Sinh Cho Nhiep Dai Song Bao Bao Bat Dac Di
Mọi chuyện ở Nhiếp thị dần bình ổn , chỉ có Nhiếp Hoài Tang dùng ánh mắt thù địch với Nhiếp Minh Quyết (Thù xé gì biét rồi đấy -)). Còn Kim Quang Dao được sống yên ổn mỗi ngày làm công việc có thể nói quá nhàn, y chỉ cần bưng bê dọn dẹp phòng của Xích Phong Tôn , cái này do Nhiếp Tông Chủ giao. Dường như Kim Quang Dao mất trí nhớ, vẻ hiền lành vài phần ảm đạm không mưu mô tâm đen giấu kín thật giống khi y lúc là Mạnh Dao, đâm ra cũng làm cho Nhiếp Minh Quyết căm ghét giảm đáng kể mà động lòng.Đến một sáng hôm sau, chiện bay cành hoa , gió thoảng mát trời, bầu trời hôm nay rất đẹp nhưng có sự chấn động ở Bất Tịnh Thế, hôm nay XÍCH PHONG TÔN ĐI XEM MẮT!!!!!. Lần này đều cũng do Hoài Tang sắp đặt , các khuê nữ này đều tinh thông võ nghệ mà tiêu chuẩn của Nhiếp Thị là thể lực nên các nàng lần lượt vào Bất Tịnh Thế để xem mắt -.- Sáng sớm tinh mơ Nhiếp Minh vừa dậy đã phải ra gặp mặt các tiểu cô nương (so sad). Mấy canh trôi qua kết quả đều bị từ chối, trong sảnh chỉ con Nhiếp Hoài Tang đang ngáp dài và một Xích Phong Tôn cau có."Đại ca , huynh bảo "có ý chung thân là sao hay là..."-Hoài Tang phe phẩy chiết phiến cười ẩn"Hay là ..."-Nhiếp Minh Quyết lặp lại, vẫn giữ vẻ cau có."Ý trung nhân của huynh là Dao huynh đúng không, chuẩn quá rồi,aiz ta hiểu mà haha"-Hoài Tang cười đắc ý."Nhiếp Hoài Tang, ngươi bị thiếu đòn phải không!!""Ấy ấy Đại Ca bớt giận bớt giận đệ chỉ nói thế thôi ỤvU"Dần Dần ngày chảy thật nhanh chưa gì đã gần tối nghe tin có gia khách từ Cô Tô đến Nhiếp Thị , Hoài Tang hớn hở ra chào đón quả hắn nghĩ không sai , lần này có Lam Cảnh Nghi đến nhưng hắn sao lại chỉ đi một mình.Nghe nói Lam Tư Truy và Kim Lăng có việc sẽ đến sau.Vì Bất Tịnh Thế đang tu sửa nhiều cái như chiêu đãi khách nhân không thể thực hiện được. Nhiếp Hoài Tang chỉ còn cách mời Cảnh Nghi đến ngự hoa ở tâm thất mình mà dùng bữa ( cố tình).Cảnh Nghi được hầu nhân chỉ hướng tới trong khi đó Hoài Tang lén lút ở phòng thực ( phòng bếp) , đi tới hai vò rượu trúc diệp thanh ở trên kệ , vội đổ xuống nhiều cái trong lọ lam ( xuân dược) . Vừa cười vừa nói"A Nghi a~ lần này ngươi khỏi chống cự không chạy khỏi ta rồi" ( vì trước tang đến gần Nghi tàn tránh né như quỷ chẳng biết tại sao lại như vậy, nên Hoài Tang mới hạ thủ.)Giảo bước quay về nhanh thấy Cảnh Nghi đã ngồi đấy thưởng trà , Hoài Tang ngồi xuống đối diện mà hào hứng đợi rượu đem tới. Cảnh Nghi trầm lặng dừng như muốn nói chuyện gì đó"A Nghi có chuyện gì sao?!"Cảnh Nghi ngày càng vừa tức vừa giận nhìn chằm chằm vào Hoài Tang. Hoài Tang chẳng biết sao lại toát mồ hôi lạnh."Nhiếp Hoài Tang tất cả là tại ngươi, tại ngươi , khốn khiếp"-Cảnh Nghi đập rầm xuống bàn."Hả khốn khiếp sao ta lại khốn khiếp"-Hoài Tang ngờ dại vẫn chưa hiểu "Ngươi...ngươi" - Cảnh Nghi tức quá không muốn nói thêm từ nào , chỉ sờ bụng cái bụng hơi béo "Ngươi bị đau bao tử sao" ( ảnh có thai cha à không nên ăn xong chùi mép không nhớ chứ)."Hoài Tang ngươi....Ta muốn chôn sống ngươ!!?""Hả, rốt cuộc có chuyện gì""Ta...ta lúc ở Vân Thâm ...đang quét kim diệp bớt ....bớt chợt bị bất tỉnh...Ta ..ta không ngờ Lam tông chủ hắn lại biết một ít về y thuật, hắn xem qua thể trạng của ta , bảo ta....ta"- Cảnh Nghi đỏ mặt không biết nói sao cho phải."Bảo ngươi cái gì!?""Bảo ta...ta có hỉ mạch""ngươi có hỷ mạch, hỷ mạch....!!!....hỷ mạch.......hỷ mạch... , là hôm đấy..."-Hoài Tang rốt cuộc hôm đấy hắn uống say.Hoài tang mắt sáng chạy nhanh tới Cảnh Nghi lắc vai y"Là thật sao!!!!?""Là là thật"-Cảnh Nghi nói nhỏ vừa ngại vừa thẹnHoài Tang vui mừng với đằng sau ôm trọn Cảnh Nghi "Là hài tử của ta" =v="Là hài tử của ta không phải của ngươi !!!!!!!!!!! Hỗn đản ngươi mau tránh xa ta ra""Không buông không tránh ""Ngươi..." Đang phong hoa mỹ cảnh đúng lúc người bâng rượu mang đến nhưng hai bầu rượu nhìn khác hơn trước, Hoài Tang nghiêng đầu hỏi..."Có hai bình rượu trúc diệp thanh đâu rồi ( là cái bình rượu xuân dược ) sao lại hai bình cẩu kỷ tử."Hai bình đó được đưa cho Quang Dao huynh đem đến tâm thất của Xích Phong Tôn" "Cái gì , sao ngươi lại đưa cho hắn.....Aaaaaaa thôi xong rồi, xong thật rồi, đại ca đừng trách đệ" Hoài Tang ôm nghi khóc dòng dòng .....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me