TruyenFull.Me

So Tay Luyen Viet H Phan 2 Full

Mặc Hy tỉnh lại thì mặt trời đã đứng bóng, toàn thân vô cùng nhức mỏi. Cậu xoay người thì đã là một việc vô cùng khó khăn

"Các con chào buổi sáng" Như mừng cha ngủ dậy mà bảo bảo lại đập bụng làm Mặc Hy vừa nhíu mày vì đau vừa mỉm cười xoa bụng chào hỏi hai tiểu tổ tông. Bọn nhỏ thật khó chiều mà

"Em thoải mái chứ. Để anh rót nước cho em" Từ Tranh chống tay vừa nhìn Mặc Hy cười nói

"Ân, cho một chút..." Giọng của Mặc Hy khàn khàn nghe vô cùng mê người, tiểu đệ dưới chăn của Từ Tranh lại muốn chào cờ lần nữa

Cả bốn người gặp lại nhau đã là hai giờ chiều, vì vận động mạnh mà cả hai tiểu thụ đều không thể đi nổi nữa, chỉ có thể phục vụ tận giường mà thôi. Mặc Hoa vì quá buồn chán nên đề nghị qua phòng với Mặc Hy, cả hai nhanh chóng ngồi lướt màn hình một lát thì phát hiện tối nay vào khoảng nửa đêm sẽ có pháo hoa ở khu trò chơi trong khu rừng phía Tây bãi biển

"Nếu các em thích thì được thôi" Từ Tranh cùng Từ Khương tất nhiên là nhận mệnh bồi phu nhân đi dạo rồi với lại đi bộ tốt cho dựng phu trước khi sinh lắm

"Qúy khách, mời dùng thử mực nướng. Đều là mực tươi đấy ạ" Bốn người đi đến đâu cũng được mời gọi. Lần này là một số loại đồ nướng thủy hải sản thơm ngon

"Cho bọn tôi bốn xâu mực nướng...ừm..thêm hai xâu cá viên chiên này nữa" Mặc Hoa trên tay vừa hết đồ ăn liền tiếp tục ghé cửa hàng khác. Từ Khương cũng rất vui vẻ trả tiền rồi cầm đồ ăn cho y

"Leng keng..." Ở gần đó có một cửa hàng được trang trí rất bắt mắt là dùng để chụp ảnh, khi khách đưa tiền cho người soát vé thì anh ta sẽ mở cửa đưa họ vào trong chụp hình, lúc xong mỗi vị khách sẽ được tặng một chai nước giải khát

"Tách..tách..." Từ Khương và Từ Tranh không vào mà đứng bên ngoài chụp hình. Mặc Hoa cùng Mặc Hy hai thiếu niên xinh đẹp còn đang mang thai vô cùng thu hút của mọi người xung quanh, ai ai cũng trầm trồ hai người họ

"Bọn chúng đá nhau kìa" Mặc Hoa cười rộ lên khi bụng y chạm vào bụng Mặc Hy. Bốn đứa trẻ như tương thông mà kết bạn

"Đau chết mất thôi. Được rồi, các con mau ngoan nha" Mặc Hy cùng Mặc Hoa chụp vài tấm rồi đi ra ngoài, ông chủ vẫn nhiệt tình tặng thêm một chai nước nói là tặng cho bảo bảo trong bụng...

"Là rượu gạo, thơm thật đó" Cả bốn đi một hồi thì ngồi nghỉ ở bộ bàn ghế gỗ của nơi cắm trại mà họ đã đặt trước để có chỗ ngồi xem pháo hoa đẹp. Buổi lễ hội này là một ngày truyền thống quan trọng của địa phương nơi đây, theo thông tin mà mọi người tìm được thì vào ngày này trăng sẽ vô cùng tròn và các vị phúc thần sẽ tụ hội ở nhân gian gặp gỡ trò chuyện cùng với nhau, vào thời điểm bắt pháo bông là thời điểm mà họ kết thúc bữa tiệc và ban phúc lành cho nhân gian. Mặc Hy ngồi đọc truyền thuyết trong giấy quảng cáo lễ hội thì Mặc Hoa đã mở chai nước mà lúc nãy được tặng, là rượu gạo mà còn rất thơm

"Anh hai, anh họ, hai người dùng xem" Mặc Hoa rót cho mỗi người một ly uống thử, chốc lát hai chai rượu gạo liền hết sạch

"Rượu này không tệ, hai em thích thì chút anh đi hỏi chỗ mua ở đâu" Từ Tranh cảm thấy rượu gạo này màu sắc bắt mắt, sạch sẽ lại có mùi hương khá dễ chịu, tính cũng ôn hòa uống vào cũng xem là làm ấm con người

Thời gian đã sắp điểm 20 giờ vẫn còn cách thời gian xem pháo hoa khá xa mà hai dựng phu đi cũng không nỗi nữa, Từ Khương nhìn trái phải thì nhìn thấy mọi người đã vào lều chắc muốn nghỉ ngơi trước khi xem pháo hoa đây

"Chúng ta vào lều đi, gió có chút lớn rồi" Sóng biển vào buổi tối thì đánh nhẹ hơn hẳn nhưng gió lại lớn, Từ Tranh nghĩ cũng nên vào trong lều nghỉ

"Xoạt...xoạt" Bên ngoài có lạnh lẽo thế nào thì bên trong lều vô cùng ấm cúng mà đúng hơn là ngày càng nóng bức

"Hộc..hộc..." Mặc Hy là người có triệu chứng rõ ràng nhất. Cậu mặt đỏ bừng, liên tục thở dốc rồi vô lực ngã xuống tấm chăn lớn

"Ma sát em...a~~~ nóng quá" Mặc Hoa bên cạnh cũng bắt đầu có phản ứng kì lạ. Y đẩy ngã Từ Khương đang ôm mình rồi ngồi ngang hông hắn không ngừng ma sát và vị trí dương vật

"XOẸT" Chiếc áo lông tuyệt đẹp trên người Mặc Hy bị xé ra làm đôi

"Á..Á..A...cho em nữa...sâu hơn nữa....sâu..." Từ Tranh hai mắt đỏ ửng cả người ướt đẫm mồ hôi, nhìn Mặc Hy nằm rên rĩ dưới thân như tìm được con mồi liền xé toạc mọi thứ vướng víu. Thấy đối phương thở hổn hển câu dẫn, dương vật trong quần của hắn liền trướng đau, hắn nhất quyết tụt quần cả quần lót của mình xuống để lộ một dương vật khổng lồ đầy gân tím. Hai chân Mặc Hy gác lên vai Từ Tranh, sau đó hắn liền đâm thẳng dương vật của mình vào âm đạo của cậu

"Bạch, bạch, bạch" Tốc độ của Từ Tranh không hề chậm lại mà càng lúc càng nhanh hơn. Cả người Mặc Hy đều nảy lên bần bật

"Á...Á...Á...Sướng...sướng..mất..thao..em" Từ Tranh như mất kiểm soát mà liên tục luận động, trong đầu chỉ biết đâm thủng đối phương, thao chết đối phương. Hắn cảm thấy tư thế quỳ không đủ kích thích liền đứng dậy, hai tay giữ chặt phần đùi non của Mặc Hy rồi tiếp tục động. Mặc Hy thở dốc, hai vai vì lực đập của Từ Tranh mà đau đớn, hai tay cậu chỉ biết xoa nắn hai ti nhỏ trước ngực

"PHỤT" Một dòng tinh dịch trắng đục bắn thẳng lên ngực Từ Tranh càng làm hắn thêm hưng phấn, hắn hú lên như một con sói hoang rồi tiếp tục mà đâm vào nơi ẩm ướt kia. Nước dâm dịch tràn ra không ngớt, dính dọc hai bên đùi hắn rồi rơi xuống sàn còn có phần chảy dọc theo cánh mông của Mặc Hy

"Hộc..hộc....Á...Á...sâu..sâu..quá...." Từ Tranh lại gào thét rồi bắn tinh dịch vào bên trong, thả Mặc Hy xuống chăn thở hồng hộc. Ánh mắt đỏ có phần hơi nhạt đi nhưng Từ Tranh lại tiến tới chỗ Mặc Hy giữ chặt hai tay cậu rồi dùng chân nâng mông cậu lên cao và tiếp tục thúc vào trong âm đạo

"Ưm...ân..nhẹ..nhẹ...bảo..bảo...bảo bảo..." Vì tư thế nằm úp, mà bụng lại quá lớn, phần tiếp xúc với chăn lúc này chính là bụng của Mặc Hy. Trong sung sướng thì cậu có cảm giác bảo bảo bên trong đang khuấy đảo liên tục, vô cùng đau đớn

"ÀO" Bỗng âm đạo của cậu phun ra dòng nước nóng

"A...a...a...bảo bảo...a..." Trọng lượng cơ thể Mặc Hy đè hết lên bụng đã đành, Từ Tranh không vì sự kiện kia mà ngừng lại. Mặc Hy vô thức quơ tay muốn ngăn cản hắn không được làm càn nữa...Sản đạo bắt đầu đón nhận một vật thể to lớn

Mặc Hoa cũng không khác gì Mặc Hy nhưng y vẫn phóng xuất hai lần thì đầu óc có chút tinh tường trở lại. Y nhìnTừ Khương ở mặt trên không ngừng bám lấy y mà ra vào. Âm đạo đã sớm tràn ngập tinh dịch của anh. Một lần Từ Khương đâm vào thì tinh dịch liền trào ra không ngớt

"Từ Khương, đừng...a...~" Từ Khương lại đâm trúng vào chỗ mẫn cảm làm Mặc Hoa làm rên rĩ rồi phóng xuất lần nữa

"Gra...." Một dòng tinh dịch nóng hổi bắn vào trong âm đạo của Mặc Hoa

"Từ Khương...đừng..đừng....ÁAAAAAAAA....Á..." Mặc Hoa vừa thấy Từ Khương rút dương vật của anh ra hoàn toàn tưởng mọi chuyện đã kết thúc nhưng y đã có suy nghĩ sai lầm. Mặc Hoa vừa lồm chồm bò dậy để đẩy Từ Tranh đang điên cuồng thao Mặc Hy mà không biết cậu đã vỡ ói...bỗng hai chân bị nắm lại bất ngờ, phần bụng lớn của y tuy có lớp chăn dày nhưng chung quy vẫn là va đập mạnh. Một trận đau đớn từ phát làm y hốt hoảng, sau đó dương vật như một cọc sắt dài hơn hai mươi lăm cm đâm thẳng vào bên trong âm đạo của y làm y hét toáng lên, nước mắt không ngừng trào ra

"ÀO" Từ Khương hiển nhiên đã đâm thủng bọc ối, nước ối bắt đầu trào ra. Mặc Hoa ôm bụng đau đớn

"A...đau..quá...Từ Tranh/ Từ Khương" Mặc Hoa, Mặc Hy hai tay bị bắt trói lên đỉnh lều chỉ có thể ở tư thế quỳ mà la hét. Nhưng Từ Khương và Từ Tranh vẫn nhiệt tình đem tinh dịch của mình và phóng vào

"Đau quá, không chịu được...Á" Mặc Hy nước mắt lấm lem đầu tóc, cậu ngửa mặt ra sau mà hít thở từng ngụm. Đứa bé đã căng cứng ở miệng huyệt nhưng cậu vừa dùng đẩy ra thì Từ Tranh lại dùng tay đẩy vào

"Từ Khương, đừng...Á..." Từ Khương nắn bóp hai bầu ngực căng mọng sữa của Mặc Hoa vừa nhấc y lên xuống. Dương vật vừa thô vừa dài hết đâm âm đạo lại đâm vào hậu huyệt khiến Mặc Hoa tinh thần điên đảo, vừa cố sức sinh bảo bảo vừa cố sức không co rút người tránh bảo bảo lại đi vào trong

Cả bốn người kìm cặp nhau hơn mười lăm phút

"Xè..xè...." Đứa bé đầu tiên đã vô tình đụng vào tuyến tiền liệt của Mặc Hy mà cậu vô thức mà tiểu ra ngoài. Ở giữa chân cậu dính đầy tinh dịch và nước ối một vật thể màu đen giống như là lông đã từ từ đi ra khỏi cơ thể Mặc Hy

"Phóc" Đầu đứa bé có lẽ đã ra ngoài nhưng khuôn mặt đó không phải là của nhân loại mà là tộc Val, một cái đầu thỏ thật sự. Mặc Hy đã sinh ra một con Val thỏ thuần chủng

"Oe...oe...oe..." Con thỏ màu đen huyền khác hẳn với tai thỏ trắng tinh của Mạc Hy nhưng lại giống màu tóc của cậu. Đứa bé thỏ có hẳn cơ thể giống nhân loại nhưng hai chân có vẻ to và khỏe mạnh giống như thỏ và khuôn mặt thỏ đáng yêu với đôi mắt đen lay láy của bé nhìn cha của mình. Dây rốn đỏ au của bé vẫn còn gắn chặt trong cơ thể cha...một cảnh tượng vô cùng thiêng liêng

"Á...Á...Á...KHÔNG...KHÔNG ...." Trong khi Mặc Hy đang quỳ nghỉ ngơi thì Mặc Hoa một trận thét lớn nữa. Sữa từ bầu ngực y tung tóe trên không trung. Trường hợp mà dựng phu sợ hãi nhất đã xảy ra, ở giữa chân Mặc Hoa không phải phần đầu của em bé mà là một cái chân nhỏ

"A...aaaaaa...đau quá...đau quá...." Mặc Hoa bụng đau lên từng cơn, đứa con của y đang cố quẫy đạp để ra ngoài. Lúc này y muốn an ủi nó mà không thể

"Hức..hức..Khương...em..đau..quá..." Nước ối đứa bé đầu tiên đã hết, máu bắt đầu chảy ra cùng đó là sự quẫy đạp của đứa đầu tiên. Mặc Hoa không còn sức để sinh nữa, bảo bảo của y có thể sẽ chết mất. Cả cơ thể y bỗng nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn. Mặc Hoa nửa ngồi nửa nằm trong ngực Từ Khương. Từ Khương không nói gì cả mà chỉ có bàn tay to lớn của anh xoa vào bụng lớn của y, anh đang an ủi y, anh đang cổ vũ y cố lên

"Ưm..ưm..."

"Á...."

"Ọt...ọt..." Bảo bảo đầu tiên của Mặc Hoa ra đời trong sự vui mừng của y, đứa bé không khóc lớn như bé thỏ bên cạnh mà sẽ oe oe khóc nhỏ, ánh mắt đảo xem xung quanh

"Đứa...đứa..bé thứ hai đang tới...Á..Á.." Mặc Hoa đang bế bảo bảo đầu tiên thì bụng lại co thắt từng cơn, nước ối lại trào ra lần nữa. Đứa bé thứ hai nhanh chóng theo sức rặn của cha và trọng lực rất nhẹ nhàng đi ra bên ngoài, cất tiếng khóc chào đời

"Ách...Khương, anh...làm....Á...Á....Á...Á...Á...." Mặc Hoa đang vui vẻ ăn mừng hạnh phúc của gia đình nhỏ thì cả người y bị nhấc đứng lên, chân phải bị ép gác lên vai Từ Khương rồi cảm giác đau đớn diễn ra...tử cung vẫn ấm nóng thì một dòng thác mạnh mẽ đánh sập vào nơi đó một lần nữa. Mặc Hoa không có sức mà phóng xuất nữa, dòng nước trong veo bắn ra rồi y trợn mặt rồi ngất đi

Mặc Hoa với cái bụng chứa đầy ấp tinh dịch mới, cặp nhũ hoa căng to tỏa hương thơm sữa ngon lành, hai đứa bé như hai con mèo con mà trong vòng tay cha ngậm núm vú tự nhiên mà uống lấy dòng sữa. Từ Khương cũng nằm bất tỉnh bên cạnh, dương vật của anh vẫn còn cắm chặt trong âm đạo của "vợ"...

"Phụt..phụt..." Mặc Hy cũng được thả dây ra, cả người cậu vô lực nằm trên chăn, bên cạnh vẫn là bé thỏ đen huyền còn nguyên dây rốn

"Xin lỗi, bảo bảo...bảo...bảo..." Mặc Hy không có xíu sức lực nào để sinh đứa bé thứ 2 cả. Cậu lồng ngực đều đau đớn, bụng vẫn còn đang động đậy nhưng cậu thật vô dụng

"GRA..Á...Á...Á..." Mặc Hy đang nằm ngửa thì bụng bỗng nhiên đau đớn kinh khủng, cậu lăn người lại sang tư thế bò không ngừng ôm bụng la hét. Cái bụng tròn bắt đầu méo mó

"PHỤT...PHỤT..PHỤT..." Từ âm đạo lẫn hậu huyệt của cậu không biết từ đâu lại phóng ra một dòng nước ấm. Nước đó phủ vào người Mặc Hy thì cậu liền khỏe mạnh trở lại. Đứa bé thứ hai nhanh chóng đi qua sản đạo và được đỡ chính tay của cha bé. Lần này lại là một Val thỏ thuần chủng với bộ lông trắng như tuyết. Chưa kịp vui mừng hết thì hậu huyệt Mặc Hy trướng to

"Phóc" Một cái trứng có kích thước to bằng lòng bàn tay rơi xuống bên chân Mạc Hy

"Đùng..đùng..đùng..." Pháo hoa điểm đúng 0h vang lên, mọi người đều nao nức ăn mừng, cầu xin thần linh thì bên trong túp lều bốn con người ngủ say mệt, bốn đứa trẻ thay phiên nhau uống sữa thơm ngon từ bầu sữa ngọt của cha, của tiểu thúc của chúng, một quả trứng kì lạ và một vài đứa trẻ khác đang dần thành hình...trong bụng của hai thiếu niên trong lều.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me