TruyenFull.Me

Sinrin Liberte By Matchitow Full

Vài tuần sau cái ngày Hwang Eunbi bị Jung Minjoon bắt, báo chí bắt đầu lục lại chuyện xưa. Bởi cái chết của vị đại biểu quốc hội ngày trước đã tạo nên một chấn động không hề nhỏ cho cả Hàn Quốc, vậy nên chẳng cần biết là ở thời gian nào, khi tìm được một manh mối mới có liên quan, người ta lập tức có thể lật lại chuyện cũ. Chuyện giết cha hòng chiếm đoạt chức vị và tài sản của Jung Minjoon được phơi bày ra ánh sáng, lẽ hiển nhiên lúc này hàng ngàn người tỏ ra bất ngờ, lẫn cảm thấy có lỗi vì đã trách lầm Jung Yerin suốt bao năm qua. Nhưng dù họ có xin lỗi hay không thì mọi chuyện cũng chẳng có gì thay đổi, vì những lời chỉ trích và đàm tiếu ấy bao nhiêu năm qua Jung Yerin đâu có để tâm.

Hwang Eunbi khẽ cười, Jung Yerin của cô thật sự chín chắn hơn bất cứ ai, chị chẳng bao giờ để miệng lưỡi thiên hạ làm tổn thương đến bản thân. Đó là một trong những lí do cô cảm phục chị.

Đương nhiên mũi tên dư luận lúc này nhắm thẳng vào hai mẹ con Jung Minjoon, họ cho rằng vị đại biểu xấu số quyết định trao toàn bộ tài sản cho Jung Yerin là một việc làm hết sức đúng đắn, họ cho rằng Jung Minjoon phải nhận mức án cao nhất là tử hình, và họ cho rằng việc hắn ta làm hết sức ngu xuẩn, vì người ta thường lôi kéo dòng họ vào bộ máy chính trị, chứ chẳng ai đi triệt chính người của mình bao giờ. Và những lí lẽ họ đưa ra đó, thật sự khác hoàn toàn so với lúc họ chỉ trích Jung Yerin trên các mặt báo mấy năm về trước.

Jung Minjoon lãnh án tù chung thân vì dám đứng ra tự thú và vì gia đình chỉ có mỗi hai mẹ con. Hôm kết án, Jung Yerin và cô vì được mời làm nhân chứng nên cũng có đi dự. Và, những chuyện mà mọi người thú nhận trước tòa, hoàn toàn chỉ là chuyện về vụ án năm đó, tuyệt nhiên không đụng chạm gì đến việc buôn bán hàng cấm trong thế giới ngầm. Trải qua lần này Hwang Eunbi đã đúc kết ra một kinh nghiệm xương máu...nhưng có lẽ ai cũng biết cả rồi, rằng thế giới ngầm có nguyên tắc riêng của thế giới ngầm. Họ sẽ chẳng bao giờ vạch trần nhau, thậm chí còn bao che dù bình thường cả hai là kẻ thù, như việc cảnh sát tìm thấy ma túy trong đế giày của Jung Minjoon, Jung Yerin đã lập tức bao che cho hắn ta.

Một chuyện quan trọng nữa, đó là đúng bảy ngày sau khi có phán quyết cuối cùng của tòa án, mẹ Jung Yerin qua đời. Như đã biết trước chuyện này, Jung Yerin không tỏ ra quá bất ngờ hay đau buồn. Tất cả những gì chị làm, chỉ là yên lặng ở cạnh mẹ đến khi bà trút hơi thở cuối cùng. Mẹ Jung Yerin đáng lí ra có thể sống lâu hơn, nhưng có lẽ bà cũng ý thức được căn bệnh của bản thân, bà không muốn phí tiền và thời gian vào các phương pháp hóa trị nhằm kéo dài mạng sống mà chỉ muốn tận hưởng một chút quãng thời gian ngắn ngủi trước khi qua đời. Jung Yerin thì chẳng còn cách nào khác ngoài thuận theo ý bà.

Và, tất nhiên là bây giờ mọi chuyện đã ổn, Hwang Eunbi chẳng cần phải sống dưới tên ai cả, cô đã có thể tận hưởng cuộc sống của riêng mình, bằng chính tên thật của mình.

Hiện tại đã hai tháng sau khi mẹ Jung Yerin mất, và đêm nay vẫn thường lệ, Hwang Eunbi từ phòng tắm trở ra thì thấy Jung Yerin đang tập trung nhìn vào màn hình máy tính trên bàn làm việc, trông chị có vẻ căng thẳng lắm. Khóe môi nhếch lên một nửa, sẽ ra sao nếu cô nói rằng đêm nay cô không muốn chị ngủ một cách yên bình?

Hwang Eunbi bước đến, cô vòng tay qua cổ Jung Yerin, chị nhìn xuống ngực mình, rồi ngoái đầu nhìn cô

- Em làm gì vậy?

Jung Yerin hẳn là bất ngờ lắm khi trông thấy bàn tay cô đang chạm vào ngực chị. Hwang Eunbi liền nhỏ giọng, đôi tay nhẹ cởi cúc áo pajamas của Jung Yerin

- Đêm nay, em muốn phá lệ một chút.

Sau đó, Hwang Eunbi nhận thấy cả người chị đột nhiên cứng lại.

Cô cười thầm trong bụng, cô thích cảm giác này, cái cảm giác Jung Yerin rõ là rất bối rối nhưng vẫn tỏ ra chuyện chẳng có gì. Hwang Eunbi bước về phía giường, ngồi quỳ lên phần giường của cô và bắt đầu cởi cúc áo của chính mình. Jung Yerin thoáng nhìn hàng cúc áo khi nãy bị cô cởi hơn phân nửa của chị, rồi lại ngẩng mặt nhìn cô, chị như không thể tin vào mắt mình. Không hiểu sao khi thấy Jung Yerin như thế cô lại càng cảm thấy quyết định chủ động của mình là một quyết định đúng đắn, đúng đến phát sợ. Chiếc áo mỏng chậm rãi trượt xuống từ vai Hwang Eunbi, cô hướng về phía chị, liếm môi và nháy mắt đầy khiêu gợi.

Chính cô cũng nhận thức được bản thân đang làm quá như thế nào.

Jung Yerin há hốc mồm, chiếc kính trượt xuống đến ngang mũi. Chị nuốt xuống, chậm rãi tháo kính ra, để bừa trên bàn làm việc rồi tắt đèn bàn. Jung Yerin thở ra một hơi thật dài và day day thái dương

- Em...từng làm chuyện này bao giờ chưa?

Hwang Eunbi hồn nhiên lắc đầu.

- À... - Jung Yerin bỗng mím môi, mặt thoáng có chút đau khổ. Chị chớp chớp mắt, bước đến giường ngồi cạnh cô và cười với cô một nụ cười gượng gạo - Thế...em định làm gì trước tiên?

Hwang Eunbi không hiểu ý chị nói, cô đưa hai ngón tay lên không trung, ngắm tay mình một lúc, rồi đưa ra trước mắt Jung Yerin. Chị mở to mắt nhìn hai ngón tay cô, rồi lại nhìn vào cặp mắt trong veo của cô, rồi lại nhìn hai ngón tay cô, rồi lại nhìn vào mắt cô lần nữa.

Jung Yerin vuốt mặt, sau khi úp mặt vào hai lòng bàn tay một lúc thì ngẩng mặt cười

- Chị nghĩ chúng ta nên đi ngủ.

Hwang Eunbi nghe xong liền giữ chặt hai bàn tay đang cài lại cúc áo của chị.

- Tại sao chứ? Nãy giờ chị làm một loạt những hành động khó hiểu, chị thậm chí còn chưa cho em một lời giải thích đàng hoàng mà!

- Chuyện này...để hôm khác nhé? Ngày mai chị lên máy bay rồi. - Jung Yerin chớp mắt hai cái.

À phải rồi, chị bảo rằng chị sắp có chuyến đi công tác hơn một tháng.

- Chuyện này cũng đâu có mất thời gian lắm đâu, em sẽ làm nhanh thôi. - Hwang Eunbi hất cằm.

- Vấn đề không phải nhanh hay chậm...

- Chứ là gì? - Hwang Eunbi nhíu mày.

Dường như trông thấy dáng vẻ khó chịu của cô, Jung Yerin lắc đầu cười, chị kéo cô về phía mình, để cô ngồi vào lòng rồi hôn lên má cô

- Cả màn dạo đầu mà em cũng bỏ qua thì đau chết con gái người ta rồi.

Hwang Eunbi ngớ người, cô thật sự đã nghĩ rằng chỉ cần cho tay vào là được, cũng vì nghĩ thế nên cô mới đưa tay ra trước mặt Jung Yerin. Màn dạo đầu? Nó thật sự cần thiết sao? Nhưng dù có như thế nào đi nữa, nếu Jung Yerin muốn thì cô sẽ làm.

Hwang Eunbi xoay người, cô đẩy vai Jung Yerin, chị lập tức nằm xuống giường và hướng ánh mắt ngạc nhiên nhìn cô. Eunbi cúi người, cô hôn từ trán chị, xuống mi mắt, xuống mũi, rồi đến môi. Nụ hôn đương lúc nồng nhiệt, cô bỗng cắn nhẹ môi chị. Chẳng biết lí do vì sao, nhưng khi nghe Jung Yerin khẽ kêu lên một tiếng khoảnh khắc cô cắn môi chị, cô lại thấy thích thích.

Eunbi lùi về sau, Jung Yerin hiện tại đang thở hổn hển nhìn cô. Eunbi liếm môi, cô sẽ vận dụng tất cả kiến thức giường chiếu mà bản thân gom nhặt được từ chị. Đêm nay Hwang Eunbi cô sẽ ăn một bữa cho ra trò...

*

Hwang Eunbi giật mình tỉnh giấc. Sực nhớ ra tối qua Yerin bảo rằng hôm nay chị phải đi công tác.

- Yerin! Dậy đi! Chị sẽ trễ chuyến bay đấy!

- Hmm...

Đáp lại lời cô chỉ là tiếng ậm ừ đứt quãng của Jung Yerin. Thường ngày chị không có chần chừ mất thời gian thế này, là tối qua cô bạo lực quá, hay do chị ngủ không đủ giấc?

Hwang Eunbi vẫn kiên trì lay chị

- Dậy nào, chị lên máy bay rồi ngủ tiếp cũng được mà.

Jung Yerin bỗng bật người ngồi dậy khiến cô giật mình lùi về sau, chỉ cách chừng 2cm nữa là trán chị tông phải trán cô. Chẳng những bật dậy bất ngờ, Jung Yerin còn nhìn cô với một cặp mắt hung hãn đến lạnh cả sống lưng. Hwang Eunbi chớp chớp hai mắt

- Sao...sao vậy ạ?

- Em!

Jung Yerin chỉ tay vào mặt cô.

- Em...em đây...em làm sao? - cô ấp úng nói không rõ chữ.

- Em! Chỉ một đêm qua thôi! Từ nay về sau sẽ không còn một đêm nào nữa! Em nhớ đó! Chỉ. Một. Đêm. Thôi!

Hwang Eunbi nuốt nước bọt, cô nhìn Jung Yerin, chị đang vừa kéo chăn ra vừa lườm cô. Chị đứng dậy khỏi giường, vùng vằng bước vào phòng tắm, nhưng được chừng bốn bước thì kêu lên một tiếng và khựng lại. Jung Yerin dùng cả hai tay ôm bụng dưới của mình rồi ngồi sụp xuống.

Trước cảnh tượng đó, Eunbi cô thật sự chẳng biết làm gì ngoài mím môi nhìn chị với cặp mắt cảm thông. Cô định bước đến đỡ chị đứng lên, nhưng Jung Yerin quay ngoắt đầu làm cô giật nảy mình, ánh mắt còn trông dữ tợn hơn khi nãy. Hwang Eunbi bĩu môi, cô nhìn xuống bàn tay mình, có vẻ như móng tay cô đã làm chị đau.

- Em không cố ý...với lại...đây là lần đầu mà...

Jung Yerin hứ một tiếng rõ to rồi bỏ vào phòng tắm, bỏ mặc cô ăn năn ngồi trên giường. Và, Hwang Eunbi có gọi bao nhiêu lần đi nữa, thì Jung Yerin vẫn nín thinh làm những chuyện cá nhân của chị chứ chẳng buồn đáp lời cô.

- Em không nghĩ nó sẽ đau như vậy...

Tất nhiên rồi! Vì lần đầu của em cũng đâu đến nỗi nào.

Hwang Eunbi định nói thế, nhưng cuối cùng lại thôi, vì cô chợt nhớ ra đêm đó còn có tác dụng của chất kích thích, có lẽ nó đã làm dịu cơn đau của cô.

- Chị định rời khỏi nhà mà không chào tạm biệt em ư?

- ...

- Yerin...

- ...

- Jung Yerin!!

- ...

- Chị quá nhỏ nhen với một người không có kinh nghiệm như em rồi đấy!

Từ trên giường, Eunbi cô có thể nghe được tiếng thở dài của Jung Yerin trong phòng thay đồ. Chị bước ra, khuôn mặt phờ phạc không cảm xúc đập thẳng vào mắt cô. Hwang Eunbi lại thấy có lỗi, phải nói là cực kì có lỗi, cơn giận của cô nhanh chóng vụt tắt.

Hwang Eunbi khụy gối trên giường, Jung Yerin bước đến, cô vòng tay ôm ngang thắt lưng chị, chị thì nhẹ nhàng nâng mặt cô

- Đổi khẩu vị không phải không tốt, nhưng nếu có lần sau... - Jung Yerin gỡ một tay đang ôm chị của cô ra rồi đưa đến trước mặt cô - Em làm ơn cắt bộ móng này của em đi.

Nói rồi chị hừ mũi bước về phía bàn làm việc. Hwang Eunbi cười khúc khích, nhưng nụ cười đó của cô rất nhanh đã bị thay thế bởi cái nhếch môi đầy nham hiểm khi nhớ về đêm qua. Cô chống cằm, nhìn chằm chằm vào Jung Yerin

- Nhưng mà...phải nói là hôm qua chị tuyệt vời lắm.

Jung Yerin ngẩng mặt nhìn cô với một nụ cười

- Vậy sao? Tiếc là em chỉ được thấy một lần thôi.

Cặp mắt cười biến mất, ánh mắt lạnh lùng thường ngày trở về ngay tức khắc. Hwang Eunbi nhún vai, cô không thể để đêm qua trở thành đêm cuối cùng của bản thân được, cô thật sự muốn nhìn thấy dáng vẻ tối qua của Jung Yerin một lần nữa. Mà không, không phải chỉ muốn một lần.

- Chúng ta cược không?

Jung Yerin nhướng mày

- Cược gì?

Hwang Eunbi mỉm cười ma mãnh. Cá nhân cô cảm thấy rất hài lòng khi chị chẳng nghi ngờ gì mà còn tò mò. Thật ra lúc nói, cô vẫn chưa nghĩ ra sẽ cược với chị về vấn đề gì, cô chỉ nghĩ ra sau khi hai người cùng nói chuyện phiếm.

- Đây sẽ là bí mật giữa chúng ta nhé! - Hwang Eunbi chốt lại một câu.

Jung Yerin sau khi nghe những gì cô nói thì tỏ ra cực kì hứng thú, khóe môi chị dần cong lên thành nụ cười.

Trò chơi sẽ bắt đầu từ bây giờ.

*

1 tháng sau,

- Chúng ta sẽ về sớm sao?

Eunha tròn mắt hỏi, ra vẻ không tin rằng một Jung Yerin tham công tiếc việc ngày hôm nay quyết định về trước dự tính tận một tuần.

- Ừ, chị đặt vé từ hôm trước rồi, về thôi.

Yerin cười, nếu như chị về sớm hơn dự tính, Hwang Eunbi chắc chắn sẽ xoay sở không kịp, và chị sẽ hiên ngang trở thành người chiến thắng trong vụ cá cược lần này.

Eunha chớp chớp mắt, vẫn không khỏi thắc mắc

- Nhưng...nhưng tại sao?

- Không phải em cũng muốn về nhà với bác sĩ tâm thần kia sao?

- Thì...em muốn...em chỉ hơi ngạc nhiên thôi...mọi lần chị có bao giờ chịu về sớm đâu. Dù hết việc rồi chị vẫn không chịu về.

Jung Yerin nhìn bộ dạng lúng túng đến tội nghiệp của Eunha, chị cười

- Lần này là ngoại lệ, sẽ không ảnh hưởng gì đâu, em đừng lo.

Chờ đến khi Eunha quay lại thực tại từ mối lo lắng trong lòng thì Yerin đã đi khuất tầm mắt từ lúc nào. Và ai đó chỉ kịp nói với theo từ sau

- Chị không được nói chị Sojung là bác sĩ tâm thần!

*

- Hai người gượng gạo quá!

Kim Yewon nhăn nhó, cậu ta phải nói là rất kiên nhẫn mới có thể đứng đó với cái máy ảnh lâu như vậy.

- Thế này ai nhìn cũng biết là diễn rồi, gần lại một chút nữa đi.

Choi Yuna cất tiếng, chị cũng là người kiên nhẫn thứ hai trong căn phòng này.

Kim Sojung đau khổ rên rỉ, chính chị ta là người bày ra trò này, và cũng chính chị ta là người từ đầu đến cuối la ó không ngừng. Hwang Eunbi cô chẳng qua là vì kế hoạch của chị ta bày ra vừa hay có thể giúp cô chiến thắng trong vụ cược giữa cô và Jung Yerin. Nếu không vì vụ cược đó, cô đã bảo Choi Yuna thế chỗ mình rồi. Cứ như cả ông Trời cũng muốn giúp cô chiến thắng Jung Yerin vậy.

Kim Sojung bảo chị ta muốn trêu Eunha, chị ta muốn làm cho Eunha ghen và chị ta cần người giúp. Đại loại là chị ta sẽ cùng một ai đó chụp những tấm hình tình tứ rồi gửi cho Eunha xem, sau đó chị ta sẽ ngồi rung đùi chờ phản ứng của đối phương. Kim Sojung không chỉ nhờ một mình cô, chị ta nhờ cả Choi Yuna và Kim Yewon, nhưng hai người họ đều cảm thấy việc chị ta làm hết sức vô nghĩa nên đã từ chối. Kết quả là còn mỗi mình cô, Hwang Eunbi đã phải suy nghĩ rất nhiều trước khi chấp nhận chuyện này.

Vụ cá cược với Jung Yerin một tháng trước, thật ra chỉ xuất phát từ một câu hỏi tình cờ của cô.

'- Yerin này, không biết chị Eunha đã ghen bao giờ chưa nhỉ?

- Eunha ư? Ghen sao? Eunha sẽ không ghen đâu.

- Sao lại không chứ? Nếu người yêu mình tỏ ra thân mật với một ai đó, chị ấy cũng không ghen sao?

- Chị nghĩ là không, vì bác sĩ tâm thần kia chả bao giờ chịu thân mật với ai ngoài Eunha cả.

- Được rồi, cứ nghĩ sẽ không tìm được thứ để cược, chúng ta cược chuyện này đi.

- Chuyện này à? Như thế nào?

- Ngày chị trở về, nội trong ngày hôm đó, nếu Eunha ghen, thì...Yerin của em, chị phải cho em nhìn thấy chị nằm dưới thân em lần nữa.

- Được thôi! Nhưng nếu Eunha không ghen, thì em đừng mong chuyện đó diễn ra lần nữa.'

Vậy đó! Vụ cược bắt đầu từ một câu hỏi không có chủ đích của Hwang Eunbi, một câu hỏi mà cô cho rằng cô chỉ đang nói chuyện phiếm với Jung Yerin.

- Sát vào...phải rồi...chị qua phải một chút đi...hoàn hảo!

Choi Yuna ra sức chỉ đạo, còn Kim Yewon thì nãy giờ đã chụp hơn trăm tấm.

- Em nghĩ là được rồi. - Kim Yewon nhìn vào máy ảnh, cậu ta vừa xem những tấm ảnh đã chụp vừa nói.

Hai đạo diễn hình ảnh đều cho rằng như thế đã đủ, Eunbi cô cũng vậy, cô sắp vẹo cả cột sống vì phải uốn éo chụp ảnh với bà chị bên cạnh rồi. Nhưng Kim Sojung vẫn chưa chịu, chị ta còn muốn chụp một kiểu cuối cùng, và kiểu này...

- Không! Không không không không! - Eunbi khua tay đứng dậy. Chị ta muốn cô hôn chị ta.

- Sao lại không? Em đã đồng ý rồi mà! Chị hứa đây là tấm cuối cùng! - Kim Sojung làm mặt tội nghiệp và đưa một ngón tay lên.

Nói qua nói lại một lúc, Eunbi cô đành phải đồng ý, vì Kim Yewon đã tìm được một góc chụp lí tưởng mà cả hai không cần phải hôn thật cũng có thể trông như đang hôn.

Tiếng mở cửa vang lên vừa đúng lúc Kim Sojung và cô đang tạo dáng, chị ta đích thực là kiểu người yếu bóng vía, vừa nghe có tiếng mở cửa liền hoảng hốt giật mình. Hwang Eunbi sững người, vì Kim Sojung giật mình mà môi chị ta đã vô tình chạm vào môi cô, thêm nữa là tư thế của cả hai lúc này, đầu gối của chị ta hiện ở chính giữa hai chân cô.

Tất cả đều hướng mắt ra cửa, là Jung Yerin và Eunha, họ bỗng nhiên về nhà trước dự kiến.

- Kim Sojung...chị...đang làm gì vậy? - Eunha cứng người, chị ta vừa dò xét tư thế của cô và Kim Sojung vừa cất tiếng.

Hwang Eunbi nhìn Jung Yerin, chị thoạt đầu trông hơi tức giận, nhưng sau đó hàng chân mày giãn ra, cuối cùng chỉ nhẹ cười lắc đầu.

- Eunha...à chị...thật ra là... - Kim Sojung ấp úng đáp lời.

Cả căn phòng im thin thít không một chút tạp âm. Jung Yerin tựa người vào tường, dùng ánh mắt nghiêm túc mà tiếp thu khung cảnh hiện tại. Hwang Eunbi mỉm cười dựa lưng vào sofa, cứ nhìn phản ứng của Eunha đi, cô thắng là cái chắc.

- Trong lúc tụi em đi công tác, hai người ở nhà rảnh rỗi đến nỗi tư tình với nhau ư?

- Không không...Eunha à em phải nghe chị giải thích...

- Chị còn muốn giải thích gì nữa?

- Khoan khoan...

- Không có khoan khiếc gì hết!

Jung Eunha hét lên, mở cửa phòng và chạy thẳng ra ngoài. Đây là nhà Jung Yerin ở tầng 63, cô đoán Eunha sẽ chạy xuống phòng chị ấy. Còn Kim Sojung, sau khi gọi với theo không thành, chị ta không chạy theo con đường Eunha chạy và hướng về phía ban công nhà Jung Yerin. Hwang Eunbi thấy thế liền phì cười, cặp đôi này hài hước thật, nếu Eunha phát hiện chị ta lại trèo ban công xuống, chẳng phải sẽ giận chồng giận hay sao?

Lần này không thể tính là cô và Jung Yerin phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, là do Kim Sojung tự chuốc lấy thôi.

- Khoan đã.

Jung Yerin kéo cổ áo Kim Sojung.

- Gì vậy Yerin? Chị đang gấp lắm, có chuyện gì để sau hẵng nói được không?

- Chị nhảy ban công xuống không sợ Eunha sẽ càng giận hơn nữa sao?

Kim Sojung như chợt hiểu ra, chị ta ồ lên một tiếng rồi vỗ nhẹ vào vai Jung Yerin

- Ừ nhỉ? Em đúng là em gái tốt!

Jung Yerin cười tít mắt

- Phải rồi, em là em gái tốt. Nếu ngày mai chị và Eunha không thấy mặt em, thì là vì em đau bụng quá không rời khỏi giường nổi nhé!

Hwang Eunbi mím môi nhìn chị, cô nửa thấy chị tội nghiệp nửa buồn cười. Kim Sojung ngẩn mặt ra, chị ta có hơi không hiểu nhưng vì đang gấp nên gật đầu qua loa rồi chạy vội đi. Choi Yuna và Kim Yewon sau đó cũng rời đi, căn nhà chỉ còn sót lại cô và Jung Yerin. Hwang Eunbi giúp chị kéo vali vào trong, có lẽ Jung Yerin nghĩ rằng nếu chị về sớm thì có thể ngăn cô thực hiện kế hoạch của mình, nhưng chị chắc chắn không thể ngờ đến sự xuất hiện của một nhân tố có tầm ảnh hưởng bậc nhất trong vụ cược lần này, Kim Sojung.

Hwang Eunbi bỗng thấy buồn cười. Kim Sojung, từ tận đáy lòng này em đội ơn chị!

- Em cười gì đó? - Jung Yerin hỏi.

Hwang Eunbi bước đến, vòng tay ôm ngang người chị từ đằng sau, cô đưa một tay của mình lên trước mặt Jung Yerin

- Em cắt móng rồi nè! Tin tưởng em lần nữa nha, lần này sẽ không đau như vậy nữa đâu.

Thật ra thì đây cũng là lẽ hiển nhiên thôi vì lần thứ hai chắc chắn sẽ không đau như lần đầu tiên. Đáp lại lời cô là cái hừ mũi của Jung Yerin, Eunbi bật cười, cô rướn người hôn lên má chị

- Chị dễ thương quá!

- Nếu dễ thương thì em đừng...

- Chị rất dễ thương, nhưng người chiến thắng là Hwang Eunbi, tối nay Jung Yerin vẫn phải thực hiện nghĩa vụ của mình vì đã thua em.

Hwang Eunbi ngắt lời chị, cô biết thừa chị muốn nói điều gì, nhưng cô tuyệt đối sẽ không vì chị dễ thương mà tha cho chị đêm nay. Nhìn Jung Yerin ngán ngẩm ngửa mặt lên trời, cô lại nhịn không được mà phì cười

- Đó là chuyện của tối nay, còn bây giờ thì...ăn cơm thôi.

Jung Yerin thở dài không đáp, bỏ đi vô bếp một mạch.

- Chị sao thế?

- ...

- Chị không tin tưởng em sao?

- ...

- Unnieee~ em hứa sẽ nhẹ nhàng mà! Yerin ahh~

...

---------------------------------------

Truyện này được viết bởi Matchitow. Bản quyền chỉ thuộc về Wattpad.

https://www.wattpad.com/user/Matchitow

Nếu ai thấy truyện của tôi ở các website khác thì có nghĩa Admin của page đó đã ĂN CƯỚP truyện của tôi để đăng chui. Xin mọi người hãy tẩy chay các website đó và đến link gốc của tác giả để được cập nhật truyện sớm nhất. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me