TruyenFull.Me

[SasuNaru] Kunai Phi Lôi Thần của Uzumaki Naruto

Chương 38

mikkkkfnb

"Cửu Vĩ? Sao ngươi yếu vậy?" Sasuke đứng trên lồng ngực của Susanoo, điều khiển Susanoo ở trạng thái Tiên Nhân đẩy toàn bộ ngọn lửa xung quanh ra xa. Bản chất của những ngọn lửa này là chakra cuồng bạo của Cửu Vĩ, nhưng lần này khác với tình huống trước đây khi anh giúp Naruto trấn áp Cửu Vĩ.

Lúc đó, sự bộc phát của Cửu Vĩ là dựa trên ý thức của chính nó, nên anh có thể dùng ảo thuật của Sharingan để khống chế Cửu Vĩ, từ đó trấn áp sự bộc phát. Nhưng lần này, chỉ nhìn trạng thái của con Cửu Vĩ mini kia, rõ ràng những chakra cuồng bạo trong không gian tinh thần đã không còn nằm dưới sự kiểm soát của Cửu Vĩ nữa, anh phải nghĩ cách khác để trấn áp nguồn sức mạnh cuồng bạo này.

"Ông đây chỉ là sơ ý bị gài bẫy thôi! Mấy ngọn lửa đó rõ ràng là cố tình nhắm vào ông đây!" Cửu Vĩ tức tối phản bác, ngay sau đó nhảy hai bước lên đỉnh đầu Himawari. Lúc này Himawari đã kiệt sức quỳ rạp xuống đất, rõ ràng là đã không chống đỡ nổi từ lâu. Chín cái đuôi của Cửu Vĩ áp xuống đầu Himawari, truyền chakra của mình vào cho cô bé.

Himawari lúc này mới hồi phục lại một chút, cô bé nhìn về phía Sasuke đang điều khiển Susanoo khổng lồ giữa không trung, trong lòng vừa có chút không cam tâm, lại vừa có chút khâm phục mơ hồ. Dù rất ghét, nhưng người này quả thật là một ninja mạnh mẽ như cha.

Nhưng cha lại vì người này mà phải xa cách mẹ.

Khác với anh trai, Uchiha Sasuke là sư phụ của anh trai. Trong hai năm anh trai bị mọi người xa lánh, lang thang bên ngoài, chính người này đã luôn ở bên cạnh anh trai. Vì vậy, so với Uchiha Sasuke, anh trai oán hận cha nhiều hơn một chút.

Nhưng cô bé thì khác, cô bé căn bản không thể ghét cha, cho nên chỉ có thể dồn hết oán hận về sự tan vỡ của gia đình lên người này. Chỉ là cô bé không biểu hiện ra một cách gay gắt như anh trai, mà chỉ lặng lẽ tự mình xa cách, phớt lờ, giả vờ như người bên cạnh cha không hề tồn tại.

Nhưng bây giờ, cô bé lại vẫn phải nhờ người này cứu mình.

Himawari cắn môi, tâm trạng càng thêm rối bời. Với sự dạy dỗ của gia đình, lúc này cô bé nên nói lời cảm ơn, nhưng cô bé lại không muốn nói.

Sasuke không hề chú ý đến sự khác thường của cô bé. Sau khi dọn dẹp sạch đám lửa xung quanh, thấy ngọn lửa nhất thời cũng không lan rộng thêm được, anh liền thu Susanoo lại và nhảy xuống.

Dù rất không muốn thừa nhận, nhưng anh hiện tại vừa tỉnh lại, cơ thể hồi phục chưa được một nửa, đồng lực cần phải tiết kiệm sử dụng, tốt nhất là để Cửu Vĩ tự giải quyết những chuyện này.

"Cửu Vĩ, sao ngươi lại thành ra thế này?" Sasuke hỏi.

Cửu Vĩ càng nghĩ càng tức, chín cái đuôi múa may lung tung, lộn xộn giải thích một hồi.

Sasuke nhíu mày nghe Cửu Vĩ giải thích xong.

Nói thật thì Cửu Vĩ đã sống nhiều năm như vậy rồi, nhưng mà trình độ văn hóa còn kém hơn cả Naruto. Anh miễn cưỡng chấp vá lại được quá trình sự việc, nghĩ ngợi một chút rồi lại nhìn về phía Himawari: "Himawari, ngay trước khoảnh khắc Cửu Vĩ bộc phát, cháu có cảm thấy điều gì bất thường không?"

Himawari vốn vẫn đang cúi đầu giả vờ như không tồn tại, đột nhiên bị hỏi đến cũng không thể giả chết được nữa, chỉ khẽ nói: "Không ạ, lúc cháu phát hiện ra thì Kurama đã bị khống chế rồi." Cô bé rất khó xử, không thể trốn tránh nên cố gắng trả lời ngắn gọn.

Sasuke nhíu mày, theo lời Himawari thì ngọn lửa chakra này đột nhiên xuất hiện trong cơ thể cô bé, một khi Cửu Vĩ tiếp xúc với nó sẽ lập tức rơi vào trạng thái cuồng bạo. Hơn ba mươi năm trước Uchiha Obito đã dùng ảo thuật để dụ dỗ Cửu Vĩ bộc phát, nhưng bây giờ chỉ dựa vào một chút chakra, lại có thể khiến Cửu Vĩ đã được gia đình Naruto thuần hóa mất kiểm soát sao?

Không, không đúng.

Sasuke nhìn Cửu Vĩ đang truyền chakra cho Himawari trên đầu cô bé, đột nhiên nhận ra một điều.

Mất kiểm soát không phải là Cửu Vĩ, mà là lượng chakra khổng lồ của nó. Rất có thể, loại chakra đột nhiên xuất hiện trong không gian tinh thần của Himawari không phải là khiến Cửu Vĩ mất kiểm soát, mà là sau khi tiếp xúc với Cửu Vĩ đã đồng hóa chakra của nó, cho nên Cửu Vĩ mới rơi vào trạng thái cuồng bạo, nhưng khi Cửu Vĩ loại bỏ những chakra đã bị đồng hóa đó, ý thức sẽ trở lại bình thường.

Vậy nên, mấu chốt bây giờ là làm thế nào để những chakra đã bị đồng hóa đó biến trở lại, trở về bên trong cơ thể Cửu Vĩ.

"Này! Thằng nhóc Uchiha kia, rốt cuộc ngươi có cách nào không hả!" Cửu Vĩ nhìn ngọn lửa ở đằng xa lại bao vây tới, sốt ruột giậm chân.

Sasuke nghĩ ngợi rồi hỏi: "Cửu Vĩ, có cách nào tăng cường khả năng kiểm soát chakra của ngươi không?"

Cửu Vĩ có chút khó hiểu: "Ý ngươi là gì?"

Sasuke nhìn về phía những ngọn lửa ở đằng xa, giải thích: "Những ngọn lửa đó thực ra là chakra của ngươi, chỉ là bị ngọn lửa từ bên ngoài kia đồng hóa. Nếu khả năng kiểm soát chakra của ngươi đủ mạnh, có lẽ có thể khôi phục những chakra đã bị đồng hóa đó về trạng thái ban đầu."

Cửu Vĩ hiểu ra, nhưng để tăng cường khả năng kiểm soát chakra của chính mình... Những chakra đó vốn là một phần cơ thể của nó, việc nó kiểm soát chúng là bản năng, vậy còn có thể tăng cường bằng cách nào nữa?

Ể... Không, hình như là có thể.

Cửu Vĩ vẫy vẫy đuôi: "Đúng là có một cách! Khi Naruto hoàn toàn hóa Vĩ Thú, chakra của hắn sẽ hòa làm một với ta, lúc đó cả hai ta đều sẽ mạnh hơn trong việc kiểm soát chakra! Thằng nhóc Uchiha, ngươi mau đi đưa Naruto vào đây!" Nói ra thì mới nhớ, đã lâu lắm rồi nó không gặp Naruto, lần trước chia tay, thằng nhóc to xác đó còn khóc nhè nữa, lần này nó nhất định phải chế giễu hắn cho hả hê ha ha ha!

Sắc mặt Sasuke tối sầm lại: "Naruto hiện giờ không có ở đây."

Đáng lẽ anh nên sớm giết chết cái tên khốn Kawaki đó.

Cửu Vĩ thất vọng cụp đuôi xuống, Naruto không có ở đây sao... Nó nhìn ngọn lửa càng lúc càng đến gần, lại cuống lên: "Vậy phải làm sao bây giờ?"

"Có cách." Sasuke lại không vội, anh nhìn Himawari: "Để Himawari hóa Cửu Vĩ."

Himawari ngẩn người, mình hóa Cửu Vĩ sao? Giống như dáng vẻ rực rỡ của cha sao?

Cửu Vĩ lại trầm ngâm suy nghĩ, đây quả thực là một cách hay, nhưng nó cảm thấy không mấy khả thi. Hóa Cửu Vĩ đòi hỏi vật chủ phải hoàn toàn hiểu rõ bản chất năng lượng của nó, năm xưa nó đã ở trong cơ thể Naruto mười mấy năm, hơn nữa còn có sự giúp đỡ của Killer Bee, vậy mà Naruto vẫn mất một thời gian dài mới hiểu được sức mạnh của nó. Nhưng bây giờ nó mới ở trong cơ thể Himawari được mấy tháng, thời gian lại gấp rút như vậy, liệu có kịp không?

"Cháu có thể!" Himawari đột nhiên lên tiếng.

Cuối cùng cô bé cũng chịu ngẩng đầu lên, nhìn Sasuke với vẻ kiên định: "Cháu có thể làm được." Sau đó lại ôm Cửu Vĩ trên đầu xuống, nghiêm túc nói: "Kurama, hãy để cháu thử xem! Cháu có thể không lợi hại bằng cha, nhưng cháu sẽ cố gắng hết sức, nhất định sẽ làm được vì ngài!"

"Nhưng mà..." Cửu Vĩ còn muốn nói gì đó.

"Được." Sasuke trực tiếp ngăn lời nó, "Ba ngày, Himawari, cháu phải nắm vững Cửu Vĩ hóa trong vòng ba ngày."

Himawari gật đầu, Cửu Vĩ thấy vẻ mặt đầy tự tin của cô bé cũng không phản bác nữa, dù sao cũng không còn cách nào khác, cứ thử xem sao.

Sasuke ngồi xổm xuống, trong mắt hiện lên hình dạng Mangekyou Sharingan, "Cửu Vĩ, Himawari, nhìn vào mắt ta."

Himawari và Cửu Vĩ ngoan ngoãn làm theo.

"Tsukuyomi!"

Khoảnh khắc tiếp theo, cả người lẫn thú đồng thời ngã xuống đất bất tỉnh. Cửu Vĩ trước khi ngất đi mới phản ứng lại, à đúng rồi, thằng nhóc này có Sharingan mà! Vậy thì còn sợ gì không đủ thời gian nữa chứ...

Sau khi đưa cả hai vào ảo cảnh, Sasuke nhíu mày, đưa tay che mắt, máu rỉ ra từ kẽ ngón tay. Tsukuyomi là đồng thuật chỉ có thể được thi triển bởi đôi mắt của Itachi. Nếu không phải anh đã sử dụng nó nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng có sự hiểu biết nhất định về Tsukuyomi, thì với đôi mắt Sharingan của mình, anh không thể thi triển Tsukuyomi được. Nhưng dù vậy, việc dùng đôi mắt của anh để thi triển Tsukuyomi vẫn quá sức, việc thúc ép đồng lực đến giới hạn cũng chỉ có thể cho họ ba ngày. Hy vọng họ sẽ thành công...

---

Trong phòng bệnh.

Sakura và Sarada cũng đã đến nơi, cả hai đang lo lắng thì đột nhiên thấy hai hàng máu chảy ra từ mắt Sasuke.

"Cha!" Sarada lo lắng kêu lên, cơ thể cha còn chưa hồi phục, bây giờ lại phải đi trấn áp Cửu Vĩ, quả nhiên đồng lực vẫn không chống đỡ được sao?

Hinata thấy vậy, trong lòng cũng thắt lại, chẳng lẽ tình hình của Himawari không ổn? Đến cả Uchiha Sasuke cũng không khống chế được sao?

Boruto thì vẻ mặt thận trọng, cậu phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất là việc trấn áp Cửu Vĩ thất bại, bây giờ cả làng Lá người có thể chiến đấu với Cửu Vĩ e rằng ngoài sư phụ Sasuke ra, chỉ còn cậu.

Tất cả mọi người trong phòng bệnh đều thấp thỏm lo âu, một khoảnh khắc im lặng đến đáng sợ.

Khoảnh khắc tiếp theo, mọi người đột nhiên thấy mắt mình sáng lên.

Chỉ thấy Himawari vốn đang nằm trên giường bệnh đột nhiên phát ra ánh sáng cực mạnh, trong nháy mắt cả người đều biến thành một khối ánh sáng rực rỡ.

Sakura là người phản ứng nhanh nhất: "Đây là... trạng thái Cửu Vĩ của Naruto!?"

Cùng lúc đó, trong không gian tinh thần, đối với Sasuke mà nói cũng chỉ chưa đến một phút, Himawari và Cửu Vĩ phiên bản mini đột nhiên hòa làm một, cả người biến thành một vầng hào quang vàng rực.

Khoảnh khắc tiếp theo, vầng hào quang vàng rực bay vụt lên, lơ lửng giữa không trung. Trong ánh sáng vàng đó, mái tóc dài của Himawari hóa thành chín chiếc đuôi vươn ra xa, trong nháy mắt như chín mũi tên sắc nhọn, với khí thế xé gió từ trên trời giáng xuống như sấm sét, ghim chặt xuống vùng đất cháy đen.

Sau đó, giữa chín chiếc đuôi xuất hiện một màn sáng vàng, màn sáng dần khép lại, vậy mà đã bao vây hoàn toàn những ngọn lửa cuồng bạo kia.

Cửu Vĩ cười ha hả trong tâm trí Himawari: "Trả lại hết cho ông đây!" Lượng chakra của Himawari không nhiều bằng Naruto, nhưng độ tương thích với Cửu Vĩ lại cực kỳ mạnh, việc giành lại quyền kiểm soát những chakra kia hoàn toàn không có chút áp lực nào!

Bên trong màn sáng, những ngọn lửa tiếp xúc với rìa màn sáng dần trở nên yếu ớt, sau đó giống như bị hòa tan mà hóa thành năng lượng thuần túy gia nhập vào màn sáng khiến màn sáng càng lúc càng sáng hơn, phạm vi cũng ngày càng lớn hơn. Những ngọn lửa bị bao bọc bên trong thì càng lúc càng co rút lại, dưới sự bành trướng không ngừng của màn sáng mà thu nhỏ lại, yếu dần đi, cho đến khi chỉ còn là một ngọn lửa nhỏ bằng bàn tay, ngay sau đó liền bị Himawari từ trên không trung nhảy xuống dẫm tắt.

Vẻ mặt Sasuke giãn ra, tán thưởng: "Không tệ, giống hệt cha của cháu."

Himawari vốn còn chút khó xử với Sasuke, không ngờ lại được Sasuke khen, còn khen cô bé giống cha! Nhất thời cả người như bốc khói, chín cái đuôi cũng quay cuồng chóng mặt: Mình bây giờ giống cha sao? Mình có thể mạnh mẽ như cha sao?!

Sasuke nhìn vẻ mặt của cô bé cũng có chút buồn cười, anh đứng dậy nói: "Việc tái thiết không gian tinh thần cháu tự mình có thể hoàn thành, ta phải đi rồi."

"Đợi đã!" Himawari thấy anh sắp rời đi, vội vàng gọi lại.

Lúc này tâm trạng cô bé vô cùng phức tạp. Ở trạng thái Cửu Vĩ, cô bé có thể cảm nhận được thiện ý và ác ý của những người xung quanh, đương nhiên cũng cảm nhận được thiện ý của Uchiha Sasuke đối với mình, ấm áp, dịu dàng, giống như...

Giống như cha vậy.

Sasuke nhìn cô bé: "Còn chuyện gì nữa sao?"

Himawari mím môi, dường như đang cố gắng đấu tranh tâm lý. Một lát sau đột nhiên cúi người thật sâu.

Cô bé nhắm chặt mắt, lớn tiếng nói: "Cảm ơn chú! Chú Sasuke!"

Sasuke khoát tay: "Cháu là con của Naruto, không cần cảm ơn ta." Sau đó không đợi cô bé trả lời, biến mất tại chỗ.

Himawari ngẩn ngơ nhìn một lúc, rồi vẻ mặt lại trở nên kiên định, xoay người bắt đầu tái thiết không gian tinh thần của mình.

---

"Cha!"

Sasuke thoát ra khỏi không gian tinh thần, cơ thể chưa hồi phục hẳn lung lay sắp ngã sau khi dùng đồng lực quá nhiều. Sarada lo lắng đỡ lấy anh.

Sasuke nghỉ một lát, vỗ nhẹ tay Sarada, rồi mỉm cười với con gái: "Cha không sao, đừng lo lắng."

"Sasuke-kun..." Hinata mong chờ nhìn anh.

Sasuke nói: "Himawari không sao rồi, chắc sẽ tỉnh lại ngay thôi." Việc tái thiết không gian tinh thần không dễ dàng, nhưng bây giờ có Cửu Vĩ giúp đỡ, chắc sẽ nhanh chóng hoàn thành.

Hinata vui mừng đến rơi nước mắt, tốt quá, tốt quá rồi! "Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu, Sasuke-kun!"

"Không sao," Sasuke lại nhìn Boruto, "Boruto, Himawari đã nắm vững được trạng thái Cửu Vĩ rồi."

Boruto cũng có chút vui mừng, Himawari bây giờ vậy mà đã lợi hại đến vậy sao!?

Sasuke tiếp tục: "Nhưng kinh nghiệm chiến đấu của cô bé còn non nớt. Boruto, tiếp theo nhóc đích thân dạy dỗ em gái mình đi. Làng Lá bây giờ người có thể chiến đấu với Jura không nhiều, Himawari có lẽ cũng có ngày phải ra chiến trường."

Vẻ mặt Boruto nghiêm lại, gật đầu: "Tôi sẽ làm." Sau đó cậu lại phản ứng, sao mình lại nghe lời ông ấy nữa rồi! Cậu ngượng nghịu nói thêm một câu: "Không cần ông nói tôi cũng biết..."

Hinata lại có chút đau lòng: "Nhưng Himawari mới mười hai tuổi..."

Boruto nói: "Mẹ, có con ở đây, không cần lo lắng." Năm mười hai tuổi cậu đã bị buộc phải trốn chạy khắp nơi dưới lệnh truy nã của làng Lá rồi, Himawari là em gái cậu, sẽ không yếu hơn cậu đâu!

Hinata thấy vậy cũng không phản bác nữa, chỉ lại nhìn Himawari trên giường bệnh, toàn thân đang tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ giống như Naruto năm xưa, đau lòng xoa đầu cô bé. Sao mà giống cha con đến vậy chứ...

Himawari quả nhiên tỉnh lại rất nhanh như lời Sasuke nói, vừa mở mắt đã thấy Hinata mắt đỏ hoe, cô bé đưa tay sờ nhẹ má mẹ mình, nở nụ cười: "Mẹ..."

Nước mắt Hinata lập tức trào ra, nhưng giây phút tiếp theo liền thấy vẻ mặt Himawari đột nhiên nghiêm lại, ngay sau đó một sợi tóc vàng vụt một tiếng bay đi, liên tục ghim xuống sàn nhà ngay phía trước giường bệnh, ghim một đường dài đến tận bức tường.

Himawari đã kích hoạt Byakugan (Bạch Nhãn), nhưng vẫn không nhìn thấy gì ở đó, chỉ có thể cảm nhận được ác ý cực mạnh. Tấn công điểm không thành, Himawari cũng không quản nhiều như vậy, trực tiếp ngưng tụ Vĩ Thú Ngọc, cố gắng dùng tấn công diện rộng để đánh kẻ địch vô hình kia ra!

Boruto cũng phản ứng lại, cậu không cảm thấy gì, nhưng cậu tin vào phán đoán của em gái. Luồng khí xoáy tròn trong tay cậu, Rasengan Uzuhiko đã sẵn sàng.

Vĩ Thú Ngọc bắn ra! Nhưng ngay trước khi chạm đến mục tiêu, nó đã bị một bàn tay đột nhiên xuất hiện hấp thụ toàn bộ.

Kẻ đột ngột xuất hiện này lại chính là Kawaki!

Gần như trong tích tắc, Sasuke đã tiến vào trạng thái Tiên Nhân, đuôi mắt xanh vẫn còn vương vệt máu, đồng lực đã cạn kiệt. Nhưng tốc độ dưới trạng thái Tiên Nhân lại cực nhanh, khoảnh khắc tiếp theo chỉ nghe một tiếng chim hót lanh lảnh, tay trái Sasuke mang theo Chidori, cả người đã lao đến trước mặt Kawaki.

"Kawaki!" Cùng lúc đó, Boruto cũng giận dữ hét lên xông tới, Rasengan và Chidori trong tay đồng thời giáng mạnh vào ngực Kawaki.

Không thể để tên này chạy thoát nữa!

Khoảnh khắc sau chỉ nghe một tiếng "bụp", cơ thể Kawaki hóa thành một làn khói trắng tan biến tại chỗ.

"Hỏng rồi, là Ảnh Phân Thân!" Sakura vội nói, lần này nếu để Kawaki chạy thoát thì không biết đến bao giờ mới bắt lại được!

"Anh hai! Ngoài cửa!" Himawari hét lớn một tiếng rồi lao ra ngoài.

Boruto phản ứng nhanh chóng, cũng lập tức đuổi theo. Sasuke cũng muốn đuổi theo, nhưng vừa quay người đã loạng choạng suýt ngã, được Sakura đỡ lấy.

"Sasuke! Cơ thể anh còn chưa hồi phục, đừng cố quá sức!" Sakura lo lắng nói.

"Naruto ở đó." Sasuke lau vệt máu trên khóe miệng, ổn định thân hình, "Không thể để Kawaki trốn thoát." Nói xong liền đẩy Sakura ra, muốn xông lên lần nữa.

"Cha!" Nhưng thấy Sarada trực tiếp chắn trước mặt anh, trong mắt cô bé hiện lên Mangekyou Sharingan màu đỏ, "Để con đi!"

"Cha, hãy tin con, con và Boruto cùng Himawari nhất định sẽ cứu được Hokage Đệ Thất!"

Sasuke nhìn cô chăm chú, chợt nhận ra con gái mình đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi.

Cơ thể truyền đến một cảm giác bất lực, đây là dấu hiệu trạng thái Tiên Nhân sắp kết thúc.

Sasuke không từ chối nữa.

"Sarada, Naruto, nhờ con cả."

Sarada nở nụ cười, rồi xoay người lao về phía Boruto và Himawari.

---

Vừa ra khỏi bệnh viện, Kawaki đã lộ diện. Dù Sukunahikona có thể giúp hắn tránh bị phát hiện, nhưng cơ thể quá nhỏ khiến tốc độ di chuyển không đủ nhanh, một quả Vĩ Thú Ngọc thôi hắn cũng không có chỗ nào mà trốn.

Kawaki điên cuồng bỏ chạy, nhưng Boruto và Himawari hóa Cửu Vĩ tốc độ cực nhanh, hắn không tài nào cắt đuôi được, cứ thế vừa chạy vừa trốn đến tận bên ngoài làng Lá, nơi Jura lần đầu giao chiến với Naruto và Sasuke.

Kawaki dừng lại, đứng yên tại chỗ, lặng lẽ nhìn Boruto và Himawari đồng thời đuổi tới.

"Kawaki, trả cha tôi lại đây!" Boruto lại ngưng tụ Rasengan trong tay, vừa định xông lên thì ngay lập tức khựng lại.

Chỉ thấy từ giữa cánh tay của Kawaki, đột nhiên xuất hiện một bóng người.

Mái tóc vàng của Naruto giờ đây đã nhuốm đầy những vệt đỏ loang lổ, máu me khắp người đã che lấp bộ quần áo màu cam ấm áp quen thuộc. Lúc này, cậu đang nằm bất động trên cánh tay Kawaki.

"Cha!" Himawari kinh hoàng, chú Sasuke nói cha không có ở đây, hóa ra là bị Kawaki bắt đi sao? Nhưng sao cha lại không có động tĩnh gì? Chẳng lẽ cha đã bị Kawaki đánh trọng thương rồi!?

"Kawaki, trả cha lại cho tôi!" Himawari giận dữ hét lên.

"Kawaki, rốt cuộc cậu muốn làm gì!?" Boruto vẻ mặt thận trọng, cha không có chút phản ứng nào, có chuyện gì vậy!? Chẳng lẽ mấy ngày nay Kawaki vẫn không tìm được cách cứu người sao?!

Kawaki lại không để ý đến họ, mà khẽ cúi đầu đặt một nụ hôn lên trán Naruto.

Himawari kinh ngạc trợn tròn mắt, cô bé theo bản năng nhìn Boruto: "Anh hai... Kawaki, anh ấy..."

Boruto cũng trợn mắt há hốc mồm, Kawaki, tên khốn này không phải chứ!? Dù tôi sớm đã biết cậu là một tên biến thái rồi, nhưng chúng ta đang trong trận chiến sống còn đấy có được không hả?

Kawaki hôn xong liền nhanh chóng thu người lại. Hokage Đệ Thất bây giờ đã hấp hối, mỗi lần đưa ra là lại tiến gần hơn một bước đến cái chết. Nếu không phải để đạt được mục tiêu, hắn sẽ không đưa Hokage Đệ Thất ra.

"Boruto, cậu thấy rồi chứ?" Kawaki hỏi.

Boruto tức đến bật cười, thấy cái gì chứ, thấy cậu hôn cha tôi hả!?

"Cậu muốn ăn đòn phải không, Kawaki!?"

Kawaki lắc đầu: "Boruto, Hokage Đệ Thất sắp chết rồi."

Sắc mặt Boruto chợt thay đổi: "Cậu nói cái gì?"

Kawaki tiếp tục: "Tôi đã tìm khắp giới nhẫn giả tất cả các ninja trị liệu, ai cũng nói với tôi rằng Hokage Đệ Thất không thể cứu được nữa."

"Vậy nên cậu đã quay lại." Boruto đáp, "Cậu quay lại tìm dì Sakura cứu cha tôi sao?"

Kawaki không trả lời, chỉ tiếp tục nói: "Tôi vốn định thừa lúc các cậu không có nhà sẽ mang người đi, nhưng lại bị phát hiện."

Boruto rất tức giận: "Đồ khốn, nếu đã muốn tìm dì Sakura thì sao không đường hoàng đến mà tìm!? Chẳng lẽ dì Sakura lại trơ mắt nhìn cha tôi chết sao!?"

"Vậy thì sao?" Kawaki vặn hỏi, "Viện trưởng Haruno cứu sống Hokage Đệ Thất, Hokage Đệ Thất ở lại làng Lá, đợi đến lần sau làng Lá gặp phải kẻ địch mạnh, rồi lại chết vì làng Lá sao!?" Giọng Kawaki càng lúc càng lớn, cuối cùng thậm chí đã là gào thét.

"Boruto, tôi sẽ không để Hokage Đệ Thất chết, để bảo vệ ngài ấy, tôi có thể làm bất cứ điều gì, bao gồm cả việc giết chết con của ngài ấy, và cả việc hủy diệt hoàn toàn làng Lá!"

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, từ xa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, kèm theo sự rung chuyển của mặt đất, bụi mù cuốn theo tốc độ chạy cực nhanh, ầm ầm từ xa vọng lại gần.

"Anh hai!" Himawari gấp gáp kêu lên, "Là quái vật do Jura mang đến!"

Boruto cũng nhìn thấy, chỉ thấy ở phía xa trong tầm mắt, hàng ngàn hàng vạn Trảo Cấu như một con sóng trắng khổng lồ, cuồn cuộn lao về phía làng Lá.

Boruto giận dữ đến khó tin: "Kawaki! Cậu lại hợp tác với Jura sao?!"

Kawaki không để ý đến cậu, mà nhanh chóng lao về phía đám Trảo Cấu kia.

"Anh hai, không thể để anh ta đi!" Himawari lập tức đuổi theo.

Boruto cũng theo sát phía sau, cậu vừa đuổi vừa tập trung tinh thần, khi xông đến đám Trảo Cấu thì đuôi mắt đã hiện lên màu cam, Boruto trực tiếp tiến vào trạng thái Tiên Nhân.

Nhưng Kawaki lại biến mất ngay trong đám Trảo Cấu.

Boruto khựng lại một giây, rồi lập tức phản ứng, tên này lại dùng Sukunahikona để thu nhỏ bản thân rồi. Sát thương của đám Trảo Cấu căn bản không thể phá vỡ được phòng ngự của cơ thể Otsutsuki của hắn ta, nên dù có thu nhỏ trong đám Trảo Cấu thì hắn ta cũng không gặp nguy hiểm.

"Himawari! Có cảm nhận được Kawaki không!?" Boruto vừa hét vừa túm lấy đuôi một con Trảo Cấu, vung một vòng rồi ném mạnh ra ngoài, quét trúng một vùng lớn.

Mái tóc dài màu vàng của Himawari hóa thành cánh tay Vĩ Thú, tóm lấy từng con Trảo Cấu tiến đến, rồi đập mạnh xuống đất mấy lần, chất thành đống.

"Không được, địch ở đây quá nhiều!" Bị đám Trảo Cấu bao vây khắp nơi toàn là ác ý, cô bé hoàn toàn không phân biệt được vị trí của Kawaki.

Sarada đến đúng lúc này.

"Amaterasu!" Mangekyou Sharingan màu đỏ của Sarada xoay tròn, ngay sau đó đám Trảo Cấu ở đằng xa đều bị ngọn lửa đen bao trùm.

Tuyệt vời! Dùng được rồi! Lần trước Jura xâm lược, cô nghe Boruto nói Amaterasu có hiệu quả kỳ diệu đối phó với đám Trảo Cấu, lúc chăm sóc cha ở bệnh viện vẫn luôn nghiên cứu, may mắn là cha từng để lại cho cô tài liệu về Sharingan của gia tộc Uchiha, bây giờ cuối cùng cũng dùng được rồi!

"Sarada!" Boruto mừng rỡ kêu lên, có Amaterasu thì dọn dẹp nhanh hơn nhiều rồi!

Sarada khẽ mỉm cười với cậu: "Tớ đến rồi đây! Đúng rồi, Kawaki đâu?"

Nụ cười trên mặt Boruto vụt tắt: "Kawaki lại thu nhỏ bản thân rồi, bây giờ không biết chạy đi đâu nữa."

Sarada cũng nhíu mày, cô đấm bay một con Trảo Cấu đang tiến lại gần: "Mục đích Kawaki trở về làng Lá lần này là gì?" Kawaki đã mang Hokage Đệ Thất đi rồi, sao lại đột nhiên quay lại, nhất định là có mục đích!

Lúc này Boruto cũng phản ứng lại: "Chết tiệt! Mục tiêu của cậu ta là dì Sakura, mau về bệnh viện!"

"Mẹ!?" Sarada trợn tròn mắt, mục tiêu của Kawaki là mẹ sao?! Mắt thấy Boruto đã lao nhanh về phía mình, Sarada cũng vội vã chạy theo. Bây giờ dùng Phi Lôi Thần trở về là cách nhanh nhất, đúng lúc này, khóe mắt Sarada nhìn thấy Himawari đang dọn dẹp đám Trảo Cấu ở đằng xa.

Sarada khựng lại một giây, cô mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.

Không đúng, ác ý mà Himawari cảm nhận được đáng lẽ phải nhắm vào chính em ấy, nếu mục tiêu của Kawaki là mẹ cô, sao lại có ác ý với Himawari?

Khoảnh khắc tiếp theo, sắc mặt Sarada chợt thay đổi.

Mục tiêu của Kawaki không phải là mẹ cô!

"Boruto!" Sarada gấp gáp gọi về phía Boruto đang lao nhanh tới, "Mục tiêu của Kawaki không phải là mẹ—"

Cùng lúc đó, một bóng đen xuất hiện sau lưng Himawari.

"Là Himawari!"

Khoảnh khắc tiếp theo, Himawari biến mất khỏi tầm mắt cô.

————

Kawaki đưa Naruto ra không phải để hôn, mà là để dùng Naruto dụ đám Trảo Cấu đến, sau đó dùng ác ý của đám Trảo Cấu để che giấu bản thân. Hắn nói một tràng với Boruto là thật lòng, nhưng cũng là để kéo dài thời gian, để đám Trảo Cấu có thể đến kịp. Ban đầu hắn vốn định trốn trong phòng bệnh đợi lúc không có ai sẽ lén mang người đi, nhưng không ngờ Himawari hóa Cửu Vĩ lại trực tiếp phát hiện ra hắn.  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me