Sau khi bị lộ tiếng lòng nhóc sợ xã hội được lão đại đoàn sủng
Chương 75: Đúng là kẻ tàn nhẫn ☆
edit: junieThành Tư Nguyên lúc này vẻ mặt hoảng hốt, cú sốc này đối với anh mà nói thật sự quá lớn, nhất thời không thể nào hoàn hồn lại được.Người cũng mất bình tĩnh không kém là Thành Tư Vũ. Trước đây cô chỉ mới hoài nghi Khang Đỗ, nhưng hoài nghi và việc bị chứng thực là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!Cô nhớ lại ngày hôm qua, Khang Đỗ còn dịu dàng dỗ dành cô, sau đó lại hỏi mấy chuyện linh tinh về vị trí cất thẻ ngân hàng trong nhà. Khi đó, Thành Tư Vũ cũng không để tâm lắm.Dù sao hai vợ chồng sống chung, chuyện thẻ ngân hàng và tài chính cũng nên rõ ràng với nhau. Ha, ai mà ngờ được có người lại có thể ôm ý định cuỗm hết tiền rồi chuồn đi?Bây giờ nghĩ lại suy nghĩ lúc đó của chính mình, Thành Tư Vũ chỉ muốn tự vả hai cái cho tỉnh ra. Nói thật, kết hợp với những nghi ngờ trước đây, cô đã gần như hoàn toàn tin lời Tề Niệm.Hơn nữa không hiểu vì sao, cô lại cảm thấy mơ hồ những lời Tề Niệm "nói" ra, rất đáng để tin.Dù sao Thành Tư Vũ cũng là người từ nhỏ được rèn luyện bài bản, lúc này cô nhanh chóng trấn tĩnh lại. Phản ứng đầu tiên chính là: không thể đánh rắn động cỏ! Nếu không, đến lúc đó đôi cẩu nam nữ kia hủy hết chứng cứ, thì cái tên anh ngốc nhà cô thể nào cũng lại bị Ngư Vi - đóa bạch liên hoa ấy mê hoặc thêm lần nữa.Nghĩ vậy, cô quay sang nhìn người anh trai vẫn đang thất thần, lẩm bẩm "Không thể nào..." như bị rút hết hồn phách.Thành Tư Vũ bất lực: "Anh, anh đừng nói với em là còn muốn tin Ngư Vi nữa nha? Dù thế nào đi nữa, ít nhất cũng phải nghĩ cách lấy được điện thoại của chị ta! Nếu thật sự không tìm ra được gì, lúc đó anh tin chị ta, em cũng không ý kiến."Tin cái quỷ! Thành Tư Vũ vừa nói vừa gào thét trong lòng. Dù cô có thế nào cũng không tin Ngư Vi là người không có tâm cơ!Về phần Khang Đỗ, Thành Tư Vũ cũng không nghĩ tất cả là lỗi của Ngư Vi. Tên kia chắc chắn cũng chẳng vô tội gì!Thấy anh trai vẫn im lặng, cô giận không kìm được, giơ tay vỗ một cái lên trán anh:
"Anh, trước đây 3m không nói, nhưng lần này anh nhất định phải giữ im lặng! Đừng để Ngư Vi và Khang Đỗ nghi ngờ gì, hiểu không?"Thành Tư Nguyên cuối cùng cũng khôi phục được chút lý trí, gật đầu: "Biết rồi. Nhưng nếu Vi Vi thật sự vô tội, em phải xin lỗi cô ấy."Thành Tư Vũ cố nhịn không trợn trắng mắt: "...Biết rồi!"Chỉ là, nhìn bộ dạng của Thành Tư Nguyên, cô càng nhìn càng thấy không đáng tin. Đôi mắt xoay một vòng, nhanh chóng có kế hoạch trong lòng.Trong phòng ghế lô, Khang Đỗ nhân lúc Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên đi ra ngoài liền đưa tay nắm lấy tay Ngư Vi. Ngư Vi giả vờ giãy giụa, cuối cùng vẫn để mặc bàn tay nhỏ nhắn bị hắn giữ chặt.Ngư Vi đỏ mặt cắn môi: "Anh... Đừng như vậy, lỡ bọn họ bất ngờ quay lại thì sao?"Khang Đỗ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, yết hầu khẽ động đậy: "Không sao đâu, nghe tiếng bước chân là biết liền."Ngư Vi lúc này mới không nói thêm gì nữa. Nhìn hai người kia đi lâu như vậy không quay lại, cô bắt đầu lo lắng, cau mày: "Bọn họ ra ngoài lâu thế rồi, có phải phát hiện gì rồi không?"Khang Đỗ cũng nhíu mày: "Hẳn là chưa nhanh như vậy. Nhưng Thành Tư Vũ không giống Thành Tư Nguyên, cô ta không dễ bị qua mặt. Cảm giác như cô ta đang nghi ngờ rồi."Thấy tay Ngư Vi khẽ run vì căng thẳng, Khang Đỗ liền ôm vai cô, kéo cả người cô vào lòng: "Yên tâm đi, anh đã tạm thời ổn định được cô ta rồi. Chúng ta chỉ cần nhanh chóng rời đi trước khi họ phát hiện là được."Hắn không hề để ý, lúc nghe những lời này, Ngư Vi lại hơi nhíu mày.Đúng lúc đó, bên ngoài truyền đến một trận ồn ào lớn. Ngư Vi và Khang Đỗ nhìn nhau, vội vã tách ra. Chờ một lát không thấy động tĩnh, lúc này hai người mới bước ra khỏi ghế lô.Cùng lúc đó, Tề Niệm vừa trở về phòng cũng nghe được tiếng động ngoài kia, có phần tò mò.Phải biết rằng nơi này là hội sở cao cấp, mỗi ghế lô đều được cách âm rất tốt. Bình thường bên ngoài rất yên tĩnh, mà lần này tiếng ồn ào lại có thể truyền vào trong, chứng tỏ thanh âm rất lớn.Tề Niệm đang định nhịn xuống tò mò thì vừa ngẩng đầu, liền thấy ông chủ mập đang lén lút ngó ra ngoài, bộ dạng như muốn "vò đầu bứt tai".Thấy Tề Niệm nhìn mình, ông ta ngượng ngùng cười: "Không biết bên ngoài có chuyện gì... Kỳ lạ thật."Chử Dung Thời đề nghị: "Hay là ra ngoài xem thử?"Ông chủ lập tức gật đầu: "Đi đi đi, cũng coi như nghỉ giải lao một chút."Nói rồi, thân hình mập mạp bỗng linh hoạt không tưởng, ông ta nhanh chóng mở cửa. Tiếng ồn ào bên ngoài lập tức tràn vào như sóng.Tề Niệm cũng không chịu nổi tò mò nữa, bước ra nhìn, rồi ngay lập tức há hốc miệng:
Trời ạ, Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên đánh nhau rồi?!Lúc này, Ngư Vi và Khang Đỗ cũng đã chạy ra. Hai người thật sự chỉ muốn giả vờ không quen biết hai anh em này.Không phải chứ? Không phải hào môn rất chú trọng thể diện sao? Sao lại đánh nhau luôn thế này?!Nhưng mặc kệ hai người họ phun tào trong lòng thế nào, cũng không thể đứng đó làm như không biết. Họ đành xấu hổ bước tới can ngăn.Ngư Vi lên tiếng trước, muốn khuyên can: "Hai người đừng..."Chưa kịp nói hết câu, một cái bốp vang lên, một cái tát thẳng mặt giáng xuống khiến khuôn mặt trắng mịn của cô lập tức in hằn năm ngón tay."A!" Ngư Vi ôm mặt, run rẩy nhìn Thành Tư Nguyên, không thể tin nổi là người vừa đánh cô chính là anh.Đáng tiếc là Thành Tư Nguyên và Thành Tư Vũ lúc này đã đánh quá nhập tâm, hoàn toàn không để ý Ngư Vi có bị thương hay không.Chỉ có Thành Tư Vũ là chú ý tới, nhưng cô lại cười thành tiếng, vừa cười vừa túm lấy Thành Tư Nguyên, cười đến điên cuồng khiến người khác phát sợ.Thành Tư Nguyên: "......" Có phải bị điên rồi không vậy?May mà trò hề này cũng không kéo dài lâu, hai người nhanh chóng bị đám đông xung quanh tách ra.Tề Niệm nhô đầu ra nhìn một lúc lâu, cuối cùng cũng đoán được: À, chắc là hai người kia đang diễn kịch.Thật may quá, cậu còn tưởng vì mình nói lỡ lời nên hai người họ mới thật sự đánh nhau.Nhưng... cũng chưa chắc, nhìn Thành Tư Vũ sau khi bị kéo ra còn ráng duỗi chân đá thêm Thành Tư Nguyên một cái, Tề Niệm nhất thời không biết phải nói gì.Cuối cùng, dưới sự can ngăn của mọi người xung quanh, hai anh em "bình tĩnh" lại. Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên liếc nhau một cái, cảm thấy thế là đủ rồi.Thành Tư Nguyên: Em làm cái trò gì vậy, bây giờ bị thiên hạ chê cười rồi đấy!Thành Tư Vũ: Thế không lẽ để anh đứng đó ngơ ngác, rồi để hai người kia nhìn ra sơ hở à?Thành Tư Nguyên: ...Cũng đúng.Thành Tư Vũ: Hơn nữa, anh em cãi nhau chút cũng bình thường thôi, đánh là thương mắng là yêu, chứng minh quan hệ chúng ta rất tốt mà.Thành Tư Nguyên nhịn không được trừng mắt.Vừa quay đầu lại, liền thấy Ngư Vi đang đáng thương che mặt, dáng vẻ yếu ớt khiến người ta đau lòng.Thành Tư Nguyên lập tức hốt hoảng: "Vi Vi, em làm sao vậy? Sao lại che mặt?"Vừa kéo tay cô ra, nhìn thấy dấu bàn tay rõ mồn một trên gương mặt trắng nõn, anh lập tức nổi giận: "Trời ạ, ai là cái đồ khốn kiếp dám ra tay đánh em như thế này?!"Ngư Vi: "..."Cô còn biết nói gì đây? Chỉ có thể gượng cười: "Tư Nguyên, em biết anh không cố ý, em không trách anh."Thành Tư Nguyên: "?"Thành Tư Vũ không nhịn được bật cười: "Anh, anh vẫn chưa hiểu à? Anh chính là cái đồ khốn kiếp đó đấy."Thành Tư Nguyên: "......"Ngư Vi nhìn Thành Tư Vũ đang cười nhạo mình, cắn chặt răng.Cô ta thật khiến người ta chán ghét! Nếu không phải vì ả...Nghĩ đến đây, ánh mắt Ngư Vi dần tối lại.--Lúc đầu, Thành Tư Vũ còn hơi lo lắng không biết ông anh mình có làm bại lộ điều gì không. Không ngờ lần này Thành Tư Nguyên lại khá đáng tin.Không chỉ không để Ngư Vi và Khang Đỗ phát hiện ra gì, mà thậm chí đến lúc tin hai người họ đánh nhau truyền về nhà, đối mặt với sự chất vấn của cha mẹ, Thành Tư Nguyên cũng không nói gì.Đối mặt với sự kinh ngạc của Thành Tư Vũ, Thành Tư Nguyên chỉ bất đắc dĩ: "Em nghĩ anh không muốn biết mình có bị cắm sừng không à?"Tuy anh tin Ngư Vi, cũng yêu cô ấy, nhưng đâu đến mức hoàn toàn mất lý trí.Còn cha mẹ của Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên, sau khi biết hai anh em đánh nhau thì lại không để tâm: "Hai đứa nó cãi nhau có gì lạ đâu, trước kia Tư Vũ còn từng đánh gãy răng cửa của Tư Nguyên kìa. Tình cảm anh em như vậy mới là thật, còn hơn cái kiểu ngoài mặt thân thiết, sau lưng đâm dao như mấy nhà khác."Về phần thể diện? Ba mẹ họ chẳng thèm bận tâm, dù sao trước mắt còn có Thành Diệp Lỗi và ba mẹ cậu ta bị chê cười cơ mà.Dù gì thì, con gái họ, Thành Tư Vũ là người có đầu óc làm ăn giỏi giang, so với mấy đứa trẻ nhà người ta mạnh hơn nhiều.Cha mẹThành Diệp Lỗi: MMP..."Xem ra bọn họ chưa phát hiện gì, có lẽ Thành Tư Vũ có nghi ngờ, nhưng chỉ cần Thành Tư Nguyên vẫn tin tưởng em, thì cô ta cũng không làm được gì."
Khang Đỗ phân tích tình hình hiện tại.Ngư Vi mắt đỏ hoe, gật đầu.Khang Đỗ đau lòng nhìn dấu tay đỏ trên mặt cô: "Yên tâm, anh sẽ trả lại cái tát này cho Thành Tư Nguyên."Ngư Vi lại lắc đầu: "Anh ấy không cố ý."Khang Đỗ: "Em thật quá hiền lành rồi."Nếu lúc đó Tề Niệm có mặt ăn dưa hóng chuyện, chắc chắn sẽ trừng mắt lật trắng:
Có nhầm không vậy? Ngoại tình, tính cuỗm tài sản nhà người ta, còn dám nhận mình là người hiền lành?Mặt dày đến phát sợ.Ban đêm, trong phòng, Thành Tư Nguyên đang nằm cạnh Ngư Vi. Vốn dĩ anh đã ngủ, nhưng lại đột ngột mở mắt trong bóng tối, cẩn thận thăm dò gọi: "Vi Vi?"Gọi mấy tiếng, xác định Ngư Vi đã ngủ say, anh nín thở, cẩn trọng lấy điện thoại trong tay cô, sau đó dùng dấu vân tay của đối phương để mở khóa.Trong bóng đêm, ánh sáng yếu ớt từ màn hình điện thoại rọi lên gương mặt Thành Tư Nguyên, soi rõ đôi mắt dần nhiễm đầy phẫn nộ của anh.Ngư Vi đang ngủ say, chợt cảm thấy có ánh sáng bên cạnh, liền mơ màng mở mắt ra. Khi nhìn thấy Thành Tư Nguyên đang cầm điện thoại, ánh mắt tức giận nhìn mình, ánh nhìn vốn luôn ôn nhu giờ đây lại như đang nhìn một người xa lạ.Tim Ngư Vi chợt siết lại. Cô tỉnh táo hẳn, lúc này mới phát hiện Thành Tư Nguyên đang xem điện thoại của mình.Ngư Vi nuốt nước bọt, gương mặt nhỏ nhắn dưới ánh đèn có phần tái nhợt. Cô vội vàng bò dậy, nhào đến bên cạnh Thành Tư Nguyên, nắm lấy tay anh: "Tư Nguyên, nghe em giải thích, không phải như anh nghĩ đâu, thật sự không phải!"Nếu là ngày thường, với bộ dáng yếu đuối đáng thương như thế này, có lẽ anh sẽ mềm lòng. Nhưng lần này, Thành Tư Nguyên không chút do dự hất tay cô ra.Dù yêu Ngư Vi thế nào, nhưng sau khi biết cô lén lút ngoại tình sau lưng mình, sự tin tưởng của anh cũng hoàn toàn sụp đổ trong khoảnh khắc này."Ngư Vi, em thật sự coi anh là thằng ngốc sao?!" Tiếng chất vấn của Thành Tư Nguyên vang vọng giữa căn biệt thự yên tĩnh....Ở một nơi khác, Thành Tư Vũ cũng vừa bắt được bằng chứng Khang Đỗ ngoại tình.Trong đó có một phần chính là đoạn trò chuyện giữa Khang Đỗ và Ngư Vi.Thành Tư Vũ suýt nữa tức đến bật cười bởi những lời lẽ của cặp đôi cẩu nam nữ kia.Trong tin nhắn có đoạn, Khang Đỗ phàn nàn: "Thành Tư Vũ giống như cọp cái, chẳng có chút dịu dàng nào, anh thật không hiểu sao trước kia lại quen cô ta. Vẫn là Vi Vi tốt hơn, dịu dàng biết bao, chắc chắn sẽ không mắng anhđâu."Thành Tư Vũ vừa đọc vừa mắng: "Con mẹ nó, trước kia không phải chính anh theo đuổi lão nương sao?!""Thành Tư Vũ ngáy ngủ to như sấm, làm tôi cả đêm mất ngủ. Vẫn là Vi Vi tốt, ngoan ngoãn yên tĩnh, chắc chắn không ngáy."Thành Tư Vũ: "Nói bậy! Rõ ràng là anh ngáy, bị tôi đá tỉnh giữa đêm, còn tranh thủ gửi tin nhắn cho Ngư Vi đảo ngược trắng đen có phải không?!""Thành Tư Vũ chẳng khác gì đàn ông, suốt ngày ở công ty chơi bời với mấy gã trai. Vẫn là Vi Vi tốt, chỉ cần nép sau lưng anh để anh che mưa chắn gió cho."Thành Tư Vũ tức đến phát điên: "Làm như anh giỏi lắm ấy! Suốt mấy năm qua toàn ăn bám lão nương!"Chưa dừng lại ở đó, Khang Đỗ còn chê bai Thành Tư Nguyên: "Thằng đó vô dụng, nếu anh là hắn thì đã không để phụ nữ leo lên đầu mình như vậy.""Thành Tư Nguyên không thể cho em cuộc sống em muốn, để anh đến chăm sóc cho em đi!"Thành Tư Vũ tức đến nghẹt thở. Hóa ra trước giờ mình còn hiểu lầm Ngư Vi. Cô ta không vô tội gì, nhưng so với bộ mặt trắng trợn của Khang Đỗ, sự "ngây thơ" giả tạo của Ngư Vi thậm chí còn dễ nuốt hơn một chút.Dĩ nhiên, Thành Tư Vũ cũng không định để Khang Đỗ yên thân. Cô lập tức giơ tay tát thẳng lên mặt đối phương một cái.Khang Đỗ bị đánh đến nổi đóa, lập tức vứt bỏ mọi giả bộ, trực tiếp lật bài: "Đúng vậy, tôi và Vi Vi yêu nhau! Chúng ta ly hôn đi! Tôi muốn đưa Vi Vi đi xa, chúng tôi mới là chân ái!"Một câu nói khiến Thành Tư Vũ bốc hỏa, lập tức rút dây lưng rượt đánh Khang Đỗ:
"Được thôi! Nhưng trước khi đi, đem tiền bao năm qua tôi nuôi anh trả lại đây! Dây lưng một ngàn đúng không? Xem lão nương không đánh cho anh da tróc thịt bong!"Khang Đỗ vừa chạy vừa hét: "Thành Tư Vũ, cô là cọp mẹ thật sự! Tôi nói cho cô biết, ngoài tôi ra, chẳng ai chịu đựng nổi tính tình của cô đâu!"Thành Tư Vũ tức giận đáp: "Đi mà nói với ông nội ngươi! Trước kia người theo đuổi tôi cả đám, nếu không phải thấy anh thật thà, tôi đời nào lấy anh?!"Đúng lúc này, điện thoại Thành Tư Vũ vang lên. Vừa mắng, cô vừa bắt máy. Thấy nội dung anh trai gửi đến, cô nhướng mày.Không ngờ nha, không ngờ, lần này anh của cô lại làm được một chuyện nên người.Thành Tư Vũ nhìn về phía Khang Đỗ, đang tức tối đứng cách đó không xa, cong môi cười lạnh: "Khang Đỗ, tôi cho anh một cơ hội cuối cùng. Anh thật sự chọn cùng Ngư Vi bỏ trốn à?"Khang Đỗ có chút bất ngờ, không ngờ Thành Tư Vũ lại hỏi loại câu này. Chẳng lẽ cô ấy nhận ra không thể rời bỏ mình, nên muốn mình quay đầu lại?Nghĩ như vậy, Khang Đỗ lập tức kiêu ngạo, cảm giác khí thế mình cao tới hai mét tám:
"Đương nhiên rồi, chỉ có Vi Vi như vậy mới xứng là người phụ nữ thực thụ, chúng tôi mới là chân ái."Thành Tư Vũ bật cười:"Vậy à? Thế thì nghe thử xem 'chân ái' của anh nói gì nhé."Nói xong, cô mở một đoạn ghi âm.Giọng của Thành Tư Nguyên vang lên: "Chúng ta ly hôn đi."Giọng Ngư Vi lập tức hoảng loạn, vội vàng nói: "Đừng mà! Tư Nguyên, em sai rồi, em không muốn ly hôn với anh! Anh nghe em giải thích đã... Em... em căn bản không thích Khang Đỗ, tất cả đều là hắn đơn phương theo đuổi, em không dám nói ra mà thôi, thật đấy, anh tin em đi, Tư Nguyên..."Ngư Vi vừa nói vừa khóc nức nở, nghe thật đáng thương.Lúc đó cô ta thực sự hoảng loạn. Trước nay cô chưa từng nghĩ Thành Tư Nguyên lại chủ động đề nghị ly hôn. Trong ấn tượng của cô, người đàn ông này yêu cô đến vậy, hoàn toàn không có khả năng rời bỏ cô.Kỳ thực, ban đầu Ngư Vi cũng rất vui vẻ khi được gả vào nhà họ Thành. Tất nhiên, không phải vì cưới Thành Tư Nguyên mà vui, mà là vì cuối cùng cô cũng đạt được ước nguyện, bước vào hào môn.Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, sự vui mừng ấy dần biến mất. Cô phát hiện nhà họ Thành không giống như trong tưởng tượng. Rõ ràng Thành Tư Nguyên là con trai trong nhà, tại sao người được bồi dưỡng làm người thừa kế lại là Thành Tư Vũ?Ngư Vi cảm thấy bất bình thay cho Thành Tư Nguyên. Cô phẫn nộ, nhiều lần bóng gió khuyên anh nên tranh giành tài sản, nhưng anh lại chẳng mảy may phản ứng, cả ngày ngây ngô, còn nói rằng thà làm một người nhàn rỗi tự do còn hơn. Hơn nữa, anh cũng tự nhận mình không có năng lực quản lý công ty.Cô nhìn Thành Tư Nguyên với ánh mắt coi thường. Anh không tranh, không đoạt, thật khiến cô thấy chướng mắt. Điều khiến cô khó chịu hơn nữa là, không biết vì sao, Thành Tư Vũ lại tỏ rõ địch ý với cô. Sau này cô mới biết, Thành Tư Vũ từng khuyên anh trai mình đừng cưới cô.Khi biết chuyện, lưng Ngư Vi lạnh toát. Dựa vào tình hình nhà họ Thành hiện tại, nếu sau này Thành Tư Vũ nắm quyền thật, thì cuộc sống của cô liệu còn dễ dàng?Đúng lúc đó, Khang Đỗ bắt đầu âm thầm bày tỏ tình cảm với cô. Thật ra, cô chẳng ưa gì một kẻ ăn bám như hắn. Nhưng nghĩ đến việc hắn là chồng của Thành Tư Vũ, cô lại thấy hả giận, như đang trả thù Thành Tư Vũ vậy. Vậy là hai người mập mờ dây dưa.Nhưng đúng lúc này Khang Đỗ lại bộc lộ tính cách phiền toái, cứ khăng khăng muốn đưa cô bỏ trốn khỏi nơi này. Đương nhiên Ngư Vi không đồng ý. Đùa à, đang sống yên ổn làm phu nhân hào môn, ai lại muốn đi sống cuộc đời lang bạt theo hắn?Ngay cả khi có thể cầm được tiền từ nhà họ Thành, thì sao chứ? Ai dám chắc nhà họ Thành sẽ không trả thù? Dù không trả thù, với cái đầu óc của Khang Đỗ, số tiền đó cũng sớm bị tiêu sạch. Lúc đó vẫn phải quay về cuộc sống nghèo khổ thôi.Nhưng Ngư Vi cũng không thể từ chối. Lúc trước khi đến với Khang Đỗ, cô đã dựng lên hình tượng đáng thương, bị Thành Tư Nguyên cưỡng ép, không còn cách nào khác mới phải gả vào nhà họ Thành. Loại lời nói dối này, Khang Đỗ lại tin sái cổ, đủ thấy hắn ngốc tới mức nào.Đã dựng nhân thiết như vậy, lúc Khang Đỗ đưa ra đề nghị "xa chạy cao bay", cô còn có thể làm gì ngoài đồng ý?Không ngờ cô còn chưa kịp nghĩ cách giải quyết, thì đã bị Thành Tư Nguyên phát hiện! Cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, một người chậm chạp như anh lại có thể nghi ngờ mình.Còn Khang Đỗ, khi nghe đoạn ghi âm, tất nhiên không biết được tâm tư của Ngư Vi, nhưng chỉ với nội dung ghi âm đó cũng đã khiến hắn như hồn lìa khỏi xác."Sao có thể chứ! Đây chắc chắn là giả! Vi Vi sao có thể như vậy được!" Hắn ban đầu không tin, sau đó lập tức quỳ sụp xuống ôm chân Thành Tư Vũ: "Tư Vũ, là anh sai rồi, em tha thứ cho anh đi! Những gì anh nói trước đó đều là nói dối. Chúng ta làm lại từ đầu nhé, Tư Vũ!"Thành Tư Vũ suýt nữa bị hắn làm cho câm nín. Cô khinh bỉ nhìn hắn: "Nếu anh còn diễn vai kẻ si tình thêm một chút nữa, tôi còn có thể liếc anh một cái. Trước kia tôi còn tưởng anh không có bản lĩnh thì ít ra cũng thật thà, giờ thì tôi sai rồi, vừa vô dụng lại còn đầy toan tính."Cô lạnh lùng nói tiếp: "Nếu anh muốn ở bên Ngư Vi đến vậy, tôi sẽ thành toàn cho hai người."Khang Đỗ: "Tư Vũ!"---Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, cha mẹ nhà họ Thành tất nhiên nhanh chóng biết tin. Khi đó, Thành Tư Vũ đã chuẩn bị xong để đá Khang Đỗ đi, còn Ngư Vi thì vẫn làm ra vẻ yếu đuối đáng thương, cố ý lay động lòng Thành Tư Nguyên.Nhưng cha mẹ nhà họ Thành thực sự tức giận đến muốn xé xác đôi cẩu nam nữ kia. Làm sao còn có thể cho họ cơ hội?Sợ Thành Tư Nguyên mềm lòng, hai người lập tức bị đuổi khỏi nhà.Ngư Vi, bị đuổi ra ngoài dưới ánh mắt tò mò của người qua đường, run rẩy cả người. Cô ta khó khăn lắm mới gả vào hào môn, giờ lại bị đuổi ra, sau này liệu còn ai như Thành Tư Nguyên để cô lợi dụng?Cô ta lo lắng cho tương lai, thân thể yếu đuối như cỏ lay trước gió. Nhưng rồi quay sang nhìn Khang Đỗ, cô ta nghĩ, dù sao cũng phải kiếm ai đó nuôi mình trước đã.---Khi nghe tin chị họ và anh họ đều ly hôn, Thành Diệp Lỗi sững sờ, lập tức chạy đến xem rốt cuộc có chuyện gì.Dù trong nhà thấy mất mặt, nhưng người thân cũng không giấu giếm. Sau khi nghe xong, Thành Diệp Lỗi chỉ biết trừng mắt nhìn."Trước kia tôi còn nghĩ trong nhà chỉ cần có một người dùng được là được rồi, giờ mới thấy, thật sự không được." Cha Thành thở dài, ánh mắt nhìn về phía Thành Tư Nguyên, rõ ràng đang nói đến anh.Thành Tư Nguyên đã đủ khổ, giờ còn bị nói thế, không nhịn được phản bác: "Lúc trước không phải mọi người cũng cảm thấy Ngư Vi rất tốt sao?"Cha Thành bị nghẹn, giận dữ nói: "Chúng ta có thể nói không tốt sao? Khi đó con đã yêu đến ngu người rồi!"Thành mẫu theo bản năng tiếp lời: "Đúng vậy, thấy con yêu nó lắm.""......" Một trận trầm mặc.Thành phụ thở dài: "Nói chung sau này mở to mắt ra mà nhìn người."Nói xong, ông nhìn đôi con trai con gái của mình, chỉ thấy nhà mình thật xui xẻo. Nhưng khi ánh mắt dừng lại trên người Thành Diệp Lỗi, ông vỗ ngực nhẹ nhõm, may mà đứa này không phải mình sinh ra, nếu không thì chết còn sướng hơn.Thành Diệp Lỗi hoàn toàn không hiểu ánh mắt "vui mừng" của bác cả là gì, chỉ thấy khó hiểu.Lúc này, Thành Tư Vũ lấy ra một xấp tài liệu: "Tôi tò mò nên tra thử Ngư Vi và Khang Đỗ. Khang Đỗ thì không có gì đặc biệt, chỉ là một kẻ ăn bám bình thường. Nhưng Ngư Vi thì lại thú vị hơn nhiều. Lúc trước chị ta tiếp cận anh trai là có chủ đích."Thành Diệp Lỗi nghe vậy liền tò mò cầm tài liệu lên đọc. Càng xem, mắt càng trợn tròn. Trời ạ! Lúc trước còn định khen Ngư Vi biết cố gắng...Linh cảm chợt lóe lên, cậu lén ghé tai Thành Tư Vũ thì thầm: "Chị, em có thể chia sẻ mấy cái này cho bạn em được không?"Không dám để người khác nghe thấy. Dù sao Thành Tư Vũ là người da mặt dày nhất trong nhà, có lẽ sẽ đồng ý. Còn nếu để mấy người kia biết, thể nào họ cũng mách lại với cha mẹ cậu, rồi cậu sẽ bị đánh cho một trận.Thành Tư Vũ híp mắt nhìn Thành Diệp Lỗi, nghiến răng: Tuy cô mặt dày thật, nhưng không có nghĩa là không biết ngại.Thành Diệp Lỗi lại hiểu lầm, tưởng cô nghĩ bạn của cậu là mấy tên bạn hư hỏng, vội vàng thề: "Yên tâm, không phải mấy đứa đó đâu. Chính là Tề Niệm lần trước chị gặp ấy!"Dù sao người kia có vẻ rất tò mò, chỉ có thể dùng mấy chuyện tám nhảm này để kết bạn.Thành Tư Vũ nhớ lại Tề Niệm từng nhắc nhở, xoa trán: "Tùy em."Dù gì cũng mất mặt trước người ta rồi, mất thêm chút nữa cũng chẳng sao.Hơn nữa... Thành Tư Vũ nhìn em họ, thầm nghĩ: Tên nhóc này cuối cùng cũng thông minh được một lần.Còn Thành Diệp Lỗi thì chẳng nghĩ nhiều như vậy, lúc này mặt mày hớn hở - ha ha, với nội dung hấp dẫn như này, không tin Tề Niệm không mê!Nếu lúc này Tề Niệm mà thấy, chắc chắn sẽ cạn lời: Tò mò thì tò mò thật, nhưng đến mức lấy chính chuyện nhà mình ra tám thì đúng là chơi lớn quá rồi.
"Anh, trước đây 3m không nói, nhưng lần này anh nhất định phải giữ im lặng! Đừng để Ngư Vi và Khang Đỗ nghi ngờ gì, hiểu không?"Thành Tư Nguyên cuối cùng cũng khôi phục được chút lý trí, gật đầu: "Biết rồi. Nhưng nếu Vi Vi thật sự vô tội, em phải xin lỗi cô ấy."Thành Tư Vũ cố nhịn không trợn trắng mắt: "...Biết rồi!"Chỉ là, nhìn bộ dạng của Thành Tư Nguyên, cô càng nhìn càng thấy không đáng tin. Đôi mắt xoay một vòng, nhanh chóng có kế hoạch trong lòng.Trong phòng ghế lô, Khang Đỗ nhân lúc Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên đi ra ngoài liền đưa tay nắm lấy tay Ngư Vi. Ngư Vi giả vờ giãy giụa, cuối cùng vẫn để mặc bàn tay nhỏ nhắn bị hắn giữ chặt.Ngư Vi đỏ mặt cắn môi: "Anh... Đừng như vậy, lỡ bọn họ bất ngờ quay lại thì sao?"Khang Đỗ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, yết hầu khẽ động đậy: "Không sao đâu, nghe tiếng bước chân là biết liền."Ngư Vi lúc này mới không nói thêm gì nữa. Nhìn hai người kia đi lâu như vậy không quay lại, cô bắt đầu lo lắng, cau mày: "Bọn họ ra ngoài lâu thế rồi, có phải phát hiện gì rồi không?"Khang Đỗ cũng nhíu mày: "Hẳn là chưa nhanh như vậy. Nhưng Thành Tư Vũ không giống Thành Tư Nguyên, cô ta không dễ bị qua mặt. Cảm giác như cô ta đang nghi ngờ rồi."Thấy tay Ngư Vi khẽ run vì căng thẳng, Khang Đỗ liền ôm vai cô, kéo cả người cô vào lòng: "Yên tâm đi, anh đã tạm thời ổn định được cô ta rồi. Chúng ta chỉ cần nhanh chóng rời đi trước khi họ phát hiện là được."Hắn không hề để ý, lúc nghe những lời này, Ngư Vi lại hơi nhíu mày.Đúng lúc đó, bên ngoài truyền đến một trận ồn ào lớn. Ngư Vi và Khang Đỗ nhìn nhau, vội vã tách ra. Chờ một lát không thấy động tĩnh, lúc này hai người mới bước ra khỏi ghế lô.Cùng lúc đó, Tề Niệm vừa trở về phòng cũng nghe được tiếng động ngoài kia, có phần tò mò.Phải biết rằng nơi này là hội sở cao cấp, mỗi ghế lô đều được cách âm rất tốt. Bình thường bên ngoài rất yên tĩnh, mà lần này tiếng ồn ào lại có thể truyền vào trong, chứng tỏ thanh âm rất lớn.Tề Niệm đang định nhịn xuống tò mò thì vừa ngẩng đầu, liền thấy ông chủ mập đang lén lút ngó ra ngoài, bộ dạng như muốn "vò đầu bứt tai".Thấy Tề Niệm nhìn mình, ông ta ngượng ngùng cười: "Không biết bên ngoài có chuyện gì... Kỳ lạ thật."Chử Dung Thời đề nghị: "Hay là ra ngoài xem thử?"Ông chủ lập tức gật đầu: "Đi đi đi, cũng coi như nghỉ giải lao một chút."Nói rồi, thân hình mập mạp bỗng linh hoạt không tưởng, ông ta nhanh chóng mở cửa. Tiếng ồn ào bên ngoài lập tức tràn vào như sóng.Tề Niệm cũng không chịu nổi tò mò nữa, bước ra nhìn, rồi ngay lập tức há hốc miệng:
Trời ạ, Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên đánh nhau rồi?!Lúc này, Ngư Vi và Khang Đỗ cũng đã chạy ra. Hai người thật sự chỉ muốn giả vờ không quen biết hai anh em này.Không phải chứ? Không phải hào môn rất chú trọng thể diện sao? Sao lại đánh nhau luôn thế này?!Nhưng mặc kệ hai người họ phun tào trong lòng thế nào, cũng không thể đứng đó làm như không biết. Họ đành xấu hổ bước tới can ngăn.Ngư Vi lên tiếng trước, muốn khuyên can: "Hai người đừng..."Chưa kịp nói hết câu, một cái bốp vang lên, một cái tát thẳng mặt giáng xuống khiến khuôn mặt trắng mịn của cô lập tức in hằn năm ngón tay."A!" Ngư Vi ôm mặt, run rẩy nhìn Thành Tư Nguyên, không thể tin nổi là người vừa đánh cô chính là anh.Đáng tiếc là Thành Tư Nguyên và Thành Tư Vũ lúc này đã đánh quá nhập tâm, hoàn toàn không để ý Ngư Vi có bị thương hay không.Chỉ có Thành Tư Vũ là chú ý tới, nhưng cô lại cười thành tiếng, vừa cười vừa túm lấy Thành Tư Nguyên, cười đến điên cuồng khiến người khác phát sợ.Thành Tư Nguyên: "......" Có phải bị điên rồi không vậy?May mà trò hề này cũng không kéo dài lâu, hai người nhanh chóng bị đám đông xung quanh tách ra.Tề Niệm nhô đầu ra nhìn một lúc lâu, cuối cùng cũng đoán được: À, chắc là hai người kia đang diễn kịch.Thật may quá, cậu còn tưởng vì mình nói lỡ lời nên hai người họ mới thật sự đánh nhau.Nhưng... cũng chưa chắc, nhìn Thành Tư Vũ sau khi bị kéo ra còn ráng duỗi chân đá thêm Thành Tư Nguyên một cái, Tề Niệm nhất thời không biết phải nói gì.Cuối cùng, dưới sự can ngăn của mọi người xung quanh, hai anh em "bình tĩnh" lại. Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên liếc nhau một cái, cảm thấy thế là đủ rồi.Thành Tư Nguyên: Em làm cái trò gì vậy, bây giờ bị thiên hạ chê cười rồi đấy!Thành Tư Vũ: Thế không lẽ để anh đứng đó ngơ ngác, rồi để hai người kia nhìn ra sơ hở à?Thành Tư Nguyên: ...Cũng đúng.Thành Tư Vũ: Hơn nữa, anh em cãi nhau chút cũng bình thường thôi, đánh là thương mắng là yêu, chứng minh quan hệ chúng ta rất tốt mà.Thành Tư Nguyên nhịn không được trừng mắt.Vừa quay đầu lại, liền thấy Ngư Vi đang đáng thương che mặt, dáng vẻ yếu ớt khiến người ta đau lòng.Thành Tư Nguyên lập tức hốt hoảng: "Vi Vi, em làm sao vậy? Sao lại che mặt?"Vừa kéo tay cô ra, nhìn thấy dấu bàn tay rõ mồn một trên gương mặt trắng nõn, anh lập tức nổi giận: "Trời ạ, ai là cái đồ khốn kiếp dám ra tay đánh em như thế này?!"Ngư Vi: "..."Cô còn biết nói gì đây? Chỉ có thể gượng cười: "Tư Nguyên, em biết anh không cố ý, em không trách anh."Thành Tư Nguyên: "?"Thành Tư Vũ không nhịn được bật cười: "Anh, anh vẫn chưa hiểu à? Anh chính là cái đồ khốn kiếp đó đấy."Thành Tư Nguyên: "......"Ngư Vi nhìn Thành Tư Vũ đang cười nhạo mình, cắn chặt răng.Cô ta thật khiến người ta chán ghét! Nếu không phải vì ả...Nghĩ đến đây, ánh mắt Ngư Vi dần tối lại.--Lúc đầu, Thành Tư Vũ còn hơi lo lắng không biết ông anh mình có làm bại lộ điều gì không. Không ngờ lần này Thành Tư Nguyên lại khá đáng tin.Không chỉ không để Ngư Vi và Khang Đỗ phát hiện ra gì, mà thậm chí đến lúc tin hai người họ đánh nhau truyền về nhà, đối mặt với sự chất vấn của cha mẹ, Thành Tư Nguyên cũng không nói gì.Đối mặt với sự kinh ngạc của Thành Tư Vũ, Thành Tư Nguyên chỉ bất đắc dĩ: "Em nghĩ anh không muốn biết mình có bị cắm sừng không à?"Tuy anh tin Ngư Vi, cũng yêu cô ấy, nhưng đâu đến mức hoàn toàn mất lý trí.Còn cha mẹ của Thành Tư Vũ và Thành Tư Nguyên, sau khi biết hai anh em đánh nhau thì lại không để tâm: "Hai đứa nó cãi nhau có gì lạ đâu, trước kia Tư Vũ còn từng đánh gãy răng cửa của Tư Nguyên kìa. Tình cảm anh em như vậy mới là thật, còn hơn cái kiểu ngoài mặt thân thiết, sau lưng đâm dao như mấy nhà khác."Về phần thể diện? Ba mẹ họ chẳng thèm bận tâm, dù sao trước mắt còn có Thành Diệp Lỗi và ba mẹ cậu ta bị chê cười cơ mà.Dù gì thì, con gái họ, Thành Tư Vũ là người có đầu óc làm ăn giỏi giang, so với mấy đứa trẻ nhà người ta mạnh hơn nhiều.Cha mẹThành Diệp Lỗi: MMP..."Xem ra bọn họ chưa phát hiện gì, có lẽ Thành Tư Vũ có nghi ngờ, nhưng chỉ cần Thành Tư Nguyên vẫn tin tưởng em, thì cô ta cũng không làm được gì."
Khang Đỗ phân tích tình hình hiện tại.Ngư Vi mắt đỏ hoe, gật đầu.Khang Đỗ đau lòng nhìn dấu tay đỏ trên mặt cô: "Yên tâm, anh sẽ trả lại cái tát này cho Thành Tư Nguyên."Ngư Vi lại lắc đầu: "Anh ấy không cố ý."Khang Đỗ: "Em thật quá hiền lành rồi."Nếu lúc đó Tề Niệm có mặt ăn dưa hóng chuyện, chắc chắn sẽ trừng mắt lật trắng:
Có nhầm không vậy? Ngoại tình, tính cuỗm tài sản nhà người ta, còn dám nhận mình là người hiền lành?Mặt dày đến phát sợ.Ban đêm, trong phòng, Thành Tư Nguyên đang nằm cạnh Ngư Vi. Vốn dĩ anh đã ngủ, nhưng lại đột ngột mở mắt trong bóng tối, cẩn thận thăm dò gọi: "Vi Vi?"Gọi mấy tiếng, xác định Ngư Vi đã ngủ say, anh nín thở, cẩn trọng lấy điện thoại trong tay cô, sau đó dùng dấu vân tay của đối phương để mở khóa.Trong bóng đêm, ánh sáng yếu ớt từ màn hình điện thoại rọi lên gương mặt Thành Tư Nguyên, soi rõ đôi mắt dần nhiễm đầy phẫn nộ của anh.Ngư Vi đang ngủ say, chợt cảm thấy có ánh sáng bên cạnh, liền mơ màng mở mắt ra. Khi nhìn thấy Thành Tư Nguyên đang cầm điện thoại, ánh mắt tức giận nhìn mình, ánh nhìn vốn luôn ôn nhu giờ đây lại như đang nhìn một người xa lạ.Tim Ngư Vi chợt siết lại. Cô tỉnh táo hẳn, lúc này mới phát hiện Thành Tư Nguyên đang xem điện thoại của mình.Ngư Vi nuốt nước bọt, gương mặt nhỏ nhắn dưới ánh đèn có phần tái nhợt. Cô vội vàng bò dậy, nhào đến bên cạnh Thành Tư Nguyên, nắm lấy tay anh: "Tư Nguyên, nghe em giải thích, không phải như anh nghĩ đâu, thật sự không phải!"Nếu là ngày thường, với bộ dáng yếu đuối đáng thương như thế này, có lẽ anh sẽ mềm lòng. Nhưng lần này, Thành Tư Nguyên không chút do dự hất tay cô ra.Dù yêu Ngư Vi thế nào, nhưng sau khi biết cô lén lút ngoại tình sau lưng mình, sự tin tưởng của anh cũng hoàn toàn sụp đổ trong khoảnh khắc này."Ngư Vi, em thật sự coi anh là thằng ngốc sao?!" Tiếng chất vấn của Thành Tư Nguyên vang vọng giữa căn biệt thự yên tĩnh....Ở một nơi khác, Thành Tư Vũ cũng vừa bắt được bằng chứng Khang Đỗ ngoại tình.Trong đó có một phần chính là đoạn trò chuyện giữa Khang Đỗ và Ngư Vi.Thành Tư Vũ suýt nữa tức đến bật cười bởi những lời lẽ của cặp đôi cẩu nam nữ kia.Trong tin nhắn có đoạn, Khang Đỗ phàn nàn: "Thành Tư Vũ giống như cọp cái, chẳng có chút dịu dàng nào, anh thật không hiểu sao trước kia lại quen cô ta. Vẫn là Vi Vi tốt hơn, dịu dàng biết bao, chắc chắn sẽ không mắng anhđâu."Thành Tư Vũ vừa đọc vừa mắng: "Con mẹ nó, trước kia không phải chính anh theo đuổi lão nương sao?!""Thành Tư Vũ ngáy ngủ to như sấm, làm tôi cả đêm mất ngủ. Vẫn là Vi Vi tốt, ngoan ngoãn yên tĩnh, chắc chắn không ngáy."Thành Tư Vũ: "Nói bậy! Rõ ràng là anh ngáy, bị tôi đá tỉnh giữa đêm, còn tranh thủ gửi tin nhắn cho Ngư Vi đảo ngược trắng đen có phải không?!""Thành Tư Vũ chẳng khác gì đàn ông, suốt ngày ở công ty chơi bời với mấy gã trai. Vẫn là Vi Vi tốt, chỉ cần nép sau lưng anh để anh che mưa chắn gió cho."Thành Tư Vũ tức đến phát điên: "Làm như anh giỏi lắm ấy! Suốt mấy năm qua toàn ăn bám lão nương!"Chưa dừng lại ở đó, Khang Đỗ còn chê bai Thành Tư Nguyên: "Thằng đó vô dụng, nếu anh là hắn thì đã không để phụ nữ leo lên đầu mình như vậy.""Thành Tư Nguyên không thể cho em cuộc sống em muốn, để anh đến chăm sóc cho em đi!"Thành Tư Vũ tức đến nghẹt thở. Hóa ra trước giờ mình còn hiểu lầm Ngư Vi. Cô ta không vô tội gì, nhưng so với bộ mặt trắng trợn của Khang Đỗ, sự "ngây thơ" giả tạo của Ngư Vi thậm chí còn dễ nuốt hơn một chút.Dĩ nhiên, Thành Tư Vũ cũng không định để Khang Đỗ yên thân. Cô lập tức giơ tay tát thẳng lên mặt đối phương một cái.Khang Đỗ bị đánh đến nổi đóa, lập tức vứt bỏ mọi giả bộ, trực tiếp lật bài: "Đúng vậy, tôi và Vi Vi yêu nhau! Chúng ta ly hôn đi! Tôi muốn đưa Vi Vi đi xa, chúng tôi mới là chân ái!"Một câu nói khiến Thành Tư Vũ bốc hỏa, lập tức rút dây lưng rượt đánh Khang Đỗ:
"Được thôi! Nhưng trước khi đi, đem tiền bao năm qua tôi nuôi anh trả lại đây! Dây lưng một ngàn đúng không? Xem lão nương không đánh cho anh da tróc thịt bong!"Khang Đỗ vừa chạy vừa hét: "Thành Tư Vũ, cô là cọp mẹ thật sự! Tôi nói cho cô biết, ngoài tôi ra, chẳng ai chịu đựng nổi tính tình của cô đâu!"Thành Tư Vũ tức giận đáp: "Đi mà nói với ông nội ngươi! Trước kia người theo đuổi tôi cả đám, nếu không phải thấy anh thật thà, tôi đời nào lấy anh?!"Đúng lúc này, điện thoại Thành Tư Vũ vang lên. Vừa mắng, cô vừa bắt máy. Thấy nội dung anh trai gửi đến, cô nhướng mày.Không ngờ nha, không ngờ, lần này anh của cô lại làm được một chuyện nên người.Thành Tư Vũ nhìn về phía Khang Đỗ, đang tức tối đứng cách đó không xa, cong môi cười lạnh: "Khang Đỗ, tôi cho anh một cơ hội cuối cùng. Anh thật sự chọn cùng Ngư Vi bỏ trốn à?"Khang Đỗ có chút bất ngờ, không ngờ Thành Tư Vũ lại hỏi loại câu này. Chẳng lẽ cô ấy nhận ra không thể rời bỏ mình, nên muốn mình quay đầu lại?Nghĩ như vậy, Khang Đỗ lập tức kiêu ngạo, cảm giác khí thế mình cao tới hai mét tám:
"Đương nhiên rồi, chỉ có Vi Vi như vậy mới xứng là người phụ nữ thực thụ, chúng tôi mới là chân ái."Thành Tư Vũ bật cười:"Vậy à? Thế thì nghe thử xem 'chân ái' của anh nói gì nhé."Nói xong, cô mở một đoạn ghi âm.Giọng của Thành Tư Nguyên vang lên: "Chúng ta ly hôn đi."Giọng Ngư Vi lập tức hoảng loạn, vội vàng nói: "Đừng mà! Tư Nguyên, em sai rồi, em không muốn ly hôn với anh! Anh nghe em giải thích đã... Em... em căn bản không thích Khang Đỗ, tất cả đều là hắn đơn phương theo đuổi, em không dám nói ra mà thôi, thật đấy, anh tin em đi, Tư Nguyên..."Ngư Vi vừa nói vừa khóc nức nở, nghe thật đáng thương.Lúc đó cô ta thực sự hoảng loạn. Trước nay cô chưa từng nghĩ Thành Tư Nguyên lại chủ động đề nghị ly hôn. Trong ấn tượng của cô, người đàn ông này yêu cô đến vậy, hoàn toàn không có khả năng rời bỏ cô.Kỳ thực, ban đầu Ngư Vi cũng rất vui vẻ khi được gả vào nhà họ Thành. Tất nhiên, không phải vì cưới Thành Tư Nguyên mà vui, mà là vì cuối cùng cô cũng đạt được ước nguyện, bước vào hào môn.Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, sự vui mừng ấy dần biến mất. Cô phát hiện nhà họ Thành không giống như trong tưởng tượng. Rõ ràng Thành Tư Nguyên là con trai trong nhà, tại sao người được bồi dưỡng làm người thừa kế lại là Thành Tư Vũ?Ngư Vi cảm thấy bất bình thay cho Thành Tư Nguyên. Cô phẫn nộ, nhiều lần bóng gió khuyên anh nên tranh giành tài sản, nhưng anh lại chẳng mảy may phản ứng, cả ngày ngây ngô, còn nói rằng thà làm một người nhàn rỗi tự do còn hơn. Hơn nữa, anh cũng tự nhận mình không có năng lực quản lý công ty.Cô nhìn Thành Tư Nguyên với ánh mắt coi thường. Anh không tranh, không đoạt, thật khiến cô thấy chướng mắt. Điều khiến cô khó chịu hơn nữa là, không biết vì sao, Thành Tư Vũ lại tỏ rõ địch ý với cô. Sau này cô mới biết, Thành Tư Vũ từng khuyên anh trai mình đừng cưới cô.Khi biết chuyện, lưng Ngư Vi lạnh toát. Dựa vào tình hình nhà họ Thành hiện tại, nếu sau này Thành Tư Vũ nắm quyền thật, thì cuộc sống của cô liệu còn dễ dàng?Đúng lúc đó, Khang Đỗ bắt đầu âm thầm bày tỏ tình cảm với cô. Thật ra, cô chẳng ưa gì một kẻ ăn bám như hắn. Nhưng nghĩ đến việc hắn là chồng của Thành Tư Vũ, cô lại thấy hả giận, như đang trả thù Thành Tư Vũ vậy. Vậy là hai người mập mờ dây dưa.Nhưng đúng lúc này Khang Đỗ lại bộc lộ tính cách phiền toái, cứ khăng khăng muốn đưa cô bỏ trốn khỏi nơi này. Đương nhiên Ngư Vi không đồng ý. Đùa à, đang sống yên ổn làm phu nhân hào môn, ai lại muốn đi sống cuộc đời lang bạt theo hắn?Ngay cả khi có thể cầm được tiền từ nhà họ Thành, thì sao chứ? Ai dám chắc nhà họ Thành sẽ không trả thù? Dù không trả thù, với cái đầu óc của Khang Đỗ, số tiền đó cũng sớm bị tiêu sạch. Lúc đó vẫn phải quay về cuộc sống nghèo khổ thôi.Nhưng Ngư Vi cũng không thể từ chối. Lúc trước khi đến với Khang Đỗ, cô đã dựng lên hình tượng đáng thương, bị Thành Tư Nguyên cưỡng ép, không còn cách nào khác mới phải gả vào nhà họ Thành. Loại lời nói dối này, Khang Đỗ lại tin sái cổ, đủ thấy hắn ngốc tới mức nào.Đã dựng nhân thiết như vậy, lúc Khang Đỗ đưa ra đề nghị "xa chạy cao bay", cô còn có thể làm gì ngoài đồng ý?Không ngờ cô còn chưa kịp nghĩ cách giải quyết, thì đã bị Thành Tư Nguyên phát hiện! Cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, một người chậm chạp như anh lại có thể nghi ngờ mình.Còn Khang Đỗ, khi nghe đoạn ghi âm, tất nhiên không biết được tâm tư của Ngư Vi, nhưng chỉ với nội dung ghi âm đó cũng đã khiến hắn như hồn lìa khỏi xác."Sao có thể chứ! Đây chắc chắn là giả! Vi Vi sao có thể như vậy được!" Hắn ban đầu không tin, sau đó lập tức quỳ sụp xuống ôm chân Thành Tư Vũ: "Tư Vũ, là anh sai rồi, em tha thứ cho anh đi! Những gì anh nói trước đó đều là nói dối. Chúng ta làm lại từ đầu nhé, Tư Vũ!"Thành Tư Vũ suýt nữa bị hắn làm cho câm nín. Cô khinh bỉ nhìn hắn: "Nếu anh còn diễn vai kẻ si tình thêm một chút nữa, tôi còn có thể liếc anh một cái. Trước kia tôi còn tưởng anh không có bản lĩnh thì ít ra cũng thật thà, giờ thì tôi sai rồi, vừa vô dụng lại còn đầy toan tính."Cô lạnh lùng nói tiếp: "Nếu anh muốn ở bên Ngư Vi đến vậy, tôi sẽ thành toàn cho hai người."Khang Đỗ: "Tư Vũ!"---Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, cha mẹ nhà họ Thành tất nhiên nhanh chóng biết tin. Khi đó, Thành Tư Vũ đã chuẩn bị xong để đá Khang Đỗ đi, còn Ngư Vi thì vẫn làm ra vẻ yếu đuối đáng thương, cố ý lay động lòng Thành Tư Nguyên.Nhưng cha mẹ nhà họ Thành thực sự tức giận đến muốn xé xác đôi cẩu nam nữ kia. Làm sao còn có thể cho họ cơ hội?Sợ Thành Tư Nguyên mềm lòng, hai người lập tức bị đuổi khỏi nhà.Ngư Vi, bị đuổi ra ngoài dưới ánh mắt tò mò của người qua đường, run rẩy cả người. Cô ta khó khăn lắm mới gả vào hào môn, giờ lại bị đuổi ra, sau này liệu còn ai như Thành Tư Nguyên để cô lợi dụng?Cô ta lo lắng cho tương lai, thân thể yếu đuối như cỏ lay trước gió. Nhưng rồi quay sang nhìn Khang Đỗ, cô ta nghĩ, dù sao cũng phải kiếm ai đó nuôi mình trước đã.---Khi nghe tin chị họ và anh họ đều ly hôn, Thành Diệp Lỗi sững sờ, lập tức chạy đến xem rốt cuộc có chuyện gì.Dù trong nhà thấy mất mặt, nhưng người thân cũng không giấu giếm. Sau khi nghe xong, Thành Diệp Lỗi chỉ biết trừng mắt nhìn."Trước kia tôi còn nghĩ trong nhà chỉ cần có một người dùng được là được rồi, giờ mới thấy, thật sự không được." Cha Thành thở dài, ánh mắt nhìn về phía Thành Tư Nguyên, rõ ràng đang nói đến anh.Thành Tư Nguyên đã đủ khổ, giờ còn bị nói thế, không nhịn được phản bác: "Lúc trước không phải mọi người cũng cảm thấy Ngư Vi rất tốt sao?"Cha Thành bị nghẹn, giận dữ nói: "Chúng ta có thể nói không tốt sao? Khi đó con đã yêu đến ngu người rồi!"Thành mẫu theo bản năng tiếp lời: "Đúng vậy, thấy con yêu nó lắm.""......" Một trận trầm mặc.Thành phụ thở dài: "Nói chung sau này mở to mắt ra mà nhìn người."Nói xong, ông nhìn đôi con trai con gái của mình, chỉ thấy nhà mình thật xui xẻo. Nhưng khi ánh mắt dừng lại trên người Thành Diệp Lỗi, ông vỗ ngực nhẹ nhõm, may mà đứa này không phải mình sinh ra, nếu không thì chết còn sướng hơn.Thành Diệp Lỗi hoàn toàn không hiểu ánh mắt "vui mừng" của bác cả là gì, chỉ thấy khó hiểu.Lúc này, Thành Tư Vũ lấy ra một xấp tài liệu: "Tôi tò mò nên tra thử Ngư Vi và Khang Đỗ. Khang Đỗ thì không có gì đặc biệt, chỉ là một kẻ ăn bám bình thường. Nhưng Ngư Vi thì lại thú vị hơn nhiều. Lúc trước chị ta tiếp cận anh trai là có chủ đích."Thành Diệp Lỗi nghe vậy liền tò mò cầm tài liệu lên đọc. Càng xem, mắt càng trợn tròn. Trời ạ! Lúc trước còn định khen Ngư Vi biết cố gắng...Linh cảm chợt lóe lên, cậu lén ghé tai Thành Tư Vũ thì thầm: "Chị, em có thể chia sẻ mấy cái này cho bạn em được không?"Không dám để người khác nghe thấy. Dù sao Thành Tư Vũ là người da mặt dày nhất trong nhà, có lẽ sẽ đồng ý. Còn nếu để mấy người kia biết, thể nào họ cũng mách lại với cha mẹ cậu, rồi cậu sẽ bị đánh cho một trận.Thành Tư Vũ híp mắt nhìn Thành Diệp Lỗi, nghiến răng: Tuy cô mặt dày thật, nhưng không có nghĩa là không biết ngại.Thành Diệp Lỗi lại hiểu lầm, tưởng cô nghĩ bạn của cậu là mấy tên bạn hư hỏng, vội vàng thề: "Yên tâm, không phải mấy đứa đó đâu. Chính là Tề Niệm lần trước chị gặp ấy!"Dù sao người kia có vẻ rất tò mò, chỉ có thể dùng mấy chuyện tám nhảm này để kết bạn.Thành Tư Vũ nhớ lại Tề Niệm từng nhắc nhở, xoa trán: "Tùy em."Dù gì cũng mất mặt trước người ta rồi, mất thêm chút nữa cũng chẳng sao.Hơn nữa... Thành Tư Vũ nhìn em họ, thầm nghĩ: Tên nhóc này cuối cùng cũng thông minh được một lần.Còn Thành Diệp Lỗi thì chẳng nghĩ nhiều như vậy, lúc này mặt mày hớn hở - ha ha, với nội dung hấp dẫn như này, không tin Tề Niệm không mê!Nếu lúc này Tề Niệm mà thấy, chắc chắn sẽ cạn lời: Tò mò thì tò mò thật, nhưng đến mức lấy chính chuyện nhà mình ra tám thì đúng là chơi lớn quá rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me