So Tay An Toan Lao Dong
Thế giới thực sự đang trở nên tốt đẹp hơn, đồng thời sự mong đợi của mọi người về thần cũng đang giảm dần.Trong tưởng tượng của mọi người, cho dù thần không đẹp tuyệt vời thì cũng phải mang khí chất cao quý chứ sao lại là một người đàn ông trung niên trông rất vô duyên, điều đáng sợ nhất là anh ta còn hói nữa, chuyện này hoàn toàn giẫm lên thẩm mỹ con người thành cái hố còn hung dữ nghiền mấy cái.Mặt xấu thì thôi đi, thực hiện nguyện vọng cũng không đầy đủ. Gần như chỉ sau một đêm, những tín đồ trung thành của thần bị buộc phải tỉnh táo rất nhiều, mọi người nhìn vào khuôn mặt bóng loáng, đáng khinh và vô duyên trên TV khiến bọn họ cảm thấy nuốt không trôi."Tuy rằng nhìn xấu nhưng tốt xấu gì cũng làm thế giới trở nên tốt đẹp hơn! Mấy người đều sống không nổi nữa, còn yêu cầu hà khắc như vậy làm gì?" Đương nhiên cũng có người lý trí kêu gọi."Cái này mà là yêu cầu hà khắc à? Tôi khuyên cậu đừng có ước bừa, ước rồi không biết ước ra thứ gì kỳ lạ đâu." Có người phẫn nộ như chính mình là người bị lừa: "Chưa thấy trên mạng có người ước gầy 20kg trong một ngày cuối cùng ra thế nào à?""Ra sao?""Bị tai nạn cắt một chân, vừa hay 20kg.""..."Khi Lâm Chiếu Hạc thấy bài đăng này trên mạng, cậu đang uống nước thế là suýt chút nữa trực tiếp phun ra, cậu ho khan, gương mặt đỏ bừng: "Sếp—— anh thật sự thực hiện điều ước này à——"Trang Lạc liếc nhìn dòng chữ trên màn hình rồi lắc đầu: "Này không phải anh làm, anh đoán do người đó xui thôi."Hắn là một vị thần hàng thật giá thật phục vụ nhân loại, việc thực hiện nguyện vọng của hắn tất nhiên không có tác dụng phụ gì cả, không thể vì giáo huấn người ta mà làm người ta mất một chân được, dường như người này xui xẻo thật nhưng lại muốn xả lên người hắn.Tuy nhiên hiện tại đúng thật là hắn cố tình kiểm soát cường độ thực hiện nguyện vọng của mình. Nói chung với những điều ước không có điều kiện thêm, hắn sẽ giả vờ không hiểu hàm ý của điều ước, sau đó thực hiện nó theo một cách khác.Ví dụ như đưa xác cha mẹ đã chết về là giới hạn mà những gì hắn có thể làm.Hắn bắt đầu, phần còn lại của cốt truyện tự nhiên có người giúp hắn bổ sung, như tục ngữ vẫn nói, một khi bắt đầu nảy sinh nghi ngờ, tội ác đã được thiết lập, mọi người đã dần mất thiện cảm. Ngược lại bắt đầu đổ hết những chuyện bất hạnh lên đầu Trang Lạc, thậm chí mất ví bên đường còn tự hỏi liệu đó có phải là sự trả thù của thần hay không.Lâm Chiếu Hạc từng thấy bài đăng này ở đâu rồi, cậu ngây ngẩn nhận ra đây mới chỉ là phần đầu trong kế hoạch của Trang Lạc, thời gian tiếp theo, hắn bắt đầu xuất hiện thường xuyên, cố gắng khắc sâu khuôn mặt không chịu nổi đó trong trí nhớ của mọi người.Hút thuốc, khạc nhổ, chửi thề, đối xử thô lỗ với người khác, thậm chí còn lộ vẻ chán ghét vì bị tiếng khóc của một đứa trẻ làm ồn, đáng sợ nhất là thậm chí hắn còn đá một chú cún đáng yêu màu trắng vẫy đuôi với hắn. Dường như Trang Lạc là tổ hợp của tất cả nhân phẩm thấp kém, ngay cả Lâm Chiếu Hạc biết sự thật cũng có ý định giết người với Trang Lạc khi nhìn thấy hình ảnh này—— sao lại có người nhẫn tâm đá một con cún dễ thương vậy chứ!!Nếu chỉ là tổ hợp của tất cả nhân phẩm thấp kém thì không thành vấn đề, năng lực nghiệp vụ người này không tốt, thực hiện nguyện vọng đều là nửa vời, hơn nữa thoạt nhìn còn tham lam vô độ. Đã vậy hắn còn trực tiếp đưa ra yêu cầu với chính phủ, nói để làm khu dung hợp này biến mất rất đơn giản nhưng hắn muốn vật đổi ngang giá, chính là một biệt thự rộng ngàn mét vuông, hơn 100 người hầu...Thời buổi này áp lực sinh tồn của mọi người rất lớn, cuối cùng khó lắm mới có một vị cứu tinh xuất hiện nhưng sau vài ngày vui vẻ lại phát hiện vị cứu tinh này hoàn toàn không phải là vị cứu tinh mà là một nhà tư bản bóc lột con người. Sự tương phản mạnh mẽ này đã hoàn toàn phá vỡ tuyến phòng thủ cuối cùng trong lòng mọi người, hoàn toàn không còn bất cứ giọng nói nào bảo vệ Trang Lạc, trên mạng tràn ngập những lời mắng chửi hắn.Cái tên Trang Lạc này đang mặc một bộ đồ ngủ lông xù ấm áp nhìn những dòng chữ chửi bới trên diễn đàn lại lộ ra vẻ hài lòng, nói được lắm được lắm, trước đây anh vẫn còn hơi mềm lòng, bây giờ mắng rất hay.Lâm Chiếu Hạc dở khóc dở cười, không ngờ Trang Lạc lại nghĩ ra khía cạnh kỳ lạ như vậy.Thật vậy, hắn đã kiểm soát bản chất con người một cách hoàn hảo, biết phải làm gì để bị mắng nhiều nhất. Một vị thần thiện lương thực hiện hết tất cả nguyện vọng rõ ràng sẽ không được tôn trọng và yêu thương, mà những ham muốn có thể bóp méo diện mạo của con người và khiến bọn họ dần mất đi phần người.Ngược lại nếu điều kiện trao đổi hà khắc sẽ khiến mọi người thận trọng lựa chọn hơn."Anh về vậy không bị phát hiện à?" Lâm Chiếu Hạc véo chiếc mũ nhung của Trang Lạc: "Hôm nay anh thật sự đá bay con cún?" Bộ đồ này vốn là của cậu mà Trang Lạc một hai nhất định phải mặc, thế nên lộ hẳn một khúc chân nhưng Trang Lạc không bận tâm chút nào, thậm chí còn khá vui vẻ khi mặc."Không, nó không phải là cún thật." Trang Lạc nói: "Anh không biến thái vậy đâu, sao có thể bắt nạt động vật nhỏ vậy đươc." Hắn liếc nhìn hai tai cún mềm mại của Lâm Chiếu Hạc, cười đầy ẩn ý: "Vả lại, anh thích cún nhất, chẳng lẽ Tiểu Hạc không biết?"Cũng không biết nghĩ tới cái gì mà Lâm Chiếu Hạc lập tức đỏ mặt."Câu chuyện nhỏ về vị thần giải cứu thế giới là một người đàn ông trung niên cao 1m65 50 tuổi hói đầu, bụng bia, thích khạc nhổ" đã thay thế sự dung hợp không gian giả tưởng và trở thành chủ đề thảo luận yêu thích của mọi người.Dường như mọi người đều có một mục tiêu chung để tấn công, bắt đầu trút tất cả những cảm xúc tiêu cực của họ lên vị thần này.Lâm Chiếu Hạc vẫn còn lo không biết Trang Lạc có bị ảnh hưởng hay không nhưng sau khi quan sát, cậu phát hiện Trang Lạc đã chuẩn bị tâm lý rồi, tâm trạng hắn rất tốt, thỉnh thoảng còn đăng bài mắng mình vài câu nói mình là người giúp việc trong biệt thự của thần, thần kia đáng khinh gần chết, thậm chí còn muốn quấy rối tình dục cô...Lâm Chiếu Hạc nhìn Trang Lạc thành thục sử dụng biểu tượng cảm xúc, nghi ngờ hỏi: "Sếp, chắc không phải ngày nào anh cũng tự mắng mình mà đúng không?"Trang Lạc cười nói: "Không phải mắng càng ác, trong lòng anh càng thanh tịnh à?"Kể từ khi hình tượng của hắn bị phá vỡ, nguyện vọng cũng dần giảm bớt, trừ khi bị dồn vào chân tường nếu không sẽ không gửi gắm hy vọng của mình vào một vị thần xấu xí thậm chí còn đá một con cún.Dường như mọi người không phát hiện ra, trong vô thức cuộc sống sinh hoạt dần nhen nhóm nhiệt huyết và hy vọng, khu dung hợp mờ dần khiến mọi người không còn phải lo lắng về cuộc sống. Vị thần kia hệt như chú hề đã trở thành đối tượng của trò tiêu khiển, rõ ràng không thể cải thiện cuộc sống của một người bằng cách thực hiện một điều ước, cho nên mọi người vẫn phải trở về hiện thực.Mặc dù không có vị thần nào có thể thực hiện mong muốn của họ nhưng mọi thứ vẫn đang đi theo hướng tốt.Trong quá trình này, Lâm Chiếu Hạc lại nhận được điện thoại của Lâm Yên, cậu nhấc máy nghĩ Lâm Yên sắp nói gì đó nhưng Lâm Yên im lặng một lúc lâu mới không kìm được miễn cưỡng nói một câu: "Trang Lạc thật sự rất có năng lực."Lâm Chiếu Hạc bật cười.Theo lý thuyết có lẽ do Lâm Yên làm ra nhiều chuyện cực đoan để ngăn cản mọi người tôn thờ thần vậy nên cậu ta sợ thảm kịch sẽ xảy ra lần nữa, cho nên cậu ta tiếp tục cố gắng viết lại lịch sử nhưng lại không ngờ rằng lịch sử sẽ khác ngay từ đầu.Ở thế giới này, vị thần thuần khiết đã trở thành một người yêu xảo quyệt, hắn sẽ không ngoan ngoãn ngồi trên bàn thờ lắng nghe mong muốn của mọi người. Hắn chỉ việc bắt chéo chân ngậm thuốc lá, rồi chọn trong số các tín đồ với ánh mắt ghê tởm, cuối cùng chỉ một ngón tay: Nói cậu, đúng chính là cậu, trông cậu giàu hơn, cho tôi tất cả tiền của cậu, tôi sẽ giúp cậu thực hiện mong muốn của mình.Trong lời nói toàn mùi đồng ghê tởm khiến mọi người hoàn toàn mất đi mong muốn được gần gũi với hắn."Tôi nói cậu khoan hãy giết anh ấy." Lâm Chiếu Hạc nói: "Cậu thấy đấy, Trang Lạc là ông chủ, ông chủ luôn có nhiều phương pháp hơn nhân viên." Lâm Yên lại im lặng một lúc lâu, cuối cùng nói: "Sớm biết đã đổi thần..."Lâm Chiếu Hạc cười ha ha.Lâm Yên nói thầm: "Bỏ đi, như vậy cũng không tồi." Cậu ta thở dài cúp điện thoại.Lâm Chiếu Hạc cười ngã trước ngã sau, sau khi cười thì cảm thấy có chút cô đơn, nếu ngay từ đầu cậu ta biết mọi chuyện sẽ phát triển như thế này, cậu ta sẽ không phải làm nhiều chuyện quá khích như vậy, kế hoạch tạo thần vẫn thành công nhưng dường như mọi người không thích thần được tạo ra lắm.Sự tập trung của không gian giả tưởng trên thế giới đã giảm đi rất nhiều, công ty của Trang Lạc tạm thời ngưng hoạt động vì thân phận song song của hắn, Lâm Chiếu Hạc cũng đóng cửa ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm, cho nên cậu cố ý di chuyển nhân vật Trang Lạc rời khỏi màn đêm trống rỗng nhưng đi bộ một lúc lâu vẫn không tìm thấy lối ra, cho đến một ngày tình cờ cậu đột nhiên tìm thấy một cánh cửa nhỏ trong màu đen.Cửa nhỏ và hẹp, chỉ có một người có thể đi qua, bên trong tỏa ra tia sáng ấm áp, Lâm Chiếu Hạc di chuyển nhân vật đứng trước cửa, nhẹ nhàng gõ cửa.Không ai trả lời nhưng cửa cũng không khóa. Chỉ đẩy nhẹ một cái, cánh cửa đã mở ra.Lâm Chiếu Hạc đón ánh sáng đi vào trong đó, ánh sáng quá mạnh, màn hình chậm lại một lúc rồi mới hiển thị môi trường bên trong. Đây thật ra là một căn phòng nhỏ, trong phòng có một nhân vật mini đang ngồi, Lâm Chiếu Hạc nhìn người đó, con chuột đột nhiên cứng đờ, không phải cậu không muốn tiến lên mà cậu nhìn thế nào cũng cảm thấy người đó chính là mình.Nhân vật mini mặc đồ trắng, ngây ngẩn ngồi ở mép giường, vẻ mặt thờ ơ, không có bất kỳ phản ứng nào trước sự quấy rầy của người đến, nhân vật Trang Lạc đi vòng quanh nhân vật mini mấy lần nhưng không nhận được bất kỳ phản ứng nào.Căn phòng không lớn, trang trí một chiếc giường và một chậu cây xanh, thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng lại có vẻ khác thường. Trên đầu có camera, lan can sắt cạnh cửa sổ và còn có đủ loại hình thức bảo vệ đều gợi ý về điều gì đó.Người trước mặt là cậu à? Có phải là người đã từng có thể thực hiện mọi điều ước? Lâm Chiếu Hạc nghĩ, hình như biện pháp nghiêm ngặt như vậy không phải để hạn chế hành vi của thần, mà là... Bảo vệ cậu ta.Nhân vật mini ngây ngẩn ngồi trên giường, Lâm Chiếu Hạc nhấp chuột vào cậu ta cũng không thể nói chuyện, dường như trạng thái tinh thần của cậu ta rất tệ. Lâm Chiếu Hạc nhớ đến miêu tả của Lâm Yên về thần khiến miệng cậu hơi khô vì lo lắng.Sau khi thử đối thoại thêm vài lần nữa nhưng không thành công, đúng lúc Lâm Chiếu Hạc chuẩn bị bỏ cuộc lập tức rời khỏi đây, một khung thoại màu trắng đột nhiên xuất hiện trên đầu nhân vật mini, trong khung thoại có một dòng chữ: Nguyện vọng của cậu là gì?Lâm Chiếu Hạc nhìn dòng tin nhắn này, lưng cậu chợt lạnh lẽo, cậu di chuyển nhân vật trở về bên cạnh "chính mình" muốn nói chuyện nhưng không thành công, nhân vật vẫn không trả lời cậu.Đúng lúc này, Trang Lạc vốn đang bận bên ngoài vừa hay đã về, vừa vào nhà liền thấy hình ảnh trên màn hình Lâm Chiếu Hạc, sự đau khổ trong mắt chợt lóe lên, hắn khẽ nói: "Tiểu Hạc."Lâm Chiếu Hạc: "A... Trang Lạc? Anh về rồi à?"Trang Lạc hỏi: "Em đang làm gì đấy?"Lâm Chiếu Hạc trả lời: "Chỉ là do em không có việc gì làm nên muốn nhân vật của anh rời khỏi tấm bản đồ này thôi, lò mò tìm kiếm rất lâu mới tìm được một cánh cửa nhỏ bên cạnh, đi vào thì thấy như vậy." Dừng một chút: "Hình như nhân vật này là em."Thật vậy, mặc dù quần áo khác nhau nhưng nhìn kiểu tóc mặt mày vẫn thấy có nét tương đồng, nhân vật này trong trò chơi là đại diện cho sự thành công của dự án tạo thần, một thế hệ thần linh Lâm Chiếu Hạc.Không giống như Trang Lạc rất hăng hái, trông cậu rất cô đơn, mặc một bộ đồ trắng lặng lẽ ngồi trong căn phòng biệt lập, giữa hai hàng lông mày đầy vẻ đau khổ.Trang Lạc giơ tay ra ôm lấy Lâm Chiếu Hạc, sức lực hơi chặt, hắn không lên tiếng nhưng hắn thật sự rất đau khổ.Ký ức Lâm Chiếu Hạc là thần hiện lên trong đầu, mặc dù nội dung mơ hồ nhưng cảm giác buồn bã vô cùng rõ ràng, Trang Lạc nói: "Tiểu Hạc, đều qua rồi."Lâm Chiếu Hạc: "Anh không cần lo lắng cho em, em không nhớ gì cả." Cậu không hề có ký ức về những chuyện này, tất nhiên điều đó không đáng buồn nhưng cậu trở thành người bị tổn thương nhiều nhất trong việc này.Trang Diên siết chặt vòng tay ôm Lâm Chiếu Hạc, nhẹ giọng nói: "Không sao đâu Tiểu Hạc, bây giờ mọi chuyện đã khác." ---------------------------------------------Tác giả có lời muốn nói:Trang Lạc: Tạo ra một vị thần rất dễ nhưng hủy diệt lại càng dễ hơn.Lâm Chiếu Hạc: Thế giới khác với những gì chúng ta nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me