TruyenFull.Me

Songs To Self


Cậu, với lời lẽ như dao đâm sâu hoắm

Với kiếm và súng, chĩa về phía tôi

Lại một lần nữa đánh gục tôi khỏi chỗ đứng hiện tại

Cảm giác như mình là kẻ vô dụng nhất thế giới


Cậu, với âm giọng chói tai như móng tay rít trên mặt bảng đen

Bới móc sâu vào vết thương chưa lành

Cậu chỉ biết bắt nạt kẻ yếu hơn mà thôi


Ừ thì cậu có thể thổi bay tôi khỏi tầm mắt dễ dàng thật đấy

Nhưng mà, cậu sẽ chẳng bao giờ hiểu nổi đâu...

Một ngày nào đó, tôi sẽ sống ở thành phố lớn rực rỡ ánh đèn

Và cậu thì vẫn chỉ là kẻ ích kỷ huênh hoang

Tương lai sắp tới, tôi sẽ biến thành người khổng lồ mạnh mẽ nhất

Và cậu vẫn chỉ là kẻ thảm bại

Tại sao nhỉ? Sao cứ phải ích kỷ đến thế?


Cậu, một kẻ gió chiều nào xoay chiều ấy

Với lời dối trá nực cười và làm bẽ mặt người khác

Oops, cậu lại chỉ ra lỗi lầm của tôi nữa rồi

Nhưng này, tôi biết, vì tôi không có mù

Tôi lê bước với cái đầu cúi thấp

Cố tránh xa thứ như cậu, vì dù sao tôi cũng chẳng vừa mắt cậu đâu mà

Tôi chỉ muốn được yên thân.

Tôi cá là cậu đã từng bị tổn thương

Ai đó đã khiến cậu cảm thấy tồi tệ

Nhưng chấm dứt rồi

Bởi cậu chẳng thể kéo tôi vào con đường mòn thảm hại của cậu đâu.

Mà cậu thì biết gì cơ chứ?


Khi tôi sống ở một thành phố rực rỡ phồn hoa

Cậu vẫn sẽ ở cái xó tối hù, cư xử như rác rưởi.

Một ngày, tôi sẽ đủ vĩ đại để cậu chẳng chỉ trích nổi nữa

Và cậu vẫn sẽ là kẻ tồi tệ như cũ thôi

Sao phải thế?


Tôi nhìn thấy cậu trong tương lai, ngồi ở một quán bar tồi tàn

Bàn luận về trận bóng đá dớ dẩn nào đó

Vẫn là cái giọng huênh hoang ấy

Nhưng chẳng có ai thèm để ý nữa rồi

Phàn nàn về mấy thứ nhỏ nhít

Say mèm và càu nhàu về việc tôi có hát nổi đâu

Nhưng cuối cùng, cậu vẫn cứ là kẻ rác rưởi

Cậu xấu tính

Và dối trá, và thảm bại, và cô độc

Và trên hết, cậu ích kỷ, ích kỷ, ích kỷ


Một ngày, tôi sống ở nơi náo nhiệt phồn hoa

Còn cậu vẫn cứ là kẻ thảm bại như cậu vẫn thế

Một ngày, tôi sẽ trở nên vĩ đại, và cậu thì phải ngậm miệng

Cậu, một kẻ xấu tính

Tại sao phải hành xử như thế?...


Một ngày, tôi sẽ rực sáng nơi thành phố phồn hoa

(Tại sao phải hành xử như thế?...)

Và cậu vẫn sống như kẻ bỏ đi

(Tại sao phải sống như thế?...)

Một ngày, tôi sẽ đủ vĩ đại, để cậu phải ngước nhìn

(Sao cậu cứ phải tệ như thế?...)

Và cậu thì vẫn cứ hành động như tên khốn

Tại sao cậu phải tệ như thế?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me