Soojun Cigarettes Out The Window
3 giờ sáng. Thành phố ngủ, chỉ còn đôi ta. Mắt anh long lanh đến lạ, có lẽ là đã quá lâu sau quãng thời gian kia em mới được gặp lại ánh mắt ấy. Tay kẹp điếu thuốc chưa đủ bận rộn sao? Anh lắc nhẹ ly vang sóng sánh đỏ phản chiếu ánh đèn đường ố vàng, thi thoảng có những vệt đèn pha xẹt qua nhanh hòa vào từng giọt mưa rào, người lặng lẽ đưa đuôi mắt dài ngắm nhìn thành phố qua bậu cửa sổ phòng. Tàn thuốc rơi vào tay liu riu đỏ rực cũng chẳng khiến anh phản ứng, người cứ đứng như vậy thêm một tiếng đồng hồ rưỡi, quay tấm lưng gầy về phía em, thật cô đơn và đáng thương, thật khiến em muốn lao đến ôm chặt lấy mà hôn lên từng đốt sống, khổ nỗi lại chẳng có nổi danh phận để bao biện nếu có lỡ xảy chuyện.
-------- Đây là tác phẩm đầu tay của tôi nên sẽ còn nhiều thiếu sót, mong sẽ được mọi người đón nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me