Sinrin Liberte By Matchitow Full
Hwang Eunbi cứ nghĩ Jung Yerin sẽ có kế gì đó hay ho lắm, nhưng nhà vệ sinh có khác gì ngõ cụt đâu? Cô vung tay- Chị muốn chết cũng không nhất thiết phải lôi tôi theo đâu!Nói rồi cô liền chạy ngược lại, nhưng chị ta vừa khỏe vừa phản xạ nhanh hơn cô, những thế võ cỏn con tổ chức dạy cho cô căn bản không đủ để cô thoát khỏi vòng tay chị ta. Dẫn đến hiện tại cô đang cùng chị ta trốn trong phòng cuối cùng của nhà vệ sinh. Jung Yerin ghì chặt vai cô, ấn cả người cô vào tường rồi khóa cửa căn phòng nhỏ ấy lại.- Đau! Chị bỏ tay...Chưa nói hết câu chị ta đã chặn miệng cô bằng một tay, Jung Yerin nhướng đôi mày, dùng ánh mắt chứa hàng nghìn mũi dao nhìn chằm chằm vào cô- Đúng là vô ơn! Biết thế khi nãy đã không cứu ranh con như em làm gì.Hwang Eunbi cô lập tức cắn vào bàn tay đang chắn trước miệng mình. Jung Yerin đau đớn lùi ra sau và ngước mắt lườm cô. Eunbi cô thở hổn hển thì thào- Tôi không cần chị cứu.Jung Yerin lúc bấy giờ trông còn dữ tợn hơn ác quỷ, nhưng chị ta chỉ lườm cô chứ chẳng nói gì thêm.Hwang Eunbi quay mặt đi nơi khác, bên tai bắt đầu có tiếng chửi bới- Jung Yerin! Cô tưởng cô trốn trong này thì tôi không dám vào sao?!Còn có cả tiếng đạp cửa. Gã ngốc ấy đang vừa đạp cửa từng phòng vừa quát- Đồ hèn! Cô có giỏi thì bước ra đây!Jung Yerin thu lại ánh nhìn hung tợn, chị ta vội vã xoay người cô lại, để cô đối diện với bức tường trắng, một tay chị ta chắn phía sau đầu cô, dùng lòng bàn tay của tay còn lại áp chặt vào trán cô. Hwang Eunbi quả thực không biết mục đích của chị ta là gì, nhưng cô vẫn thuận theo chị ta mà giữ nguyên tư thế đó, vì dù gì cô cũng nên ở yên trong tình huống này. Mãi đến khi cánh cửa phòng bị gã ngốc kia đá mạnh một phát, cô mới bần thần nhận ra.Jung Yerin là đang muốn bảo vệ đầu của cô. Chị ta thậm chí còn không nghĩ đến an nguy của bản thân, một bên trán chị ta bị cạnh cửa làm cho sưng tấy, nhưng chị ta vẫn cắn răng giữ nguyên vị trí hai bàn tay nơi đầu cô.Gã ngốc ấy đúng là ngốc thật, gã vừa đạp cửa vừa gào thét, Eunbi cô và chị ta đứng khuất sau cánh cửa nên có lẽ gã không để ý. Cô chắc chắn rằng Jung Yerin sẽ lẳng lặng để gã ôm cục tức cút khỏi nơi này nếu trước khi rời đi từ nhà vệ sinh gã không buông lại câu- Đúng là cái thứ giết cha hèn hạ!Câu nói đó của gã làm hai mắt Jung Yerin nổi đầy gân đỏ, nếu như lúc nãy chị ta trông như ác quỷ thì hiện tại chị ta còn trông đáng sợ hơn thế gấp một nghìn lần. Jung Yerin thả tay khỏi đầu cô, chị ta thở gấp xông ra và bắt đầu đánh tay đôi với gã. Chưa bao giờ cô trông thấy một Jung Yerin dữ tợn như vậy, mặc dù cô không ít lần chọc vào chị ta, chị ta cũng chưa một lần trưng ra bộ dạng đáng sợ thế này với cô.Hwang Eunbi cô muốn ngăn cũng ngăn không được trận đánh nhau trước mắt, người hét kẻ gào thét, cô đến là điếc cả hai tai. May mà không lâu sau đó Eunha cùng Yuna đã vào căn ngăn, người mà họ ngăn tất nhiên là Jung Yerin, vì gã ngốc kia đã bị chị ta đánh đến ngất và đang nằm bất động trên nền gạch...
Truyện này được viết bởi Matchitow. Bản quyền chỉ thuộc về Wattpad.https://www.wattpad.com/user/MatchitowNếu ai thấy truyện của tôi ở các website khác thì có nghĩa Admin của page đó đã ĂN CƯỚP truyện của tôi để đăng chui. Xin mọi người hãy tẩy chay các website đó và đến link gốc của tác giả để được cập nhật truyện sớm nhất. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
*
Tối hôm đó, Hwang Eunbi cầm cuốn tiểu thuyết ngồi trên giường, chốc chốc lại lén liếc mắt nhìn sang Jung Yerin đang chăm chú đọc tài liệu trên bàn làm việc. Vết thương trên đầu chị ta đã được Eunha băng lại cho, chị ta từ lúc về nhà chẳng thèm ngó ngàng gì đến cô. Eunbi ngẫm lại những chuyện xảy ra ngày hôm nay, cảm thấy Jung Yerin từ đầu đến cuối đều muốn bảo vệ cô, cho dù có làm cô đau thì đó cũng chỉ là vô tình. Cô bấy giờ không hiểu vì sao khi nãy bản thân lại đột nhiên cáu gắt và nói những lời đanh đá như vậy. Chợt Eunbi cảm thấy có lỗi, nhưng cô rõ bản thân mình hơn ai hết, cô ương ngạnh, cứng đầu và quan trọng nhất là lòng tự tôn cực kì cao. Lời xin lỗi, trước giờ cô chưa từng nói qua.
Hwang Eunbi mím môi, có lẽ cô nên phớt lờ nó đi thì hơn. Dù gì thì...sự thật là cô đâu có cần chị ta bảo vệ. Là chị ta tự nguyện bảo vệ cô kia mà! Eunbi chợt nhớ đến lời nói của chị ta ngày nào'Cô bây giờ đã là người của tôi, tất nhiên tôi sẽ bảo vệ cô, nhưng nếu cô một mực muốn chống đối và gây khó khăn cho tôi, tôi thực sự sẽ bỏ mặc cô đấy.'Jung Yerin đối xử rất tốt với thuộc hạ của mình, sống với chị ta một thời gian, nhìn cách đối xử của chị ta với bác sĩ Kim, Eunha và Yuna, cô có thể thấy rõ sự kính trọng của họ đối với chị ta. Không như cái tổ chức chết bằm của cô, một mực đem cô ra làm con cờ và đẩy cô vào chỗ chết.Liệu cô có nên suy nghĩ một chút về việc hoàn toàn đứng về phía chị ta hay không? Chị ta đối xử với cô cũng không tồi, dù chị ta luôn làm như chẳng quan tâm gì đến cô, nhưng nhất cử nhất động của cô chị ta đều biết cả.Đột nhiên cả căn phòng tối sầm lại, Hwang Eunbi giật mình nhìn quanh, cô vô thức lia mắt sang Jung Yerin, thấy chị ta cũng đang bất ngờ nhìn về phía cô. Jung Yerin thở dài thườn thượt, chị ta tháo kính rồi chán nản bước lại giường. Đột nhiên mất điện thế này khiến cô không thể đọc sách, cũng như khiến Jung Yerin không thể tiếp tục xem tài liệu. Nghĩ tới nghĩ lui, cô thấy chẳng còn việc gì thích hợp hơn là ngủ cả.Nghĩ thế Hwang Eunbi liền trở mình nằm xuống giường, nhưng được một lúc cô liền cảm thấy lạnh buốt. Hwang Eunbi co người lại, giống như máy sưởi đang không hoạt động vậy. Cô khó chịu mở mắt ra, liền bắt gặp ánh mắt Jung Yerin đang nhìn chằm chằm vào cô. Chị ta khoanh hai tay trước ngực, ngồi tựa lưng vào thành giường, có lẽ chị ta cũng không ngủ được nếu máy sưởi không hoạt động giống như cô. Jung Yerin đột nhiên cất tiếng- Em ghét tôi lắm à Hwang Eunbi?Hwang Eunbi chớp chớp mắt, cô khẽ lắc đầu.Tuy cô có hơi không vừa mắt Jung Yerin, nhưng nếu nói là ghét, thì cô có thể khẳng định rằng không phải vậy. Từ 'ghét', cô nghĩ từ này nên dành cho trưởng khu của mình chứ chẳng phải dành cho Jung Yerin. Cách đây không lâu cô nhận được mệnh lệnh mới từ tổ chức, bọn chúng cho rằng thời gian cô ở bên Jung Yerin đã đủ lâu, đã đến lúc ra tay với chị ta và cô thật sự đã do dự, cô lúng túng vì bao lần chị ta bảo vệ cô, bao lần chị ta nhân từ với cô, bao lần chị ta dù có giận cũng cố bảo đảm an toàn cho cô. Hwang Eunbi nhìn vào vết thương trên trán chị ta, cô không nghĩ rằng mình có thể giết người chị này. Có một cảm giác rất lạ xuất hiện trong cô khoảnh khắc bọn chúng yêu cầu cô giết Jung Yerin, cô không biết tổ chức của cô có phát hiện ra hay không, nhưng cô thì nghe rất rõ nhịp đập trái tim mình lúc ấy. Nếu như Jung Yerin đối xử tệ bạc với cô một chút, có lẽ cô đã không do dự mà xuống tay từ lâu. Nhưng tính đến thời điểm hiện tại, chị ta thậm chí chưa làm gì khiến cô gặp bất lợi cả, dù miệng nói muốn dùng cô làm vật thế thân, chị ta vẫn luôn đứng ra bảo vệ cho cái mạng nhỏ của cô.Hwang Eunbi cô biết bao nhiêu lần bị chị ta làm cho cảm động, cô biết rằng cô không được phép có những cảm xúc đó, nhưng cho dù là cái tổ chức tốt lành của cô, cái tổ chức đã nuôi cô từ bé cũng không đối tốt với cô bằng một góc Jung Yerin, nói đúng hơn là chưa từng đối tốt với cô.Jung Yerin im lặng hướng mắt ra cửa sổ một lúc, sau đó bỗng lên tiếng- Thế sao lúc nào em cũng muốn chống đối tôi dù biết việc tôi làm là đúng vậy?Vừa dứt lời, chị ta xoay mặt lại nhìn cô. Người chị này, đích thực là người đầu tiên khiến cô phải do dự hết lần này đến lần khác. Hwang Eunbi cô đúng là người bướng bỉnh, ương ngạnh, nhưng cô không phải kiểu người lấy oán báo ân. Cô cũng biết suy nghĩ, cô không thể chỉ vì ước mơ được tự do của mình mà đẩy Jung Yerin, người đã luôn bảo vệ cô vào chỗ chết. Chính vì điều này mà Eunbi đã luôn viện lí do để không phải giết Jung Yerin, cô bao giờ cũng gắng viện một lí do nhảm nhí nào đó mà bản thân nhanh trí nghĩ ra mỗi khi mệnh lệnh được giao.Nhưng Hwang Eunbi cô cũng coi như đã làm tròn trách nhiệm được phó thác, vì cô hẳn đã giao hết dữ liệu trong chiếc USB vào tay tổ chức, trong đó có ghi chép tất cả những lô hàng đã thực hiện, đang thực hiện và dự kiến thực hiện. Tổ chức của cô đã có được cái chúng muốn, chỉ với những thông tin ấy, chúng hoàn toàn có thể lên kế hoạch thâu tóm Jung Yerin về phe chúng, cô chỉ không ngờ chúng tham lam đến mức muốn trừ khử triệt để chị ta.Đêm nay, thái độ của Jung Yerin đã tác động không ít đến quyết định của cô. Hwang Eunbi hít một hơi rồi ngồi lên, nhìn chị ta bằng một ánh mắt kiên định- Tôi dựa vào đâu để tin rằng chị sẽ lấy con chip ra khỏi người tôi?Jung Yerin có hơi ngạc nhiên, chị ta nhíu mày hỏi lại- Em bấy lâu nay vẫn nghi ngờ về lời hứa của tôi ư?Hwang Eunbi cô mím môi không nói gì, thấy thế chị ta liền thở dài- Jung Yerin tôi không bao giờ thất hứa cả. Tôi không phải không thể thấy nó ra ngay cho em, vì loại chip được cấy vào người em là loại chip di động. Bác sĩ Kim đã nghiên cứu được một loại thuốc, thuốc ấy nếu tiêm vào người em có thể tiêu hủy con chip di động kia, nhưng thời gian điều chế lại mất những một năm.Lời nói của chị ta nghe cũng có lí, nó hoàn toàn thuyết phục được cô. Hwang Eunbi liếm môi nói tiếp- Thế sao chị muốn giữ tôi ở bên cạnh?Jung Yerin cúi mặt xuống, không do dự mà đáp lời cô- Lí do đầu tiên có lẽ em không biết, tôi biết về tổ chức của em đã lâu, và tôi rất hứng thú với con chip di động kì lạ mà tổ chức của em đã chế tạo. Tôi rất muốn có nó, nhưng nội gián của tôi không thể ra ngoài vì không nhận được sự tín nhiệm của bọn chúng như em...Hwang Eunbi cô vẫn chăm chú lắng nghe từng lời. Jung Yerin ngập ngừng một lúc, chị ta ngẩng mặt lên nhìn cô, sau đó ngả đầu ra sau với nụ cười nhẹ trên môi- Lí do thứ hai thì em đã biết rồi, là vì diện mạo của em.Hwang Eunbi mím môi, cô tất nhiên biết điều đó. Những gì chị ta nói cũng có nghĩa là: Nếu như không vì diện mạo của cô trông giống với cô gái đó, chị ta sẽ không bắt cô phải đi tiếp khách cùng chị ta mãi như thế, kể cả việc mỗi buổi trưa cùng ăn cơm với mẹ chị ta. Jung Yerin có vẻ rất thương mẹ mình, mỗi sáng Eunbi cô đều quan sát thái độ của bà, cô cảm nhận được rằng tình cảm bà dành cho cô gái tên Kim Ji Ah là rất lớn. Vậy nên việc Jung Yerin muốn cô đóng giả cô gái kia, thật sự có rất nhiều nguyên nhân ẩn sâu bên trong mà bây giờ cô mới có thể giác ngộ. - Thế chị định để tôi giả làm tình nhân bé nhỏ của chị đến bao giờ? Chị không thấy có lỗi với mẹ mình hay sao?Tuy Hwang Eunbi cô hiểu lí do chị ta làm vậy, nhưng cô không muốn phải sống dưới cái bóng của người khác cả đời.Jung Yerin ánh mắt vẫn không rời khỏi cô, chị ta lắc đầu khẽ cười- Không đâu, bà ấy không sống được bao lâu nữa.Hwang Eunbi nhướng mày- Chị nói vậy là sao?Jung Yerin chớp mắt một cái rồi nói- Trước hôm gặp em, Kim Sojung đã nói rằng bà ấy không thể sống quá một năm.Có nghĩa là do sự trùng hợp về thời gian, nên Jung Yerin mới ra điều kiện với cô như thế. Hwang Eunbi cúi mặt, cảm thấy mạng người sao mà mong manh quá. Những người hiền lành, nhân hậu như bà, ấy thế mà lại không thể sống, trong khi cái tổ chức chết bằm của cô thì ai cũng sống dai.- Xem ra chúng thật sự ngắt kết nối với em nhỉ?Hwang Eunbi ngước mắt nhìn lên, Jung Yerin đang cười với cô, một nụ cười dịu dàng đến không tưởng. Cô nằm mơ cũng không ngờ đến có một ngày sẽ được nhìn thấy nụ cười thiên thần này của chị ta. Eunbi cô cảm thấy mặt mình nóng lên bất thường nên vội quay đi, Jung Yerin lại nói tiếp- Mặc dù có hơi trễ, nhưng nếu em đã quyết định đứng về phe tôi, tôi hứa sẽ không bạc đãi em.Hwang Eunbi cúi mặt cắn môi, chị ta thật sự biết cô đang nghĩ gì. Cô ấp a ấp úng đáp lời Jung Yerin- Cái đó tôi biết...không cần chị phải nói.Hwang Eunbi nói xong cũng tự mình thấy xấu hổ, cô khẽ liếc mắt nhìn Jung Yerin, hai hàng chân mày chị ta vươn cao, chị ta giữ nguyên dáng vẻ ngạc nhiên đó một lúc rồi mới bật cười thành tiếng, bàn tay chị ta nhẹ nhàng xoa đầu cô.Hwang Eunbi cô sau đó cũng vô thức cười theo, cô rất ít cười, nhưng cô thề rằng đây là nụ cười mà cô cảm thấy đáng nhớ nhất trong một loạt nụ cười hiếm hoi của cô.Đêm nay là đêm cảm xúc trong cô thay đổi một cách chóng mặt, là đêm cô lần đầu tiên cảm nhận được sự yêu thương. Sau cuộc đối thoại đó với Jung Yerin, Hwang Eunbi cô đã quyết định rằng bản thân sẽ đứng về phía chị ta vô điều kiện.---------------------------------------Truyện này được viết bởi Matchitow. Bản quyền chỉ thuộc về Wattpad.https://www.wattpad.com/user/MatchitowNếu ai thấy truyện của tôi ở các website khác thì có nghĩa Admin của page đó đã ĂN CƯỚP truyện của tôi để đăng chui. Xin mọi người hãy tẩy chay các website đó và đến link gốc của tác giả để được cập nhật truyện sớm nhất. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me