Slime Het Chuyen Sinh Gio Lai Hoi Quy
Đã vài ngày trôi qua kể từ khi tôi chính thức bắt đầu công việc giảng dạy tại Lớp S của Học Viện Tự Do. Vì lần này tôi đến Ingrassia một cách khá "lén lút" và không thông báo rộng rãi, nên việc đột ngột trở về Tempest ngay lúc này sẽ khá phiền phức và dễ gây nghi ngờ không cần thiết.Thay vào đó, tôi thường xuyên liên lạc với Rumiru qua [Truyền Tin Tư Tưởng] để cập nhật tình hình và nhờ cậu ta thay mặt truyền đạt lại những thông tin cần thiết cho mọi người ở Tempest. Tất nhiên, lần nào liên lạc tôi cũng bị cậu ta "chửi" cho một trận vì tội trốn việc và đẩy hết gánh nặng cho cậu ta (tôi quen rồi), nhưng ngoài việc đó ra thì mọi thứ ở quê nhà vẫn ổn thỏa.Rumiru thực sự đang làm rất tốt vai trò của một vị vua. Cậu ta quản lý đất nước ngày càng hiệu quả. Hơn nữa, vì không có tôi thường xuyên xuất hiện ở các sự kiện công cộng, cậu ấy cũng buộc phải tự mình đứng ra giải quyết nhiều vấn đề hơn, thay thế cả những công việc đối ngoại hoặc thị sát mà trước đây tôi thường đảm nhận. Cũng nhờ thế mà Rumiru thu được thêm nhiều kinh nghiệm thực tế quý báu. Tốt! Cứ ở trong phòng làm việc giấy tờ mãi thì dù có là Slime cũng thành Hikikomori mất thôi.Ngoài ra, nhờ vào khả năng liên kết không gian lưu trữ giữa hai bản thể song song, tôi cũng có thể dễ dàng gửi về Tempest khá nhiều quà cáp (chủ yếu là các món đồ độc đáo hoặc thực phẩm chỉ có ở Ingrassia) cho mọi người đỡ lo lắng, đồng thời còn gửi kèm cả những công thức nấu ăn hay kỹ thuật mới mà tôi "học lỏm" được trong thời gian ở đây.Nhưng công việc chính qua liên lạc vẫn là thông báo tình hình của lũ trẻ. Tôi giải thích rằng do tình trạng đặc thù của chúng (năng lượng ma lực không ổn định), quá trình "chữa trị" (thực chất là tìm cách ổn định và kiểm soát năng lượng) sẽ cần một khoảng thời gian khá dài. Rumiru nói rằng mọi thứ ở Tempest vẫn sẽ ổn định dưới sự quản lý của cậu ấy, nên tôi cứ yên tâm tập trung vào việc ở đây. Với sức mạnh của các Kijin, Ranga, Geld và chính Rumiru, cộng thêm hệ thống phòng thủ ngày càng được củng cố, có lẽ những thảm họa như Orc Lord sẽ khó có thể xảy ra nữa đâu.Vậy là xong phần lo lắng cho Tempest. Còn về phía tôi ở Ingrassia, mọi thứ cũng đang diễn ra khá tốt đẹp, dù có chút phiền phức nho nhỏ.Vì không có Ranga làm "phương tiện di chuyển" và người mang đồ, nên giờ tôi phải tự mình đi mua sắm nguyên liệu nấu ăn hoặc tự tay chuẩn bị bữa ăn cho cả lũ trẻ (và cả bản thân). Và cũng vì ngoại hình hiện tại quá giống với Anh hùng Shizue nổi tiếng, nên mỗi lần ra ngoài đường mà không đeo mặt nạ che mặt cẩn thận là y như rằng tôi lại phải diễn lại cảnh "chạy trốn fan hâm mộ" đầy kịch tính. May mắn là tôi di chuyển đủ nhanh để không gây ra mất trật tự công cộng nghiêm trọng.Gần đây, tôi thường xuyên đưa đám trẻ ra sân tập bên ngoài trời để rèn luyện thể chất và kỹ năng chiến đấu thực tế, thỉnh thoảng có sự hỗ trợ từ vài phân thân của tôi để hướng dẫn riêng từng đứa. Việc nhồi nhét lý thuyết suông rõ ràng là vô dụng đối với những đứa trẻ hiếu động và đã có sẵn sức mạnh tiềm ẩn này. Thay vào đó, việc rèn luyện thể chất khắc nghiệt không chỉ giúp chúng mạnh mẽ hơn, mà còn giúp "lớp vỏ" cơ thể của chúng trở nên cứng cáp hơn, từ đó có thể chứa đựng và chịu đựng được lượng ma lực khổng lồ bên trong tốt hơn, gián tiếp kéo dài thêm khoảng thời gian sống sót quý giá còn lại.Thật ra, nếu muốn, với kiến thức và khả năng hiện tại, tôi hoàn toàn có thể tìm cách cải tạo cơ thể của chúng, giúp chúng ổn định năng lượng mà không cần đến Tinh Linh Thượng Cấp. Nhưng chúng còn quá nhỏ, việc can thiệp sâu vào cấu trúc cơ thể tiềm ẩn rất nhiều rủi ro. Hơn nữa, nếu làm vậy, chúng sẽ mất đi cơ hội để tự mình vượt qua thử thách, mất đi cơ hội để thực sự làm chủ sức mạnh của bản thân và có thể là cả cơ hội để gặp gỡ những Tinh Linh định mệnh của mình nữa. Đó là những thứ mà tôi không muốn tước đoạt đi."Được rồi mấy nhóc! Tập luyện hôm nay đến đây thôi! Tới lúc nghỉ ngơi ăn trưa rồi!" Tôi thông báo khi thấy mặt trời đã lên đến đỉnh đầu.""""Yeahhh!!! Cuối cùng cũng xong!!!"""" Ngay khi tôi vừa dứt lời, cả năm đứa trẻ đều mừng rỡ reo lên rồi chạy ùa về phía tôi, đứa nào đứa nấy mồ hôi nhễ nhại, thở hổn hển.Mà cũng phải thôi. Vì mục tiêu của tôi là giúp chúng có được cơ thể đủ mạnh mẽ để chứa đựng Tinh Linh trong thời gian ngắn nhất, nên các bài luyện tập khắt nghiệt là điều bắt buộc. Chúng mệt lả đi là chuyện đương nhiên. Lúc đầu, đứa nào cũng phản đối và kêu ca dữ lắm, nhưng dần dần chúng cũng hiểu ra là tôi làm vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho chúng. Hơn nữa, phương pháp luyện tập đặc biệt của tôi (kết hợp giữa rèn luyện thể chất, kiểm soát ma lực và kỹ năng chiến đấu) cũng giúp chúng mài giũa và phát huy tối đa tiềm năng của bản thân, nên dù mệt, chúng vẫn cố gắng hoàn thành."Guam guam guam! Không có gì tuyệt vời hơn là được ăn ngon sau khi luyện tập mệt mỏi cả!!" Kenya vừa nhai miếng bánh mì kẹp thịt vừa nói. Đám con trai (Kenya, Gale, Ryota) thì ăn như hổ đói, còn bên nữ (Alice, Chloe) thì có phần điềm đạm và từ tốn hơn. Nhìn chúng ăn uống vui vẻ như vậy, tôi cũng thấy vui lây. Chúng thực sự đã mạnh hơn nhiều so với lúc tôi mới đến rồi. Có khi cứ đà này, chúng có thể tự ổn định năng lượng mà không cần cải tạo cơ thể hay Tinh Linh luôn ấy chứ."Nhưng mà công nhận là Sensei quá nghiêm khắc luôn ấy!!" Alice vừa ăn vừa càu nhàu. "Đúng đó! Ai đời lại bắt học sinh ngay ngày đầu tiên đi học đã phải chạy hơn 40km chứ!!!" Gale phụ họa. "Hơn nữa thật kinh khủng khi thầy ấy còn nói 'kể cả con gái cũng không có ngoại lệ' nữa chứ!!" Alice tiếp lời.Này này, ta vẫn đang ngồi ngay đây và nghe hết đó nhé mấy đứa kia. Hê, nếu chỉ có bấy nhiêu mà đã thấy kinh khủng, thì hãy cảm thấy biết ơn vì ta chưa quẳng mấy nhóc vào bên trong một Ma Vực nào đó để tự sinh tồn trong vòng một tháng đi. Tuy nhiên, việc đó vẫn còn quá sớm ở thời điểm hiện tại. Thể chất và tinh thần của chúng thậm chí còn chưa đạt đủ điều kiện cơ bản để tham gia vào khóa huấn luyện kiểu [Thủy Quân Lục Chiến - Marines] hay những chương trình huấn luyện đặc biệt khắc nghiệt hơn mà tôi biết.[Thông báo: Tôi đã hoàn tất việc soạn thảo lại giáo án và phương pháp luyện tập tối ưu hơn cho từng học sinh dựa trên dữ liệu thu thập được gần đây.] Đại Hiền Triết đột nhiên lên tiếng trong đầu tôi.Ồ, làm tốt lắm! Cảm ơn cô nhiều nhé, Đại Hiền Triết.[Tôi không có giới tính, thưa Chủ Nhân.]Vậy thì giờ có rồi đấy. Ta quyết định cô là nữ. Tôi trêu chọc.[...Vâng ạ.] Trời ạ! Phản ứng gì mà nhạt nhẽo thế! Chả có tí thắc mắc hay phản đối nào cả... Đúng là AI mà."Mà nè mọi người," Kenya đột nhiên lên tiếng sau khi đã ăn no. "Nghĩ lại thì không biết giữa Sensei và các Anh Hùng thực thụ thì ai mạnh hơn nhỉ?""Tớ chắc chắn là Anh Hùng rồi!" Alice lập tức trả lời, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ. "Như là Anh Hùng Ánh Sáng Masayuki-sama chẳng hạn!"Masayuki? À, cái tên này... Lâu lắm rồi mới nghe lại. Cậu nhóc đó ở kiếp trước cũng gây ra không ít chuyện dở khóc dở cười nhỉ. "Hê, nếu là tên nhóc Masayuki đó thì ta thắng chắc nhé," tôi cười nói. "Nếu em không tin.""Hứm! Em không tin! Masayuki-sama là Anh Hùng mạnh nhất mà!" Alice bĩu môi."Giỡn thôi," tôi cười. "Nhưng mà trước kia, ta cũng từng được coi là một Anh Hùng đấy chứ.""Sao cơ?? Thật á!? Nhưng tại sao em chẳng bao giờ nghe ai nhắc đến tên cô vậy???" Alice tỏ ra nghi ngờ tột độ."Tất nhiên là em không nghe rồi," tôi nhún vai. "Nếu em không sống ở cái thời đại cách đây khoảng... 2 vạn năm trước, thì làm sao mà biết được ta chứ. Mà thực ra, ở thời đại đó, ta thậm chí còn tiến hóa vượt qua cả cấp bậc Anh Hùng rồi cơ." Tôi cố tình nói quá lên một chút để trêu lũ trẻ."Thầy lại tính lừa bọn em nữa rồi! Em đâu còn là trẻ con đâu mà tin mấy chuyện đó!!" Alice khoanh tay, tỏ vẻ không tin.Nhưng trong khi Alice còn đang nghi ngờ, thì Chloe lại tỏ ra rất lắng nghe và tò mò. "Vậy... cô ơi," cô bé rụt rè hỏi. "Cấp độ cao hơn cả Anh Hùng là gì ạ?"Thấy ánh mắt tò mò và đầy hy vọng của Chloe, tôi cũng nghiêm túc lại và giải thích: "Nếu một con người may mắn sở hữu được 'Quả Trứng Anh Hùng' (Hero's Egg), họ sẽ có được tiềm năng phát triển vượt xa người thường rất nhiều, và khi đánh thức được một phần sức mạnh đó, họ sẽ trở thành [Anh Hùng - Hero]. Tuy nhiên, đó mới chỉ là bước khởi đầu. Khi Quả Trứng Anh Hùng thực sự 'nở' ra bằng một cách nào đó – có thể là ý chí kiên cường, lòng dũng cảm phi thường, hoặc một sự kiện đặc biệt – họ sẽ có được sức mạnh kinh hoàng vượt trội hơn hẳn, những người đó được gọi là [Chân Anh Hùng - True Hero]. Và nếu như 'thứ' bên trong quả trứng đó tiếp tục trưởng thành và đạt đến giới hạn hoàn tất, thì các [Chân Anh Hùng] sẽ tiến hóa thành một [Bán Thần - Demigod]. Đó là cấp độ cao nhất mà một con người có thể đạt được bằng chính nỗ lực của mình, sức mạnh có thể được xếp ngang hàng với cả các Chân Long." Tôi nhìn Chloe đầy ẩn ý. Em sẽ sớm đạt đến cảnh giới đó thôi, Chloe à.Các Bán Thần là những thực thể mạnh mẽ kinh hồn, vượt xa gần như mọi sinh vật thông thường khác trên thế giới này."Woah!! Tuyệt vời! Được rồi! Em quyết định rồi!" Kenya đột nhiên đứng bật dậy, hét lớn. "Mục tiêu của em sau này sẽ là trở thành một Bán Thần!!" Chà, nếu là người khác nói câu này thì có lẽ là viển vông, nhưng với tiềm năng [Anh Hùng Thái Dương] của cậu nhóc này, thì điều đó hoàn toàn có thể xảy ra."Ừm! Nghe ngầu thật đấy! Tớ cũng không thể thua cậu được, Kenya!" Gale hưởng ứng. "Tớ cũng vậy!!" Ryota cũng gật đầu quyết tâm. Eh... hình như mình lỡ lời... tạo động lực hơi quá rồi thì phải?"Hứm! Mặc dù em vẫn chưa hoàn toàn tin vào mấy cái cấp bậc sức mạnh đó," Alice nói, "nhưng vì mọi người đã quyết tâm như vậy, thì em đây cũng không thể thua kém được! Em cũng sẽ trở thành Bán Thần!" Tới cả Alice cũng bị cuốn theo. Chỉ còn Chloe vẫn im lặng, nhưng tôi có thể thấy rõ sự quyết tâm ánh lên trong đôi mắt của em ấy."Vậy thì! Hãy cùng lập lời thề nào!" Kenya giơ cao thanh kiếm gỗ của mình lên trời. "Rằng trong tương lai, tất cả chúng ta ở đây đều sẽ trở thành những [Bán Thần] mạnh nhất lịch sử!!!" Những người khác cũng hào hứng giơ tay hoặc vũ khí của mình lên theo cậu. "UOHHH!!!" Tiếng hô vang đầy quyết tâm của năm đứa trẻ vang vọng cả sân tập.Hah, cái đám trẻ này... Đây có lẽ nào chính là khoảnh khắc khởi đầu của tổ đội Anh Hùng mạnh nhất trong lịch sử thế giới này không?"Mấy nhóc có thật sự nghiêm túc với lời thề đó không đấy?" Tôi hỏi lại, giọng nghiêm túc hơn. "Trở thành [Bán Thần] là một con đường cực kỳ khó khăn và đầy chông gai đấy. Điều đó có nghĩa là các em phải đạt đến sức mạnh có thể sánh ngang với cả Chân Long cơ mà."Nghe tôi nói, cả đám có hơi sửng người lại một chút, nhưng rồi ánh mắt của chúng lại trở nên kiên định hơn bao giờ hết. Đúng là tuổi trẻ nhiệt huyết mà."Hahahaha! Được rồi!" Tôi bật cười lớn. "Nếu là những đứa trẻ khác nói câu đó, nghe có lẽ sẽ rất vô lý. Nhưng với tiềm năng của các nhóc, thì ta tin rằng tất cả các em đều có thể làm được điều đó! Tuy nhiên," tôi nghiêm mặt lại. "Trước khi mơ mộng trở thành [Bán Thần], thì các em phải trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều cái đã! VÌ THẾ, QUAY LẠI LUYỆN TẬP NGAY LẬP TỨC NÀO!!!""""""Ehhhhh!?!?!?! Lại nữa saooooo!?!?!?!!""""" Tiếng rên rỉ thảm thiết đồng loạt vang lên.Nếu chúng đã thực sự sẵn sàng đón nhận thử thách, thì tôi cũng sẵn lòng dùng hết khả năng của mình để dẫn dắt chúng đi trên con đường đó. Giúp chúng trở thành [Bán Thần], tức là vượt qua cả chính 'tôi' của kiếp trước về mặt tiềm năng thuần túy.Nhưng ngay lúc cả đám đang chuẩn bị tinh thần cho vòng luyện tập "địa ngục" tiếp theo, thì một tiếng gầm giận dữ vang trời đột nhiên vọng đến từ phía xa thành phố.GGAAWWWRRR!!!"Tiếng... tiếng gầm gì vậy!?" Kenya giật mình. "Giống như... tiếng của Rồng ư!?" Gale hoảng sợ. "Đùa à!? Ở gần thành phố thủ đô sao lại có Rồng được!?" Alice không tin.Tôi nhíu mày nhìn về phía phát ra tiếng gầm. Luồng ma lực này... À, là con rồng mà tôi đã từng gặp trong một nhiệm vụ phụ ở kiếp trước nhỉ? Nhưng sao cảm giác lần này nó có hơi... khác lạ? Mạnh hơn và hung dữ hơn thì phải?[Phân tích: Phát hiện cá thể Long Tộc hệ Phong đang tiếp cận với tốc độ cao. Dữ liệu đối chiếu cho thấy đây là Great Wind Dragon (Đại Phong Long), một dạng tiến hóa cấp cao của Sky Dragon (Thiên Long). Cấp độ nguy hiểm ước tính: 'Tai Họa'. Lượng EP đo được sơ bộ: khoảng 400.000.]Ôi cái đệt! Cấp Tai Họa!? EP tận 40 vạn!? Với sức mạnh đó, nó hoàn toàn có thể san bằng một phần của thành phố Ingrassia đấy! Sao lần này nó lại mạnh đột biến thế nhỉ?"Sensei! Những người trong thành phố sẽ không sao chứ ạ?" Chloe lo lắng hỏi tôi, khuôn mặt tái đi vì sợ hãi."Nah, I'd win," tôi tự tin nói (dù trong lòng hơi chột dạ). "Nên đừng lo lắng quá nhé, Chloe." Tôi quay sang lũ trẻ. "Các em ở yên đây, ta sẽ triệu hồi vài phân thân để bảo vệ các em." Tôi nhanh chóng tạo ra vài [Phân Thân] có khả năng chiến đấu khá để đảm bảo an toàn cho chúng. Rồi tôi tháo chiếc mặt nạ của Shizue ra, đưa lại cho Chloe. "Giữ cẩn thận giúp ta nhé.""Vì ta sẽ đi 'tiếp đón' vị khách không mời này một chút."Nói rồi, tôi không đợi lũ trẻ phản ứng, lập tức bay vút lên trời với tốc độ tối đa, hướng thẳng về phía con Đại Phong Long đang gây náo loạn. Khi đến gần, tôi bất ngờ nhìn thấy một cảnh tượng quen thuộc: một thương nhân béo lùn, trông có vẻ giàu có, đang sợ hãi bỏ chạy khỏi một nhóm lính đánh thuê, và con rồng thì đang nhắm vào ông ta! Là Myourmiles!Hên quá! Ông ta vẫn còn sống... à không, hình như sắp bị con rồng ăn thịt tới nơi rồi!!!Thấy tình hình nguy cấp, tôi liền tăng tốc đến mức cực hạn, rút thanh [Hi'en Suuru] (Hắc Thiên Đoạn Không) ra, vận dụng kỹ thuật rút kiếm siêu tốc (Iaijutsu) định chém đứt đầu con rồng trước khi nó kịp tấn công Myourmiles. Tuy nhiên, con rồng này có vẻ nhạy bén hơn tôi tưởng. Cảm nhận được nguy hiểm chết người từ nhát chém của tôi, nó lập tức bỏ qua con mồi Myourmiles, quay đầu lại và phun ra một luồng gió bão cực mạnh về phía tôi."Wah!?" Tôi bất ngờ trước tốc độ phản ứng của nó, không kịp né tránh hoàn toàn.Uỳnh!!Tôi bị luồng gió bão đánh trúng, văng ngược lại và rơi xuống đất, tạo thành một cái hố nhỏ. Mẹ nó chứ... đúng là cái câu 'Nah, I'd win' nó báo thật rồi... Phải cẩn thận hơn mới được."Ông không sao chứ?" Tôi đứng dậy, phủi bụi, rồi đi lại gần Myourmiles đang ngồi bệt dưới đất, mặt mày thất thần, nhìn tôi như thể vừa gặp được nữ thần cứu mạng."Được rồi, ông mau lùi lại phía sau chỗ an toàn đi," tôi nói. "Thứ này mạnh hơn ông nghĩ nhiều đấy."Thấy tôi nói vậy, Myourmiles mới hoàn hồn, vội vàng gật đầu rồi ba chân bốn cẳng chạy về phía sau tôi. À, tôi để ý thấy bên cạnh ông ta có vài thùng hàng bị đổ, bên trong hình như là những lọ thuốc hồi phục? Có vẻ ông ấy đang trên đường đi giao hàng thì gặp nạn. Mấy lọ thuốc này trông quen quen... hình như là loại Potion 99% mà Bester vừa nghiên cứu thành công? Có vẻ Rumiru cũng đã bắt đầu tung các sản phẩm của Tempest ra thị trường rồi. Khủng thật đấy Rumiru, cậu chơi lớn quá!Gruuu.... Con Đại Phong Long gầm lên, ánh mắt giận dữ nhìn tôi chằm chằm.Được rồi, giờ không phải lúc nghĩ về chuyện kinh doanh. Tôi nhanh chóng tập trung trở lại vào đối thủ trước mắt. Vết chém lúc nãy của tôi chỉ tạo ra một vết cắt nhỏ trên miệng nó, và nó đã nhanh chóng lành lại nhờ khả năng hồi phục của Long Tộc.Thường thì với đối thủ cấp này, tôi sẽ nhanh chóng kết thúc luôn để tránh phiền phức. Tuy nhiên, lũ nhóc ở phía sau đang xem trận đấu này qua hình ảnh chiếu lại từ phân thân của tôi. Đây là một cơ hội tốt để cho chúng thấy một bài học thực tế.Được rồi Đại Hiền Triết, tạo một kết nối hình ảnh 3 chiều từ trận chiến này đến chỗ lũ trẻ. Phân thân ở đó sẽ giải thích cho chúng.[Đã rõ. Đang thiết lập kênh trình chiếu mô phỏng thực tế.]Tốt. Tôi quay sang nhìn con rồng. "Được rồi nhóc con, hãy xem cho kỹ đây nhé. Đây là cách mà một Anh Hùng thực thụ chiến đấu."Và vì đây là một buổi "dạy học", tôi quyết định sẽ không sử dụng các Kỹ Năng Tối Thượng hay Độc Nhất bá đạo của mình. Chỉ dùng kỹ thuật chiến đấu thuần túy và ma pháp cơ bản thôi! Đồng thời, tôi cũng sẽ giới hạn lượng ma lực sử dụng xuống mức thấp hơn đối thủ một chút để tăng độ khó và tính biểu diễn.Đại Hiền Triết, giới hạn lượng EP sử dụng ở mức 100.000.[Đã xác nhận. Đã tinh chỉnh giới hạn EP sử dụng còn 100.000. Có muốn triển khai phương thức hành động đã được tính toán sẵn không?]"Không cần. Trận này cứ để ta tự do thể hiện."Tôi bọc một lớp kiếm khí sắc bén vào lưỡi kiếm [Hi'en Suuru] rồi lao lên tấn công. Con Đại Phong Long cũng không vừa, dùng hai móng vuốt sắc nhọn khổng lồ liên tục cào về phía tôi. Nhưng tôi nhẹ nhàng né tránh mọi đòn tấn công của nó một cách uyển chuyển, thanh thoát như một dòng nước đang chảy - đây là một phần của kiếm phái tôi tự ngộ ra khi quan sát dòng chảy tự nhiên: [Thủy Lưu Kiếm Phá - Water Flow Sword Break]. Một kiếm phái vừa hoa mỹ, nghệ thuật, vừa hiệu quả trong thực chiến. Đánh cũng như là biểu diễn, mà biểu diễn cũng chính là đang đánh. Trong khi né tránh, tôi liên tục dùng thanh kiếm sắc bén của mình khắc lên những vết thương nhỏ nhưng sâu trên hai cánh tay và cơ thể của con rồng.[Thủy Lưu Kiếm Phá] không tập trung vào việc gây sát thương lớn ngay lập tức, mà là tạo ra vô số vết cắt nhỏ, làm đối phương chảy máu từ từ và mất đi sự linh hoạt. Con rồng nhanh chóng bị hàng trăm vết cắt khắp người, dù khả năng hồi phục của nó rất nhanh nhưng vẫn không thể theo kịp tốc độ ra đòn của tôi.Bực mình vì bị tấn công liên tục mà không làm gì được, con rồng gồng lồng ngực lên, chuẩn bị tung ra một đòn [Long Hống] (Dragon Roar) cực mạnh. Nhưng ngay khi nó vừa há miệng, tôi đã lách nhẹ cơ thể, chỉ cách luồng sóng âm hủy diệt của nó vài milimet, rồi thuận thế chém liên tiếp vào phần đầu và miệng đang không được phòng thủ của nó.GRWARGAEUAR!!!! Con rồng rú lên vì đau đớn và khó chịu. Nó tức giận quất mạnh cái đuôi dài và cứng như thép về phía tôi. Lần này tôi không né, mà dùng thanh kiếm chặn lại cú quất, đồng thời lợi dụng lực tác động đó để xoay người, lăn một vòng trên lưng đuôi của nó và tiện tay khắc thêm vài vết chém sâu nữa lên đó.Cảm thấy không thể chiếm lợi thế khi chiến đấu dưới đất, con rồng liền đập cánh bay vút lên trời cao, định dùng lợi thế trên không để tấn công tôi bằng Long Hống hoặc các đòn đánh tầm xa khác. Nhưng nó đã hơi coi thường khả năng không chiến của tôi rồi.Tôi không bay theo nó lên trời. Thay vào đó, tôi đứng yên dưới đất, tra thanh [Hi'en Suuru] vào vỏ trong một khoảnh khắc cực ngắn, rồi lại rút kiếm ra với tốc độ không thể nhìn thấy, thực hiện một kỹ thuật rút kiếm đặc biệt mà tôi đã luyện tập rất nhiều lần: một nhát chém ngang hoàn hảo, tạo ra một vệt sáng bạc cong vút như ánh trăng trên bầu trời. Tuy nhiên, đường kiếm khí này không bay thẳng đến con rồng, mà lại lơ lửng giữa không trung.Ngay sau đó, tôi tiếp tục xoay cổ tay, chém thêm một đường kiếm dọc khác với tốc độ tương tự. Hai đường kiếm khí ngang dọc giao nhau giữa không trung, tạo thành một hình thập tự bằng ánh sáng bạc rực rỡ. Hình thập tự này không tấn công trực tiếp, mà đóng vai trò như một tấm khiên, chặn đứng và hóa giải hoàn toàn luồng Long Hống mà con rồng vừa phun xuống. Không chỉ vậy, sau khi hóa giải đòn tấn công, hình thập tự ánh sáng còn đột ngột tăng tốc, chia tách thành bốn luồng kiếm khí nhỏ hơn, bay thẳng đến và khắc sâu một dấu thập tự lớn vào giữa ngực con Đại Phong Long."Bí技 - Thập Tự Trảm Quang!" (Secret Technique - Cross Slash of Light!)Con rồng bị trúng đòn bất ngờ, lảo đảo trên không trung vài vòng rồi mất thăng bằng, rơi thẳng xuống đất tạo thành một tiếng động lớn. Tuy nhiên, ngay khi tôi nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc, thì [Đại Hiền Triết] lại đột ngột lên tiếng cảnh báo.[Cảnh báo! Nguồn năng lượng xung quanh cá thể Great Wind Dragon đang dao động bất thường! Báo cáo: Great Wind Dragon đang hấp thụ năng lượng từ môi trường và tiến hóa cưỡng ép một lần nữa! Thu được danh hiệu mới: Greater Berserk Dragon (Đại Cuồng Phong Long)! Ước tính EP hiện tại: 500.000!]Vãi thật... Sao lần nào cũng có màn tiến hóa giữa trận chiến thế này vậy!? Hết Orc Lord tiến hóa thành Orc Disaster, rồi Charybdis tiến hóa thành Ruin Dragon King, giờ lại đến lượt con rồng này nữa! Bộ sau khi "Thế Giới" tăng cấp độ cân bằng lên thì đây thành đại hội tiến hóa hay sao!?Con rồng vừa rơi xuống đất lại gượng dậy, cơ thể nó đã có sự thay đổi rõ rệt. Nó trông săn chắc và to lớn hơn rất nhiều so với trước. Lớp vảy màu xanh gió giờ đã chuyển thành màu đỏ sẫm như máu khô, trên đó nổi lên những đường vân mạch máu phát sáng đầy đáng sợ. Đôi mắt nó ánh lên sự điên dại thuần túy, con ngươi trở nên đục ngầu, và bộ móng vuốt cũng biến thành màu đen tuyền sắc lẻm. Một hình dạng đúng chuẩn "Berserk"."Hãy chạy đi, ân nhân!! Nó... nó trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều rồi!!!" Myourmiles từ phía sau hét lên đầy sợ hãi khi cảm nhận được luồng khí tức cuồng bạo và hủy diệt tỏa ra từ con rồng."Nah, không sao đâu," tôi trấn an ông ta. "Tôi lo liệu ổn thỏa mà.""Eh?"Nói rồi, tôi nhanh chóng nhảy lùi lại để né cú đâm thẳng đầy uy lực của con rồng vừa tiến hóa. Đồng thời, tôi ném mạnh thanh [Hi'en Suuru] trong tay đi. Thanh kiếm xoay tít trên không trung rồi cắm thẳng vào phần đuôi của con rồng. Tôi lập tức kích hoạt [Hắc Hỏa] bao bọc lấy thanh kiếm từ xa. Ngọn lửa đen bắt đầu đốt cháy phần đuôi của con rồng, nhưng ngoài dự kiến, vết thương lại nhanh chóng hồi phục gần như ngay lập tức nhờ khả năng [Tái Sinh Siêu Tốc] (High-Speed Regeneration) đã được cường hóa sau khi tiến hóa."Là [Tái Sinh Siêu Tốc] cấp cao rồi sao? Phiền phức thật." Mất đi thanh [Hi'en Suuru] tạm thời (vì đang cắm trên đuôi rồng), tôi liền lấy cây [Charstiforul] ra thay thế và chuyển nó sang dạng Thập Tự Thương.Giờ thì... đến lúc dùng chút "đồ chơi" cao cấp hơn rồi. Tôi bắt đầu vận dụng kiến thức về Thánh Ma Pháp mà tôi đã phân tích được từ thư viện và [Akashic Records]."Thánh Thuật Cấp 7: [Thánh Thương Liên Hoàn - Saint Spear]!" Hàng chục cây thương bằng ánh sáng thánh khiết dài vài mét xuất hiện từ không trung, đồng loạt lao về phía con rồng. Nó cố gắng né tránh được vài cây, nhưng những cây thương còn lại như có mắt, tự động đổi hướng và tiếp tục truy đuổi nó.Thấy không ổn nếu cứ tiếp tục né tránh, con rồng liền thay đổi chiến thuật. Thay vì bỏ chạy, nó gầm lên rồi lao thẳng về phía tôi, định dùng sức mạnh thể chất áp đảo để ép tôi phải hủy bỏ kỹ năng. Xong, tiếc cho nó là tôi không dễ bị bắt bài như vậy."Thánh Thuật Cấp 7: [Thánh Thuẫn Kiên Cố - Saint Shield]!" Một lớp kết giới ánh sáng hình mái vòm cực kỳ dày và chắc chắn hiện ra ngay trước mặt tôi. Con rồng đang lao tới với tốc độ cao không kịp dừng lại, đâm sầm vào tấm khiên. Rầm! Cú va chạm cực mạnh khiến nó bị choáng váng, phần đầu nứt ra vài đường, đồng thời những cây Thánh Thương đang truy đuổi phía sau cũng nhân cơ hội đâm xuyên vào cơ thể nó.GUUUAARARR!!!!! Con rồng rú lên vì đau đớn tột cùng. Nhưng có cảm giác như càng bị đánh đau, nó lại càng trở nên điên cuồng và mạnh mẽ hơn thì phải? Nó gầm lên một tiếng nữa, dùng sức mạnh brute force phá tan cả [Thánh Thuẫn] của tôi.Thật là phiền phức! "Thánh Thuật Cấp 7: [Mặt Trời Thứ Hai - Another Sun]!" Tôi tiếp tục tung ra một Thánh Thuật khác. Một quả cầu ánh sáng rực rỡ như mặt trời thứ hai xuất hiện trên bầu trời, tỏa ra nhiệt lượng và trọng lực cực lớn, đè nặng con rồng xuống đất, khiến mặt đất xung quanh nó trong phạm vi gần 100 mét bị lún sâu xuống. Tuy vậy, con rồng vẫn điên cuồng gầm thét, các phần cơ thể bị thương tổn của nó cứ liên tục co giật, tái sinh rồi lại phát triển một cách kỳ dị dưới áp lực của mặt trời nhân tạo. Cái thứ này tiềm năng tiến hóa đúng là kinh khủng thật... nhưng cũng biến thái và khó chịu khiếp đi được!!Nếu không thể áp đảo bằng sức mạnh thuần túy, vậy thì phải dùng đến lãnh địa chiến thuật thôi. Miễn sao lượng mana tiêu hao vẫn nằm trong giới hạn 100.000 EP là được. "Thánh Thuật Cấp 8: [Thánh Điện Phán Xét - Sacred Chamber]!"Một không gian lập phương màu đỏ rực với những hoa văn thánh khiết phức tạp đột ngột hiện ra, bao trùm lấy cả tôi và con rồng vào bên trong. Đây là một dạng Reality Marble (Cố Hữu Kết Giới), một lãnh địa riêng biệt được tạo ra bằng Thánh Ma Pháp. Bên trong lãnh địa này, mọi chỉ số của tôi đều được cường hóa lên rất nhiều, còn con rồng sẽ liên tục phải chịu đựng hiệu ứng thanh tẩy và suy yếu (debuff) hệ Thánh cực mạnh.GAWWRR!!!!! Bị nhốt trong lãnh địa bất lợi và liên tục bị năng lượng thánh bào mòn, con rồng càng trở nên điên cuồng hơn. Nó tiếp tục gầm vang trời, cơ thể lại một lần nữa biến đổi, lớp vảy đỏ sẫm trở nên cứng hơn, những chiếc gai mọc dài ra. Nó dùng sức mạnh cuối cùng thoát khỏi sự kìm hãm của [Another Sun] rồi bay thẳng lên không trung bên trong [Sacred Chamber]. Cơ thể nó bắt đầu được bao bọc trong một lớp lửa đỏ rực do chính mana cuồng bạo của nó tạo thành, rồi nó lao thẳng xuống tôi như một quả bom cảm tử."Hmmm... Xem ra màn biểu diễn cho tụi nhóc đến đây là đủ rồi." Tôi thở dài. Đã đến lúc kết thúc thật sự rồi.Tôi chuyển dạng của [Charstiforul] một lần nữa, từ Thập Tự Thương trở thành một cây Trường Thương màu đen tuyền, mũi thương lóe lên ánh sáng tím huyền ảo. Tôi vào thế thủ thương, chuẩn bị tung ra đòn kết liễu. Đầu cây thương lập tức tỏa ra một luồng ma khí ngút trời, đầy chết chóc và hủy diệt, rồi bao bọc lấy toàn bộ cây thương."Bí Thương Kỹ - Sát Long Đoạn Thương!" (Secret Spear Technique - Dragon Severing Spear!)Tôi dồn hết sức mạnh và ý chí vào mũi thương, sau đó vươn người về phía trước và ném thật mạnh cây Charstiforul lên không trung, nhắm thẳng vào con rồng đỏ rực đang lao xuống như thiên thạch.Cây thương và con rồng va chạm vào nhau giữa không trung. Một vụ nổ ánh sáng và năng lượng đủ màu sắc lóe lên rực trời. Nhưng ngay sau đó, cây thương của tôi, với sức mạnh hủy diệt không thể cản phá, đã đâm xuyên qua lớp phòng ngự và cơ thể cứng rắn của con rồng. Cùng lúc đó, thanh [Hi'en Suuru] vẫn đang cắm trên đuôi nó (mà tôi đã bí mật điều khiển từ xa) và cây [Charstiforul] đang xuyên qua ngực nó đột nhiên cộng hưởng với nhau. Hai luồng ma lực từ hai món vũ khí của tôi kết nối, tạo thành một dòng năng lượng hủy diệt xoáy tròn, cường hóa lẫn nhau và phá hủy hoàn toàn cấu trúc bên trong lẫn Hạch Tâm của con rồng từ trong ra ngoài.Con Đại Cuồng Phong Long chỉ kịp rú lên một tiếng cuối cùng đầy đau đớn và tuyệt vọng trước khi cơ thể khổng lồ của nó mất đi ánh sáng, rơi thẳng xuống đất như một chiếc máy bay hết nhiên liệu, tạo thành một tiếng động kinh hoàng.Tôi đáp xuống cạnh xác con rồng. Khá may mắn là dù bị phá hủy từ bên trong, nhưng lớp vỏ bên ngoài của nó vẫn còn khá nguyên vẹn. Tôi không lãng phí thời gian, lập tức dùng [Beelzebuth] hấp thụ toàn bộ xác con rồng để lấy lại hai thanh vũ khí của mình, đồng thời cũng thu về một lượng lớn ma tố và hai kỹ năng Nội Tại cực kỳ hữu dụng từ bản năng chiến đấu điên cuồng của nó: [Tử Chiến - Fight to the Death] và [Cuồng Chiến - Berserk/Frenzy].[Phân tích hoàn tất. Đã thu được Kỹ năng Nội tại {Tử Chiến} và {Cuồng Chiến}.][Giải thích: {Tử Chiến} cho phép hi sinh một phần ma lực để cưỡng ép duy trì trạng thái cơ thể không bao giờ sụp đổ và giữ tinh thần luôn minh mẫn ngay cả khi đối mặt với cái chết. {Cuồng Chiến} cho phép sức mạnh tăng lên đáng kể khi lượng Sinh Lực (HP) càng giảm xuống thấp.][Tử Chiến] giúp tôi gần như không thể bị đánh gục miễn là còn mana, trong khi [Cuồng Chiến] lại biến tôi thành một cỗ máy chiến đấu càng đánh càng mạnh khi bị thương. Hai kỹ năng này khi kết hợp lại với nhau thì còn kinh khủng hơn nữa. Chỉ cần còn đủ mana để duy trì [Tử Chiến], tôi có thể liên tục lợi dụng trạng thái "thấp máu" để kích hoạt [Cuồng Chiến], khiến sức mạnh của mình tăng lên không ngừng mà không sợ bị chết thật. Một cặp kỹ năng phòng thủ và tấn công quá bá đạo!Lượng EP tôi nhận được từ việc hấp thụ con rồng cấp Thảm Họa này cũng tăng lên một cách đáng ngạc nhiên, tận 600.000 EP! Khiến tổng EP của tôi chính thức chạm đến ngưỡng 3.450.000!"Giờ thì..." Tôi quay người lại phía Myourmiles, người vẫn đang đứng đờ ra đó, rõ ràng là chưa thể theo kịp được những gì vừa xảy ra."Rất vui được gặp ngài," tôi mỉm cười thân thiện (vẫn trong hình dạng giống Shizue), cố gắng tỏ ra bình thường nhất có thể. "Tôi chỉ là một giáo viên tình cờ đi ngang qua thôi. Còn ngài là...?"Sau một lúc thẫn thờ, ông ta mới hoàn hồn, vội vàng đứng thẳng dậy. "Ồ!! Ông là Myourmiles, phải không?" Ông ta nhận ra tôi? À không, chắc là nhận ra giọng nói hoặc khí chất."À... vâng! Đúng vậy, tôi là Myourmiles, một thương nhân nhỏ bé," ông ta đáp lại, giọng vẫn còn hơi run. "Xin... xin lỗi vì sự thất lễ lúc nãy. Chỉ là... đây là lần đầu tiên trong đời tôi được chứng kiến một trận chiến kinh thiên động địa đến vậy... nên vẫn chưa thể hoàn hồn...""Nah nah, không sao đâu," tôi cười xua tay. "Với người bình thường thì chứng kiến cảnh tượng này đúng là có hơi sốc thật.""Nhưng... nhưng làm sao cô biết tên tôi?" Myourmiles ngạc nhiên hỏi."Ah, cái đó..." Tôi chỉ tay vào một lọ thuốc hồi phục còn sót lại gần đó mà ông ta đánh rơi lúc nãy, trên đó có in logo nhỏ của Tempest (do tôi thiết kế). Với một người nhanh nhạy và có đầu óc kinh doanh như Myourmiles, ông ta lập tức hiểu ra ý của tôi."Ồ! Ra vậy! Cô... cô là người của Quốc Gia Quái Vật Tempest đang nổi lên gần đây sao?" Ông ta nhìn tôi với ánh mắt vừa kính sợ vừa tò mò. "Không ngờ tôi lại có vinh hạnh được gặp một người quan trọng như vậy ở đây.""Chà, chỉ là tùy duyên thôi mà," tôi đáp mơ hồ."Nhưng... tại sao một người như ngài lại ở tận Vương quốc Ingrassia này?""À thì... vì một vài vấn đề liên quan đến những người quan trọng thôi," tôi lại đáp qua loa. "Ông không cần quá bận tâm đâu."Hiểu rằng tôi không muốn tiết lộ quá nhiều thông tin tại nơi này, Myourmiles, đúng là một thương nhân khôn khéo, đã nhanh chóng chuyển chủ đề."Được rồi! Coi như hôm nay tôi nợ ngài một mạng sống! Để tỏ lòng biết ơn, xin mời ngài hãy để tôi được mời một bữa thật thịnh soạn! Tôi có quen vài nhà hàng cực kỳ cao cấp ở thủ đô này, đảm bảo hương vị chuẩn Ingrassia siêu ngon đấy nhá!" Ông ta nhiệt tình mời mọc."Ừm ừm, vậy thì làm phiền ông rồi." Tôi cũng không từ chối.Trên đường quay trở lại thành phố, chúng tôi có bị một đội lính gác chặn lại hỏi thăm về vụ nổ và tiếng gầm lúc nãy, nhưng Myourmiles đã nhanh chóng dùng vài đồng tiền vàng "hối lộ" để họ bỏ qua và giải quyết vấn đề một cách êm đẹp. Đúng là tiền có thể giải quyết được nhiều thứ."Vậy hẹn gặp lại ngài ở nhà hàng nhé, thưa quý cô," Myourmiles cúi chào tạm biệt tôi ở cổng thành. "Ừ, hẹn gặp lại."Khi Myourmiles vừa đi khuất, thì nhóm học viên của tôi cũng vừa chạy tới, có vẻ đã được phân thân của tôi dẫn đường."Sensei!!! Những chiêu thức lúc nãy của thầy ngầu quá đi!!!" Kenya hét lên đầu tiên, quên luôn cả sự sợ hãi lúc trước. "Ngầu bá cháy luôn sensei!!!" Gale cũng hào hứng phụ họa. "Đặc biệt là đòn Thập Tự với cả ngọn thương cuối cùng ấy ạ!! Đó là kỹ năng gì vậy ạ!?" Ryota tò mò hỏi. "Ngầu... ngầu gì chứ!! Cũng... cũng thường thôi!!" Chỉ có Alice là vẫn cố tỏ ra không quan tâm, nhưng đôi mắt sáng rực và hai má hơi ửng hồng của cô bé đã tố cáo điều ngược lại.Đúng lúc này, Ryota lại gần và đưa cho tôi một tấm danh thiếp có ghi địa chỉ ở mặt sau. "Là của ông chú thương nhân lúc nãy đưa nhỉ?" Tôi hỏi. "Vâng ạ. Ông ấy bảo nếu sensei có thời gian thì hãy đến gặp nhau tại địa chỉ được ghi trên này ạ."Hmm, tôi nhìn địa chỉ trên danh thiếp. Vẫn là cửa hàng trang sức và đồ cổ cao cấp đó, nơi tôi đã từng gặp ông ta ở kiếp trước. Ông đúng là luôn biết cách chọn địa điểm gặp mặt vừa sang trọng vừa kín đáo nhỉ, Myourmiles? Tôi mong chờ cuộc gặp gỡ chính thức này đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me