con cũng đã biết từ lúc con chưa sinh ra cơ, cả hai đều hẹn là đợi hai đứa 18 tuổi rồi sẽ cho gặp mặt mà bố mẹ con bận mất. nên nhờ ông!""hể???""để ngày mai học xong tôi sẽ dẫn thằng con trời đánh của tôi để ra mắt!""nà ní????"đêm đó, cô ăn ngủ không yên, mệt mỏi nhìn kim đồng hồ lần lượt lướt qua từng con sô*chết tiệt tại sao lại không ngủ được chứ?**à hay mình đếm cừu xem**1 con 2 con 3,4,5,6,7,8,9.....*"ghét ghê chưa kìa!!!"-cô bật dậymãi tận 11h khuya cô mới ngủ được. sáng 5h, cô dậy tập thể dục và chuẩn bị bữa sáng"ông dậy từ khi nào mà con không biết vậy?"ông dậy từ 4h sáng để làm tí việc thôi!""ông lại tập chơi mạt chược chứ gì?""haha cháu gái ông là hiểu ông nhất!""ông nên trân trọng sức khỏe mình đi, ngủ không đủ giấc là hại sức khỏe lắm đấy!""ừ ông biết rồi!""ông ơi, ông thương lượng với bố mẹ cháu đi ạ, cháu không muốn hôn ương hôn ước gì đâu!""ông chịu thôi, cháu cũng đành phải chịu, hay là cháu tạm chấp nhận đi, để 2-3 năm rồi chi tay, thuận lợi đủ đường mà!"nói chung là ông cứu cháu với ạ!""ăn bữa sáng xong đi rồi tính.""dạ.!"ăn áng xong, cô tới trường như bình thương, chẳng qua là mặt mày có vẻ ảm đạm hơn bình thường, nhưng không sao, ăn được học được là sướng lắm rồi. nhưng chưa chạm của vào lớp đã bị ăn cái chọc của sanemi."ê cá hồi!""nói gì?""có gì đâu!"lại một màn rượt đuổi không hồi kết.trở về nhà, cô mệt mỏi đặt chiếc cặp xuống tháo giày ra, ánh mắt cô chạm vào một đôi giày học sinh cỡ có phần to hơn của cô"giyuu con về rồi à? vào đây!"-ông sakonji vẫy tay ra hiệucô thở dài đi vào phòng khác, ánh mắt ta chạm nhau. đối diện cô là kẻ thù không đội trời chung-shinazugawa sanemi"giới thiệu với con, đây là sanemi, vị hôn phu của con!""hả?"________________________________________tự nhiên nay đăng xamlon
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me