So Tay Kinh Doanh Khach San Thoi Mat The
Mới từ túi ngủ bò ra, Tiền Trăn Trăn ngay lập tức đánh vài cái hắt xì.Đầu thu, buổi tối thật lạnh a, phải thật nhanh dọn dẹp sạch nhà gỗ, nếu không nàng khẳng định sẽ cảm mạo.Thân thể bắt đầu thanh tỉnh, bụng cũng bắt đầu thầm thì kêu lên, Tiền Trăn Trăn đẩy ra đống lửa đã sớm tắt, tìm ra hạt dẻ đã chín, bên ngoài còn có chút cháy.Ăn vào trong miệng có chút ngọt thanh, chính là hơi khô, Tiền Trăn Trăn uống đại hai ngụm nước, lại ăn chút rau củ sấy khô, mới trấn an được cái bụng của chính mình.Bình nước chỉ còn lại một nữa. Gạo chỉ còn 9 bọc nhỏ, lương khô 4 túi nhỏ, rau củ sấy khô còn 1 hộp nhỏ.Đồ ăn tạm thời không vội, chính là nước sạch dự trữ đã sắp hết.Kiểm kê xong ba lô, Tiền Trăn Trăn nhảy nhót một chút để tăng nhiệt độ cơ thể, chuẩn bị bắt đầu kế hoạch hôm nay:1. Chặt cây2. Đi đến nơi lúc trước xe rơi xuống để thu thập kim loại3. Rửa sạch trong ngoài nhà gỗThời tiết không tồi, trong rừng cây cũng sáng ngời, Tiền Trăn Trăn có thể tận tình lựa chọn cây cối thích hợp, chờ đến khoảng 10 giờ sáng, trải qua một phen gian khổ phấn đấu, nàng rốt cuộc gom đủ số lượng cây còn thiếu, toàn bộ kéo tới gần nhà gỗ.Lúc này phải khen bao tay công tác một chút, nếu không có nó bảo hộ, từ ngày hôm qua đến sáng nay với cường độ lao động cao như thế, đôi tay Tiền Trăn Trăn sớm đã bị giày vò không nhẹ.[Ngươi đã thu thập nhiệm vụ vật phẩm: Bó củi (10/10)[Ngươi đã trở lại phạm vi khách sạn, có muốn báo cáo nhiệm vụ vật phẩm "Bó củi"?]Tiền Trăn Trăn chọn không, kéo những nhánh cây nhỏ lấp kín cửa gỗ, làm một cái che chắn.Vạn nhất thời điểm nàng không ở sẽ xảy ra ngoài ý muốn thì làm sao bây giờ? Trong phòng còn có đồ vật.Nàng không xác định khách sạn trước mắt có hay không có được năng lực tự bảo hộ, chỉ hy vọng thời điểm có người xâm nhập, hệ thống có thể kịp thời nhắc nhở một chút, kia nàng cũng có thể tại thời điểm đối phương dọn sạch che chắn mau chóng chạy về.Thời gian tới giữa trưa không sai biệt lắm, nàng nhóm lửa nấu một ít cháo, lại quét sạch ba lô lấy một ít muối.Ăn xong cơm trưa, nàng mang lên ba lô cùng công cụ xuất phát.Chỗ xe rơi xuống lúc trước tụ tập không ít tang thi, đều là từ cửa sổ xe bị vỡ bò ra, lang thang không có mục tiêu mà du đãng ở 4 phía, trên thân nước mũ xanh xanh đỏ đỏ, phát ra tiếng kêu kì quái.Xe dùng để vận chuyển, thân xe phòng ngự yếu ớt, so ra kém xe jeep bọc giáp dùng để mở đường, chỉ ở đầu xe, đuôi xe cùng với lốp xe bao một lớp sắt mỏng.Bởi vì lật xe va chạm, bốn chiếc xe đều có trình độ hư hao khác nhau, có lốp xe rớt, có cửa xe bay, có cửa sổ nát hoàn toàn.... Còn có xe khoang mở hành lý bị phá cửa, vật tư bên trong rơi rụng khắp nơi.Thùng nhựa dùng để đựng nước uống nứt vỡ, chỉ còn lại một ít nước bẩn.Lương thực tán loạn khắp nơi, dẫn tới đàn chim trước đang mổ lương thực, các tang thi nằm sắp xuống đất vồ lấy, nhưng động tác cứng đờ căn bản không theo kịp tốc độ bay của bầy chim trước.Hành lý lung tung rối loạn mà chồng chất, rất nhiều đều bị dã thú gặm cắn qua, căn bản không thể thu về sử dụng.Tiền Trăn Trăn không chạm vào những vật tư đã bị ô nhiễm đó, đi lại quanh bốn chiếc xe kêu gọi, tìm kiếm tung tích người sống sót.Đáng tiếc không có ai đáp trả.Nàng tìm được ba cái lốp xe ở các địa phương khác nhau.Một cái lốp xe tương đương 1.5 kim loại, lại nhặt chút mảnh nhỏ kim loại là có thể đạt thành nhiệm vụ mục tiêu.Bốn chiếc xe, có ba chiếc xe khoang hành lý đều đã mở ra, bên trong hành lý cùng vật tư dự trữ đều bởi vì va chạm mạnh mà quăng đến tổn hại.Tiền Trăn Trăn bò lên bên khoang hành lý chiếc xe chưa bị mở ra, ngồi xổm xuống túm chặt cửa khoang dùng sức lôi kéo.Khoang hành lý mở ra, mùi hương quái dị ập tới.Bên trong khoang hành lý của chiếc xe này trừ bỏ hành lý của cư dân, còn có chút ít thực phẩm, gạo, bột mì, thùng đựng nước cùng ít gia vị. Tuy rằng cửa khoang đóng, nhưng bởi vì thân xe bị chấn động cùng đảo lộn, một ít gạo cùng bột mì đổ tán loạn khắp khoang, hỗn hợp đường muối tương dấm, phát ra thối rữa hôi hám.Tiền Trăn Trăn vén tay áo lên nhảy xuống, sửa sang lại những vật tư có thể sử dụng:Nước sạch 5 thùng, thực phẩm 6 vại, gạo 2 túi, muối 3 bao, dầu ăn 2 bình, đường 2 bao.Trừ cái này ra, rương hành lý cùng túi hành lý còm có quần áo, sách vở, thiết bị điện tử đơn giản,... Kinh hỉ nhất là hai thanh súng lục và năm hộp đạn nhỏ.Trước kia thời điểm ở Y thị, nàng làm đều là công tác hậu cần, tỷ như ban đêm tuần tra, chiếu cố người bệnh, khuân vác vật tư.Tuy rằng cũng định kỳ đi sân huấn luyện tập bắn súng, nhưng súng ống trân quý lại nguy hiểm, bình thường cư dân không thể giữ bên mình. Hơn nữa lúc trước rời đi cùng người sống sót xe jeep mang đi hầu hết vũ khí, cho nên hai thanh vũ khí này là công cụ phòng thân lớn nhất nàng có thể trông cậy vào.Nàng đóng lại cửa khoang, chắp tay trước ngực tỏ vẻ cảm ơn.Đồ vật nhỏ, nhẹ tất cả đều được nhét vào ba lô, nàng kéo ra ba cái rương hành lý làm phương tiện khuân vác vật nặng.Qua lại hết năm vòng, nàng mới đem hết vật tư cùng nhiệm vụ kim loại mà hệ thống yêu cầu về đến nhà gỗ. Trên đường thời điểm đi qua dòng suối nhỏ, nàng dùng một bình uống nước rỗng không có nắp để hứng một thùng nước suối.Bận việc xong đã sắp đến bốn giờ chiều, Tiền Trăn Trăn mệt đến quá sức, nằm liệt lên túi ngủ không nghĩ nhúc nhích. Nhưng nghĩ đến nhiệm vụ, nàng lại phấn chấn tinh thần, mở cửa gỗ đi vào nhà gỗ.Nhà gỗ có diện tích đại khái khoảng năm mươi mét, nơi nơi đều là lỗ thủng, che đầy các loại nấm cùng mạng nhện, thời điểm đi lại, dưới tấm ván gỗ còn cạc cạc rung động, phảng phất ngay sau đó liền sẽ một chân dẫm hụt mà ngã xuống đi.Trước phía sau cửa chính, mở ra.Cửa sổ phòng khách, mở ra.Cửa sổ phòng, mở ra.Thời điểm chờ đợi thông gió, Tiền Trăn Trăn bỏ vào thùng nước suối chút phấn tiêu độc dự phòng, sau đó chọn lựa nhánh cây nhỏ cùng dây mây, làm thành " Cái phất trần" giản dị. Đến nỗi "Cái chổi", liền dùng nhánh cây đi!Chuẩn bị xong, nàng mặc tạp dề công tác, lại lấy ra khăn tắm thu được lúc nãy bao ở đầu, cầm trong tay cây phất trần cùng cây chổi tự chế, một lần nữa đi vào nhà gỗ.Rửa sạch bắt đầu, xông lên đi!Rửa sạch phòng, 5%, 19%, 36%,...100%!Thùng dụng dụ cùng rương hành lý chồng chất lên có thể lót chân, Tiền Trăn Trăn thành công bò lên đỉnh gác mái.Rửa sạch gác mái, 20%, 40%, 60%.....100%!Chờ dọn dẹp xong trong phòng, sắc trời đã đen xuống.Tiền Trăn Trăn đi chung quanh nhà gỗ, đốt lên tám nhóm lửa trại dùng để chiếu sáng.Sau đó nagf dọn lại thùng dụng cụ cùng rương hành lý lót chân, bắt lấy dây thanh đằng còn thừa, bò lên nóc nhà.Đem nóc nhà thanh đằng cùng chồng chất lá rụng rửa sạch, chủ yếu là lá tử đằng và phân chim rơi xuống, đã sớm dính ở trên ngói làm tổn hại không ít, chỉ có thể dùng đèn pin nhỏ chiếu sáng, dùng quân đao từng chút từng chút cạo rớt.Rửa sạch nóc nhà, 10%, 30%, 60%...100%!Thời điểm bò xuống dưới, Tiền Trăn Trăn đã đói đến ngực sắp dán vào lưng, nhưng nàng không có dừng lại, giơ lên lưỡi hái bá bá bá, dọn sạch tường ngoài ngày hôm qua chưa dọn xong. 68%, 78%, 88%,...100%!【 khai trương chuẩn bị ( 1 ): Tu sửa khách sạnNgươi đã gom đủ vật phẩm:Bó củi ( 10/10 )Vật liệu đá ( 10/10 )Kim loại ( 5/5 )......Có muốn báo cáo nhiệm vụ? 】【 khai trương chuẩn bị ( 2 ): Quét tước khách sạnNgươi đã đạt thành mục tiêu:Rửa sạch tường ngoài ( 100% )Rửa sạch nóc nhà ( 100% )Rửa sạch phòng ( 100% )Rửa sạch gác mái ( 100% )......Có muốn báo có nhiệm vụ? 】Tiền Trăn Trăn: Báo cáo!Sau đó đã bị xuất hiện keng keng keng khung spam......【 ngươi đạt được dâu tây lớn thơm ngọt nhiều nước *58】【 ngươi đạt được cẩm lý hóa khoán *18】【 khách sạn của ngươi đang thăng cấp! [0 cấp →1 cấp, đếm ngược 11:59:59]】【 ngươi đạt được cẩm lý hóa khoán *18】【 chúc mừng, làm một người ưu tú Kinh Doanh Giả, ngươi hoàn thành khai trương chuẩn bị nhiệm vụ, thỉnh chờ mong khách sạn sau thăng cấp diện mạo hoàn toàn mới đi! 】【 ngươi mở ra không gian kho hàng! 】【 ngươi có thể để vào vật tư quan trọng nga ~ đương nhiên, ngoại trừ vật còn sống. 】【 ngươi mở ra hóa khoán cửa hàng! 】【 ngươi có thể chọn lựa thương phẩm chính mình muốn, nhưng thỉnh chú ý, "Cẩm lý hóa khoán" là giao dịch tệ duy nhất. 】【 ngươi mở ra thu về công năng! 】【 ngươi có thể thu về hết thảy đồ vật, đương nhiên, ngoại trừ vật còn sống. 】Tiền Trăn Trăn không rảnh lo lắng quá nhiều, đổi đi quần áo đã dơ bẩn, dùng nước suối đã tiêu độc rửa mặt cùng tay chân, sau đó nấu một chút cháo yến mạch, từ không gian kho hàng lấy ra một quả dâu tây được hệ thống khen thưởng.Mùi hương đặc thù xông vào mũi, là hương vụ trong trí nhớ. Dâu tây đỏ rực no đủ mới mẻ, cuống lá vẫn phấn nộm xinh xinh xanh biếc, đóm lửa trại tỏa ra hơi ấm, hơi hơi nỗi lên ánh sáng màu cam.Thời điểm cắn một cái vào quả dâu tây, mùi thơm ngào ngạt tỏa ra khắp đầu lưỡi, thịt quả hơi lạnh, lại vô cùng tươi mới, thoáng nhấm nuốt liền tan ở trong miệng.Tiền Trăn Trăn lệ nóng quanh tròng , có lẽ là bời vì lao động qua đi hưởng thụ khen thưởng cảm giác thỏa mãn, có lẽ là bởi vì suốt ba năm không lại ăn qua hương vị mới mẻ như vậy... Trước mạt thế tùy ý có thể thấy được trái cây, hiện giờ lại thành vật phẩm hiếm có khó tìm, nó đại biểu cho mất đi ngày xưa, nói cho nàng nhìn như sinh hoạt bình thường cũng rất đáng quý trọng.Ăn xong một quả, nàng chưa đã thèm, nhịn không được lại ăn một quả, nhưng cũng chỉ có một quả.A, đã thực thỏa mãn, dư lại vẫn là để say lại ăn đi, như vậy thơm ngọt hạnh phúc, nàng muốn được cảm thụ nhiều lần!Bấm mở cửa hàng vẫn trống rỗng, góc trên bên phải đổi mới thời gian cùng thời gian khách sạn thăng cấp giống nhau. Mà hiện tại cẩm lý hóa khoán của nàng là 94, chờ ngày mai lại xem có cái gì tốt đi, cũng không biết giá hàng như thế nào, hy vọng không cần quá quý.Ăn xong cháo ngũ cốc, dẫm tắt đống lửa, Tiền Trăn Trăn chỉnh lại đồng hồ báo thức, xoa xoa bụng nhỏ, nghe nghe nhu cầu cấp bách rửa sạch chính mình, buồn ngủ nhắm mắt lại.Đêm nay mộng, nhất định là cái lại thơm lại ngọt mộng đẹp.Hy vọng ngày mai tỉnh lại, nàng có thể có được cái khách sạn mới tinh................"Tích, tích, tích -------"Đồng hồ báo thức kêu không ngừng, Tiền Trăn Trăn ấn tắt âm thanh, mơ mơ màng màng lại ngủ tiếp.Thời khác mấu chốt, hệ thống bắn ra văn tự:[Chúc mừng ngươi, khách sạn thăng cấp xong, thỉnh mở ra ngươi kinh doanh chi lữ đi!][Khách sạn chưa mệnh danh [1 cấp]Tại nơi ánh sáng mặt trời chiếu rọi yếu ớt lại có một đệ nhất ánh sáng mặt trời, mây bay cùng gió thường trú tại đây, mưa gió tẩy sạch bụi bặm.Khách sạn ở vào nơi hẻo lánh núi rừng, chỉ có đơn sơ cơ sở phương tiện cùng gia cụ, nhìn qua cổ quái mà lại vỡ vẫn, thật sự sẽ có khách tới thăm nơi này sao?Người kinh doanh ưu tú, mau đi treo biển hành nghề buôn bán đi!]Tiền Trăn tức khắc tỉnh táo lại, tay chân cùng sử dụng bò ra khỏi túi ngủ.Nàng kéo lại áo khoác, kinh ngạc mà nhìn kiến trúc trước mắt.Oa, đây là khách sạn của nàng?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me