TruyenFull.Me

So Thich Ky La Cua Chong Toi P1

Buổi tối hôm đó, sau bữa cơm, Trang đem theo ly trà ra phòng khách. Tùng đang ngồi im, mắt lơ đãng nhìn màn hình tivi mà không thực sự xem. Không khí vẫn có chút ngượng.

Cô ngồi xuống cạnh, liếc sang chồng:

— Nghĩ gì mà mặt nghiêm trọng vậy?

— Anh đang nghĩ... em có thấy anh dị không.

Trang cười, đưa muỗng khuấy nhẹ ly trà:

— Dị thì chưa. Mà bất ngờ thì có. Từ hôm cưới tới giờ em thấy anh mê giày sneaker, mê tech... giờ hóa ra còn thích... "mê váy chăn".

Tùng toan giải thích, nhưng Trang đã giơ tay ngăn:

— Không sao. Em không giễu. Em đang nói thiệt. Có điều em chưa chắc là... anh chỉ thích cảm giác mềm mại chút xíu... hay là muốn làm con gái thiệt.

Tùng gật đầu. Lúc này anh mới từ tốn:

— Anh không có ý định sống như con gái. Anh vẫn là anh, vẫn yêu em. Chỉ là... đôi lúc trong đầu nó bật lên thôi. Như kiểu mình được thả lỏng, không phải giữ cái "chất đàn ông" cứng đơ suốt ngày.

Trang dựa lưng vào ghế, suy nghĩ.

Một lúc sau, cô bật dậy, đi thẳng vào phòng. Tùng chưa hiểu chuyện gì, thì lát sau cô quay lại với... đúng tấm chăn đó và cái gối nhỏ.

— Rồi. Anh lên sân khấu. Em muốn xem "chị Quỳnh" hồi trưa hóa trang sao mà để cushion dính nhem vậy.

— Trời... Trang... em nghiêm túc hả?

— Rất nghiêm túc. Em cần kiểm chứng độ "thèm làm gái" của anh. Nếu chỉ là nghịch nhẹ thì không sao. Còn nếu anh hóa ra là công chúa tiềm ẩn thì em phải tính đường đối phó.

Tùng cười khổ, nhưng cũng đứng lên, quấn chăn quanh người. Lóng ngóng một chút, rồi gấp mép, siết hông như hồi trưa. Trang gật gù:

— Ờ ha. Cũng ra dáng. Mà đứng thẳng lên thử coi.

Anh làm theo.

Trang chống nạnh, nhìn từ đầu tới chân. Gật nhẹ. Rồi bước lại, tay đưa cái gối:

— Rồi. Độn đi. Em muốn coi coi nếu có dú thì "chị" sẽ uốn éo làm sao.

Tùng nhìn vợ như không tin nổi.

— Em không giỡn nữa hả?

— Không. Em đang kiểm tra! Kiểm tra độ nữ tính của anh! Mà nhớ nha... thử thì thử. Đừng có nhập vai quá mức rồi tối giật váy em mặc ngủ, là em gõ đầu liền.

Tùng ôm bụng cười. Trang cũng bật cười theo.

Nhưng đằng sau nụ cười đó, trong lòng Trang vẫn giữ một khoảng lặng thực tế: cô chưa rõ chuyện này sẽ đi tới đâu, nhưng thay vì áp đặt, cô chọn cách quan sát kỹ, giữ khoảng cách vừa đủ, để khi cần điều chỉnh, cả hai vẫn còn tôn trọng và hiểu nhau.

Còn tiếp....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me