TruyenFull.Me

Sonic The Hedgehog Little Fox And The Crystal

"Sonic! Đừng!" – Tails hét lên, nhưng đã quá muộn.

Sonic gầm lên rồi lao như vệt sét xanh về phía Asahi, kẻ phản bội đang đứng hiên ngang giữa chiến trường đầy bụi mù. Mắt cậu ánh lên quyết tâm sắt đá, như thể muốn chấm dứt tất cả bằng chính đôi tay của mình.

"Knuckles! Bảo vệ Aniko và Tails! Tôi sẽ đấu với hắn! Tất cả trông cậy vào anh đấy!" – Sonic hô lớn.

"Hứ! Việc đó để cho tôi!" – Knuckles siết nắm đấm, ánh mắt lửa cháy rồi nhảy vào giữa vòng chiến, như một chiến binh không màng hiểm nguy.

"Ôi trời ơi...." – Tails thở dài, tay chống trán đầy bất lực. Dường như cậu đã quen với việc bạn mình cứ thế lao đầu vào nguy hiểm.

Nhưng còn chưa kịp thở xong thì...

"Anh chưa có bị bắt đâu..." – Tails vừa nói vừa ngó qua vai, nơi một sinh vật bé nhỏ đang bám dính như sam.

"Không được! Em phải bảo vệ anh!" – Aniko nói, hai tay vẫn quấn chặt lấy tay áo Tails như sợ cậu sẽ tan biến trong làn khói bụi.

Cái con bé này... – Tails thầm nghĩ. Ai mới là người cần được bảo vệ vậy trời?

"Anh Knuckles! Nhanh lên!" – Aniko la lớn, tay chỉ về phía Sonic đang tấn công Asahi.

Knuckles gật đầu, tung cú đấm mạnh đến nỗi đất dưới chân vỡ ra. Cậu lao thẳng vào đám khói nơi Sonic đang giao chiến với Asahi, tạo nên tiếng nổ vang trời.

Mọi thứ lúc này hỗn loạn. Gió cuốn bụi bay mù mịt, những vụ nổ nhỏ liên tiếp vang lên từ cuộc chiến phía trước.

Thế nhưng…

Ở một góc hoàn toàn không phù hợp với bối cảnh...

"Anh ăn không? Bánh nướng em tự làm á!" – Aniko rút ra từ chiếc balo nhỏ một hộp bánh còn nóng hổi, ánh mắt long lanh như đang giới thiệu kho báu quý giá.

"Hở? Cho anh ăn thử đi!" – Tails chớp mắt, không tin nổi vào tình huống kỳ quặc này nhưng vẫn cười nhận lấy.

Hai con cáo – một tuyết trắng, một vàng óng – vừa ngồi xuống bãi cỏ cạnh gốc cây, vừa nhâm nhi bánh nướng vừa nhìn đám bạn đang đánh lộn chí chóe.

"Bánh em làm ngon thật đó. Có quế với táo đúng không?" – Tails nói trong lúc nhai.

"Em bỏ thêm cả hạt dẻ xay nữa đó!" – Aniko hí hửng.

Tiếng đấm đá, tiếng hét, cả tiếng rít gió của cuộc chiến vẫn vang vọng xung quanh. Nhưng tại một góc nhỏ đầy… vô tư, hai kẻ nhỏ tuổi lại cứ thế thưởng thức đồ ăn như thể đang coi phim hành động trực tiếp.

"Ủa? Anh nghĩ ai thắng?" – Aniko hỏi, gặm thêm cái bánh.

"Hmmm... chắc là Knuckles. Cậu ấy trâu bò lắm." – Tails cười.

"Vậy em cổ vũ Sonic!"

"Hả!? Tụi mình ngồi đây cổ vũ hả!?"

"Thì còn làm gì nữa? Em đâu có mạnh bằng họ đâu!"

Tails cười, gật đầu. Ừ ha… đôi khi, giữa những cơn giông bão, một chút bình yên ngây ngô lại là thứ khiến trái tim ấm lại.

[End Of Chapter 6]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me