Shortfic Chanbaek Hunhan Hop Dong Hon Nhan
_Cơ mà xin lỗi là bạn gái nào vậy anh? Là anh Hiền ạ? - Tử Đào hỏi tiếp
_Ô không , Bạch Hiền với anh chỉ là hợp đồng bạn gái đương nhiên không phải Hiền! - Xán Liệt thoáng đỏ anh cứ nghĩ xém chút là lộ hết .Vội cảm ơn Tử Đào anh liền về công ty của mình mà tiếp tục suy ngẩm nên tặng cho Bạch Hiền hoa gì và anh sẽ tỏ tình như thế nào. Sau một ngày dài lê thê suy nghĩ rốt cuộc snh cũng nghĩ ra , liền búng tay một cái "bóc" rồi hí hửng đi về nhà :))****Ngô Gia***** _Bạch Hiền anh về rồi ~ - anh hí ha hí hửng kiếm vợ _Xán Liệt mẹ của con đang ngồi ở đây !? - Bà Ngô nhìn cậu con trai _Ố con xin lỗi mẹ , con chào mẹ ^^ - rồi a thơm má mẹ rồi đi lên phòng ******Phòng XánBạch******Anh vừa lên lầu mở vội cửa phòng ra thì thấy vợ anh đang làm gì đó nhưng khi anh vào lại vội dẹp ngay cất đi _em làm gì đó? - Xán Liệt đi lại ôm Bạch Hiền _ Ơ không , không có gì - Cậu cười trừ _em nói dối ! - anh định với tay đến lấy thứ đó _A ~ khoang em nói em nói đừng động nó - cậu vội ngăn anh lại _nói đi - anh tò mò rồi cũng rút tay lại_Là quà giáng sinh cho anh ~ nhưng đến giáng sinh mới được biết ^^ - Bạch Hiền cười tươi
_cho anh sao? - anh hỏi
_Phải ! Tự tay em làm đó ^^ -cậu rất tự tin
_Tiếc quá giáng sinh này anh có hẹn cùng cô gái lúc trước anh nói rồi -anh tạo vẻ hơi buồn
Bạch Hiền nghe như thế đã thực sốc , gì chứ cậu đã hạnh phúc bên anh nên quên mất anh còn có một người bạn gái và giữa anh và cậu chỉ là một bản hợp đồng không kém cạnh . Vội lấy lại tinh thần cậu như cố tỏ mình không sao
_Ưm ~ không sao ^^ quà cứ để đó khi nào đi chơi về rồi tặng - cậu gượng cười
Nói liền xong cậu liền dùng mềnh che thứ ấy đem đi cất , rồi xuống bếp chơi cùng với Khánh Thù . Thật ra chỉ càng nhìn mặt anh sẽ càng lại đau lòng thêm thôi , nhưng cậu không muốn anh ghét cậu , không muốn anh khinh bỉ cậu vì cậu lụy anh quá nhiều
Xuống bếp thấy Khánh Thù đang hí hoáy làm gì đó cậu vội hỏi
_Khánh Thù , em đang làm gì ? - cậu có hơi tò mò
_Là bánh socola đó anh ~ em làm tặng Chung Nhân cho noel - Khánh Thù cười híp mắt khi kể
Nói đoạn Bạch Hiền cũng cười một cái sau đó liền rời đi để Khánh Thù chuyên tâm làm bánh , thật tình không biết bây giờ việc gì có thể làm cậu nguôi ngoai được chuyện anh vừa nói . Cảm giác khó chịu đến không tả được
Bổng đang ngồi thẩn ra ở cái xích đu thì anh ở đâu xuất hiện làm cậu giật mình
_hơ? em đang nghĩ gì thế ? - anh nghiên đầu
_không .. không có gì - cậu cười
_à em giúp anh đi chọn quà cho cô ấy được không ? - Xán Liệt tỏ mặt năn nỉ
_ưm ~ à được thôi
Nói rồi cậu và anh cùng đi đến một cửa hàng nhỏ bên trong chứa khá nhiều đồ lưu niệm xinh xắn bên trong khiến ai cũng có thể mê mệt vì những món quà í
_Anh muốn chọn như thế nào ? cô ấy thích gì? - Đang xem thì cậu quay sang hỏi anh
_ơ à không biết nữa ~ em thích gì cứ chọn đi cũng được - anh gãi đầu
Sau một hồi vòng quành hết cái tiệm thì Bạch Hiện chọn được cho anh một sợi dây chuyền rất đẹp , cậu cũng rất thích nó nhưng chỉ là chọn dùm anh thôi cũng hơi tiếc.. Nhìn khuôn mặt anh sau khi chọn được quà anh vui cực kì làm cậu cũng bất giác cười nhẹ.. còn gì đau hơn khi chọn đồ để người mình thích tặng cho người khác mà không phải mình nhưng chĩ cần anh vui cậu cũng vui ^^
*********Noel Day************
Xán Liệt đang chỉnh chu lại đầu tóc gọn gàng , ăn mặt hết sức đẹp đẽ để chuẫn bị ra đường đi chơi với "cô bạn gái" của anh , trước khi anh ra đường Bạch Hiền đứng cạnh sửa lại cổ áo cho anh rồi đưa cho anh một thứ
_Nè ~ quà noel cho anh ^^ - cậu cười
_Woa~ là khăn choàng sao? em tự tay đan à? - anh vội vàng mở chiếc hộp
_Ưm ~ tuy nó còn hơi chưa đều nhưng mong anh thích - cậu cười
_anh rất thích ~ sẽ thay nó thế cái cũ - nói rồi anh choàng ngay vào cổ cười tít cả mắt
Thấy anh như thế cậu rất vui , anh thật sự thích món quà cũa cậu ^^
_anh đi đây , cảm ơn vì món quà nha ^^ - Xán Liệt rời đi
Cậu ngồi xuống giường có hơi cô đơn một tí nhưng cũng chẳng sao cả , anh là thích món quà cậu tặng kia mà , sao phải buồn chứ
*******************
*Reng Reng Reng*
_Alo - cậu bắt máy
_Bạch Hiền ! em mau ra công viên gần nhà ngay đi , anh nguy rồi - anh thở hổn hển
_Anh bị làm sao? được rồi chờ em - Bạch Hiền vội hoảng vơ đại cái áo khoác chạy đi
Cậu chạy vòng khắp cả công viên liền không thấy anh đã vội hoảng , thật sự rất lo sợ anh sẽ gặp chuyện không tốt nghĩ đến đó Bạch Hiền đã khóc mất rồi từng tiếng nấc khe khẽ vang lên
_sao lại khóc - anh đột nhiên xuất hiện vòng tay ôm cậu
_hức..ơ Xán Liệt - cậu quay sang thấy anh liền vội nín
_haha lo cho anh đến vậy sao - anh càng siết chặt tay
_yah!! anh nói vậy ai mà hông lo hả !! - cậu quay sang đấm cho anh mấy phát
_Này đồng ý kết thúc hợp đồng với anh nhé? - Xán Liệt quỳ xuống chìa ra chiếc hộp đựng sợi dây chuyền kia
_Ơ..- Bạch Hiền ngạc nhiên không thốt nên lời
_Thật ra anh có cảm tình với em rất lâu rồi..người gì ấy..cũng là anh từ bỏ từ lâu để cạnh em...bây giờ em có chịu ở bên anh mãi không? - Xán Liệt nở nụ cười
_có em có - Bạch Hiền nhào đến ôm anh cười tít mắt
==END==
Tui F.A nên ở nhà viết T.T Valentine vui vẻ các tình yêu ^^
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me