TruyenFull.Me

Shinez Nang Thien Nga Cua Toi

Trời vừa tờ mờ sáng, Kazuha tỉnh dậy trong vòng tay chị. Tiếng chim rừng ríu rít ngoài cửa sổ như nhắc rằng hôm nay… sẽ không giống mọi ngày.

Yunjin đang đứng ngoài hiên, tay cầm điếu thuốc đã tắt lửa, mắt nhìn về phía con đường mòn phía xa.

Dưới chân núi… có người đang lên. Chị biết. Và chị không có ý định chạy tiếp.

"Chị định làm gì?"

Kazuha bước ra, giọng lo lắng.

"Chị không thể để họ cứ lôi em về như một món đồ được. Hôm nay, chị sẽ nói chuyện với họ. Rõ ràng. Dứt khoát."

"Chị nghĩ… họ sẽ nghe à?"

"Không biết,"

Yunjin quay sang nhìn em, mắt đầy lửa.

"Nhưng chị sẽ bắt họ phải nghe."

10 giờ sáng.

Một chiếc xe đen dừng ngay trước căn nhà gỗ. Bốn người đàn ông bước xuống, ăn mặc chỉnh tề, ánh mắt sắc lạnh. Người đàn ông dẫn đầu không ai khác ngoài cha của Kazuha – Nakamura Daigo.

"Con gái tôi đâu?"

ông nói, ánh nhìn lia qua Yunjin đang đứng chắn trước cửa.

"Ở trong, nhưng ông không được phép vào."

Yunjin đáp, không nhún nhường.

"Con bé không phải của cô."

"Không,"

chị nói, giọng chắc nịch.

"Em ấy là của chính em ấy. Còn nếu ông dám động vào em ấy, ông sẽ phải bước qua tôi."

Một trong mấy người đàn ông phía sau định tiến tới, nhưng Yunjin rút ra một con dao nhỏ trong tay áo. Không ngập ngừng, không sợ hãi.

"Tôi không phải xã hội đen,"

chị nói khẽ,

"nhưng tôi biết cách bảo vệ người mình yêu."

Không khí nặng nề như sắp nổ tung. Nhưng bất ngờ.. cánh cửa phía sau mở ra.

"Đủ rồi!"

Kazuha hét lớn.

Em bước ra, ánh mắt vừa sợ hãi vừa kiên định.

"Con không đi đâu hết, ba. Nếu ba thật sự yêu con thì hãy để con tự sống cuộc đời mình."

Không ai ngờ câu nói đó khiến ông Nakamura khựng lại. Ông nhìn con gái thật lâu, rồi thở dài.

"Nếu con nghĩ đây là điều đúng.. thì đi đi. Nhưng một khi đã chọn, đừng quay đầu."

Ông quay lưng bước đi, bỗng ông ngừng bước,quay người lại.

"Nên nhớ đây là lựa chọn của con, từ nay chúng ta cắt đứt quan hệ, không cha con gì nữa cả.. "

Giọng ông lạnh lùng, tàn nhẫn, chẳng chút thương sót hay nuối tiếc nào. Ông cùng đám người đi, không nhìn lại.

Còn Kazuha.. bật khóc nức nở trong vòng tay chị.

Tối đó, hai người ngồi trước hiên, ánh trăng chiếu xuống gương mặt em lấp lánh nước mắt.

"Chị nghĩ em sai không?"

em hỏi, giọng run.

"Không,"

Yunjin đáp, môi khẽ chạm lên thái dương em.

"Em vừa chọn tự do cho trái tim mình."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me