Skynani Dom Lua Tan
Tôi thật sự không muốn dẫn Nani về nhà gặp bọn người mưu mô đầy phức tạp đó, nhưng tôi không muốn để em nghĩ rằng tôi không cho em danh phận chính thức.Rốt cuộc, gia đình này vẫn luôn không nói lý lẽ như cũ. Thiếu chút nữa là Nani của tôi đã bị lão già kia làm bỏng rồi, may là tôi vẫn kịp bảo vệ em.Khi ấy, một chuyện ngoài dự đoán bỗng dưng xuất hiện, tôi vậy mà lại vô tình nhìn thấy nét xao động trên khuôn mặt Nani.Có khi nào em đã động lòng với tôi rồi không?Một phần vì gấp rút, một phần vì dấy lên hi vọng, tôi đã không chần chừ mà nắm lấy tay Nani.Chỉ một giây chạm nhẹ vào làn da em thôi, cũng đủ khiến tim tôi rộn ràng.Liệu tôi có nên đóng bàn tay chạm vào Nani này vào lồng kính không nhỉ?Nhưng ngay sau đó, tôi chợt nhớ ra rằng em rất ghét tiếp xúc thân mật, nên đã giật mình vội vàng buông ra, tiếc nuối chuyển sang nắm níu vạt áo em.Chẳng ngờ, Nani vẫn không hài lòng, em nhẫn tâm hất tay tôi ra... Không dễ dàng bỏ cuộc, tôi nỗ lực bày ra dáng vẻ hối lỗi nhìn chằm chằm em.Kết quả Nani vẫn làm lơ tôi, xoay người đi trước.Tôi không phải kiểu người kiên nhẫn, nhưng Nani là một ngoại lệ.Thong thả đi theo sau Nani, bóng lưng mảnh khảnh phủ lên ánh nhìn của tôi, cả thế giới bỗng chốc chỉ gói gọn trong mỗi mình em, thật xinh đẹp biết bao.Em cứ đi được vài bước thì lại trộm ngoái đầu nhìn tôi, hẳn là vì em chẳng biết nên đi đâu, đáng lẽ phải là tôi dẫn đường mới đúng.Trông dáng vẻ hờ hững, giả vờ nấn ná của thiếu niên phía trước, suy nghĩ duy nhất tồn tại trong tôi chính là...Nani dễ thương!Nani rất dễ thương!!Nani vô cùng dễ thương!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me