Scorpius La Con Cua Toi
Buổi sáng tại dinh thự Malfoy bắt đầu với những âm thanh quen thuộc của tiếng cười đùa trẻ con. Scorpius vui vẻ chạy quanh phòng ăn, kéo tay Harry và Draco cùng chơi đùa với cậu bé. Narcissa ngồi quan sát, nụ cười dịu dàng không rời khỏi môi.“Harry,” Narcissa nhẹ nhàng lên tiếng khi cả gia đình đang dùng bữa sáng. “Con đã nghĩ đến việc tổ chức một bữa tiệc để giới thiệu gia đình chúng ta với bạn bè của con chưa? Ta nghĩ họ sẽ rất vui khi thấy con hạnh phúc thế này.”Harry thoáng ngập ngừng, nhưng Draco nhanh chóng xen vào. “Ý kiến hay đấy, mẹ. Chúng ta có thể tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại đây. Hermione và Ron chắc chắn sẽ muốn tham dự.”Harry gật đầu, nụ cười nở trên môi. “Em nghĩ sẽ rất tuyệt. Em cũng muốn mọi người biết rằng... chúng ta là một gia đình.”---Scorpius Và Bí Mật Bóng TốiTrong lúc Harry và Narcissa bàn bạc về bữa tiệc, Scorpius đang chơi đùa trong vườn cùng Draco. Cậu bé vui vẻ ném quả bóng cao su lên không trung, để nó bay qua lại bằng một bùa chú đơn giản.“Ba Draco,” Scorpius đột ngột hỏi, ánh mắt sáng rực. “Con có thể học thêm nhiều phép thuật hơn không? Con muốn giống như ba và ba Harry, cả hai đều rất giỏi!”Draco mỉm cười, xoa đầu cậu bé. “Tất nhiên rồi. Con là con trai của chúng ta, Scorpius. Con sẽ trở thành một phù thủy xuất sắc, thậm chí còn giỏi hơn cả ba và ba Harry.”Scorpius cười rạng rỡ, nhưng bỗng nhiên cậu bé khựng lại. Ánh mắt cậu hướng về phía khu rừng nhỏ gần dinh thự.“Ba Draco,” cậu bé thì thầm. “Con thấy có ai đó trong rừng...”Draco ngay lập tức trở nên nghiêm túc. “Scorpius, con chắc chứ? Ai đó không thuộc về đây sao?”Scorpius gật đầu, đôi mắt tròn xoe lấp lánh sự sợ hãi. “Họ có đôi mắt đỏ... và con cảm thấy rất lạnh.”Draco đứng bật dậy, ánh mắt lóe lên sự cảnh giác. Anh cầm lấy cây đũa phép, ánh mắt không rời khỏi khu rừng. “Con ở đây. Đừng đi đâu cả, Scorpius. Ba sẽ kiểm tra.”---Draco Và Kẻ Phản DiệnDraco bước vào khu rừng, cảm nhận rõ luồng ma thuật đen tối lan tỏa trong không khí. Mỗi bước đi, anh càng cảm thấy sự nguy hiểm đang rình rập.“Kẻ nào dám xâm phạm vào lãnh thổ của gia đình Malfoy?” Draco cất giọng lạnh lùng, cây đũa phép trong tay sáng lên.Từ trong bóng tối, một giọng cười khẽ vang lên, đầy mỉa mai. “Malfoy, ngươi vẫn luôn tự cao như thế. Nhưng lần này, ngươi sẽ không thể bảo vệ gia đình mình đâu.”Draco nhận ra kẻ đứng trước mặt là người đã xuất hiện tại tiệm bánh của Harry trước đây. Nhưng lần này, ánh mắt hắn đỏ rực như máu, trên môi là nụ cười điên loạn.“Kẻ ngươi yêu thương, kẻ ngươi gọi là gia đình, sẽ sớm quỳ gối trước sức mạnh của Chúa Tể Hắc Ám. Và ngươi, Draco Malfoy, sẽ là kẻ chứng kiến tất cả.”Draco không chần chừ, anh bắn một lời nguyền về phía kẻ phản diện, nhưng hắn nhanh chóng biến mất, chỉ để lại tiếng cười vang vọng khắp khu rừng.---Harry Cảm Nhận Nguy HiểmTại dinh thự, Harry đang trò chuyện cùng Narcissa thì bất ngờ cảm thấy một luồng ma thuật đen tối quét qua. Tay cậu ôm lấy bụng, ánh mắt lo lắng.“Harry, con không sao chứ?” Narcissa nhanh chóng đỡ lấy cậu.“Con... con cảm thấy điều gì đó rất tồi tệ. Draco... anh ấy ở đâu?”Narcissa ngay lập tức hiểu ra. “Thằng bé đang trong rừng cùng Scorpius.”Không đợi Narcissa nói thêm, Harry đứng dậy, cầm lấy đũa phép và lao ra ngoài.---Cơn Ác Mộng Cận KềKhi Harry đến nơi, Draco đang đứng trước Scorpius, ánh mắt lạnh lẽo nhưng trong đó ẩn chứa sự tức giận. Scorpius nấp sau lưng Draco, đôi mắt ngấn nước.“Harry!” Draco quay lại khi thấy cậu. “Chúng ta cần phải nói chuyện. Ngay bây giờ.”Scorpius chạy đến ôm lấy Harry, giọng run rẩy. “Ba Harry, con thấy rất sợ. Có một người rất xấu đang ở đây...”Harry ôm chặt lấy Scorpius, ánh mắt hướng về Draco. “Chuyện gì đã xảy ra?”Draco bước đến, giọng anh trầm xuống. “Hắn ở đây, Harry. Hắn đang theo dõi chúng ta. Và hắn không chỉ muốn em hay anh... mà cả Scorpius nữa.”Harry cứng người lại, ánh mắt tràn ngập sự kiên định. “Chúng ta sẽ không để hắn làm hại gia đình này. Em sẽ bảo vệ Scorpius, bằng mọi giá.”Draco nắm lấy tay Harry, siết chặt. “Chúng ta sẽ bảo vệ con. Cùng nhau.”Trong khi ánh sáng của tình yêu và sự đoàn kết rực rỡ giữa Harry và Draco, bóng tối dường như càng thêm đậm đặc, chực chờ nuốt chửng tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me